Ma Thần Trời Sinh

Chương 298: Mượn đao giết người




Mộc Hồng Lai có chút do dự, sau đó lập tức truy sát Ninh Tiểu Xuyên.
Mặc dù Ngân Trì phu nhân là tuyệt đại vưu vật, vô cùng mê người, nhưng trong lòng của hắn lại càng tràn ngập hận ý hơn, liền quyết định trước tiên phải diệt trừ mối họa lớn là Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên thi triển Thất Thải Na Di, bên trong hai xương chân phóng xuất ánh sáng bảy màu, thân thể được thiểm điện bao trùm, xuyên qua vách núi cheo leo, bước chân khẽ động, liền bay ra ngoài hơn mấy ngàn thước.
Nếu như luyện thành "Thiên Địa Huyền Khí" tầng thứ tám, Ninh Tiểu Xuyên nhất định sẽ mượn lực lượng của Ma kiếm để thôn phệ Mộc Hồng Lai.
Thế nhưng, bây giờ thì không được, mặc dù Thoát Tục cảnh và Địa Tôn cảnh chỉ kém nhau một cảnh giới, nhưng chênh lệch lại xa tới vạn dặm, nếu không phải mượn lực lượng Ma kiếm, có lẽ Ninh Tiểu Xuyên ngay cả một chiêu của Mộc Hồng Lai, cũng không thể chống đỡ nổi.
Võ giả Địa Tôn cảnh, có thể được phong làm “Võ Tôn”, cũng chính là vì Địa Tôn cảnh không chỉ mạnh mẽ hơn Thoát Tục cảnh một chút, mà là một ranh giới Võ Đạo cực lớn.
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi trốn không thoát đâu!
Mộc Hồng Lai truy sát gắt gao, bàn chân giẫm mạnh lên mặt đất, liền có thể phóng xa mấy trăm thước, thoáng cái đã vượt qua mấy ngàn thước.
Đây không phải là phi hành, mà chỉ là mượn sức bật của Võ giả mà thôi.
Ninh Tiểu Xuyên lại chém về phía sau một kiếm, ma sát khí trong cơ thể ngưng tụ, cách không chém ra, một tòa núi nhỏ cao mấy trăm thước, liền bị Ma kiếm chém vỡ, tại trung tâm ngọn núi xuất hiện một khe nứt lớn, ma khí lưu chuyển trong khe nứt đến tận mấy chục năm sau cũng chưa hoàn toàn tản đi.
Mộc Hồng Lai hóa thân thành một đám mây hỏa diễm xích hồng sắc, ngăn một kiếm này lại, đồng thời cũng bổ về phía trước một đạo chưởng ấn liệt diễm cực lớn, đánh thành một cái hố cháy đen sâu mấy chục mét dưới chân Ninh Tiểu Xuyên.
Trên lưng Ninh Tiểu Xuyên mở ra một đôi cánh dài bảy mét, thân thể phá không bay lên trời, bay thẳng về phía Bạch Long thành, từ xa đã có thể nhìn thấy Bạch Long thành trên bình nguyên.
Mộc Hồng Lai đuổi tới bên ngoài Bạch Long thành, liền lập tức dừng bước, sau đó nhanh chóng rút đi.
Bên trong Bạch Long thành có một tử địch của hắn. Nếu như hắn xuất hiện, chắc chắn sẽ bị đối thủ một mất một còn kia truy sát, lấy mạng hắn.
Cho nên, Bạch Long thành chính là cấm địa đối với Mộc Hồng Lai.
Ninh Tiểu Xuyên biết Mộc Hồng Lai không dám tới gần Bạch Long thành, cho nên mới đặc biệt trốn về phía Bạch Long thành.

Ninh Tiểu Xuyên và Ngân Trì phu nhân đã hẹn hội hợp trong Bạch Long thành, thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên ở trong Bạch Long thành đợi hơn nửa canh giờ, mà Ngân Trì phu nhân vẫn chưa xuất hiện.
Với tu vi của nàng, vốn dĩ phải đến Bạch Long thành trước mình một bước mới đúng, chẳng lẽ trên đường đã gặp phải phiền toái?
Ninh Tiểu Xuyên cũng không tiếp tục chờ đợi nữa, liền tiến về phía phủ của Đại trưởng lão Thiên Diệt Đạo.
Phủ Đại trưởng lão vô cùng rộng rãi tráng lệ, ngoài cửa phủ có hai bức tượng chạm trổ hình Long Tượng.
Hai cao thủ Ma Môn đứng dưới thạch tượng, chấn nhiếp đám người không phận sự không dám xông loạn vào phủ Đại trưởng lão.
- Tiểu Hầu gia, cuối cùng cũng đến Bạch Long thành rồi. Lão hủ còn tưởng là tiểu Hầu gia đã quên mất ước định của chúng ta.
Đại trưởng lão Thiên Diệt Đạo – Khưu Hành Hội liền xuất hiện, cười khanh khách nói.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không muốn nói nhảm với đối phương, đứng ở giữa đường, lấy ra một cái hộp Huyền Linh mộc, nói:
- Đại Địa Độc Tôn đan đã luyện chế thành công, so với thời gian ước định thì chậm hơn hai tháng, thế nhưng, Đại Địa Độc Tôn đan mà ta luyện chế, có dược hiệu còn tốt hơn so với Dưỡng Tâm Sư cao cấp khác, dựa vào đan dược này, ngươi ít nhất có bảy thành cơ hội trùng kích đến Địa Tôn cảnh.
Khưu Hành Hội đã dừng lại tại Thoát Tục tầng thứ chín mấy chục năm, căn bản không nghĩ tới mình còn có cơ hội trùng kích đến Địa Tôn cảnh. Trước đó, hắn thực ra cũng không ôm quá nhiều hi vọng là Ninh Tiểu Xuyên có thể luyện chế được Đại Địa Độc Tôn đan.
- Tiểu Hầu gia quả nhiên là nhân trung long phượng, Khâu mỗ thật sự bội phục vô cùng.
Khưu Hành Hội mừng rỡ, kích động vô cùng, đưa tay liền muốn tiếp lấy hộp Huyền Linh mộc trong tay Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên lại lắc đầu, nói:
- Khâu Trưởng lão, muốn Đại Địa Độc Tôn đan này thì ngươi còn phải đáp ứng ta ba chuyện.
- Ha ha, tiểu Hầu gia, có chuyện gì cứ nói, tại Hồn vực này, không có chuyện gì mà Khâu mỗ ta không làm được.
Với Khưu Hành Hội lúc này, đã không còn chuyện gì quan trọng hơn so với Đại Địa Độc Tôn đan.

Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Thực sự không dám giấu diếm, vừa rồi ta bị Mộc Hồng Lai truy sát đến Bạch Long thành, bây giờ Mộc Hồng Lai đang canh giữ bên ngoài Bạch Long thành, nếu như không diệt trừ hắn, ta thật sự ăn ngủ không yên mà.
- Tên phản đồ Mộc Hồng Lai kia còn dám trở về Bạch Long thành?
Khưu Hành Hội tức giận, đôi mắt trừng lớn, tản mát ra khí thế băng hàn, nói:
- Tiểu Hầu gia yên tâm, Mộc Hồng Lai không chỉ là cừu nhân của tiểu Hầu gia, mà còn là phản đồ của Thiên Diệt Đạo chúng ta. Hắn không xuất hiện thì thôi, bây giờ hắn đã xuất hiện, cũng chính là tử kỳ của hắn. Bây giờ ta sẽ đi bẩm báo với Đạo chủ, thỉnh Đạo chủ đích thân ra tay trấn áp hắn.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm cười lạnh, Mộc Hồng Lai đối với Khưu Hành Hội và Cửu cô nương mà nói, chính là mối họa lớn trong lòng.
Đem tin tức này nói cho bọn hắn biết, bọn hắn đoán chừng còn cấp thiết muốn diệt trừ Mộc Hồng Lai hơn, cho nên, chuyện này cũng không thể xem là Ninh Tiểu Xuyên cầu bọn họ trợ giúp, ngược lại Ninh Tiểu Xuyên còn giúp bọn họ một chuyện lớn.
Ninh Tiểu Xuyên đưa hộp chứa Đại Địa Độc Tôn đan cho Khưu Hành Hội, nhắc nhở:
- “Ngọc Lam Thủy Cung” mới nổi lên gần đây ở Hồn vực, chính là thế lực do Mộc Hồng Lai thành lập. Hắn muốn thành lập Ngọc Lam Thủy Cung để đối kháng với Thiên Diệt Đạo, mục đích cuối cùng chính là giết trở lại Bạch Long thành, đoạt lấy những thứ đã thuộc về hắn.
- Chỉ thành lập một cái thủy bang cũng muốn đối kháng với Thiên Diệt Đạo? Mộc Hồng Lai quả thật càng sống càng không tiến bộ, ta cam đoan chỉ trong tối nay, Ngọc Lam Thủy Cung sẽ bị xóa tên khỏi Hồn vực.
Khưu Hành Hội mở hộp Huyền Linh mộc ra, bên trong lập tức bắ n ra ánh sáng chín màu, tản mát đan khí ngào ngạt.
Nếp nhăn trên khuôn mặt Khưu Hành Hội lập tức ít đi vài đường, trong lòng kích động không thôi, rất muốn nuốt viên đan mà hắn ngày nhớ đêm mong này ngay lập tức.
Thiên Diệt Đạo truyền thừa hơn ngàn năm, thế lực bao trùm tám đại vực như Hồn vực, Vân Cung vực, Đại Tiễn vực… 49 Tông phái, 81 đại tộc tại tám đại vực này, đều thần phục Thiên Diệt Đạo. Bất kỳ thực lực một Tông phái hay gia tộc nào, cũng đều không yếu hơn Ngọc Lam Thủy Cung.
Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên tin tưởng Thiên Diệt Đạo có lực ảnh hưởng khổng lồ tại Hồn vực, đủ để san bằng “Ngọc Lam Thủy Cung” thành bình địa, biến thành phế tích.
- Ta sẽ đi bẩm báo Đạo chủ ngay bây giờ, phải mau chóng diệt trừ tên phản đồ Mộc Hồng Lai này. Tiểu Hầu gia, không bằng ngươi ở lại phủ Đại trưởng lão chờ đợi một ngày, nói không chừng đêm nay đầu của Mộc Hồng Lai sẽ rơi xuống đất, đến lúc đó nhất định sẽ tổ chức tiệc mừng, làm sao có thể thiếu tiểu Hầu gia được?

Khưu Hành Hội thu hộp Huyền Linh mộc lại, cười híp mắt nói.
Mặc dù Ninh Tiểu Xuyên có quan hệ hợp tác với Thiên Diệt Đạo, thế nhưng còn chưa đến mức hoàn toàn tin tưởng người của Thiên Diệt Đạo.
Hợp tác với Ma Môn, chẳng khác gì bảo hổ lột da (*), vẫn nên đề phòng thì tốt hơn.
(*) làm việc với kẻ ác thì đừng mong có thể khiến họ từ bỏ lợi ích.
Ninh Tiểu Xuyên cười nói:
- Ta còn bận chuyện, không thể tham gia tiệc mừng được rồi.
Sau khi Ninh Tiểu Xuyên rời khỏi phủ Đại trưởng lão không lâu, liền nhìn thấy rất nhiều cao thủ Ma Môn cưỡi Huyền thú ra khỏi thành, dấy lên một mảng bụi bặm, sau đó biến mất cuối đường chân trời.
Ầm ầm ầm...
Cách Bạch Long thành không xa, bộc phát trận chiến cấp bậc Võ Tôn, khiến cho mặt đất không ngừng rung chuyển, phong vân biến sắc.
- Là Đạo chủ của Thiên Diệt Đạo và một nam tử cụt tay đang chiến đấu, Đạo chủ của Thiên Diệt Đạo lấy ra một kiện Huyền Khí tổ truyền, tạo thành lực phá hoại vô cùng khủng khiếp a.
- Khó trách khiến cho hơn mười tòa núi lớn đều sụp đổ, thì ra là Đạo chủ sử dụng Huyền Khí tổ truyền, đó là một kiện Huyền Khí cửu phẩm, chỉ một kích cũng có thể đánh sập cả một tòa thành.
Ninh Tiểu Xuyên cũng chạy đến, nhìn thấy mặt đất bị cày nát đến biến dạng, núi lớn sụp đổ, sông ngòi chảy lệch tuyến, có vài ngọn núi thì bị hỏa diễm thiêu đốt, rất lâu sau vẫn không tắt.
Lực phá hoại của Võ Tôn, quả thật đáng sợ, đã đạt đến trình độ siêu phàm thoát tục, không thể dùng suy nghĩ của Võ giả tầm thường để suy xét bọn họ.
- Tên nam tử cụt tay kia bị gi ết chết chưa?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi thăm một lão giả tóc hoa râm, muốn xác định xem Mộc Hồng Lai đã thật sự bại vong chưa?
Tu vi của lão giả này rất cường đại, trong mắt như b ắn ra hào quang, đầu đội Tử Tinh quan, là một nhân vật cấp bậc Trưởng lão của một đại Tông môn tại Hồn vực. Hắn là một trong những Võ giả tới chiến trường này sớm nhất.
Lão giả lắc đầu nói:
- Lúc lão hủ đến đây thì đại chiến đã sắp kết thúc, chỉ nhìn thấy cánh tay còn lại của nam tử cụt tay bị chặt đứt, rơi xuống vực sâu. Còn hắn có bị Đạo chủ Thiên Diệt Đạo gi ết chết hay không thì cũng không rõ.
- Có lẽ là trốn rồi, nếu như Đạo chủ Thiên Diệt Đạo gi ết chết được nam tử cụt tay thì nhất định đã quay trở về Bạch Long thành. Thế nhưng, Đạo chủ Thiên Diệt Đạo còn chưa trở về, chứng tỏ bà ta vẫn đang tiếp tục đuổi theo tên Võ Tôn đó.

Một nam tử trung niên chừng 30 tuổi từ trong phế tích đi ra, trên người mang theo khí thế ngạo nghễ, lộ ra một thân tu vi Võ Đạo không tầm thường.
Ngọc Lam Đế quốc vô cùng rộng lớn, Tông môn mọc lên san sát như rừng, gia tộc đông đảo, Võ giả nhiều như cá diếc sang sông, nơi đâu cũng không thiếu cường giả. Hoàng thành chỉ là một góc nhỏ của Đế quốc, không đại biểu cho toàn bộ Ngọc Lam Đế quốc.
- La Kinh Phi của Diễn Hóa Tông đã tìm được cánh tay của tên Võ Tôn kia rồi.
- Trong cánh tay của Võ Tôn, nhất định ẩn chứa rất nhiều tinh huyết Võ Tôn, có thể sánh ngang với mấy chục viên trung cấp đan.
Lão giả đội Tử Tinh quan và trung niên nhân hơn 30 tuổi đều lập tức chạy tới, muốn cướp đoạt cánh tay Võ Tôn, bởi vì nếu có thể luyện ra được Võ Tôn tinh huyết, thì sẽ trợ giúp rất lớn đối với việc tu luyện.
Rất nhiều Võ giả đều tụ tập tới hẻm núi bộc phát trận đại chiến của Võ Tôn, đang tranh đoạt cánh tay của Võ Tôn.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, những Võ giả này thật đáng sợ, nếu để bọn hắn biết được mộ địa của Võ giả, chỉ e rằng đám người này sẽ lập tức biến thành đạo mộ tập thể mất thôi.
- Đại ca ca, huynh có phải là Ninh Tiểu Xuyên không?
Một tiểu nam hài chân trần đi tới sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, trong tay cầm một phong thư, đôi mắt mở lớn nhìn Ninh Tiểu Xuyên chằm chằm.
Ninh Tiểu Xuyên có chút kinh ngạc, cười nói:
- Tiểu đệ đệ, tại sao ngươi biết ta là Ninh Tiểu Xuyên?
Tiểu nam hài đưa bức thư trong tay cho Ninh Tiểu Xuyên, nói:
- Một đại tỷ tỷ xinh đẹp nói ta giao phong thư này cho huynh. Nàng còn nói huynh sẽ đưa ta 10 đồng tiền lớn, xem như thù lao truyền tin.
Đại tỷ tỷ?
Ninh Tiểu Xuyên lấy ra 10 đồng tiền lớn từ trong túi Càn Khôn, đưa cho tiểu nam hài, sau đó nhận lấy phong thư.
Tiểu nam hài từ trước tới nay chưa từng nhìn thấy nhiều tiền như vậy, liền cầm lấy 10 đồng tiền lớn, trên mặt lộ ra nụ cười hạnh phúc, nói:
- Đại tỷ tỷ quả nhiên không gạt ta, đưa một phong thư mà có thể kiếm được 10 đồng tiền lớn. Nếu như lần sau lại đưa thư, cứ tới tìm ta.
Đối với một gia đình bình thường mà nói, 10 đồng tiền lớn có thể đủ cho bọn họ dùng trong một năm, đây tất nhiên là một khoản tài phú tương đối nhiều rồi.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.