Ma Thần Trời Sinh

Chương 279: Cửu thải huyền thủy




Học Cung Chi Chủ nói:
- Một ngàn năm trước, Thiên Niên Cổ Ma trước đã từ thiên ngoại bay tới, bị Ma Cung trấn áp, đây vốn là mầm họa tuyên cổ, không phải là thường nhân có thể chế phục được. Trước kia, ta đã tiến vào Ma Cung trong Hỏa Ma Sơn Mạch, nhưng cuối cùng vẫn ngừng chân ở ngoài Ma Cung, không đi vào. Chuyện Thiên Niên Cổ Ma chạy ra khỏi Ma Cung, cũng nằm trong dự liệu của ta, chẳng qua là hơi sớm so với dự đoán.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Chẳng lẽ ngay cả Cung chủ cũng không thể chế phục được nó?
- Nói một câu có chút ích kỷ là ta có thể trấn áp được hắn, thế nhưng ta lại không thể giết chết hắn. Nếu như ta dùng quãng đời còn lại để trấn áp hắn, thì cũng không còn tinh lực tu luyện Võ Đạo nữa, 30 năm sau, sinh mệnh của ta sẽ khô kiệt. Ngươi nói xem ta nên dùng 30 năm sinh mệnh cuối cùng để trấn áp Thiên Niên Cổ Ma, hay là tìm kiếm cảnh giới Võ Đạo cao hơn?
Học Cung Chi Chủ nói.
Ninh Tiểu Xuyên có thể hiểu được chỗ khó của Học Cung Chi Chủ, liền nói:
- Chỉ cần là người thì nhất định sẽ có tư tâm. Hơn nữa, Học Cung Chi Chủ cũng chưa tính là tư tâm, ngài chỉ muốn tiến xa hơn trên con đường Võ Đạo, truy cầu cực cảnh Võ Đạo mà thôi. Kỳ thật, Cung chủ đã vì Ngọc Lam Đế quốc quá nhiều rồi. Cung chủ tọa trấn Thiên Đế học cung hơn 200 năm, khiến thế lực của Ngọc Lam Đế quốc cường thịnh không chỉ gấp mười lần, Võ Đạo hưng thịnh, Vương Hầu xuất hiện lớp lớp, quân đội uy chấn thiên hạ, khiến quần hùng đều cúi đầu, khiến vạn nước triều bái, có thể nói là thịnh thế trong lịch sử của Ngọc Lam Đế quốc.
- Cung chủ vốn có thể truy cầu cực cảnh Võ Đạo cách đây 100 năm. Nhưng vì một lời hứa mà ở lại Ngọc Lam Đế quốc chờ đợi 100 năm, lãng phí 100 năm tu luyện tốt nhất. Bây giờ Cung chủ rời đi, cũng không phụ lòng người trong thiên hạ. Nếu là ta, ta cũng sẽ lựa chọn đi tìm cực cảnh Võ Đạo.
Học Cung Chi Chủ nói:
- Mặc dù Thiên Niên Cổ Ma hung lệ tàn nhẫn, thế nhưng Ngọc Lam Đế quốc cũng có rất nhiều cao nhân ẩn thế. Có một số người trong đó, có lẽ ngươi chưa từng nghe tên, nhưng tu vi Võ Đạo của bọn họ đã đạt tới cảnh giới mà ngươi không thể tưởng tượng nổi. Cho nên, cho dù ta rời khỏi Ngọc Lam Đế quốc thì ngươi cũng không cần lo lắng Ngọc Lam Đế quốc sẽ biến thành Tu La trận, chắc chắn sẽ có cao nhân ra tay đối phó hắn.
Có thể được Học Cung Chi Chủ xưng là cao nhân, vậy khẳng định đó là nhân vật không tầm thường, cũng không biết là tu Võ Đạo đã đạt tới cảnh giới nào?
Học Cung Chi Chủ nói:
- Ngọc Lam Đế quốc chính là cố hương của Thiên Đế, kỳ ngộ ở đây nói không chừng còn nhiều hơn so với bên ngoài, chẳng qua, phải là người thực sự hữu duyên thì mới có thể tìm ra được.
Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Vậy Hoàng quyền lệnh thì sao?
- Ngươi thay ta tìm kiếm một nhân tài trong Hoàng tộc, đem Hoàng quyền lệnh truyền cho hắn, nếu ngươi có thể dạy dỗ được gì đó cho hắn, vậy thì không gì có thể tốt hơn, ta cho ngươi mượn Hoàng quyền lệnh, ngươi trả cho ta ân tình, ngươi cảm thấy thế nào?
Học Cung Chi Chủ nói.
Ninh Tiểu Xuyên chắp tay nói:
- Vãn bối nhất định sẽ truyền Hoàng quyền lệnh cho nhân kiệt chân chính.
Ninh Tiểu Xuyên thu Hoàng quyền lệnh lại, sau đó lập tức tiến vào Bạch Vân Động Thiên.
Bạch Vân Động Thiên quanh năm sương khói lượn lờ, chỉ có thể loáng thoáng nhìn thấy một vài cột trụ cung điện, ngói đỏ mái cong, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy cảnh tượng kỳ lạ, ví dụ như mây mù tản ra, có thể nhìn thấy mặt trời lơ lửng trên không trung, có chỗ thì lại nhìn thấy sơn phong phi hành trong hư không. Sâu trong mây trắng, thậm chí còn có thể mơ hồ nhìn thấy một tòa Cửu Thải Tiên Trì (*).
(*) thềm, sân
Những cảnh tượng này đều bị bao phủ trong mây mù, chỉ khi mây mù trở nên mong manh thì mới có thể loáng thoáng nhìn thấy, cũng không biết là cảnh tượng thật sự tồn tại hay là ảo cảnh hư vô?
Ninh Tiểu Xuyên có thể nhìn thấy chín tòa cung điện màu trắng, trên đỉnh cung điện, treo tấm biển, phía trên dùng văn tự đúc bằng lưu ly: Thiên Càn Cung, Thiên Khảm Cung, Thiên Cấn Cung, Thiên Chấn Cung, Thiên Trung Cung, Thiên Tốn Cung, Thiên Ly Cung, Thiên Khôn Cung, Thiên Đoái Cung.
Trong đó, tám tòa cung điện đều đóng lại, trên đại môn treo một ngọc bài chữ “tĩnh”.
Điều này đại biểu cho bên trong tám tòa cung điện đều có đệ tử học cung đang tu luyện.
Chỉ có đại môn của Thiên Ly Cung rộng mở, trên cửa treo ngọc bài chữ “tiến”.
Trong Bạch Vân Động Thiên, mỗi lần chỉ cho phép chín vị học viên đồng thời tu luyện, nơi tu luyện, cũng chính là chín tòa cung điện này.
- Bên trong Bạch Vân Động Thiên, chắc chắn không chỉ có chín học viên mà thôi, nhất định còn có người khác tu luyện ở trong đó, để tránh bị người khác phát giác ra, tốt hơn vẫn nên chuẩn bị một chút.

Ninh Tiểu Xuyên đi đến bên ngoài Thiên Ly Cung thì lập tức dừng bước, cũng không tiến vào, mà kéo đại môn đóng lại, lật ngược ngọc bài trên đại môn.
Từ chữ “tiến”, biến thành chữ “tĩnh”.
Ninh Tiểu Xuyên bỏ qua Thiên Ly Cung, sau đó đi lên một con đường nhỏ bằng bạch ngọc, cẩn thận tiến sâu vào Bạch Vân Động Thiên.
Xung quanh tràn ngập sương trắng, tầm mắt chỉ có thể nhìn thấy cảnh tượng trong ba mét.
Con đường trên mặt đất, càng lúc càng trở nên mơ hồ, với thị lực của Ninh Tiểu Xuyên, thậm chí ngay cả đường đi cũng không thể nhìn thấy rõ.
Cũng không biết đi được bao lâu, Ninh Tiểu Xuyên tổng cộng đã đi qua ba mươi ngã rẽ, gặp ngã rẽ nào, hắn cũng đi về phía bên trái, đồng thời lưu lại ký hiệu trên mỗi ngã rẽ.
Mặc dù cẩn thận như vậy, nhưng cuối cùng hắn vẫn lạc mất phương hướng.
Không biết Bạch Vân Động Thiên rộng lớn đến mức nào, Ninh Tiểu Xuyên đi suốt năm ngày bốn đêm, vậy mà vẫn không gặp được bất kỳ kiến trúc nào, thậm chí ngay cả một sinh mệnh cũng không có, xung quanh yên tĩnh đến mức dọa người.
Cuối cùng, Ninh Tiểu Xuyên vẫn dừng lại, dự định theo đường cũ trở về, thế nhưng, tất cả những ký hiệu mà hắn lưu lại ở đường rẽ, đều biến mất vô tung.
- Tại sao lại có thể như vậy? Chẳng lẽ có một người vẫn luôn theo sau ta, xóa đi những ký hiệu mà ta lưu lại?
Ninh Tiểu Xuyên cũng nghĩ đến khả năng này, vì vậy không nhịn được mà nhìn lại sau lưng, cảm thấy da đầu có chút tê dại.
Ninh Tiểu Xuyên tự nhủ với chính mình là nhất định phải tỉnh táo, bằng không, không những không tìm thấy thứ mình muốn tìm, ngược lại còn bị lạc trong Bạch Vân Động Thiên.
- Thiên Đế Nhận, không phải ngươi từng là bội đao của Thiên Đế sao? Nhất định là đã từng tiến vào Bạch Vân Động Thiên rồi, ngươi có biết “Kỳ Môn Khí Điển” đặt ở nơi nào không?
Ninh Tiểu Xuyên lấy Huyền Thú Giám ra, gõ lên hai cái.

Thanh âm của Thiên Đế Nhận từ trong Huyền Thú Giám vang lên, nói:
- Lúc Thiên Đế thành lập Bạch Vân Động Thiên, linh trí của ta chỉ vừa mới sinh ra, còn trong trạng thái mê mê tỉnh tỉnh, thực sự không quen thuộc Bạch Vân Động Thiên lắm. Có điều, ta nhớ trong Bạch Vân Động Thiên có một tòa “Huyền Không Sơn”, Thiên Đế thường tu luyện ngộ đạo ở đó. Nếu như thật sự lưu lại “Kỳ Môn Khí Điển”, rất có thể sẽ để lại ở đó. Đừng quên, mục đích chúng ta tới Bạch Vân Động Thiên, chính là tìm ra manh mối về Thiên Đế Thần Cung, đây mới là đại sự hàng đầu.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Trong truyền thuyết, Thiên Đế Thần Cung lơ lửng trên bầu trời Ngọc Lam Đế quốc, nhất định là do lực lượng trận pháp khống chế. Huyền Không Sơn cũng lơ lửng trong Bạch Vân Động Thiên, nói không chừng giữa hai thứ này có một mối liên hệ nào đó.
- Có đạo lý.
Thiên Đế Nhận nói:
- Con đường ngọc thạch ở nơi này đều là do Huyền Khí ngưng tụ mà thành, mỗi thời mỗi khắc đều thay đổi, những ký hiệu mà ngươi khắc trên ngọc thạch, căn bản không có tác dụng. Tinh thần của ngươi còn chưa đủ mạnh mẽ, đi theo ta, có lẽ ta sẽ tìm được Huyền Không Sơn.
Huyền Thú Giám trong tay Ninh Tiểu Xuyên bay lên, tiến về con đường bên phải.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Không phải ngươi nói là mình không quen thuộc Bạch Vân Động Thiên ư? Có chắc là có thể tìm được Huyền Không Sơn không?
- Nói nhảm, đừng quên ta là bội đao của Thiên Đế. Khí tức mà Thiên Đế lưu lại, ta ít nhiều cũng có thể cảm ứng được một chút.
Thiên Đế Nhận quả quyết nói.
12 ngày sau, Thiên Đế Nhận đã dẫn Ninh Tiểu Xuyên đến một dòng sông chín màu cực lớn. Dòng chảy giữa sông cũng không phải là nước, mà là Huyền Khí chín màu, từ xa nhìn lại, tựa như một dòng sông.
Dọc theo con sông này đi về phía thượng du, từ xa xa đã nhìn thấy một tòa Cửu Thải Thần Trì lơ lửng giữa mây trắng.
Cửu thải Huyền Khí trong dòng sông chín màu, chính là từ Cửu Thải Thần Trì trút xuống, hóa thành từng tia khí lưu, khí lưu ngưng tụ thành một dòng sông lớn.
- Nhìn thấy tòa Cửu Thải Thần Trì kia không? Đó chính là một tòa linh huyệt cực lớn, trong “Linh Huyệt Bảo Điển” của Đạo môn, còn được xưng là “Cửu Thải linh huyệt”. Đã có thể xem là linh huyệt rất lợi hại rồi, mỗi thời mỗi khắc đều dâng tràn Huyền Khí khổng lồ, cho dù một trăm Võ Tôn tu luyện thì cũng không khô kiệt.
Thiên Đế Nhận nói.
Linh huyệt giống như một con suối, có thể liên tục không ngừng tràn ra Huyền Khí, cung cấp cho Võ giả tu luyện.

Linh huyệt càng cường đại, thiên địa Huyền Khí xung quanh cũng càng nồng đậm.
Giống như Cửu Thải linh huyệt trước mặt, không ngừng dân tràn ra Huyền Khí, cũng đã biến thành thể lỏng, biến thành “Cửu Thải Huyền Thủy” trong truyền thuyết.
Cho dù là một giọt nước lấy ra từ Cửu Thải Thần Trì, cũng có thể hóa thành một dòng suối Huyền Khí nhỏ, thậm chí số lượng Huyền Khí còn nhiều hơn cả Huyền thạch hạ phẩm.
Chủ yếu là, Huyền Khí ẩn chứa bên trong Cửu Thải Thần Trì, có thể bị Võ giả trực tiếp hấp thu, thế nhưng Huyền Khí ẩn chứa trong Huyền thạch hạ phẩm thì Võ giả lại không thể trực tiếp hấp thu.
Cho nên mới nói, một giọt Cửu Thải Huyền Khí, tuyệt đối giá trị gấp mấy lần, thậm chí gấp mười lần một khối Huyền thạch hạ phẩm.
Đây chính là bảo tài luyện đan và luyện dược, cho nên Ninh Tiểu Xuyên rất động tâm, nói:
- Nếu như có thể thu thập được một ít nước trở về, khẳng định có thể khiến tu vi Võ Đạo của Ninh Hinh Nhi tăng mạnh.
Bản thân Ninh Tiểu Xuyên thì không cần dùng Cửu Thải Huyền Khí để tu luyện, dù sao thì tốc độ hấp thu Huyền Khí của hắn hiện nay cũng đạt đến gấp 64 lần, mà mục đích chủ yếu khiến hắn thu thập Cửu Thải Huyền Khí, chính là để luyện đan và cho Ninh Hinh Nhi.
Thiên Đế Nhận nói:
- Cửu Thải linh huyệt cung cấp Huyền Khí cho toàn bộ Bạch Vân Động Thiên, là căn cơ của Bạch Vân Động Thiên, đối với tu sĩ Đạo môn mà nói, Cửu Thải linh huyệt này chính là Thần vật, có công dụng trợ giúp bọn họ luyện công. Đối với Võ giả mà nói, hiệu quả lại kém hơn một chút. Ồ? Có người!
Ninh Tiểu Xuyên đang tiến đến gần Cửu Thải Thần Trì, liền nghe thấy thanh âm cảnh báo của Thiên Đế Nhận, lập tức dừng bước, thu liễm khí tức trên người.
Bên trong Bạch Vân Động Thiên, quả nhiên còn có người khác, nếu như bị phát hiện thì mọi chuyện hỏng bét.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn về phía Cửu Thải Thần Trì, mây trắng bao phủ Thần Trì tản ra, tại trung tâm Thần Trì, hiện ra một tòa cung đình đỏ thắm.
Trong đình, có một nữ tử mặc đạo bào màu trắng ngồi xếp bằng, tóc dài như thác nước, dáng người thướt tha uyển chuyển, khiến người khác có cảm giác kỳ ảo mơ hồ, tràn ngập khí tức thần bí.
Nàng ngồi xếp bằng trong đình tu luyện, Cửu Thải Huyền Khí phun ra nuốt vào, xung quanh thân thể luôn tràn ngập một tầng mê vụ, khiến người khác căn bản không thể nhìn thấy rõ hình dáng thật sự của nàng, thật giống như nàng vốn dĩ ở một thời không khác.
- Là nàng?
Ninh Tiểu Xuyên mở to hai mắt, lộ ra thần sắc vô cùng kinh ngạc.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.