Ma Thần Trời Sinh

Chương 230: Kết giới của đạo môn




Lâm Lạc thành, là Châu thành của Ngô châu, tổng cộng chỉ có sáu, bảy vạn nhân khẩu thường trú, có thể xem là một tòa thành trì nhỏ.
Thế nhưng, Lâm Lạc thành lại là thành trì rất gần Cửu Tử Nhai, cho nên có rất nhiều Võ giả tụ tập tại Lâm Lạc thành.
Gần đây, bởi vì đại quân triều đình thảo phạt tổng đàn Ma Môn, cho nên liền khiến cho bầu không khí trở nên khẩn trương. 30 vạn đại quân của triều đình đều ở lại trong thành, tùy thời có thể đánh thẳng lên Cửu Tử Nhai.
Ninh Tiểu Xuyên đứng ở ngoài thành, nhìn thoáng qua Lâm Lạc thành từ xa, chỉ thấy trên tường thành cắm đầy chiến kỳ, đặt Xạ Thần Nỏ, dựng Huyền thạch chiến xa, phàm là một con chim nào bay ngang qua tường thành, cũng sẽ bị bắn chết ngay lập tức.
- Muốn ra khỏi phạm vi thế lực của Cửu Tử Nhai thì nhất định phải đi qua Lâm Lạc thành sao?
Ninh Tiểu Xuyên nhíu mày thật sâu, cảm thấy bầu không khí của Lâm Lạc thành tương đối khắc nghiệt.
Tổn thương trên chân của Đoan Mộc Linh Nhi cũng đã khôi phục được bảy tám phần, cũng hiểu rằng đi qua Lâm Lạc thành sẽ rất hung hiểm, vì vậy mới nói:
- Thực ra còn có một con đường khác, có thể đi sông Hàn Thoan. Thế nhưng, sông Hàn Thoan là nơi phòng thủ trọng địa của Ma Môn, muốn qua sông còn khó hơn lên trời.
Ninh Tiểu Xuyên vừa dứt lời, đột nhiên mặt đất trở nên chấn động, phát ra thanh âm ầm ầm.
Phía chân trời nổi lên một đám bụi đất màu nâu dày đặc, giống như một đám quỷ vân.
- Grào...
Thanh âm long ngâm từ trong bụi đất truyền đến.
Rất nhanh, một đội Võ giả cưỡi Long Tượng, từ chân trời lao tới, tổng cộng có 12 người, tiến tới Lâm Lạc thành.
Người dẫn đầu chính là Cơ Hàn Tinh.
Trong tay nàng cầm Long Tượng Kích Thương, mặc chiến giáp hoàn toàn mới, mái tóc màu lam bay lên trong gió, khiến người khác có một loại cảm giác tư thế oai hùng động lòng người, rất khó diễn tả.
- Long Tượng Thần Võ Doanh, hồi thành.
Tường thành Lâm Lạc thành mở ra, 12 vị Long Tượng Thần Võ đều tiến vào trong thành.
- Không ngờ nàng ta thật sự đến Cửu Tử Nhai rồi.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ lẩm bẩm.
Đoan Mộc Linh Nhi nói:
- Ngươi nhận thức nữ Long Tượng Thần Võ kia?
- Chúng ta đi Lâm Lạc thành.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
- Không phải nói đi sông Hàn Thoan sao?

Đoan Mộc Linh Nhi hung hăng giậm chân, cực kỳ không thoải mái đối với Ninh Tiểu Xuyên.
- Với ta mà nói, đi Lâm Lạc thành và sông Hàn Thoan đều giống nhau.
Ninh Tiểu Xuyên lấy ra Huyền Thú Giám, gọi Thái Tuế thú ra.
Thái Tuế thú lại lớn thêm một mảng lớn, quả thực giống như một tòa núi nhỏ, lực lượng cũng càng trở nên cường đại hơn, huyết khí trong cơ thể cũng hùng hậu giống như Long Tượng.
Hai người ngồi trên lưng Thái Tuế, sau đó lập tức độn địa tiến vào Lâm Lạc thành.
Lúc xông qua tường thành, gặp phải một tầng trận pháp kết giới, chuyên dùng để đối phó với những kẻ muốn độn địa xông vào thành.
“Trận pháp kết giới” là do cao thủ Đạo môn bố trí, lợi dụng Huyền thạch, thông qua quy luật thiên địa, câu thông với linh huyệt của thiên địa mà bố trí ra một tầng bình chướng ngăn cách không gian.
Trong Đạo môn, cái này được gọi là Đạo thuật.
Tu sĩ Đạo môn đều được gọi là Đạo sư. Sánh cùng Dưỡng Tâm Sư, Luyện Khí Sư, trở thành “Tam Sư”.
Phương thức tu luyện của Đạo sư hoàn toàn bất động với Võ giả.
Võ giả tu luyện Thần Thể và Thần Thông, chú trọng thân thể, dưỡng huyết khí, bao hàm Võ Hồn, đạt được lực lượng cường đại của bản thân.
Còn Đạo sư lại tu luyện “Khí” và “Đạo thuật”.
Bọn họ cũng tu luyện thiên địa Huyền Khí, thế nhưng bọn họ khống chế thiên địa Huyền Khí lại càng thêm tinh diệu, có thể điều động thiên địa Huyền Khí cho bản thân sử dụng, có thể dùng tuệ nhãn để nhìn thấy linh huyệt bên trong Huyền Khí, đem bản thân tương dung với thiên địa, kết hợp với thiên địa, biến thành một bộ phận của thiên địa.
Nếu như nói Võ giả là thôn phệ thiên địa Huyền Khí, vậy thì Đạo Sư chính là cảm ngộ thiên địa Huyền Khí, điều động thiên địa Huyền Khí.
Đây là hai phương thức tu luyện hòa toàn bất động, thế nhưng, mục đích căn bản nhất thì chỉ có một, đó chính là… Trở nên mạnh mẽ.
Ninh Tiểu Xuyên tu luyện ra “nhân uân Huyền Khí” và “long hổ Huyền Khí”. Chính là phương thức tu luyện của Đạo gia, là do nữ tử thần bí cố ý truyền thụ cho hắn, hi vọng hắn có thể kết hợp “Đạo Võ hai nhà”, từ đó tiến xa hơn trên con đường Võ Đạo.
Đương nhiên, tại Ngọc Lam Đế quốc, tu võ là chủ lưu, cũng là con đường duy nhất phong Hầu, phong Vương.
Người không có Võ Đạo Tâm Cung, mới lựa chọn tu Đạo, người có thể tu luyện thành công, lại càng ít hơn. Bởi vì nhập môn trên con đường tu Đạo lại càng khó hơn nhập môn Võ Đạo gấp mười lần, gấp trăm lần.
Rất nhiều tường thành của trọng trấn thành cổ, đều có bố trí trận pháp kết giới, dùng để thủ hộ thành trì, phòng ngừa có người từ dưới lòng đất độn địa vào thành, hoặc là âm thầm xuyên qua cứ điểm.
- Xem ra trong Lâm Lạc thành có cao thủ Đạo môn rồi.
Ninh Tiểu Xuyên bị ngăn ở bên ngoài trận pháp kết giới, ngồi trên lưng Thái Tuế thú, ngón tay nhẹ nhàng ấn về phía trước, một đạo điện lưu cường đại phát ra, mang theo một luồng lực lượng phản chấn, đẩy tay hắn ra ngoài.
Một đạo trận pháp kết giới, tất nhiên không thể ngăn được Ninh Tiểu Xuyên.
- Phá cho ta!

Ninh Tiểu Xuyên thi triển ra Diệt Thế Sóng Kiếm, cưỡng ép xé mở một vết rách trên kết giới, sau đó khống chế Thái Tuế thú chui qua.
Nếu là Thái Tuế thú trưởng thành thì căn bản không cần phiền toái như vậy. bởi vì, Thái Tuế thú chính là sinh vật Hoàng tộc trong lòng đất, có thể xuyên qua tất cả kết giới, trong lòng đất căn bản không có thứ gì có thể ngăn cản được nó.
Tiến vào Lâm Lạc thành, Ninh Tiểu Xuyên rất nhanh liền phát hiện ra khí tức của Cơ Hàn Tinh.
Cơ Hàn Tinh đứng trong doanh trướng của một tòa quân doanh, dung nhan tuyệt lệ, khí vũ hiên ngang, ngạo nghễ nhìn chằm chằm Tiêu Thành ở phía đối diện.
Khí thế của hai người đối chọi, gần như muốn xông lên đánh nhau.
Tiêu Thành trầm giọng nói:
- Đây là ý tứ của sư tôn, bảo ngươi không được điều tra lại sự tình năm xưa, chẳng lẽ ngươi ngay cả mệnh lệnh của sư tôn cũng không nghe?
Cơ Hàn Tinh nói:
- Ta nhận lệnh của Ngọc Lam Đại Đế điều tra vụ án mười một năm trước, nếu không tra ra chân tướng, ta tuyệt đối không rời đi.
- Ta thấy ngươi vẫn là muốn tìm Ninh Tiểu Xuyên thì đúng hơn, nực cười. Ngươi tốt nhất nên quên hắn đi thì hơn, chúng ta bắt được một tên tù binh Ma Môn, đã từ trong miệng của hắn moi được thông tin: Ninh Tiểu Xuyên và tam nữ nhi của Đạo chủ Phệ Huyết Đạo thông dâm, đã bị nhốt vào thiết ngục, sắp bị xử tử rồi.
Tiêu Thành lạnh lùng cười, thần sắc có vài phần tàn nhẫn.
- Không có khả năng.
Cơ Hàn Tinh quả quyết nói.
- Ta biết ngay là ngươi sẽ không tin. Có cần bây giờ ta sai người dẫn tên tù binh Ma Môn kia tới, để ngươi tự thẩm vấn không?
Tiêu Thành nói.
- Không cần.
Cơ Hàn Tinh xoay người rời đi, đi ra khỏi doanh trướng.
- Chưa thấy quan tài chưa rơi lệ. Lúc nào cũng Ninh Tiểu Xuyên, Ninh Tiểu Xuyên, ta sớm muộn cũng sẽ tự tay xé xác Ninh Tiểu Xuyên trước mặt ngươi.
Phành...
Tiêu Thành cắn chặt răng, đột nhiên vỗ lên một cái bàn sắt, đập nát cả cái bàn, tức giận tới cực điểm.
Cơ Hàn Tinh quay trở về doanh trướng của mình, vừa mới đi vào, liền cảm thấy có một luồng khí tức không bình thường, lập tức đình chỉ bước chân, sau đó cầm Long Tượng Kích Thương đâm tới, phát ra một tia hào quang chói mắt.
Phốc…
Trên trường thương xuất hiện một tầng đường vân giống như Long Lân.

Ninh Tiểu Xuyên xòe bàn tay ra, trong lòng bàn tay ngưng tụ thành một đám hào quang thiểm điện, thiểm điện vặn vẹo, tạo thành vòng xoáy, ngăn cản Long Tượng Kích Thương lại.
Cơ Hàn Tinh lập tức thu hồi Long Tượng Kích Thương, con ngươi co rút lại, nói:
- Là ngươi? Ngươi còn dám tới đây?
Ninh Tiểu Xuyên cũng thu bàn tay được thiểm điện bao bọc lại, từ trên ghế đứng dậy, nói:
- Ta chính là người trong triều đình, là tử tôn vương hầu, chẳng lẽ còn không có tư cách đến quân doanh?
Ánh mắt Cơ Hàn Tinh nhìn chằm chằm về phía Đoan Mộc Linh Nhi, con ngươi co rút lại, nói:
- Chẳng lẽ ngươi không biết Tiêu Thành cũng đang ở trong Lâm Lạc thành? Nếu để cho hắn phát hiện ra ngươi, ngươi nhất định phải chết. Nàng ta là ai?
Ninh Tiểu Xuyên cũng thoáng nhìn qua Đoan Mộc Linh Nhi, nói:
- Biểu tỷ của ta.
Đoan Mộc Linh Nhi rất phối hợp, khẽ gật đầu.
- Hừ, tam nữ nhi của Đạo chủ Phệ Huyết Đạo a?
Cơ Hàn Tinh nói.
- Chuyện này mà ngươi cũng biết?
Ninh Tiểu Xuyên nhướng mày.
- Không ngờ ngươi dám mang người của Ma Môn tiến vào quân doanh triều đình, hôm nay, nàng chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Long Tượng Kích Thương trong tay Cơ Hàn Tinh phát ra tiếng long ngâm trầm thấp, mũi thương phóng ra hào quang Huyền Khí, đột nhiên đâm về phía Đoan Mộc Linh Nhi.
Tu vi của Cơ Hàn Tinh cao thâm, còn là nhân kiệt của Thiên Đế học cung, thể chất cường đại, có dị chủng Tâm Cung, Huyền Khí Võ Đạo mạnh mẽ, áp bách tới khiến cho Đoan Mộc Linh Nhi liên tiếp lui về phía sau, chỉ có thể bị động phòng ngự.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không ngờ Cơ Hàn Tinh lại bài xích người trong Ma Môn như thế, vội vàng ra tay, cánh tay chế trụ lấy Long Tượng Kích Thương, long hổ Huyền Khí trong cơ thể bạo phát ra, bao trùm Long Tượng Kích Thương, gắt gao áp chế Cơ Hàn Tinh.
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi lẽ ra phải biết rõ, ngươi căn bản không ngăn được ta.
Đôi mắt Cơ Hàn Tinh trở nên băng hàn, một luồng sương lạnh từ giữa ngón tay nàng phát ra, đông cứng Long Tượng Kích Thương thành băng trụ, lan tràn về phía cánh tay của Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Cơ Hàn Tinh, ngươi đừng quên, ta đã cứu mạng của ngươi.
- Thì sao?
- Ngươi đừng quên, ngươi còn thiếu nợ ta tiền.
- Thì sao?
- Trả tiền!
Ninh Tiểu Xuyên thấp giọng quát.

Cơ Hàn Tinh bị quát cho giật mình, trong lòng triệt để im lặng, hung hăng nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên một cái, rất muốn dùng Long Tượng Kích Thương trong tay đóng đinh hắn, nói:
- Ngươi đến tìm ta, chính là muốn ta trả tiền?
Ninh Tiểu Xuyên chậm rãi thả Long Tượng Kích Thương ra, luyện hóa vụn băng trên bàn tay, nói:
- Nếu ngươi bỏ qua cho nàng ta, ta có thể bớt cho ngươi một vạn lượng lưu ly.
Nói chuyện liên quan đến tiền tổn thương cảm tình, thế nhưng, nói chuyện liên quan đến tiền cũng là biện pháp giải quyết tốt nhất.
Cơ Hàn Tinh tất nhiên là sẽ không đồng ý.
Chính xác mà nói, nàng chưa từng thỏa hiệp trước bất kỳ ai, nói:
- Tiền của ngươi, ta nhất định trả. Còn người, ta vẫn sẽ giết!
Cơ Hàn Tinh cắm Long Tượng Kích Thương trên mặt đất, lại lần nữa ra tay, trên khải giáp màu hồng toát ra hỏa diễm, thân thể hóa thành một đám hỏa vân, lướt qua Ninh Tiểu Xuyên, một chưởng bổ về phía Đoan Mộc Linh Nhi.
Tốc độ của Ninh Tiểu Xuyên còn nhanh hơn, lập tức thi triển Thất Thải Na Di, hóa thành lưu quang bảy màu, đứng trước mặt Đoan Mộc Linh Nhi, bổ ra ngoài một chưởng, ngạnh kháng một kích của Cơ Hàn Tinh.
Phành...
Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy có một luồng lực lượng cực nóng theo lòng bàn tay truyền đến, Thần Thông Võ Đạo trong xương tay là “Tinh Nguyệt Đồng Thiên”, tự động vận chuyển, từ trong bàn tay đánh thẳng ra ngoài.
Cơ Hàn Tinh cũng không muốn bị Tiêu Thành phát giác, cho nên không sử dụng toàn lực, thu hồi bàn tay, nói:
- Tu vi của ngươi tại sao lại tăng lên nhiều như vậy?
Ninh Tiểu Xuyên dùng ngón tay khẽ vuốt góc áo, nói:
- Ta chỉ muốn nói cho ngươi biết, với tu vi của ta bây giờ, cho dù Tiêu Thành muốn giết ta, cũng không phải là chuyện dễ dàng.
- Vậy sao?
Bên ngoài doanh trướng, chợt vang lên một thanh âm mỉa mai mà âm lãnh.
Sắc mặt Cơ Hàn Tinh thoáng đổi.
Rầm rầm rầm…
Bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng bước chân mất trật tự, đang bài binh bố trận, vây quanh doanh trướng.
Tiếp đó, vang lên thanh âm mấy trăm cung tiễn bị kéo căng.
Bị bao vây rồi.
Mặc dù Ninh Tiểu Xuyên đã vận khởi Vân Hà Quy Nguyên Khí, ngăn cách doanh trướng, không để tràn ra một tia khí tức nào, vốn tưởng rằng sẽ không lộ ra chút sơ hở. Nhưng nào ngờ vẫn bị Tiêu Thành nhận ra.
Điều này cũng không thể trách Ninh Tiểu Xuyên suy tính không chu toàn, chủ yếu là Tiêu Thành quan tâm đến Cơ Hàn Tinh quá mức mà thôi.
Lúc Cơ Hàn Tinh trở về doanh trướng, Tiêu Thành cũng đi theo, vừa vặn phát giác ra Ninh Tiểu Xuyên đang ở trong doanh trướng của Cơ Hàn Tinh, vì vậy lập tức điều động nhân mã, vây quanh doanh trướng.
Lần này, hắn muốn Ninh Tiểu Xuyên có chắp cánh cũng không thể bay thoát.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.