Ma Thần Trời Sinh

Chương 189: Vô tình quỷ sứ




Nữ tử kia nói chuyện rất ngang, nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại không hề tức giận, bởi vì nàng nói rất chính xác, so với những cao thủ trong Ma Môn mà nói, hắn chẳng qua chỉ là một tiểu tử mới bước chân vào đời mà thôi.
Sắc mặt Khưu Trưởng lão thoáng trầm xuống, cũng không nhớ ra trong số khách khứa mời tới có nữ tử này, lập tức muốn sai người đuổi nữ tử này ra ngoài.
Ninh Tiểu Xuyên nhàn nhạt cười, nói:
- Khưu Trưởng lão, vị cô nương này nói không sai, so với những đại nhân vật ở đây, Ninh Tiểu Xuyên quả thật chỉ có thể xem là hậu sinh vãn bối.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không muốn so đo với nàng, nhưng nàng lại không muốn bỏ qua cho Ninh Tiểu Xuyên, giống như cố ý nhằm vào Ninh Tiểu Xuyên, cười nói:
- Nực cười, Ninh Tiểu Xuyên, ngươi tiếp nhận Hoàng quyền lệnh từ trong tay Học Cung Chi Chủ, cũng xem như là đệ tử của Học Cung Chi Chủ, bối phận của ngươi còn cao hơn tất cả mọi người ở đậy, vậy mà lại tự xưng là hậu sinh vãn bối, ngươi đang cố ý châm chọc đám người chúng ta sao?
Tất cả đại lão Võ Đạo ở đây đều là người tinh ranh, tất nhiên đều có thể nhìn ra nữ tử này cố ý nhằm vào Ninh Tiểu Xuyên, mục đích rất không đơn thuần.
Một trung niên nam tử dáng người cao gầy đứng ra, ngôn từ đường đường chính chính, nói:
- Cô nương, nơi này là yến hội của Cửu cô nương, ngươi dám gây sự ở đây, cũng không sợ không thể bước ra ngoài sao?
- Ngươi là cái thá gì? Vạn Ngọc Đường của Thiên Diệt Đạo, chẳng lẽ là do ngươi định đoạt?
Nữ tử mặc y sam lục sắc nói.
Sắc mặt của nam tử trung niên này lập tức sầm xuống, nói thế nào thì hắn cũng là Hộ pháp của Tịch Hoa Tông, có hơn 1000 môn nhân đệ tử, vậy mà lại bị một tiểu nữ tử châm chọc, nếu để chuyện này truyền đi, sau này còn mặt mũi gì nữa?
Nam tử trung niên hừ lạnh một tiếng, trong cơ thể dâng lên sương mù Huyền Khí dày đặc, bao trùm cả đại điện, cánh tay được một tầng ánh sáng kim sắc bao bọc, giống như hóa thành kim cương thần thiết.
Một đạo kim quang lóe lên, một chưởng đánh xuống đỉnh đầu của nữ tử trước mặt.
Đây là một kích vô cùng mãnh liệt, khiến cho những Võ giả trong đại điện đều vội vàng lùi về phía sau, trong lòng còn mang vài phần hoảng sợ.
Phành phành phành...
Âm thanh kim loại va chạm liên tục vang lên, bóng người đan xen, Huyền Khí bắn ra khắp nơi.
Nam tử trung niên hét thảm một tiếng, giống như diều đứt dây, bay ngược ra ngoài, nằm một đống ở bên ngoài đại đường.
Trái tim mọi người đều giật thót, vội vàng chạy ra bên ngoài đại điện xem xét, không ngờ toàn thân nam tử trung niên kia đều là máu tươi, thân thể lạnh ngắt, đã tắt thở rồi.
- Triệu hộ pháp dù sao cũng là tu vi Thoát Tục cảnh a, không ngờ giao thủ với nàng ta trong chốc lát đã bị giết chết, nàng ta quả thật là ma nữ.

- Ta thấy nàng ta đâu chỉ là ma nữ, mà chính là sát tinh, phải bắt nàng lại, bằng không làm sao có thể cấp một cái công đạo cho Tông chủ của Tịch Hoa Tông đây?
Mọi người đều lui trở về trong đại điện như thủy triều, vây kín nữ tử mặc y sam lục sắc ở trung tâm.
Nữ tử kia vừa giết người, nhưng dường như chỉ là một chuyện quá đỗi bình thường, vẫn ngồi yên tại chỗ, không hề có ý định chạy trốn.
Khưu Trưởng lão nhíu mày, nói:
- Cô nương, nơi này chính là Vạn Ngọc Đường, chỉ bằng vào lực lượng của một mình ngươi, cho dù ngươi có tu vi bài sơn đảo hải thì hôm nay cũng đừng hòng sống sót mà bước ra ngoài.
Nàng nhếch mắt lên, trong mắt có vài phần khinh thường, nói:
- Ngươi chính là Khưu Hành Hội của Thiên Diệt Đạo ư? Ngươi có tin là hôm nay nếu ta muốn bước ra ngoài, ngay cả một sợi tóc của ta, ngươi cũng không chạm vào được hay không?
Sắc mặt Khưu Trưởng lão càng trở nên khó coi, nữ tử này cũng quá càn rỡ rồi, quả thực tự cho mình là thiên hạ vô địch sao?
- Người đâu, bắt nàng lại cho ta!
Khưu Trưởng lão lập tức hạ lệnh.
Bên ngoài đại điện, lập tức có sáu tử sĩ mặc áo giáp đen, tay cần Huyền Khí chiến kiếm tiến vào, áo giáp trên người bọn hắn đều là do Vẫn Thạch luyện thành, nặng đến 8000 cân. Bọn hắn chạy trên mặt đất, liền có thể khiến cho mặt đất chấn đến run rẩy.
Bọn họ là cường giả đạt đến trình độ cao nhất của Thiên Diệt Đạo, tự nguyện trở thành tử sĩ, đem thân thể của mình đúc vào trong thiết giáp, trở thành “Thiên Diệt Sát Thần Sĩ” kinh khủng nhất.
Trong truyền thuyết, chiến lực của “Thiên Diệt Sát Thần Sĩ” thậm chí có thể chống lại cả Long Tượng Thần Võ.
Ầm...
Sáu tên Thiên Diệt Sát Thần Sĩ đồng thời vung chiến kiếm lên, chém xuống nữ tử y sam lục sắc, giống như muốn băm nàng thành thịt vụn.
- Dừng tay!
Một thanh âm uy nghiêm vang lên.
Một lão phu nhân thân hình mập mạp, hóa thành một đạo tàn ảnh, đứng trong hành lang.
Trên người bà ta mặc trường bào rộng thùng thình, thân thể giống như được sương mù ngưng tụ mà thành, không khác gì một đám hồn phách đứng trong đại điện.
Thế nhưng, thân ảnh như vậy lại khiến cho toàn bộ Võ giả ở đây đều cung kính, cả đám đại nhân vật đều cúi đầu xuống, mang theo vẻ cung kính lẫn sợ hãi.

- Lão phu nhân này thật uy nghiêm.
Ninh Tiểu Xuyên thấp giọng nói.
Ngọc Ngưng Sanh đứng bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, đem sóng âm ngưng tụ thành tuyến, truyền vào trong tai Ninh Tiểu Xuyên:
- Ta cảm thấy, có lẽ bà ta là Cửu cô nương.
Ninh Tiểu Xuyên có chút nôn nao, nói:
- Làm sao có thể?
Theo Ninh Tiểu Xuyên, Cửu cô nương dù không phải là một mỹ nữ xinh đẹp như hoa, thì ít nhất cũng là một nữ tử trẻ tuổi, một bà già bảy tám mươi tuổi, cũng có thể gọi là cô nương sao?
Ngọc Ngưng Sanh nói:
- Ta nghe nói Phá Quân đạo chủ của Thiên Diệt Đạo, có một người con gái có thiên phú cực cao, xếp hàng thứ chín, từng được ông ta chỉ định kế nhiệm Đạo chủ Thiên Diệt Đạo đời tiếp theo. Thương Phá Quân đã 153 tuổi, cho dù con gái của hắn hơn trăm tuổi thì cũng không phải là lạ. Đã là nữ nhân, đều không ai muốn già. Nữ nhân tu vi Võ Đạo càng cao, lại càng không thừa nhận mình già. Lúc phụ thân nàng còn sống, nàng tự xưng là “Cửu cô nương” cũng là chuyện rất bình thường.
Tâm tư của nữ nhân, quả nhiên chỉ có nữ nhân mới hiểu được.
Ninh Tiểu Xuyên có chút chết lặng, hôm nay xem như đã mở rộng kiến thức rồi.
Lão phu nhân quý khí bức người này, thực sự mà nói, cũng chỉ là Võ Hồn Pháp Thân của Cửu cô nương, không phải là chân thân.
- Ngươi là Thánh Nữ đại nhân?
Cửu cô nương hỏi.
- Cuối cùng cũng có một người ra dáng đại nhân vật.
Nữ tử mặc y sam lục sắc đứng dậy, thân thể mềm mại mà đầy đặn, đường cong thân thể cực kỳ ưu mỹ, khẽ duỗi lưng một cái, liền lộ ra vòng eo thon gọn, da thịt trắng như tuyết, càng làm nổi bật cái rốn đáng yêu trước bụng.
Nàng lấy ra một tấm lệnh bài, trên lệnh bài đúc luyện một cái quỷ đầu ấn, nghiêm trang nói:
- Thánh nữ đại nhân đã đến Bách Long thành, ta là một trong Lục đại quỷ sứ của Thánh Nữ đại nhân, Vô Tình quỷ sứ.
Sau khi nhìn thấy tấm lệnh bài này, ngoại trừ Cửu cô nương ra, tất cả Võ giả ở đầy đều lập tức quỳ xuống đất, trên mặt lộ vẻ kính sợ, đồng loạt hô vang:

- 49 Tông, 81 Tộc, bái kiến quỷ sứ đại nhân.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên lập tức chấn động, địa vị của nữ tử mặc y sam lục sắc này dường như rất không đơn giản, đại nhân vật của 49 Tông và 81 Tộc đều quỳ xuống trước mặt nàng, chẳng lẽ nàng đến từ Tổng đàn của Ma Môn?
Vô Tình quỷ sứ thu hồi quỷ lệnh, đôi mắt sáng nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên, nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, tại sao ngươi không quỳ?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Ta không phải người trong Ma Môn, tại sao ta phải quỳ?
Vô Tình quỷ sứ cũng không so đo với hắn, ngạo nghễ nói:
- Thánh Nữ đại nhân của chúng ta muốn gặp ngươi, đi theo ta một chuyến nào!
- Thực xin lỗi, ta và Thánh Nữ đại nhân của các ngươi đều không có liên hệ gì, cho dù muốn gặp, cũng là nàng đến cầu kiến ta chứ không phải ta đi gặp nàng.
Ninh Tiểu Xuyên từ trước đến nay đều không thích bị người khác chi phối, lại càng không muốn bị người trong Ma Môn chi phối.
- Chẳng lẽ ngươi không muốn biết chân tướng của vụ án mười năm trước sao?
Vô Tình quỷ sứ mỉa mai cười.
Ninh Tiểu Xuyên thoáng nheo mắt, đôi mắt híp thành một đạo khe hở.
- Chúng ta đi!
Ninh Tiểu Xuyên xoay người rời đi, bước ra khỏi đại điện.
Vô Tình quỷ sứ hơi kinh ngạc, trong lòng thầm nghĩ, Ninh Tiểu Xuyên này quả thật lá gan không nhỏ, trong Ma Môn có không biết bao nhiêu người muốn gặp Thánh Nữ một lần mà không được, vậy mà hắn lại dám không nể mặt Thánh Nữ.
Các đại lão của 49 Tông và 81 Tộc đều thầm vuốt mồ hôi lạnh lên trán, cảm thấy e rằng Ninh Tiểu Xuyên khó có thể sống qua được đêm nay.
Sau khi Ninh Tiểu Xuyên rời khỏi tòa phủ đệ này, sắc mặt liền trở nên ngưng trọng, nói:
- Chúng ta phải lập tức rời khỏi Bách Long thành ngay!
Ngọc Ngưng Sanh vẫn theo sát bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, nói:
- Địa vị của Thánh Nữ trong Ma Môn cực cao, rất có thể thật sự biết rõ chân tướng mười năm trước.
- Chân tướng mười năm trước, ta đã biết từ lâu, cũng không cần kẻ nào nói cho ta. Bây giờ ta chỉ muốn tìm chứng cớ nguyên vẹn mà thôi.
Ninh Tiểu Xuyên nói.

Trên đường phố có một chiếc xe Thanh Lộc Mã chạy tới, kéo xe chính là một lão giả đội mũ rộng vành, hơi cúi thấp đầu, thanh âm khàn khàn vang lên:
- Hai vị cần ra khỏi thành?
Ninh Tiểu Xuyên liếc nhìn lão giả này một cái thật sâu, trên mặt lộ vẻ vui mừng, nói:
- Tất nhiên là muốn ra khỏi thành. Ngọc cô nương, ngươi lên xe trước đi.
Ngọc Ngưng Sanh nâng một chân lên, muốn giẫm lên càng xe để leo lên xe Thanh Lộc Mã.
- Cô nương cẩn thận!
Lão giả đội mũ rộng vành đưa một tay ra, bắt lấy cánh tay của Ngọc Ngưng Sanh, trong lòng bàn tay già nua nhăn nheo của hắn đột nhiên tràn ra một luồng Huyền Khí, trực tiếp đánh ngất Ngọc Ngưng Sanh.
Ninh Tiểu Xuyên vội vàng tiến lên, dìu Ngọc Ngưng Sanh vào trong xe, nói:
- Đừng nói gì cả, trước tiên rời khỏi thành đã!
- Được, Trang chủ.
Lão giả đội mũ rộng vành phát ra tiếng cười khàn đục, quất roi vào Thanh Lộc Mã, lái xe phóng thẳng ra ngoài thành.
- Không ai được phép rời khỏi Bách Long thành.
Lúc đến cửa thành, một đám hắc y nhân từ trên tường thành nhảy xuống, trong tay cầm theo loan đao, toàn thân được Huyền Khí bao trùm, khí thế đằng đằng sát khí.
Lão giả đánh xe phát ra tiếng cười khằng khặc, một chưởng đánh ra ngoài, lập tức xuất hiện một cái đại thủ ấn dài hơn mười thước, đánh bay hơn mười tên hắc y nhân, thân thể bọn chúng đâm vào vách tường, gân cốt đều trọng thương.
Ầm...
Lão giả đánh xe lại đánh ra một chưởng, đánh cho cửa thành vỡ nát, lái xe chạy ra ngoài, hướng về phía ngoại thành mà lao đi như bay.
Sau lưng chợt truyền đến ba tiếng hét lớn.
Ba tên cường giả mặc áo đen, cưỡi trên lưng Huyền thú, nhanh chóng đuổi theo.
- Giao bọn chúng cho ta!
Ninh Tiểu Xuyên mở cửa đằng sau thùng xe ra, lập tức nhìn thấy đằng sau bụi đất cuốn tung lên trời.
- Thiểm Điện Thần Thú!
Ninh Tiểu Xuyên ngưng tụ thiểm điện đầy trời, hóa thành một đầu cự thú thiểm điện màu tím, cao đến 9 mét, phóng về phía sau, tông trúng ba đầu Huyền thú, lập tức khiến cho ba tên Võ giả kia người ngã ngựa đổ.
Nhìn thấy ba tên Võ giả không còn đuổi theo nữa, Ninh Tiểu Xuyên mới đóng cửa phía sau thùng xe lại.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.