Ma Thần Trời Sinh

Chương 337: Thất khiếu thông huyền




Bầu trời biến đổi bất ngờ, lôi điện đan xen.
Ầm...
Một đạo thiểm điện màu tím thô to như thùng nước, từ trên trời đánh xuống, nện lên đỉnh núi.
Cùng lúc đó, ngàn vạn đạo thiểm điện trút xuống, kết nối bầu trời với mặt đất, tựa như tạo thành một thác nước thiểm điện. Cảnh tượng đồ sộ không gì sánh nổi, cực kỳ rung động nhân tâm, nếu người bình thường nhìn thấy, nhất định sẽ cho rằng thần linh đang nổi giận.
Ầm ầm ầm...
Núi lớn bị thiểm điện đánh cho bốc lên bụi mù cuồn cuộn, cự thạch lăn xuống, mặt đất run rẩy, cỏ cây lập tức biến thành tro bụi.
Thiểm điện oanh kích hơn một phút, khiến cho tòa núi lớn cao hơn ngàn mét bị san thành bình địa.
Trên mặt đất, đất đá cháy đen, không còn lấy một cọng cỏ.
Đây là hình ảnh khủng bố không gì so sánh được, căn bản không phải con người có thể tạo ra, đoán chừng cũng chỉ có lực lượng của thần thánh mới làm được.
- Ninh Tiểu Xuyên, cuối cùng ngươi cũng xuất hiện lần nữa rồi, khặc khặc, ta nhất định phải nghiền ngươi thành tro.
Mộc Hồng Lai có cương khí hộ thể, cho nên cũng không bị đánh thương, từ dưới lòng đất lao ra, trong miệng ngậm một cái xích sắt màu đen, một đầu xích sắt cột một thanh liêm đao màu xanh, trên đao lưu động hình vẽ quỷ dị.
Đây là một kiện Huyền Khí cường đại, bị Mộc Hồng Lai giấu trong cơ thể.
Mặc dù hắn đã mất đi hai tay, thế nhưng vẫn có thể thi triển Huyền Khí, phát động công kích.
Nh thoáng nhìn qua ngực của Mộc Hồng Lai, phát hiện vết thương do Ma kiếm tạo thành, đến bây giờ vẫn chưa khép lại, trên miệng vết thương biến thành màu đen, bên trong không ngừng nhỏ ra máu tươi màu đen.
Vết thương do Ma kiếm tạo thành, mang theo ma tính cường đại, cho dù là với tu vi của Mộc Hồng Lai, cũng không thể bức ra Ma kiếm được, chỉ có thể trơ mắt nhìn thương thế không ngừng tăng lên.
Liêm đao phóng tới cổ của Ninh Tiểu Xuyên, kéo động một tia lửa xanh trong không khí, khiến không khí có chút vặn vẹo.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên ngưng tụ, năm ngón tay tràn ra một tia điện quang, bao trùm bàn tay, một chưởng đánh bay liêm đao trở về.

Chưởng ấn khổng lồ, đánh cho Mộc Hồng Lai không ngừng lùi về phía sau.
Phành phành phành...
Ninh Tiểu Xuyên đánh ra ba chưởng, mỗi một chưởng nện xuống, đều đánh cho Mộc Hồng Lai lùi về sau mấy bước.
Lúc chưởng thứ ba đánh xuống, Mộc Hồng Lai đã bị đánh bay ra ngoài, lăn trên mặt đất, miệng không ngừng hộc ra máu tươi.
Mộc Hồng Lai cảm thấy hai chân đau nhói, xương cốt như muốn đứt rời, trong mắt lộ ra thần sắc khiếp sợ, quả thực không thể tin nổi là bản thân lại bị một tiểu bối dùng ba chưởng đánh bại. hơn nữa, lực lượng mà Ninh Tiểu Xuyên vừa bạo phát ra, quả thật khiến hắn cảm thấy mình căn bản không thể địch lại.
- Ngươi vừa mới tiến vào Địa Tôn cảnh, chiến lực không có khả năng mạnh như vậy, tuyệt đối không có khả năng.
Mộc Hồng Lai đạt tới Địa Tôn cảnh đã ba mươi năm, tu vi thâm hậu, biết rõ mỗi cảnh giới nhỏ của Địa Tôn cảnh đều chênh lệch rất lớn, căn bản không có khả năng vượt cấp đánh bại địch nhân.
Ninh Tiểu Xuyên lộ ra dáng vẻ khí định thần nhàn, ngón tay áo phẩy phẩy bụi trên góc áo, từng bước đi lại, nói:
- Võ giả bình thường mới chênh lệch cảnh giới, chênh lệch thể chất. Thiên phú của ngươi là cấp bậc “ức vạn dặm chọn một”, chỉ có thể xem là thiên tài bình thường, còn thiên phú của ta là cấp bậc “vạn năm khó gặp”, cùng là một thanh bảo kiếm, nhưng một thanh dùng huyền thiết luyện chế thành, còn một thanh dùng sắt thường tạo thành, vậy thì thanh kiếm nào có thể phát ra được uy lực mạnh hơn? Đừng nói là bây giờ ngươi không có hai tay, cho dù là lúc chiến lực của ngươi toàn thịnh nhất, ta cũng nắm chắc mười phần có thể đánh bại ngươi.
Sau khi đạt tới Địa Tôn cảnh, tu vi của Ninh Tiểu Xuyên đã không còn như trước, không chỉ đơn giản là tăng lên một cảnh giới mà thôi.
Tại Thoát Tục tầng thứ chín, hắn đã có thể đối chiến với Võ Tôn, bây giờ hiển nhiên lại càng mạnh hơn.
Grào...
Mộc Hồng Lai không cam lòng, thân hình hóa thành một vòng xoáy lớn, cuốn cho mặt đất cát bay đá chạy, tựa như thiên thạch va chạm với mặt đất, một cước đá về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Đây chính là một kích mà hắn ngưng tụ lực lượng toàn thân để bạo phát ra.
Ninh Tiểu Xuyên vắt chéo tay sau lưng, một cánh tay vươn ra, trong lòng bàn tay xuất hiện hư ảnh ngàn vạn ngôi sao, một vầng nguyệt qua lơ lửng trong lòng bàn tay, xuất hiện cảnh tượng “Tinh Nguyệt Đồng Thiên”, tựa như một tiểu vũ trụ mênh mông xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn, hình ảnh mỹ lệ không gì sánh bằng.
Ầm...
Cánh tay của Ninh Tiểu Xuyên nắm chắc lấy chân của Mộc Hồng Lai, đánh tan toàn bộ lực lượng của Mộc Hồng Lai, khẽ vung tay một cái, liền ném Mộc Hồng Lai bay ra ngoài.

Nếu như để người khác nhìn thấy hắn tùy tiện ném một vị Võ Tôn đi, nhất định sẽ bị dọa cho rớt mắt.
Phành phành phành...
Mộc Hồng Lai bị ném ra ngoài, đụng gãy một gốc cây lớn, nửa thân người bị lún vào trong đất, toàn thân đều là bụi mù, chật vật tới cực điểm.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Là kẻ nào nói cho ngươi biết ta ở trong khu rừng Mẫu Đằng?
Sau khi Ninh Tiểu Xuyên đi đến khu rừng Mẫu Đằng, liền tiến vào Thiên Đế Thần Cung, nếu không phải có người tiết lộ hành tung của hắn ra ngoài, Mộc Hồng Lai tuyệt đối không có khả năng tìm được đến nơi này.
Mộc Hồng Lai cố gắng nhịn đau, đứng dậy cười lớn:
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi cho rằng ta sẽ nói cho ngươi biết sao?
- Không sao, ta có biện pháp để biết chuyện mà ta muốn biết.
Thân thể Ninh Tiểu Xuyên khẽ động, lập tức xuất hiện sau lưng Mộc Hồng Lai, bàn tay bị thiểm điện bao trùm đặt lên đỉnh đầu hắn, ép cho Mộc Hồng Lai quỳ xuống đất.
Thất khiếu trong cơ thể mở ra.
Toàn bộ tư duy và suy nghĩ của Mộc Hồng Lai, đều tự động truyền vào trong ý thức hải của Ninh Tiểu Xuyên.
Đây là năng lực của Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung sau khi thức tỉnh, có thể biết được suy nghĩ trong lòng người khác, có thể nhìn thấu tư duy trong lòng họ, có thể phát hiện ra toàn bộ bí mật giấu trên người đối phương.
Nói cách khác, trong lòng đối phương có bất kỳ suy nghĩ gì, đều sẽ bị Ninh Tiểu Xuyên phát giác ra.
- Ta vốn đã hoài nghi ngươi làm sao có thể thoát khỏi từ trong tay Đạo chủ Thiên Diệt Đạo? Thì ra là được Vân Trung Hầu cứu ngươi. Nói thế nào thì ngươi cũng từng là Tổng Đàn chủ của Thiên Diệt Đạo, bây giờ không ngờ lại biến thành nô tài cho Vân Trung Hầu, xem ra không chỉ thân thể của ngươi tàn, mà ngay cả Võ Đạo chi tâm cũng đã tàn phế rồi.
Ninh Tiểu Xuyên đã biết là người nào muốn đối phó với mình, liền buông tay ra.

Trong lòng Mộc Hồng Lai lại càng khiếp sợ mãnh liệt, không ngờ Ninh Tiểu Xuyên lại có thể cường hành tiến vào ký ức của hắn, nhìn thấu ý nghĩ trong lòng hắn… Loại thủ đoạn này, quả thật đáng sợ như yêu nghiệt.
- Ngươi… ngươi…
Mộc Hồng Lai lúc này ngay cả ý nghĩ đối nghịch với Ninh Tiểu Xuyên cũng không dậy lên nổi, chỉ muốn lập tức đào tẩu.
Ninh Tiểu Xuyên liếc nhìn hắn, lập tức điều động lực lượng Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung, quát:
- Trở lại cho ta!
Thân thể Mộc Hồng Lai hoàn toàn mất đi sự khống chế, không ngờ lại thật sự lui trở về, quỳ rạp trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên đã có thể khống chế được suy nghĩ của hắn, tất nhiên cũng có thể khống chế được nhất cử nhất động của hắn, cho dù bây giờ Ninh Tiểu Xuyên muốn hắn tự sát, hắn cũng sẽ lập tức một đao chấm dứt tính mạng của mình.
- Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung sau khi thức tỉnh quả nhiên lợi hại, không biết có thể khống chế được Hỗn Độn Tâm Cung của Linh Hư Tôn Giả hay không?
Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên nảy sinh chiến ý dày đặc.
Hỗn Độn Tâm Cung của Linh Hư Tôn Giả có thể khống chế được lực lượng “thời gian” và “không gian”, quả thật quỷ thần khó lường, có thể điên đảo thời không, quyết thắng ngoài ngàn dặm. Nếu như không phá được không gian pháp tắc của nàng, thì không ai có thể đánh bại được nàng.
Mà Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung lại có thể nhìn thấu hết thảy tâm tư của Võ giả, khống chế tâm thần Võ giả.
Nếu như Ninh Tiểu Xuyên có thể lợi dụng Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung để khống chế tâm thần của “Hỗn Độn Tâm Cung”, thì chứng tỏ hắn có thể chiến thắng được Linh Hư Tôn Giả.
Thế nhưng, Hỗn Độn Tâm Cung không ở trong thời không, mà tồn tại ngoài Ngũ Hành, Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung thật sự có thể khống chế được nó sao?
Hỗn Độn Tâm Cung và Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung, quả thật mỗi thứ một công dụng, cũng có thể chiến thắng đối phương, mà cũng có thể bị đối phương đánh bại. Cả hai đều là Võ Đạo chi tâm cao cấp nhất trên thế gian, rất khó phân ra mạnh yếu.
Mộc Hồng Lai bị Ninh Tiểu Xuyên trấn áp tâm thần, đã trở thành tâm nô của Ninh Tiểu Xuyên.
- Võ Tôn Địa Tôn cảnh tầng thứ ba, cho dù bị phế đi hai tay, nhưng chiến lực vẫn rất khả quan a Song Đầu Thạch Thú, đưa ta về lại Hoàng thành.
Song Đầu Thạch Thú từ trong Huyền Thú Giám bay ra, thân hình cao tới 72 mét, mở ra một đôi cánh đá dài tới hơn 100 mét, thân hình khổng lồ như một tòa núi nhỏ, khí tức hùng hậu, chấn nhiệt tất cả Huyền thú trong núi đều sợ hãi đến phát run.
Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng, Mộc Hồng Lai đều nhảy lên lưng Song Đầu Thạch Thú.
Đôi cánh khổng lồ của Song Đầu Thạch Thú vỗ mạnh một cái, thân hình như một cơn lốc bay đi, giống như quái thú nhảy vào tầng mây.
Hai ngày tiếp theo, Ninh Tiểu Xuyên đều tu luyện, củng cố cảnh giới.

Đã rời khỏi Hoàng thành hơn một năm, cũng không biết thế cục tại Hoàng thành bây giờ như thế nào rồi? Không biết U Linh sơn trang và Thần Kiếm cung đã phát triển đến trình độ nào?
Lúc màn đêm buông xuống, Ninh Tiểu Xuyên đã trở lại U Linh sơn trang.
Trong sơn trang, hoa Hải Đường tràn ngập khoe sắc, bốn mùa như mùa xuân, hương hoa thơm ngát, dưới ánh đèn đêm chiếu rọi, càng trở nên bắt mắt.
Ai có thể ngờ được U Linh sơn trang khiến cho Võ giả trong thiên hạ sợ hãi như hổ, lại là địa phương có phong cảnh tú lệ như vậy?
Phía Tây của Sơn trang, lưng dựa vào vách núi, bên dưới có một cái Diễn Võ Trường cực lớn.
Bốn phía Diễn Võ Trường đều đúc tám cái trụ đồng, cao tới mười trượng, bên trên bốc cháy hỏa diễm hừng hực, khiến cho trên mặt đất không ngừng xuất hiện bóng người biến hóa.
Trong Diễn Võ Trường, có một đám thiếu nữ mặc y phục màu đen, nhỏ tuổi nhất chỉ mới mười bốn, lớn tuổi nhất cũng không quá hai mươi. Dung nhan của các nàng đều rất mỹ lệ, trong đó thậm chí cũng không thiếu gian nhân quốc sắc thiên hương.
Các nàng đều đang luyện kiếm.
Người cầm đầu luyện kiếm chính là cao thủ hàng đầu trong U Linh sơn trang – U Linh sứ giả.
U Linh sứ giả cũng là một nữ tử, dáng người rất tuyệt hảo, hai đồi núi ngạo nhân, vòng eo ngọc thon nhỏ, mặc kim giáp hắc bào, trên mặt đeo mặt nạ vàng, kiếm ảnh nhanh đến mức khiến người ta khó có thể nắm bắt được.
Kiếm khí tung bay, khiến cho trong phạm vi 10 mét đều dày đặc kiếm ảnh, tạo thành một cái vòng kiếm khí.
U Linh sứ giả đột nhiên thu kiếm, kiếm khí quanh người cũng đồng loạt tiêu tán, đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía những thiếu nữ mặc hắc y trong Diễn Võ Trường, lạnh lùng nói:
- Các ngươi đều là thiên chi kiều nữ được lựa chọn ra từ trong các đại gia tộc và Tông môn, muốn cho gia tộc và Tông môn của các ngươi đạt được địa vị càng cao hơn thì nhất định phải cố gắng tu luyện, nếu như trở thành kiếm thị (*) bên người Trang chủ, thì chính là vinh quang vô hạn đối với các ngươi.
(*) tùy tùng, thuộc hạ
Trong đó, một thiếu nữ tóc dài, dáng người nhỏ nhắn, da thịt trắng tuyết lên tiếng:
- Không biết phải đạt đến tu vi như thế nào, mới có tư cách trở thành kiếm thị bên cạnh Trang chủ?
Trên trán của nàng lấm tấm mồ hôi, vừa rồi tu luyện kiếm quyết, đã tiêu hao không ít thể lực.
U Linh sứ giả nói:
- Bên cạnh Trang chủ, ít nhất phải có bốn kiếm thị có thể phân phó, không chỉ tu vi Võ Đạo cường đại, mà còn có thể giúp Trang chủ làm việc. Dung mạo cũng phải mỹ lệ, phải biết cách phục thị Trang chủ như thế nào.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.