Ma Thần Trời Sinh

Chương 413: Một chiêu miểu sát




Võ giả Hắc Ám Đế Thành sững sờ.
Hai vị Quỷ Thần Tướng đều là Địa Tôn Cảnh, một người bị tiếng gầm làm trọng thương, một người bị cột cờ ghim chết, thế này cũng quá hung mãnh rồi. Kẻ kia rốt cuộc là ai?
Tốc độ của Ninh Tiểu Xuyên nhanh đến mức nào chứ, trận pháp của Hắc Ám Đế Thành dễ dàng bị đạp vỡ, căn bản không thể ngăn được bước chân hắn. Ninh Tiểu Xuyên rất nhanh đã đuổi kịp Địa Thần tử.
Địa Thần Tử đương nhiên cũng nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi, trong lòng sợ hãi đến cực điểm. Hôm nay rốt cuộc bị sao vậy? Cường giả cấp bậc này bình thường chẳng gặp nổi một người, hôm nay lại có tận hai người giết tới Hắc Ám Đế Thành.
Địa Thần Tử đột ngột dừng bước, tạo thành một cái hố lớn trên mặt đất, nhìn chăm chăm Ninh Tiểu Xuyên đang đứng trước mặt. Tốc độ nhanh thật!
Hắn nghiến răng:
- Rốt cuộc ngươi là ai? Đắc tội Hắc Ám Đế Thành chắc chắn không có hậu quả tốt đẹp.
Ninh Tiểu Xuyên vẫn đeo mặt nạ, xác định Ngân Trì phu nhân vẫn an toàn thì thở phào, nói:
- Điều này ngươi không cần biết. Dù sao sau hôm nay Hắc Ám Đế Thành cũng sẽ suy tàn.
Địa Thần Tử có thể nhận ra đối phương rất quan tâm tới Hoàng Thần Tử, bèn lấy Hoàng Thần Tử làm con tin, nói:
- Nếu ngươi không muốn nàng ta chết trong tay ta thì mau cút ra khỏi Hắc Ám Đế Thành.
Ngân Trì phu nhân nhìn Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, trên gương mặt không có bất cứ sự sợ hãi nào, ngược lại là nụ cười đầy sự giải thoát:
- Không cần lo cho ta, dù sao ta cũng chỉ còn một năm thọ mệnh, bây giờ chết hay sau này chết cũng như nhau cả thôi. Chỉ mong sau khi ta chết ngươi hãy thay ta chăm sóc Danh nhi.
Vút!
Ninh Tiểu Xuyên biến thành một đạo ánh sáng bảy màu, gần như chỉ chớp mắt đã xuyên qua trán Địa Thần Tử, đầu hắn nổ tung, máu tươi tuôn trào ồ ạt.
Địa Thần Tử tuy có tu vi Địa Tôn Cảnh tầng thứ hai nhưng đứng trước Ninh Tiểu Xuyên thì chút tu vi đó chẳng là gì, chỉ trong nháy mắt đã chết trong tay hắn.
Trên mặt Ngân Trì phu nhân dính máu, đôi mắt như phủ một tầng sương mờ, lao vào lòng Ninh Tiểu Xuyên, khóc thút thít:

- Thật ra ta muốn chết trong tay Địa Thần Hoàng.
- Nhưng đáng tiếc là ta sẽ không để ngươi chết.
Ninh Tiểu Xuyên giữ vai nàng:
- Chúng ta rời khỏi Hắc Ám Đế Thành trước, chắc chắn Vạn Âm Tiên Hậu sẽ sớm phát hiện ra bị chúng ta lừa thôi.
Một khi Vạn Âm Tiên Hậu giết vào Hắc Ám Đế Thành chắc chắn sẽ phát hiện ra chân tướng, căn bản không thể giấu được.
Ninh Tiểu Xuyên chưa từng nghĩ có thể lừa được Vạn Âm Tiên Hậu, chỉ cần dụ được nàng ta tới Hắc Ám Đế Thành đã là thành công rồi.
Sau khi nàng ta phát hiện được chân tướng, dù muốn giết Ninh Tiểu Xuyên thì cũng phải đối phó với các cao thủ Hắc Ám Đế Thành trước đã.
Ninh Tiểu Xuyên trước tiên dùng âm mưu lừa Vạn Âm Tiên Hậu, tưởng Hắc Ám Đế Thành là U Linh sơn trang. Sau đó là dương mưu, chỉ cần Vạn Âm Tiên Hậu vào tới Hắc Ám Đế Thành thì dù biết trúng kế thì cũng không thể rút lui, chỉ có thể tử chiến với Hắc Ám Đế Thành đến cuối cùng, căn bản không có lựa chọn nào khác.
- Ta biết còn một con đường có thể rời khỏi Hắc Ám Đế Thành.
Ngân Trì phu nhân kéo tay Ninh Tiểu Xuyên chạy về hướng tây bắc Hắc Ám Đế Thành.
Sau khi Vạn Âm Tiên Hậu vào Hắc Ám Đế Thành, đi đến đâu là xác nằm la liệt, máu tươi chảy thành suối.
Mỗi bước đều khiến các toà kiến trúc xung quanh sụp thành đống đổ nát.
- Ninh Tiểu Xuyên, còn không mau tới chịu chết?
Vạn Âm Tiên Hậu hai mắt bắn ra tia lửa, biến thành hai con hoả long, thiêu cháy mấy trăm võ giả Hắc Ám Đế Thành.
Lúc này Vạn Âm Tiên Hậu vô cùng phẫn nộ, chưa từng có kẻ nào dám lừa gạt nàng, Ninh Tiểu Xuyên vẫn là kẻ đầu tiên to gan như vậy.
Nhưng nàng ta cũng khâm phục hắn có thể lừa được mình, đương thế chẳng có mấy người có được bản lĩnh này.

- Vạn Âm Tiên Hậu, Hắc Ám Đế Thành bọn ta và Thiên Âm Tông không thù không oán, ngươi giết nhiều tu sĩ của bọn ta như vậy rốt cuộc là có ý gì?
Lục Nhạc Hoàng đi ra từ nơi bế quan, xông tới ngăn Vạn Âm Tiên Hậu.
Lục Nhạc Hoàng là một trong Tam Hoàng Hắc Ám, cũng là đệ nhất cao thủ chỉ đứng sau Vong Linh thành chủ.
Vạn Âm Tiên Hậu tuy biết bị Ninh Tiểu Xuyên lừa nhưng sự cao ngạo không cho phép nàng thừa nhận, càng không thể để người khác biết nàng bị lừa, lạnh lùng nói:
- Bổn Hậu giết người cũng cần lý do sao?
Ánh mắt Lục Nhạc Hoàng trầm xuống, nói:
- Ngươi cũng quá tự đại rồi đấy. Thù này Hắc Ám Đế Thành bọn ta nhất định sẽ trả lại gấp chục, gấp trăm lần.
- Bổn Hậu đã giết người của Hắc Ám Đế Thành lẽ nào còn đợi các ngươi sau này tới báo thù Thiên Âm Tông sao? Hắc Ám Đế Thành sớm muộn cũng là phiền toái, chi bằng giải quyết các ngươi trước, tránh cho sau này làm hỏng đại sự của bổn Hậu.
Vạn Âm Tiên Hậu lấy ra một cây cổ cầm đặt phía trước, thân đàn được một tầng khí lưu giữ lơ lửng trên không trung.
Đột nhiên không gian xung quanh Vạn Âm Tiên Hậu trở nên hỗn loạn, thiên địa huyền khí vỡ vụn, không gian méo mó. Nàng ta giống như đứng ở giữa trung tâm trời đất, mọi thứ trong thế gian đều do nàng ta điều khiển.
Tiếng đàn du dương vang lên, mỗi tia sóng âm ngưng tụ thành một bạch y tiên nữ. Trên hông họ là đai ngọc, tay cầm thần kiếm không ngừng chém ra kiếm khí.
Cả Hắc Ám Đế Thành đều bị tiếng đàn bao phủ, tiếng đàn biến hoá liên tục, có thể biến thành tiên nữ cầm chiến kiếm, cũng có thể biến thành kiếm khí dài tới mười mét, còn có thể ngưng tụ thành sấm sét, ngọn lửa, đao kiếm phá hoại Hắc Ám Đế Thành nặng nề.
- Vạn Âm Tiên Hậu, ngươi ức hiếp người quá đáng.
Lục Nhạc Hoàng thực sự không nhịn nổi nữa, hai tay chập lại, ở giữa hai bàn tay bắn ra một cái đỉnh lớn màu tím đỏ, không ngừng xoay chuyển, biến to ra, cao tới sáu trượng. Trên thân đỉnh là một bức Phượng Hoàng Đồ, dưới ngọn lửa, phượng hoàng giống như sống dậy, phát ra tiếng kêu chói tai.
Ngọn lửa màu tím trong đỉnh khiến không gian biến dạng, thấp thoáng có thể thấy một con phượng hoàng bay trong lửa, kéo thành một cái đuôi rất đẹp.
Đây là Huyền Khí cửu phẩm Trấn Thành chí bảo của Hắc Ám Đế Thành – Tây Phượng Đỉnh.

Lục Nhạc Hoàng hy sinh thọ mệnh để thức tỉnh Tây Phượng Đỉnh, thể hiện sức mạnh khủng bố của Huyền Khí cửu phẩm, oanh kích Vạn Âm Tiên Hậu.
Vạn Âm Tiên Hậu vẫn bình tĩnh như mặt nước, dây đàn lại bắn ra một con cự long màu tím đâm thẳng vào Tây Phượng Đỉnh.
Rầm!
Chỉ một cú va chạm đó, Hắc Ám Đế Thành đã tan hoang một góc, hàng trăm cao thủ bị sức mạnh bạo phát của Huyền Khí cửu phẩm chèn ép nát bét máu thịt lẫn lộn.
Trận chiến ở Hắc Ám Đế Thành rơi vào tình trạng giằng co, có người truyền tin tới Vong Linh thành chủ, chỉ có Vong Linh thành chủ mới có thể ngăn chặn được Vạn Âm Tiên Hậu.
- Sức mạnh của Vạn Âm Tiên Hậu quá đáng sợ, Ma Đế cũng chưa chắc là đối thủ của nàng ta. Sau trận chiến này có lẽ Hắc Ám Đế Thành sẽ suy tàn, không mất một trăm năm phát triển thì khó có thể lại trở thành bá chủ trong hoàng thành.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn về hướng Hắc Ám Đế Thành, cả mặt đất rung chuyển dữ dội, vô số đất đá rơi xuống như mưa, vùi lấp rất nhiều khu vực trong thành.
Ngân Trì phu nhân khá lo lắng nói:
- Đến khi Vạn Âm Tiên Hậu xử lý xong Hắc Ám Đế Thành, có lẽ tiếp theo nàng ta sẽ giết ngươi. Ngươi có cách đối phó chưa?
- Đứng trước sức mạnh tuyệt đối thì bất cứ cách gì cũng vô ích.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu.
- Vạn Âm Tiên Hậu giết chết Thái Sư Vấn Hoa rồi.
- Cái gì?
Ngân Trì phu nhân kêu lên kinh hãi.
Đừng nói là Ngân Trì phu nhân, ngay đến cả Ngọc Lam Đại Đế và Đại Kim Bằng Vương nghe thấy tin này cũng sẽ có nét mặt như vậy.
Thái Sư Vấn Hoa là nhân vật thế nào, đó là đệ nhất cao thủ của Đạo Môn, được phong là Thái Sư, ngang hàng với Kiếm Thánh, Ma Đế.
Nhân vật như vậy chết đi, đối với Ngọc Lam đế quốc mà nói là sự đả kích vô cùng nặng nề.
Sự cường đại của Vạn Âm Tiên Hậu tuyệt đối vượt qua sự dự đoán của tất cả mọi người, trong đó có cả Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Nhưng nàng ta cũng bị thương rồi. Nếu Ngọc Lam Đại Đế tới Hắc Ám Đế Thành đấu pháp với Vạn Âm Tiên Hậu. Dù Vạn Âm Tiên Hậu không chết thì chắc chắn cũng bị trọng thương. Đương nhiên, kết quả tốt nhất là Ngọc Lam Đại Đế và Vạn Âm Tiên Hậu lưỡng bại câu thương. Như vậy họ sẽ không có thời gian để đối phó với ta.
Vạn Âm Tiên Hậu đương nhiên cường đại, nhưng Ninh Tiểu Xuyên không tin nàng ta có thể liên tiếp chiến thắng hai tuyệt đỉnh cường giả.
- Ngọc Lam Đại Đế chắc chắn sẽ tới Hắc Ám Đế Thành, nếu Hắc Ám Đế Thành bị huỷ, bên cạnh hắn sẽ chẳng còn một ai có thể dùng nữa.
Ngân Trì phu nhân nói.
Ninh Tiểu Xuyên và Ngân Trì phu nhân thông qua một dòng sông cổ dưới lòng đất rời khỏi Hắc Ám Đế Thành, nhưng vừa ra khỏi sông thì đã có người chặn đường.
- Hoàng Thần Tử, ngươi dẫn người tới công kích Hắc Ám Đế Thành, giờ lại muốn dẫn người thoát khỏi Hắc Ám Đế Thành sao?
Trên bờ, một lão giả cầm mộc trượng ngồi trên thạch đài, đang cho một đàn huyền thú ăn.
Những con huyền thú này đều là dị chủng, ánh mắt đều có dị quang, đang tranh giành đồ ăn của nhau, chiến đấu rất ác liệt.
Huyền thú đấu các ác liệt, lão giả kia càng cười tươi, ngay đến nếp nhăn trên mặt cũng ít đi một vài đường.
Thấy lão giả đó, sắc mặt Ngân Trì phu nhân lập tức thay đổi:
- Vạn Thú Hoàng, việc này không liên quan đến hắn, tất cả trách nhiệm một mình ta chịu.
Lão giả cười khặc khặc như nghe được câu chuyện buồn cười lắm, nói:
- Nguyệt Danh Hoa, không phải ngươi coi thường nhất là đàn ông, cảm thấy tất cả đều là súc sinh sao? Sao giờ lại vì một nam nhân mà không cần tới cả tính mạng vậy? Ngươi đừng nói với lão phu ngươi đã động lòng? Ta sẽ cười đến chết mất. Ha ha...
- Lão phu rất muốn biết ngươi có cho hắn biết rốt cuộc ngươi đã ngủ với bao nhiêu nam nhân rồi không?
Câu này của Vạn Thú Vương chọc đúng nỗi đau của Ngân Trì phu nhân, lại chạm vào vết thương trong lòng nàng.
Ngân Trì phu nhân siết chặt nắm tay, móng tay cắm vào da thịt chảy cả máu.
Nàng cắn bật cả máu môi, cổ họng có vị máu.
Ninh Tiểu Xuyên đứng phía trước Ngân Trì phu nhân:
- Vạn Thú Hoàng, dựa vào một mình ngươi cũng đòi chặn bọn ta, ngươi đánh giá cao bản thân quá đấy. Hôm nay ta sẽ tiễn ngươi về Tây Thiên.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.