Ma Thiên Ký

Chương 1171: Đại quyết chiến (5)




Dịch giả: Hàn Lâm Nhi
Cứu Tử Cầu Long lòng bền vững
Dùng Tề Độc Dược trận thế nghiêng
(tridatinh)
Những nơi mưa độc đi qua, những Minh trùng Hóa Tinh kỳ trở xuống tử thương vô số. Chỉ trong nháy mắt, những nơi Liễu Minh, Cầu Long Tử và hơn trăm tên tu sĩ đi qua đều chồng chất các cỗ thi thể Minh trùng muôn hình muôn dạng khác nhau. Thế nhưng số ngã xuống so với đại quân Minh tộc thì chẳng thấm vào đâu cả, ngay lập tức, đã có vô số Minh trùng khác lao tới cắn xé những xác Minh trùng vừa chết. Thế nhưng những tưởng chúng sẽ tiếp tục tiến hóa thì ngược lại, những Minh tộc vừa gặm xác đồng loại cũng lập tức run rẩy không ngừng rồi lăn ra chết, xác của bọn chúng lại nhanh chóng bị những Minh trùng khác lao tới xé xác, rồi những kẻ này lại tiếp tục trúng độc ngã xuống. Kể từ lúc đám người Liễu Minh phóng độc tới giờ, chỉ sau thời gian một nén nhang, số Minh trùng bị độc chết đã vượt xa số Minh trùng bị hạ độc, lúc này đã đạt tới hai ba mươi vạn, hơn nữa số Minh trùng ngã xuống còn đang có xu thế gia tăng nhanh chóng.
Phạm vi Minh trùng cấp thấp tử thương đã lan ra càng lúc càng rộng, làm cho một số Minh trùng cấp cao đang kịch chiến với tu sĩ Nhân tộc gần đó chú ý tới. Ngay lập tức, từng tiếng kêu kỳ quái dài ngắn không đều nhau vang lên. Những Minh trùng cấp thấp vừa nghe vậy liền lộ nét hoảng sợ, không dám lao tới thi thể đồng loại bị độc chết nữa mà cùng tấn công vào đám người Liễu Minh.
Đúng lúc này, không trung đột nhiên vặn vẹo, một quầng sáng mờ hiện ra lộ ra một thân ảnh màu xám. Bóng người từ từ rõ ràng, hiện ra một gương mặt vuông chữ điền bình thường, chính là Huyền Ngư Thượng Nhân, một trong tứ đại tu sĩ Thông Huyền của Thái Thanh Môn, người mà từ đầu trận đấu tới giờ vẫn chưa từng xuất hiện. Chỉ thấy y không thèm suy nghĩ mà khoát tay một cái, một chiếc tù và bằng xương màu trắng liền hiện ra. Nhìn qua thì thấy chiếc tù và này cực kỳ tinh xảo, trên mặt khắc vô số minh văn đan xen lẫn nhau, tản ra một màn hào quang đen kịt, làm cho con người ta cảm thấy chỉ cần nhìn vào đó cũng đã bị nhiếp đi tâm hồn. Vật này chính là Huyễn Âm Hào Giác, dùng đầu lâu của một cỗ phân thân của Minh Trùng Chi Mẫu tế luyện thành.
Huyền Ngư lão tổ hít sâu một hơi, tay phải đưa tù và tới miệng. Ngay lập tức, một cỗ khí tức hùng hậu xen lẫn với Pháp lực cực kỳ tinh thuần tuôn ra, ào ạt đổ vào Huyễn Âm Hào Giác.
"Ô..."
Tiếng tù và trầm thấp vang lên giữa không trung, lúc này, lấy Huyền Ngư lão tổ làm trung tâm, từng vòng sóng âm vô hình mạnh mẽ lan ra bốn phía. Pháp bảo được luyện chế từ đầu của Minh trùng tu vi Thông Huyền, lại được một đại năng Thông Huyền đích thân sử dụng, uy lực đương nhiên không cần phải nói tới, chỉ trong khoảnh khắc đã lan tới ngàn dặm xung quanh. Thanh âm này tuy rằng không quá lớn, thế nhưng vừa vang lên đã át đi toàn bộ tiếng gào thét của đám Minh trùng bên dưới. Nương theo tiếng tù và, những Minh trùng cấp thấp giống như đã trở nên mất đi ý chí, trong mắt lập tức bốc lên những tia sát ý, không thèm nghe theo sự điều khiển của Minh trùng cấp cao nữa mà tiếp tục nhào tới gặm cắn thi thể đám Minh trùng vừa bị độc chết. Độc dược mau chóng lan ra, chỉ trong phút chốc, toàn bộ đại quân Minh trùng đã lâm vào hỗn loạn.
Thấy vậy, những Minh trùng cấp cao đương nhiên không thể làm gì Huyền Ngư đành lao tới những nơi có thi thể bị đầu độc, dốc sức ngăn cản phạm vi độc lan ra.
Cuộc chiến xung quanh càng ngày càng kịch liệt, và số lượng Minh trùng bị độc chết cũng ngày một tăng thêm.
Lúc này, sâu trong đại quân Minh tộc, bốn đạo bóng đen đang vây lấy một tu sĩ Nhân tộc khôi ngô. Bọn chúng rõ ràng là bốn đầu Minh trùng nửa người tản mát ra khí tức cường đại của Chân Đan trung hậu kỳ. Trong đó, một tên có ba con mắt đỏ rực, một tên có một chiếc sừng dài đen thui, còn lại là hai yêu viên quanh thân bao phủ bởi một bộ giáp xanh có vô số gai nhọn. Bốn đầu Minh trùng này tốc độ cực nhanh, chúng phối hợp với nhau, mạnh mẽ tấn công tu sĩ bên kia.
Thế nhưng kẻ bị vây lại không hề nao núng, y sử dụng một thanh Kim sắc phi kiếm xuất thần nhập hóa, vừa tạo ra một lớp kiếm mạc bảo vệ toàn thân, vừa tấn công ngược lại kẻ địch, hoàn toàn không rơi vào thế hạ phong. Kẻ này không phải ai khác mà chính là một đệ tử bí truyền của Thái Thanh Môn, Cầu Long Tử.
Mắt thấy không thể phân ra thắng bại trong thời gian ngắn, tên Minh trùng ba mắt liền nổi giận, con mắt thứ ba trên trán nó mở ra, một cột sáng màu đỏ to cỡ miệng bát phóng ra, bắn tới kiếm mạc của đối phương. Cầu Long Tử thấy vậy cũng không hoảng sợ, y lập tức biến đổi kiếm quyết trong tay. Kim sắc trường kiếm liền hóa thành một đạo kiếm quang cực lớn, bắn ra.
Ngay khi cột sáng màu đỏ sắp chạm vào kiếm quang thì kiếm quang lập tức rung lên nhè nhẹ rồi hóa ra hơn mười đạo kiếm quang khác. Một số ít bóng kiếm chạm vào cột sáng đỏ rồi biến mất. Đa số kiếm quang còn lại thì lại chuyển hướng, chém tới Minh trùng ba mắt, trên đường đi, chúng tiếp tục biến đổi, nhanh chóng tạo thành một con Cự Xà màu vàng kim cực kỳ sống động.
Thanh âm 'đùng đùng' vang lên, sau đó "Phốc" một tiếng!
Minh trùng ba mắt chưa kịp phản ứng đã bị Kim Xà xuyên qua, thân thể lập tức hóa thành một màn huyết vũ. Tên Minh tộc giáp xanh bên kia thấy vậy thì giận dữ gầm lên một tiếng, không biết đã dùng công pháp quỷ dị gì mà lập tức thuấn di xuất hiện sau lưng Cầu Long Tử.
Một tiếng nổ lớn vang lên!
Những gai nhọn trên lớp giáp của nó bắn ra, tạo thành môt màn mưa gai, mạnh mẽ bắn về phía Cầu Long Tử. Cầu Long Tử không kịp đề phòng, đương nhiên không thể trốn tránh, chỉ có thể tạo ra một lớp linh quang, bảo vệ toàn thân, chuẩn bị ngạnh kháng một kích này.
Đúng lúc này, dị biến chợt nổi lên!
"Ô... ô... ô... n... g" một tiếng, một màn sương màu lục từ phía sau Minh trùng giáp xanh bay tới, bao phủ toàn thân nó. Đó là một đầu Thanh Ngưu cực kỳ dữ tợn, vừa lặng lẽ xuất hiện sau lưng Minh trùng. Chỉ trong chốc lát, thân hình Minh trùng đã tỏa ra từng sợi khói đen, lập tức gầm lên những tiếng đầy thống khổ. Thanh Ngưu kia thấy vậy thì không thèm để ý, nó đạp mạnh xuống thân con Minh trùng kia, chỉ sau một tiếng trầm đục, tên Minh tộc đã ngất ngay tại chỗ. Sau đó, Thanh Ngưu há cái miệng rộng của nó ra, chậm rãi cắn nuốt thân thể tên Minh tộc vừa ngã xuống.
"Chúc Thần?"
Tên Minh tộc một sừng còn lại thấy vậy thì vô cùng sợ hãi, nó la lên một tiếng rồi định quay đầu bỏ chạy. Nhưng một khắc sau, trên không trung chợt hiện ra một tia hào quang óng ánh, một thiếu nữ mặc áo lụa đen hiện ra, nàng vung nhẹ tay áo, một màn hào quang màu vàng đất quét tới. Tên Minh trùng vừa chạm vào màn hào quang này thì gầm lên một tiếng kỳ quái, vội vàng thúc giục thân hình bắn ngược ra. Thiếu nữ kia thấy thế cũng vội vàng phi thân đuổi theo.
Gần như cùng lúc đó, Liễu Minh cũng từ trong biển trùng lao ra, chặn trước một tên Minh tộc giáp xanh còn lại. Hắn giơ tay lên, Khổ Luân Kiếm bắn ra mang theo Tử sắc kiếm quang chém mạnh vào người tên Minh tộc. Tên Minh tộc chỉ kịp hú lên một tiếng kỳ dị, thân thể liền hiện ra một tầng sừng hóa. Thế nhưng dưới thế công của Lôi quang trong Tử sắc Cự Kiếm, chút phòng thủ này hầu như chẳng có tác dùng gì cả, ngay lập tức, thân thể Minh trùng đã bị cắt làm hai, mang theo vô số tia máu, rơi mạnh xuống đất.
Từ khi Thanh Ngưu xuất hiện, cho tới khi Liễu Minh ra tay cũng chỉ kéo dài hai ba hơi thở. Điều này làm cho Cầu Long Tử vừa mừng vừa sợ. Tuy rằng y đã nghe qua về năng lực của Liễu Minh, thế nhưng khi không tận mắt nhìn trực tiếp, đương nhiên sẽ không thực sự tin tưởng. Lúc này y đã thấy Liễu Minh ra tay, đương nhiên đã hoàn toàn tin vào lời đồn khi xưa. Có điều lúc này cũng chẳng phải thời điểm nói chuyện, y chỉ kịp gật đầu với Liễu Minh một cái rồi triệu hồi Kim sắc trường kiếm, tiếp tục lao vào một vòng chiến đấu mới.
"Chủ nhân, đại quân Minh tộc quá đông, nếu cứ kéo dài thế này, chỉ sợ..."
Lúc này, Hạt nhi đã trở lại bên cạnh Liễu Minh, trong tay cầm một đầu lâu của Minh trùng ném ra.
"Không cần lo lắng, những tên Minh tộc quanh đây cũng chỉ có thực lực Chân Đan là cao nhất thôi. Lúc này thân đã hãm sâu trong quân địch, ngươi đừng đi xa quá." Liễu Minh mỉm cười, thản nhiên nói.
Hạt nhi nghe vậy khẽ "Vâng" một tiếng rồi lại hóa thành bóng vàng, tiếp tục ẩn thân.
Liễu Minh nhìn ra xung quanh một chút, thân hình mờ đi rồi bay về một nơi có vô số Minh trùng khác. Hắn lật tay, lấy ra một cái túi căng phồng màu vàng, giơ lên không trung. Lập tức trên không tràn ra vô số những hạt bụi màu vàng, bao phủ toàn thân đám Minh trùng cấp thấp bên dưới. Chỉ một lát sau, một màn làm cho người ta kinh ngạc đã xảy ra. Những hạt bụi này như có linh tính, chúng bay đến dính chặt vào người đám Minh trùng. Những Minh trùng cấp thấp vừa chạm vào những hạt bụi này, hai mắt lập tức đỏ lên, chúng giương nanh múa vuốt, tấn công về phía Liễu Minh.
Liễu Minh thấy vậy thì không hề hoảng sợ, hắn không tiếp tục ở lại mà hóa thành một bóng đen, mang theo một ít bụi vàng bay tới một đám quân Minh tộc khác.
Lúc này, những Minh trùng cuồng bạo kia vừa mất mục tiêu công kích thì càng cuồng bạo hơn, chúng lập tức xoay người cắn xé những tên đồng loại xung quanh.
Cho tới bây giờ, số đệ tử bí truyền xâm nhập vào đại quân Minh tộc đã vẫn lạc non nửa, những người còn lại cũng tiếp tục vung lên những cái túi chứa bụi làm Minh trùng hóa điên, đồng thời cũng liên thủ đánh chết những tên Minh trùng cấp cao muốn ngăn lại cuộc hỗn loạn.
Loại thuốc gây cuồng bạo phối hợp với độc dược làm cho vô số Minh trùng tử vong, gây tổn thất vô cùng nghiêm trọng với đại quân Minh tộc. Lúc này, vô số Minh trùng hoặc là hóa thành những thi thể lạnh như băng, hoặc là điên cuồng cắn xé lẫn nhau, vậy mà đã tử thương hơn trăm vạn rồi.
Vậy là, tình thế lúc này đã chậm rãi biến đổi đúng theo kế hoạch của cao tầng Nhân tộc...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.