Ma Thiên Ký

Chương 1277: Huyễn Ma Lĩnh Vực




Dịch giả: chickel, nila32
"Hắc hắc, xem ra ngươi không biết nhiều về Ma tộc, mỗi khi một tên Ma Nhân sử dụng đại trận Dẫn Nguyên, tại thời điểm kích phát huyết mạch chi lực trong cơ thể, đều có thể sinh thêm một thần thông thiên phú. Sự mạnh yếu của thần thông thiên phú tùy thuộc vào cơ duyên của mỗi người, ngươi đã dung hòa Chân Ma Chi Huyết vào trong cơ thể, có thể coi là một nửa Ma Nhân rồi, cũng không có gì lạ khi có thể kích phát thần thông Tử Văn Ma Đồng." Ma Thiên hắc hắc một tiếng nói.
Sau khi nghe vậy thì sắc mặt Liễu Minh biến đổi một hồi, quay đầu nhìn ra bốn phía.
Tuy không biết lời của Ma Thiên là đúng hay sai, nhưng lúc này thị lực của hắn đã tăng nhiều, chỉ cần đứng im cũng có thể nhìn rõ vật ngoài mười dặm. Không chỉ nhìn được xa, trong mắt hắn còn hiện rõ đủ loại màu sắc linh khí trong hư không mà ngày thường không nhìn thấy. Những thứ này đều là thiên địa linh khí vốn dĩ vô hình vô sắc, vậy mà mắt hắn lại có thể thấy được.
"Tử Văn Ma Đồng là một thần thông thiên phú rất hữu dụng của Ma tộc, có thể thấy rõ chấn động của Thiên Địa Nguyên khí, nhìn thấu một vài trận pháp cấm chế, sẽ có tác dụng rất lớn trong chiến đấu. Hơn nữa tu vi của ngươi càng cao, uy lực của Tử Văn Ma Đồng cũng càng trở nên mạnh mẽ." Ma Thiên cũng không có giấu giếm mà mở miệng giải thích.
"Đa tạ tiền bối chỉ điểm, giờ đây vãn bối đã dung hợp Chân Ma Chi Huyết, có cần tìm đến gia tộc mà tiền bối đã nói để gia nhập luôn không?” Hắn cúi đầu thể hiện một chút lòng biết ơn, chợt chuyển lời mà hỏi.
"Giờ đã không lo bị kẻ khác khám phá ra thân phận, nhưng ta vẫn khuyên ngươi nên ở lại nơi này tiếp tục tu luyện một thời gian, ít nhất cũng phải tế luyện xong Hồn Thiên Bia nhằm gia tăng thực lực lên một chút.” Ma Thiên hơi chút trầm ngâm một chút rồi đề nghị.
Liễu Minh suy nghĩ một lát, nhưng rồi gật đầu ngay:
“Cũng tốt, cứ làm như an bài của tiền bối.”
Ma Thiên khoát tay, trên đầu ngón tay hiện ra một chùm ánh sáng trắng được tạo thành từ vô số phù văn nhỏ, cong ngón tay búng ra, chùm ánh sáng trắng được bắn về phía Liễu Minh.
Ánh mắt Liễu Minh lóe lên, trong tay phát ra một đạo hắc quang ngăn lại. Thần thức của hắn thẩm thấu vào giữa chùm ánh sáng trắng, khẽ nháy mắt, giữa chùm ánh sáng trắng có ghi lại phương pháp tế luyện Hồn Thiên Bia.
"Ta điều khiển đại trận Dẫn Nguyên trong hai ngày đã hao tổn lượng lớn nguyên khí, cần phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng. Những chuyện tiếp theo ngươi phải tự mình xử lý." Sau khi Ma Thiên nhàn nhạt nói một một câu, thân hình liền mờ đi rồi hóa thành một đạo hắc quang, bay vào trong cơ thể Liễu Minh.
Ánh mắt Liễu Minh lóe lên, há miệng nuốt vào chùm ánh sáng trắng, đồng thời thả ra thần thức, sau khi kiểm tra, cũng không phát hiện tu sĩ Ma Nhân bị hấp dẫn tới bởi hành động vừa rồi, mới thở nhẹ một hơi. Lúc này hắn liền mang theo Hạt nhi bay trở lại đáy huyệt động, sau khi ngồi xuống bên cạnh miệng Ma Nguyên, lại lật tay lấy ra Hồn Thiên Bia.
"Chủ nhân, Ma khí ở đây rất nồng đậm, đặc biệt còn có Chân Ma Chi Khí, rất có ích đối với tu luyện của ta, ta nghĩ …Sẽ tu luyện ở chỗ này một thời gian." Hạt nhi vừa nhìn Hồn Thiên Bia trong tay Liễu Minh vừa chần chừ mà nói.
Muốn tế luyện pháp bảo cần nơi hoàn toàn yên tĩnh, mà nàng tu luyện ở bên cạnh sẽ ảnh hưởng tới Liễu Minh, nhưng điều kiện tu luyện như ở đây là rất khó gặp.
"Được, không vấn đề gì." Liễu Minh liền gật đầu mà không cần nghĩ ngợi gì.
"Đa tạ chủ nhân." Hạt nhi đại hỉ, nhìn Liễu Minh với ánh mắt cảm kích, sau đó đi đến con suối Ma Nguyên ở phía bên kia rồi ngồi xuống.
Liễu Minh khẽ vẫy tay, xuất hiện một đạo ánh sáng xanh cấm chế trong không trung, bao bọc lại Hạt nhi cùng con suối Ma Nguyên.
Tế luyện Pháp bảo cũng không cần tiêu hao quá nhiều Nguyên khí, hơn nữa Hạt nhi đã đến thời điểm tiến giai, rất có thể nhờ vào Ma Nguyên ở đây mà thành công tiến giai Thiên Tượng.
Nội tâm Liễu Minh tĩnh lặng trở lại rất nhanh, một chùm sáng trắng hiện ra trong thức hải, chính là phương pháp tế luyện Hồn Thiên Bia Ma Thiên đã đưa cho hắn.
Tâm niệm vừa động, chia ra một phần tinh thần lực từ trong thức hải, bao quanh chùm sáng màu trắng, bắt đầu tìm hiểu kỹ càng. Sau thời gian một ngày, Liễu Minh mới mở mắt, trong mắt hiện lên một tia giác ngộ. Hắn há mồm phun ra một đoàn pháp lực tinh thuần, biến thành một đám hắc hỏa, bọc lại Hồn Thiên Bia ở trước người. Đồng thời, hai tay vung vẩy, không đánh ra từng đạo pháp quyết lên phía trên Hồn Thiên Bia.
Sau khi được bao bọc bởi hắc diễm, Hồn Thiên Bia xuất hiện một tia sáng. Linh văn trên tấm bia bị chiếu sáng, giống như sẽ bị luyện hóa ngay lập tức.
Liễu Minh khẽ giật mình, ánh mắt hiện lên thần sắc khó hiểu.
Trước đây hắn cũng thử tế luyện Hồn Thiên Bia, nhưng mà tế luyện kiểu gì cũng không hiệu quả, vậy mà lúc này vừa mới bắt đầu đã có một ít tiến triển. Chẳng lẽ tác dụng của Chân Ma chi huyết lại lớn đến thế hoặc giả phương pháp tế luyện mà Ma Thiên đưa cho hắn rất cao minh. Sau khi suy nghĩ một hồi, hắn cũng không kết luận được điều gì, đành phải bỏ qua, phất tay đánh ra vài đạo pháp quyết, hắc diễm đang bao phủ Hồn Thiên Bia càng mạnh lên vài phần.
Thời gian một tháng trôi qua trong nháy mắt.
Toàn thân Hồn Thiên Bia đang lơ lửng trước người Liễu Minh tỏa ra hào quang óng ánh. Hai nửa trắng đen trên thân bia không ngừng tản mát ánh sáng cùng màu. Mặt ngoài tấm bia lúc này xuất hiện một con mắt mở to, chính là Huyễn Ma Đồng, bất quá thứ này đang rơi vào trạng thái nửa mở nửa khép.
Lúc này, Liễu Minh chậm rãi mở mắt, đôi tay chấn động phóng ra hai đạo cột sáng màu đen tạo nên vô số phù văn đen kịt lớn nhỏ nhanh chóng tiến vào bên trong Hồn Thiên Bia. Gần như lập tức, mặt bia liền tỏa ra hào quang hai màu đen trắng vô cùng chói mắt. Thân bia thì hiện lên bảy tám đạo phù văn mang phong cách cổ xưa nhưng chỉ có đạo thứ nhất là phát ra ánh sáng, những đạo còn lại thoạt nhìn vô cùng ảm đạm. Tám đạo phù văn vừa hiện ra đã lập tức biến mất khiến cho hào quang hai màu đen trắng cũng theo đó tiêu tán hoàn toàn.
Liễu Minh thấy vậy mới tạm hài lòng, khẽ vẫy một tay thu lại Hồn Thiên Bia về bên người. Bỏ ra thời gian dài hơn một tháng, hắn rốt cuộc đã luyện hóa động thiên chi bảo bát phẩm này một cách sơ bộ. Có điều nếu muốn phát huy hoàn toàn uy lực của tấm bia, hắn nhất định phải thắp sáng toàn bộ tám đạo văn huy của pháp bảo, cũng chính là tám đạo phù văn mang phong cách cổ xưa kia. Chỉ là muốn thực hiện điều này, hắn đoán chừng ít nhất phải đạt đến cảnh giới Thông Huyền mới có thể nghĩ đến. Bất quá, dù chỉ là luyện hóa sơ bộ, uy lực của Hồn Thiên Bia đã đủ để hắn cảm thấy hài lòng.
“Xem ra giống như dự tính của ta, ngươi đã hoàn thành việc tế luyện.” Hắc khí lóe lên, thân ảnh của Ma Thiên lần nữa hiện ra.
“Ma Thiên tiền bối.” Liễu Minh lập tức lên tiếng chào hỏi.
“Tuy rằng chỉ mới tế luyện thành công một đạo Văn Huy thế nhưng cũng đủ thi triển Huyễn Ma Lĩnh Vực tạo thành ảnh hưởng không nhỏ đối với tu sĩ cùng cảnh giới, thậm chí là với đối thủ cao hơn bản thân một cảnh giới. Nếu có cơ hội ngươi hãy tự mình thử qua.” Ma Thiên nhìn qua Hồn Thiên Bia rồi mỉm cười nói.
Liễu Minh gật đầu sau đó đột nghĩ đến gì đó bèn quay đầu nhìn sang Hạt Nhi bên cạnh. Chỉ thấy cô gái này đã biết thành Cự Hạt màu bạc khổng lồ. Thân thể được hắc khí nồng đậm bao phủ, không ngừng thay đổi hình dạng. Chân Ma chi khí từ Ma Nguyên tràn đến đều bị Hạt Nhi cắn nuốt. Liễu Minh thấy vậy không khỏi vui mừng. Linh áp trên người Hạt Nhi lúc cao lúc thấp tạo thành chấn động kịch liệt. Xem ra mượn nhờ lực lượng Ma Nguyên, thật sự có thể đề cao xác suất tiến giai Thiên Tượng. Sau khi thu hồi ánh mắt, hắn liền khẽ động thân hình rời khỏi huyệt động.
Thời điểm như thế này, tuyệt đối không thể quấy nhiễu Hạt Nhi.
Rất nhanh, Liễu Minh liền vung tay, phóng xuất Hồn Thiên Bia lơ lửng trước người. Chỉ thấy hai tay của hắn khẽ nhúc nhích, ngón tay co duỗi liên tục đánh ra mấy đạo pháp quyết khiến cho thân bia nổi lên kỳ quang hai màu đen trắng. Họ Liễu thấy vậy vẫn chưa dừng lại mà mang theo sắc mặt nghiêm túc liên tục tụng niệm chú ngữ, hai tay khép lại mở ra liên hồi. Theo động tác của hắn, hào quang hai màu đen trắng đại phóng mãnh liệt sau đó hợp lại làm một tạo thành biển sương xám trắng tán ra bốn phương tám hướng, trong nháy mắt tạo thành không gian hình tròn cùng màu với đường kính chừng bảy tám dặm.
Lúc này, sau khi nhìn lại chung quanh, Liễu Minh không khỏi cảm thấy vui mừng xen lẫn sợ hãi. Tuy rằng vẫn chưa nghiệm qua thực chiến thế nhưng với tư cách là người tế luyện, hắn đương nhiên hiểu rõ uy lực của Huyễn Ma Lĩnh Vực.
Quác quác!
Trong một khe núi cách họ Liễu không xa, một âm thanh khó nghe đột nhiên truyền đến, theo đó là sự xuất hiện của bảy tám đầu đại điểu vô cùng xấu xí dường như vừa bị Liễu Minh quấy nhiễu. Bọn chúng đều có thực lực Hóa Tinh kỳ, trong miệng mọc đầu răng nanh bén nhọn như chủy thủ thoạt nhìn có chút hung ác. Trong mắt lóe lên hung quang, hai cánh mở ra bổ nhào về phía Liễu Minh. Họ Liễu thấy vậy bèn thúc giục pháp quyết khiến cho Huyễn Ma Lĩnh Vực bỗng nhiên lớn thêm vài phần, trong nháy mắt bao bọc toàn bộ quái điểu vào trong.
Chỉ vừa chạm vào màn sương trắng xám, thân thể quái điểu liền rung rẩy liên hồi giống như say rượu. Sau vài nhịp thở, cả đám đều phỗng ra như tượng, bịch bịch vài tiếng, rơi thẳng xuống mặt đất bên dưới. Nhưng dù như vậy, bọn chúng cũng không hề tỉnh lại mà hoàn toàn lâm vào trạng thái ngủ say. Liễu Minh thấy vậy mới hài lòng phất tay triệt tiêu tác dụng của Huyễn Ma Lĩnh Vực.
“Chỉ cần lạc vào bên trong Huyễn Ma Lĩnh Vực, mặc kệ đối phương bày ra thủ đoạn phòng hộ gì cũng không thể ngăn cản hoàn toàn ảnh hưởng của nó. Ngươi bây giờ mới chỉ luyện hóa Hồn Thiên Bia một cách sơ bộ. Đợi khi ngươi điểm sáng được đạo Văn Huy thứ ba, tu sĩ từ cảnh giới Thông Huyền trở xuống, chỉ cần lạc vào Huyễn Ma Lĩnh Vực tuy rằng không đến mực bị mê hoặc thần trí như đám quái điểu Hóa Tinh kỳ kia thế nhưng sẽ bị ảnh hưởng rất lớn. Khi đó, với thực lực của ngươi nhất định có thể dễ dàng diệt sát đối phương.” Ma Thiên từ tốn giải thích.
Liễu Minh nghe vậy nhưng vẫn không tỏ ra cao hứng chút nào ngược lại thần sắc lộ vẻ suy tư như đang suy nghĩ gì đó.
“Ma Thiên tiền bối, ta có một chuyện xin được thỉnh giáo.” Sau một lúc lâu, hắn mới mở miệng tiếp lời.
“Nói đi.” Ma Thiên nghe vậy khẽ giật mình.
“Trước kia, ta đã từng thử qua việc tế luyện Hồn Thiên Bia. Tuy rằng hao tốn không ít công phu nhưng vẫn không có gì tiến triển. Vì sao lần này chỉ cần thời gian một tháng lại có thể tế luyện Hồn Thiên Bia đạt đến mức này?” Liễu Minh vừa nhìn thẳng về phía Ma Thiên vừa hỏi dò một cách chậm rãi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.