Ma Thần Trời Sinh

Chương 44: Hầu gia giá lâm




Cơ Hàn Tinh đi đến trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, thân hình nàng thẳng tắp, vòng eo vô cùng tinh tế, dáng người cao gầy, đường cong u nhã, nhưng lại mang theo một luồng hàn ý bất cận nhân tình, lấy ra một cái lệnh bài, khí thế bức người, nói:
- Long Tượng Thần Võ tróc nã trọng phạm triều đình, hi vọng các ngươi phối hợp!
Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng đã nhận ra nguyên nhân đại quân bao vây Hải Đường trang viên, thì ra là vì tróc nã Thiên Thần Tử.
Phiền toái lớn rồi.
- Những người này thật lợi hại, ta đã tận lực xử lý dấu vết, không ngờ vẫn bị bọn họ tìm đến.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm than một tiếng.
Thiên Thần Tử chính là nhân vật trọng yếu của Hắc Ám Đế Thành, bây giờ lại ẩn thân trong Hải Đường trang viên, một khi bọn họ tìm thấy Thiên Thần Tử trong Hải Đường trang viên, như vậy tất cả mọi người trong Hải Đường trang viên sẽ bị rơi đầu, thậm chí còn liên lụy đến Kiếm Các Hầu Phủ.
Trong mắt triều đình, uy hiếp từ Hắc Ám Đế Thành, tuyệt đối không nhỏ hơn Phệ Huyết Ma Môn.
Trên mặt Ninh Tiểu Xuyên không lộ ra một tia dị sắc nào, vẫn trấn định tự nhiên, hừ lạnh một tiếng, nói:
- Long Tượng thì giỏi lắm sao? Ngươi có biết nơi này là nơi nào không? Đây là trang viên của Kiếm Các Hầu Phủ. Ngươi có biết bổn Trang chủ là ai không? Bổn Trang chủ chính là tôn tử của Kiếm Các Hầu.
- Ngươi nói trọng trạm triều đình ở trong Hải Đường trang viên, ngươi có chứng cớ gì không? Ngươi không có chứng cớ, đã đem đại quân vây quanh Hải Đường trang viên, ngươi có để Kiếm Các Hầu Phủ vào mắt không? Có để danh dự của Kiếm Các Hầu Phủ vào mắt không? Kiếm Các Hầu Phủ từ trước tới nay chưa từng sợ người khác khiêu khích, người khiêu khích Kiếm Các Hầu Phủ, cuối cùng đều không có người nào có kết cục tốt.
Cơ Hàn Tinh có chút kinh ngạc, vị thiếu gia không có chút tu vi nào, đối diện với áp lực Huyền Khí Võ Đạo cường đại của nàng, không ngờ vẫn vô cùng trấn định, thậm chí còn dám dõng dạc chỉ trích nàng.
Cho dù là cao thủ ở trong quân đội, hàng năm chinh chiến sa trường, cũng không có được lá gan như vậy.
Vốn tưởng rằng Hải Đường trang viên chỉ là một tòa trang viên không dùng đến của Kiếm Các Hầu Phủ, nhưng không ngờ Trang chủ của Hải Đường trang viên, lại có lai lịch lớn như vậy.
Tôn tử của Kiếm Các Hầu, chính là con cháu Vương Hầu chân chính.
Tôn tử của Kiếm Các Hầu đi cứu Thiên Thần Tử, chuyện này lại càng trở nên phức tạp hơn, thậm chí rất có thể liên lụy đến người thừa kế Hầu Phủ.
Nếu hôm nay là người khác đến, quả thật rất có thể đã bị một câu nói của Ninh Tiểu Xuyên dọa lui.
Thế nhưng, Cơ Hàn Tinh lại không phải là người e ngại phiền phức.
Trong mắt nàng lóe lên huyền quang sáng quắc, khí thế trên người còn mạnh mẽ hơn Long Tượng, trong mắt phượng bắ n ra vài phần sát khí băng hàn, một tay bắt lấy vạt áo trước ngực của Ninh Tiểu Xuyên, nâng hắn khỏi mặt đất, lạnh lùng nói:
- Long Tượng Thần Võ phụng mệnh làm việc, cho dù là phủ đệ Vương Hầu còn có thể xông vào, huống chỉ chỉ là một tòa trang viên? Vương tôn công tử, ta cũng từng gặp, còn giết qua vài tên, ngươi trấn áp được ta chắc? Mọi người nghe lệnh, tiến vào điều tra cho ta!
- Các ngươi ai dám? Đối đầu với Kiếm Các Hầu Phủ, các ngươi trước hết hãy nghĩ xem bản thân có gánh vác được hậu quả không?
Ninh Tiểu Xuyên hét lớn một tiếng.
Những quân sĩ ở đây, cũng đều bị một câu nói của Ninh Tiểu Xuyên chấn trụ.

Nói đùa, Kiếm Các Hầu Phủ là Hầu Phủ đã sừng sững hơn 800 năm, thế lực vô cùng khổng lồ, ở trong quân đội lại càng hô mưa gọi gió, không phải là Vương Hầu phủ đệ có thể sánh bằng.
Đắc tội với tôn tử của Kiếm Các Hầu Phủ, như vậy tương lai truy cứu, e rằng những người xông vào Hải Đường trang viên hôm nay, sẽ có kết cục rất thảm.
Đối đầu với quái vật khổng lồ như Kiếm Các Hầu Phủ, cho dù là vị Long Tượng Thần Võ trước mắt, e rằng cũng không tốt đẹp được.
Cơ Hàn Tinh lạnh lùng liếc nhìn đám quân sĩ một cái, trong lòng cũng cảm thấy bất đắc dĩ, đồng thời cũng có thể hiểu được suy nghĩ của những quân sĩ này. Mặc dù nàng không sợ Kiếm Các Hầu Phủ, nhưng những người này đều chỉ là quân sĩ bình thường, vô cùng kính sợ Kiếm Các Hầu Phủ, làm sao dám đối đầu với Hầu Phủ chứ?
- Ngươi thả ta xuống!
Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm Cơ Hàn Tinh, lạnh lùng nói.
Cơ Hàn Tinh mặc thiết giáp đầy người, còn nắm ngực Ninh Tiểu Xuyên nâng lên khỏi mặt đất.
Một cánh tay ẩn chứa mấy vạn cân lực lượng. Đừng nói là Ninh Tiểu Xuyên, cho dù là mười Ninh Tiểu Xuyên cũng có thể nhấc lên dễ dàng.
Cơ Hàn Tinh lạnh nhạt nói:
- Thân là đệ tử Kiếm Các Hầu Phủ, không ngờ ngay cả một tia Huyền Khí Võ Đạo cũng không tu luyện ra, khó trách lại bị ném vào cái trang viên xa xôi hẻo lánh này.
Nàng vẫn nới tay, thả Ninh Tiểu Xuyên xuống đất.
- Biết tu luyện gì có gì đặc biệt hơn người? Chỉ là một vũ phu có sức mạnh lớn một chút mà thôi, đặc biệt là loại nữ tử thô lỗ như ngươi, sau này còn ai dám lấy ngươi nữa?
Ninh Tiểu Xuyên nói.
- Thô lỗ! Ngươi đang mắng ta?
Cơ Hàn Tinh tính tình vốn không tốt, giờ phút này lại bị Ninh Tiểu Xuyên chọc giận, đây là lần đầu tiên có người dám ở trước mặt mắng nàng.
Huyền Khí Võ Đạo trong cơ thể nàng điên cuồng lưu động, tạo thành một cái lốc xoáy cực lớn, tản mát ra hàn khí thấu xương.
Rắc rắc…
Trên mặt đất, trong phạm vi mười trượng, đều bị một tầng bông tuyết bao trùm.
Nước miếng b ắn ra từng miệng Ninh Tiểu Xuyên cũng bị hàn khí đông thành bột phấn, nhưng lời vẫn thốt ra, trên mặt không hề có chút thần sắc e ngại nào.
- Đương nhiên là nói ngươi, tùy tiện nắm lấy ngực của một nam nhân, như vậy còn không thô lỗ? Quả thực là không có giáo dưỡng, không có tố chất, không có lễ nghi, nếu ta nắm ngực của ngươi, e rằng bây giờ ngươi đã nổi điên rồi.
Ninh Tiểu Xuyên vuốt vuốt ngực, bị nàng nắm quả thật rất đau, thần sắc trên mặt cực kỳ bất mãn.
Thô lỗ!

Không có giáo dưỡng!
Đây là những đánh giá mà không có bất kỳ nữ tử nào chịu nổi.
Cơ Hàn Tinh xiết chặt nắm quyền, khẽ cắn răng, trường thương trong tay lóe lên một tầng huyền mang màu lam, khiến cho tất cả quân sĩ xung quanh, đều sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.
Vụt...
Long Tượng Kích Thương trực chỉ vào yết hầu Ninh Tiểu Xuyên, hàn quang phun ra nuốt vào, một luồng sát khí từ trong thân thể nàng dũng mãnh tràn ra.
- Thế nào? Thẹn quá hóa giận? Muốn động thủ giết ngươi? Đến đây! Ngươi giết ta? Đụng đến một sợi lông của ta xem?
Biểu hiện của Ninh Tiểu Xuyên thật sự rất cuồng vọng, phô bày dáng vẻ vương tôn công tử đến mức nhuần nhuyễn.
Long Tượng Kích Thương trực chỉ vào yết hầu Ninh Tiểu Xuyên, hàn quang phun ra nuốt vào, một luồng sát khí từ trong thân thể nàng dũng mãnh tràn ra.
- Thế nào? Thẹn quá hóa giận? Muốn động thủ giết ngươi? Đến đây! Ngươi giết ta? Đụng đến một sợi lông của ta xem?
Biểu hiện của Ninh Tiểu Xuyên thật sự rất cuồng vọng, phô bày dáng vẻ vương tôn công tử đến mức nhuần nhuyễn.
Phải trấn trụ nàng, khiến nàng không thể tiến vào Hải Đường trang viên được một bước.
Nếu như không trấn trụ được nàng, bị nàng tìm thấy Thiên Thần Tử trong Hải Đường trang viên, như vậy thì hôm nay Ninh Tiểu Xuyên khó thoát khỏi cái chết.
Ninh Tiểu Xuyên đoán Cơ Hàn Tinh không dám thật sự giết hắn, cho nên lá gan mới có thể lớn như vậy, dám khiêu khích nàng.
Đương nhiên trong lòng Ninh Tiểu Xuyên cũng không phải cuồng vọng thật, ngược lại còn tương đối kiêng kỵ Cơ Hàn Tinh, thầm nghĩ:
- Tu vi của nàng thật sự rất cao, cho dù ta không che giấu tu vi, thì chắc chắn cũng sẽ bị nàng một chiêu miểu sát.
Cơ Hàn Tinh nhìn chằm chằm ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên, trong lòng có chút thất thần, chỉ là một thiếu niên trong cơ thể không có Huyền Khí Võ Đạo, không ngờ dưới Võ Đạo cường đại của nàng uy hiếp, mà vẫn còn dám khiêu khích nàng, hơn nữa lại rất bình tĩnh, đây không chỉ đơn giản là cuồng vọng mà thôi.
Tâm trí của hắn e rằng còn vượt qua rất nhiều Võ giả, nếu như hắn có thể tu luyện Huyền Khí Võ Đạo, tuyệt đối sẽ là một nhân tài khó lường.
Ngay cả một thiếu niên không tu luyện Huyền Khí Võ Đạo, lại còn bình tĩnh hơn mình sao?
Cơ Hàn Tinh biết tu vi cường đại của mình không thể dọa hắn e ngại, liền thu hồi Huyền Khí trong cơ thể, đồng thời thu hồi cả Long Tượng Kích Thương, tức đến ngứa răng, nói:
- Đừng tưởng rằng ngươi là tôn tử của Kiếm Các Hầu mà ta không làm gì được ngươi. Chờ ta đi thỉnh một đạo lệnh phù của Vân Trung Hầu, đến lúc đó sẽ dẫn quân xông vào, một viên ngói cũng không lưu.
Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Nơi này là lãnh địa của Kiếm Các Hầu Phủ, đừng nói là lệnh phù của Vân Trung Hầu, cho dù là Vân Trung Hầu tự mình đến đây, cũng vô dụng.
Lời này vừa dứt, mặt đất đột nhiên chấn động.
Ầm ầm ầm...
Một tòa xa giá khổng lồ từ xa chạy đến.
Sáu đầu Long Tượng kéo xe, những sợi xích thô to phát ra thanh âm “rào rào”, càng xe chấn động mặt đất, một luồng khí thế che trời lấp đất ép tới.
Trên bầu trời, mây mù dày đặc cũng theo đó mà kéo tới.
Một luồng áp lực khổng lồ, áp bách đến mức khiến cho sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên trở nên trắng bệch.
Grào...
Long Tượng rống lớn, chấn động tận trời xanh.
Vụt...
Toàn bộ quân sĩ đều quỳ trên mặt đất, cùng hô lớn:
- Bái kiến Hầu gia.
- Bái kiến Hầu gia.
Ba ngàn quân sĩ hét lớn, thanh âm chấn động trời đất.
Ngay cả hạ nhân trong Hải Đường trang viên cũng đều quỳ xuống, không chỉu nổi áp bách khổng lồ của một vị Vương Hầu.
Trên người Vương Hầu, mang theo một loại uy nghiêm của triều đình, muôn hình muôn vẻ, có thể khuất phục đạo chích và loạn đảng trong thiên hạ.
Cho nên, Vương Hầu giá lâm, liền khiến cho dân chúng trong phạm vi mười dặm đều phải quỳ xuống nghênh đón.
Đây là uy thế chỉ có Vương Hầu mới có được.
Duy nhất chỉ có Ninh Tiểu Xuyên, vẫn đứng thẳng trước Hải Đường trang viên, không hề quỳ xuống.
Một trận cuồng phong quét đến, thổi tung y bào trên người hắn, càng tăng thêm vẻ kiên nghị trên gương mặt trẻ tuổi của hắn.
Vân Trung Hầu không ngờ lại tự mình đến đây.
Cơ Hàn Tinh mặc chiến khải màu lam, dáng người thướt tha, mái tóc lam tung bay, trong tay cầm trường thương, trên người tản ra một luồng hàn ý đóng băng phạm vi ba trượng, hành lễ với tòa xa giá cực lớn trước mặt:
- Bái kiến Hầu gia.
Cơ Hàn Tinh khẽ liếc mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, muốn xem ánh mắt biến hóa của Ninh Tiểu Xuyên, nhưng khiến nàng thất vọng chính là, Ninh Tiểu Xuyên vẫn một mình đứng trước đại môn, căn bản không hề sinh ra nửa phần khiếp sợ vì Vân Trung Hầu đến.
Lá gan của hắn cũng quá lớn rồi.

Gặp Vương Hầu, cũng không quỳ.
Một tên cao thủ Võ Đạo đi theo bên cạnh xa giá của Vân Trung Hầu, trên đầu bện tóc, mặt đầy râu, mặc giáp đen, tức giận liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên, trầm giọng quát lớn, thanh âm như tiếng sấm:
- Lớn mật, thấy Vân Trung Hầu, còn không quỳ xuống!
Tu vi của vị cao thủ Võ Đạo này, sâu không lường được, theo Vân Trung Hầu chinh chiến nhiều năm, giết địch ngàn vạn, trên người mang theo huyết khí nồng hậu, là một trong mười hai đại cao thủ của Vân Trung Hầu.
Được xưng là “Thập Nhị Vân Trung Hổ Tướng”.
Một tiếng quát của hắn, ẩn chứa thần uy vô cùng cuồng dã, chấn đến cát bay đá chạy.
Lực lượng sóng âm, tạo thành một cái hồng chung cực lớn, đánh thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Sắc mặt Cơ Hàn Tinh khẽ biến đổi, thân hình đột nhiên lóe lên, tốc độ nhanh như quỷ mị, sau đó trực tiếp hạ xuống trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, trường thương trong tay quét ngang một cái, đánh tan đạo hồng chung do sóng âm tạo thành.
- Ầm...
Trường thương và hồng chung va chạm.
Cơ Hàn Tinh không chút sứt mẻ.
Mà vị cao thủ Võ Đạo đứng cạnh xa giá của Vân Trung Hầu thì đột nhiên lùi về sau ba bước, mỗi một bước thối lui, đều để lại trên mặt đất một cái dấu chân thật sâu, chấn vỡ đất đá trên mặt đất.
Tên cao thủ Võ Đạo nổi giận gầm lên một tiếng:
- Cơ Hàn Tinh, ngươi muốn làm gì?
Cơ Hàn Tinh thu hồi trường thương, thanh âm lạnh lùng vang lên:
- La Mục Phong, chẳng lẽ ngươi không nhìn ra trong cơ thể hắn không có Huyền Khí Võ Đạo? Một đạo sóng âm của ngươi cũng đủ đánh chết hắn rồi.
La Mục Phong cười lạnh nói:
- Người bất kính đối với Hầu gia, chính là tử tội.
Cơ Hàn Tinh nói:
- Nhưng hắn là tôn tử của Kiếm Các Hầu.
Sắc mặt La Mục Phong chợt biến đổi, ánh mắt liếc nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên, quả thật kinh ngạc không nhỏ, nếu không phải vừa rồi Cơ Hàn Tinh ngăn cản, nói không chừng hắn đã gây ra đại họa rồi.
- Nể ngươi cứu ta một mạng, hành vi lúc trước ngươi nắm ngực ta, ta sẽ bỏ qua không so đo. Chúng ta xem như không ai nợ ai.
Ninh Tiểu Xuyên rất rộng lượng nói.
Cơ Hàn Tinh tức đến nghiến răng, không ngờ đối phương vẫn không quên chuyện mình nắm ngực hắn, còn nói ra trước mặt nhiều người như vậy, có thể tưởng tượng được, chuyện này không lâu nữa sẽ truyền khắp Long Tượng Thần Võ doanh, rất nhiều người đều sẽ cười chê nàng.
Nàng có chút hối hận vì vừa rồi đã ra tay cứu hắn, người như thế quả thật xứng đáng bị thiên đao vạn quả. (*)
(*) băm vằm ngàn mảnh



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.