Ma Thiên Ký

Chương 1140: Trận chiến ở núi Lạc Hà (thượng)




Dịch giả: nila32
“Tin tức chính xác chứ?” Thiên Âm thượng nhân nghe vậy không khỏi giật mình bèn nhỏ giọng hỏi lại.
“Chắc chắn là thật.” Ngọc Âm Tử không chút do dự gật đầu.
“Kể từ khi tiến vào Ác Quỷ Đạo, tiểu tử Liễu Minh đã bặt vô âm tín mấy chục năm nay. Hôm nay lại bất chợt trở về tông môn xem ra thực lực hẳn đã tiến triển không ít nếu không chưởng môn làm sao có thể yên tâm giao phó nhiệm vụ quan trọng như vậy cho hắn.” Sau một hồi suy nghĩ, Thiên Âm thượng nhân chậm rãi nói lên suy đoán của mình.
“Liễu Minh quả thật vừa mới trở về không lâu. Vì giữ bí mật, chuyện này đến giờ vẫn còn chưa được truyền ra nên hiện tại không có nhiều người được biết. Chưa hết, ta còn nghe được tiểu tử kia đã tu luyện đến cảnh giới Chân Đan trung kỳ. Thậm chí nhiệm vụ lần này không phải một mình chưởng môn quyết định mà do chính lão tổ Huyền Ngư đích thân tuyển chọn nhân thủ, hơn nữa còn tự mình giao phó nhiệm vụ.” Nói đến đây, biểu hiện của Ngọc Âm Tử không khỏi có chút kích động.
“Cái gì! Chỉ với thời gian ngắn ngủi như vậy mà hắn đã tu luyện đến cảnh giới Chân Đan trung kỳ sao chứ, hơn nữa còn được lão tổ Huyền Ngư coi trọng!” Sắc mặt của Thiên Âm thượng nhân cũng không khỏi biến đổi.
Già Lam đứng bên cạnh nghe vậy ngoài mặt không hề tỏ vẻ khác lạ nhưng có thể thấy được đôi mắt xinh đẹp của nàng không ngừng ánh lên nét cười hiếm thấy.
“Tiểu muội cũng cảm thấy chuyện này quả thật có chút khó tin. Xem ra những năm vừa qua, Liễu Minh đã đạt được cơ duyên không nhỏ.” Ngọc Âm Tử nghe vậy bèn trả lời.
Thiên Âm thượng nhân chợt trở nên im lặng, ánh mắt có chút biến hóa như đang suy nghĩ điều gì.
“Có thể nhận được sự chú ý của chưởng môn cùng lão tổ Huyền Ngư, Liễu Minh này về sau nhất định sẽ có tiền đồ vô cùng rộng mở. Sư tỷ, dựa theo ước định giữa chúng ta và Âm Cửu Linh, đợi khi một trong hai đứa Già Lam hoặc Liễu Minh tiến cấp Chân Đan. Hai nhà Lạc U và Phiêu Miểu sẽ lập tức tổ chức đại điển song tu cho chúng. Chúng ta cũng nên lưu ý vấn đề này một chút để không bị vụt mất thời cơ.” Ngọc Âm Tử đột nhiên tiến đến nhẹ giọng thương lượng với sư tỷ của mình.
Giọng nói của bà tuy nhỏ nhưng Già Lam đang đứng gần đó tự nhiên nghe được toàn bộ câu chuyện. Trong phút chốc, sắc mặt của nàng liền trở nên đỏ ửng khiến cho dung nhan kiều diễm động lòng người càng thêm phần mê hoặc.
“Đúng vậy, chỉ là với thực lực của Liễu Minh ngày hôm, thân phận của hai đứa đã có chút không được cân xứng. Hơn nữa lão già Âm Cửu Linh lại nổi tiếng gian hoạt như quỷ. Chuyện này chỉ sợ sẽ không đơn giản như vậy, bất quá chúng ta vẫn nên chờ đến khi tiêu diệt xong đám Minh trùng dị tộc kia rồi hãy nói tiếp.” Thiên Âm thượng nhân thở dài một hơi.
Ngọc Âm Tử nghe vậy cũng đành gật đầu tỏ ý đã hiểu. Già Lam nghe được sư phụ cùng sư bá nói thế, khuôn mặt vốn đang tươi cười cũng theo đó thình lình trở nên trắng bệch.
“Lam nhi, con không cần lo lắng. Ta thấy tình cảm họ Liễu giành cho ngươi cũng là thật lòng thật dạ, nếu không lúc trước sẽ chẳng vì ngươi mà ra mặt chống đối Ôn Tăng. Có điều, hắn bây giờ đã là tu sĩ Chân Đan trung kỳ, dựa vào tình thế trước mắt có lẽ rất nhanh sẽ tiến vào hàng ngũ đệ tử Bí truyền. Chờ khi chiến dịch lần này kết thúc, con cũng nên chủ động một chút…” Ngọc Âm Tử thấy vậy bèn níu nhẹ bàn tay ngọc ngà của Già Lam hơn nữa khóe miệng còn mang theo nụ cười tủm tỉm không ngừng thủ thỉ bên tai của nàng.
Già Lam nghe vậy không khỏi xấu hổ cười mỉm.
Đúng vào lúc này, Thiên Qua chân nhân đang đứng trên bình đài đột nhiên giơ tay đón lấy chiếc nhẫn màu xanh đã bị vỡ thành mấy khúc. Ba vị tu sĩ Thiên Tượng cảnh xung quanh nhìn thấy cảnh này không hẹn mà cùng biến đổi sắc mặt.
“Tốt! Liễu sư điệt đã thành công lẻn vào Lạc Hà phong bên cạnh thông đạo không gian. Chúng ta cũng lập tức toàn lực tiến công!” Thiên Qua chân nhân tỏ vẻ vui mừng quay đầu dặn dò ba người phía sau một câu.
Lão già áo xám tro cùng đạo cô áo bào trắng nghe vậy lập tức hóa thành hai đạo độn quang phóng đi triệu tập nhân thủ các ngọn núi trực thuộc cùng lực lượng đệ tử ngoại môn đông đảo phía dưới.
“Liệt Dương, ngươi cũng sang bên kia phối hợp một chút.”
Thiên Qua chân nhân dặn dò Kim Liệt Dương một câu. Họ Kim nghe vậy bèn gật đầu một cái. Tiếp đó, kim quang chợt lóe, thân hình của y trong phút chốc đã biến mất không chút tăm tích. Lúc này, Thiên Qua chân nhân mới cẩn thận lấy ra một tấm phù lực rực rỡ hồng quang. Chỉ thấy lão nhỏ giọng tụng niệm vài câu, sau đó phất tay đánh ra mấy đạo pháp quyết, phù lục liền hóa thành hỏa diễm đỏ thắm tản mát ra xung quanh. Theo mệnh lệnh từ trên truyền xuống, gần vạn tên đệ tử Thái Thanh môn trong phút chốc đã đồng loạt phóng thẳng lên trời. Trong lúc nhất thời, tu sĩ Nhân tộc đã che kín bầu trời rộng lớn trên cao hơn nữa còn mang theo tiếng xé gió rít gào ầm ầm bạo tạc. Bất kể là đệ tử Ngoại môn hay Nội môn, mỗi nhóm đều có một vị trưởng lão dẫn đội mang theo khí thế ngợp trời tiến đến vị trí của núi Lạc Hà.
Sau mấy canh giờ, đoàn quân Thái Thanh Môn chỉ còn cách Lạc Hà phong ước chừng vạn dặm. Lúc này, phía trước đã bắt đầu xuất hiện từng nhóm minh trùng đen kịt lớn nhỏ không đều đang hùng hổ lao tới. Số lượng của bọn chúng phải đạt đến hơn mười vạn con. Bay ở trước nhất là lão già áo xám cùng đạo cô áo trắng. Hai người nhìn thấy Minh trùng xông tới bèn không hẹn mà cùng khoát tay đánh về phía trước. Ngay sau đó, chỉ nghe âm thanh ầm ầm như sấm dậy, từ trong hàng ngũ của đệ tử Thái Thanh Môn đã lập tức xuất hiện vô số linh khí cùng pháp thuật công kích nhằm thẳng về phía bầy trùng ở phía đối diện. Gần như cùng lúc, đại quân cự trùng ở phía đối diện cũng tiến hành phản kích theo cách riêng của mình. Hai đạo quân cứ vậy rất nhanh đã hòa lẫn vào nhau mang theo âm thanh va chạm rền vang khắp bầu trời!
Trong lúc nhất thời, tu sĩ Thái Thanh Môn cùng đại quân Minh tộc đều không ngừng phát ra đạo đạo công kích với đủ màu sắc và hình dạng khác nhau khiến cho núi sông xung quanh cũng theo đó rung chuyển mãnh liệt. Bất quá hai bên cũng rất nhanh phân rõ cao thấp. Đệ tử Thái Thanh Môn rõ ràng sở hữu năng lực công kích vượt trội so với đối thủ. Bầy Minh trùng chỉ có thể kiên trì trong giây lát sau đó rất nhanh liền bị làn sóng ánh sáng đủ màu xé thành mảnh vụn. Mỗi đợt công kích của tu sĩ Nhân tộc đều dễ dàng tiêu diệt vài ngàn cự trùng. Chẳng qua với bầy Minh trùng có nhân số đạt đến con số mười vạn thì tổn thất này lại chẳng đáng là bao.
Ngay lúc này, bên trong Lạc Hà phong lại xuất hiện không ít Minh trùng tiến về phía này, trong số đó còn có không ít Minh trùng cao cấp. Rất nhanh sau đó, bọn chúng đã tập trung lại một chỗ tạo thành thế giằng co với tu sĩ đối phương. Nơi tiền phương của Thái Thanh môn, lão già áo xám sau khi suy nghĩ một hồi liền nhanh tay lấy ra một đạo cờ lệnh màu trắng. Gần như lập tức, bên trong đội ngũ phía sau liền xuất hiện trăm đạo thân ảnh. Những người này không ai không có tu vi Chân Đan cảnh. Bọn họ rõ ràng chính là chưởng tòa cùng trưởng lão của những chi phái Nội môn.
Chỉ thấy trưởng lão Trương Mậu của Kim Đỉnh Phong thân vận hồng bào nhanh chóng tiến ra trước mặt chúng đệ tử sau đó lấy ra một chiếc chiêng màu đồng. Tiếp đó, y lại há mồm phun ra mấy ngụm tinh khí đồng thời hai tay liên tục đánh ra mấy đạo pháp quyết khiến pháp bảo trong tay không ngừng phóng lớn, trong nháy mắt đã đạt đến kích thước gấp mấy lần lúc trước hơn nữa mặt ngoài còn hiện thêm vô số phù văn ảo diệu. Ngay sau đó, họ Trương lại dùng một thanh thép ánh vàng lấp lánh gõ liên tục lên mặt chiêng.
Keng!
Một cỗ sóng âm ngưng thực đến độ mắt thường có thể nhận ra bắt đầu kích bắn về phía đại quân Minh trùng hơn nữa còn không ngừng phóng lớn trong lúc di chuyển. Khi đến sát bên kẻ địch, làn sóng này đã đạt đến kích thước ước chừng bảy tám chục trượng.
Ô...ô...n...g!
Trong phạm vi mà sóng âm bao phủ, mấy trăm đầu Minh trùng lập tức giãy giụa đau đớn sau đó nhanh chóng hóa thành từng đống thịt vụn rơi xuống như mưa.
Ở một nơi khác, Thiên Âm thượng nhân của Phiêu Miểu Phong lại lấy ra một chiếc quạt lông mang phong cách cổ xưa. Chỉ thấy bà ta lẩm bẩm một hồi, mặt ngoài của chiếc quạt lập tức sáng lên hào quang rực rỡ như mặt trời sau đó hóa thành vô số hỏa điểu màu bạc mang theo ngọn lửa hừng hực có hình hỏa xà lao vút như mưa tên về phía đại quân Minh trùng. Vừa chạm phải hỏa điểu màu bạc, đám cự trùng liền bị biến thành đám đuốc bằng thịt bị thiêu cháy thành tro. Trong lúc đó, Âm Cửu Linh vẫn bảo trì sự tĩnh lặng của mình. Chỉ là hai tay của lão khẽ động kéo theo mảng lớn hắc quang không ngừng hiện ra rồi hóa thành hai lá cờ có hình Cốt Long cùng Mãnh Hổ. Sau khi họ Âm phất tay đánh ra mấy đạo pháp quyết, mặt cờ đen nhánh liền tỏa sáng rực rỡ. Cốt Long đen xì cũng liền theo đó gào thét xông về phía trước đồng thời trừng mi trợn mắt, há mồm phun ra từng cỗ Ma phong khiến cho đá bay cát chạy. Trong phạm vi trăm trượng, bão cát hung bạo cũng theo đó nổi lên khiến cho Minh trùng bị cuốn vào lập tức bị cắt thành mảnh vụn, chỉ còn lại từng mảnh thân thể rơi rụng trong không khí. Các chưởng tòa không ngừng tế ra Pháp bảo tạo thành công kích ác liệt, trong nháy mắt đã tiêu diệt lượng lớn đại quân Minh trùng có đẳng cấp không cao. Chúng đệ tử Thái Thanh Môn phía sau thấy vậy không khỏi bạo tăng sĩ khí, bắt đầu làm theo sự điều động của Trưởng lão dẫn đội tạo thành công kích vũ bão hướng về núi Lạc Hà.
Vào lúc này, Liễu Minh vẫn lặng yên tiềm phục bên trong huyệt động nào đó đặt giữa Lạc Hà phong, thở cũng không dám thở mạnh. Đột nhiên, hắn lại có thể nghe thấy chân trời phía xa không ngừng truyền đến chấn động của Pháp lực hòa lẫn âm thanh chém giết của tu sĩ Nhân tộc. Liễu Minh thấy vậy không khỏi trở nên vui mừng. Xem ra Thiên Qua chân nhân đã nhận được tín hiệu của hắn vì vậy bắt đầu triển khai chiến dịch của Thái Thanh Môn. Nhưng vào lúc này, một con bướm yêu khổng lồ thình lình bay đến từ phía truyền ra chấn động Pháp lực. Sau khi bay đến trước mặt yêu trùng cấp Thiên Tượng, nó liền nằm mọp xuống hơn nữa trong miệng còn không ngừng phát ra tiếng kêu chói tai tựa hồ vô cùng lo lắng. Những tạp âm này tuy khó hiểu với tu sĩ nhân loại nhưng lại khiến bầy trùng trong sơn cốc nhao nhao gầm rú.
“Hí!” Một đầu Minh trùng khổng lồ có tu vi Thiên Tượng cảnh ngửa đầu rống to một tiếng liền khiến đồng loại xung quanh yên tĩnh trở lại.
“Đám yêu nghiệt này không ngờ lại được huấn luyện nghiêm mật như thế.” Liễu Minh thấy vậy không khỏi kinh ngạc thì thào một câu.
Chỉ nghe Minh trùng cao cấp kia gào thét như để truyền đạt mệnh lệnh gì đó, đám Minh trùng Chân Đan cảnh trong cốc lập tức bu lại một chỗ. Sau một lát, bọn chúng liền được dẫn dắt bay nhanh về phía sườn Đông của dãy núi. Trong chốc lát công phu, số lượng Minh trùng trong cốc chỉ còn một nửa so với ban đầu.
“Không nghĩ tới đám tu sĩ Nhân tộc lại ra tay bất ngờ như vậy hơn nữa lực lượng của chúng còn có thực lực không tệ. Xem ra chúng ta cũng không thể chủ quan khinh địch. Lần này ra tay nhất định phải đem đám tu sĩ không biết sống chết kia đánh đến gà bay chó chạy.” Đầu cự trùng to lớn chợt quay đầu sử dụng ngôn ngữ Minh tộc nói với ba con cự trùng cùng cấp bên cạnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.