Ma Thần Trời Sinh

Chương 162: Thực lực cách biệt




Hắc Lai Đại Tế Ty đưa thanh chủy thủ thanh đồng trong tay cho Ninh Tiểu Xuyên, ý bảo Ninh Tiểu Xuyên ăn thịt trên người Cơ Hàn Tinh trước cho hắn xem.
Hắn đây chính là cố ý muốn khảo nghiệm Ninh Tiểu Xuyên, nhìn xem có phải đối phương thật sự dám ăn thịt người hay không.
Trên người Hắc Lai Đại Tế Ty tản mát ra trường lực cường đại, tựa như có tòa núi lớn trăm vạn cân đặt ở trên người Ninh Tiểu Xuyên và Cơ Hàn Tinh, trên mặt mang theo tiếu ý băng lãnh:
- Mau ra tay đi! Ngươi chẳng phải nói là rất biết ăn thịt người sao? Hiện tại liền ăn cho ta xem!
Ninh Tiểu Xuyên tiếp nhận thanh chủy thủ thanh đồng, hướng về phía Cơ Hàn Tinh khẽ nháy mắt một cái.
Mặc dù hiện tại đối mặt chính là nhân vật cấp bậc Võ Tôn, hắn cũng không thể ngồi yên chờ chết! Phải chiến! Thế nhưng phải chú ý mưu lược mới có cơ hội thủ thắng được!
Ninh Tiểu Xuyên cầm thanh chủy thủ thanh đồng, hướng về phía bàn tay Cơ Hàn Tinh hạ xuống. Thanh chủy thủ thanh đồng trực tiếp rơi vào trong tay Cơ Hàn Tinh. Mà thân thể Ninh Tiểu Xuyên lại hóa thành một đạo cầu vồng bảy sắc, tốc độ nhanh đến cực điểm, hướng về phía Hắc Lai Đại Tế Ty giết qua.
Vụt...
Thân thể Ninh Tiểu Xuyên giống như là hóa thành một đạo cầu vồng lao tới.
Hắc Lai Đại Tế Ty cười hắc hắc:
- Đã biết các ngươi không thành thật! Hà tất còn muốn giãy chết vô ích làm gì? Châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình!
Hắn vươn một bàn tay tràn đầy nếp nhăn, tùy ý hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên bắt xuống. Trên bàn tay lưu động một tia Võ Nguyên khí, mang theo một luồng xoáy kình, hình thành một vòng xoáy khí lưu khủng bố.
Toàn bộ không gian đều giống như là bị gấp khúc. Đừng nói là một người, cho dù chỉ là một con ruồi, cũng đừng mơ tưởng chạy thoát khỏi vòng xoáy kia.
Vụt...
Thời khắc nguy cấp, thân thể Ninh Tiểu Xuyên lần thứ hai hóa thành một đạo lưu quang thất thải, phương vị thân thể không ngừng biến ảo, tựa như vô số quỷ ảnh, tránh thoát một kích của Hắc Lai Đại Tế Ty.
Trong miệng Hắc Lai Đại Tế Ty phát ra một tiếng kêu khẽ. Chỉ là một gã thiếu niên Thần Thể Cảnh, lại có thể chạy thoát khỏi bàn tay Võ Tôn, đây quả thật chính là kỳ tích!
Chênh lệch giữa Địa Tôn cảnh và Thần Thể cảnh, tựa như chênh lệch giữa một con voi lớn và một con kiến vậy!
Cho dù tốc độ của con kiến có nhanh đến đâu đi chăng nữa, cũng đừng mơ tưởng chạy trốn khỏi một cái dậm chân của con voi. Thế nhưng giờ phút này, một con kiến lại có thể kỳ tích tránh thoát được một kích.

- Chính là hiện tại! Xuất thủ!
Trong miệng Ninh Tiểu Xuyên phát ra một tiếng thét dài, thanh âm vang vọng như thiên lôi, chấn cho hư không thoáng chấn động một trận, vô số thiểm điện đan xen, hình thành một màn hình ảnh kinh thiên động địa.
Ma kiếm trong Tâm Cung của hắn cũng hăng hái vận chuyển.
Ninh Tiểu Xuyên đánh một chưởng lên trên lưng Hắc Lai Đại Tế Ty, sử dụng lực lượng Ma kiếm, bắt đầu điên cuồng hấp thu huyết khí và Võ Nguyên khí trong cơ thể Hắc Lai Đại Tế Ty.
Hắc Lai Đại Tế Ty chỉ cảm thấy máu huyết trong cơ thể mình bắt đầu nghịch lưu, Võ Nguyên khí có dấu hiệu tan rã, trong lòng nhất thời kinh hãi. May mà tu vi Ninh Tiểu Xuyên còn chưa đủ cường đại, bằng không hắn đã có cảm giác sẽ bị Ninh Tiểu Xuyên hút cạn!
- Chết đi cho ta!
Hắc Lai Đại Tế Ty bị lực lượng Ma kiếm trấn trụ chỉ trong một khoảnh khắc, liền lập tức co rút lại lỗ chân lông toàn thân, một lần nữa khống chế Võ Nguyên khí trong cơ thể, trên người tản mát ra một tầng thần vụ hắc sắc, hóa thành một móng vuốt lớn tới mấy chục thước, hướng về phía đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên đè xuống.
Đây là cơn giận của Võ Tôn!
Hắc Lai Đại Tế Ty đã bị Ninh Tiểu Xuyên triệt để chọc giận. Đường đường một vị Võ Tôn, lại bị một gã thiếu niên Thần Thể Cảnh hấp thu huyết khí, quả thật chính là một chuyện vô cùng nhục nhã!
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thở dài một tiếng. Chỉ bởi vì tu vi bản thân thua kém Võ Tôn quá lớn, chỉ có thể hấp thu cực nhỏ huyết khí, đã bị hắn một lần nữa đoạt lại quyền tự chủ, chặt đứt liên hệ cùng Ma kiếm.
Thế nhưng chỉ cần thời gian một cái nháy mắt như vậy, đã cấp cho Cơ Hàn Tinh đầy đủ cơ hội xuất thủ.
Vụt...
Cơ Hàn Tinh nắm chặt chủy thủ thanh đồng, toàn thân hóa thành một đạo hàn quang, đâm rách Võ Nguyên khí, đâm vào trong thân thể Hắc Lai Đại Tế Ty.
Phốc…
Thế nhưng, thanh chủy thủ thanh đồng chỉ đâm vào được chừng nửa phân, đã bị Hắc Lai Đại Tế Ty ngăn cản lại. Mặc cho Cơ Hàn Tinh dùng sức mạnh đến thế nào, cũng không thể lại đâm vào thêm chút nào nữa.
Huyết nhục Hắc Lai Đại Tế Ty giống như là huyền thiết, cứng không thể phá!
- Khốn kiếp! Các ngươi đã triệt để chọc giận ta!

Hai mắt Hắc Lai Đại Tế Ty hoàn toàn biến thành hắc sắc, ngay cả tròng trắng mắt đều biến thành đen như mực, chung quanh thân thể ngưng tụ ra một vòng xoáy cực lớn, đem Ninh Tiểu Xuyên và Cơ Hàn Tinh cuốn vào, cuốn bay lên không trung.
Cái miệng Hắc Lai Đại Tế Ty biến thành càng lúc càng lớn, hàm răng trở nên cong vút và sắc bén, toàn bộ phần đầu giống như là biến thành đầu một con dã thú khổng lồ khủng bố.
Hắn hút mạnh một hơi, Ninh Tiểu Xuyên và Cơ Hàn Tinh liền hướng vào trong miệng của hắn bay vào!
Hắn vậy mà thật sự muốn thôn phệ cả hai người sống!
Ninh Tiểu Xuyên đã cố gắng hết sức mình, thế nhưng cũng không có cách nào phản kháng. Tu vi cảnh giới của hai bên chênh lệch quá lớn, căn bản không phải trí tuệ và mưu lược có thể bù đắp được. Ngày hôm nay xem ra là khó thoát khỏi cái chết!
Ngay khi Ninh Tiểu Xuyên và Cơ Hàn Tinh đều sắp sửa bay vào trong miệng Hắc Lai Đại Tế Ty, trong không khí chợt truyền đến một đạo sóng gợn, tựa như từng cỗ từng cỗ rung động, hướng về phía Hắc Lai Đại Tế Ty đánh thẳng tới.
Một đạo lưu quang bạch sắc từ xa bay tới, tốc độ nhanh như lưu tinh, một chưởng đánh lên trên ngực Hắc Lai Đại Tế Ty, đánh cho Huyền Khí toàn thân Hắc Lai Đại Tế Ty đều tan tác, thân thể bạo lui về phía sau hơn mười thước.
Mất đi cỗ lực lượng vòng xoáy kia lôi kéo, Ninh Tiểu Xuyên và Cơ Hàn Tinh đồng thời bay ra ngoài, rơi xuống mặt đất.
Ninh Tiểu Xuyên nửa quỳ trên mặt đất, bàn tay chống xuống đất, khóe môi trào ra một dòng máu tươi, nhìn chằm chằm về phía nhân ảnh bạch sắc kia, khẽ thở ra một hơi, biết cứu tinh đã tới.
- Ngươi là ai?
Hắc Lai Đại Tế Ty nhìn chằm chằm về phía nhân ảnh bạch sắc kia, ánh mắt hung ác lóe sáng, hét lớn một tiếng, đem đất đá trên mặt đất đều chấn cho bay lên, toàn bộ đều hướng về phía nhân ảnh bạch sắc kia đánh tới.
Đó là một nữ tử thân mặc đạo bào, cả người đều bị sương mù bạch sắc bao phủ, xung quanh thân thể có từng tia từng tia hào quang lượn lờ, từng sợi từng sợi tóc dài tựa như tơ liễu tung bay trong gió.
Thế nhưng, ngươi lại hoàn toàn nhìn không thấy rõ được thân thể của nàng, tựa hồ nàng cũng không ở trong phiến không gian này, mà là tồn tại ở một phiến thời không khác.
- Linh Hư Tôn Giả!
Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm nữ tử thần bí bọc ở trong tầng sương mù bạch sắc kia.
Lối vào Thiên Đế Mộ đã bị phong kín, cho dù là Võ Tôn cũng đều khó có thể xông vào, cũng chỉ có Linh Hư Tôn Giả chưởng khống lực lượng Thời Không mới có thể tới lui tự nhiên.

Hắc Lai Đại Tế Ty trực tiếp hóa thành một đạo phong bạo hắc sắc, hướng về phía Linh Hư Tôn Giả giết qua. Một cỗ lực lượng bài sơn đảo hải thổi quét cả một mảnh địa vực này, quả thật tựa như một vị Ma Thần hàng lâm!
Linh Hư Tôn Giả tựa như một cây Định Hải Thần Châm, mặc kệ gió lốc bên ngoài có mãnh liệt đến thế nào, thân thể của nàng cũng vẫn không chút sứt mẻ nào.
Thế nhưng thời điểm khi thân thể của nàng khẽ động, liền trực tiếp tiêu thất trước mắt mọi người. Lúc xuất hiện lần nữa đã đứng ở phía trên Hắc Lai Đại Tế Ty. Một sợi dây vải bạch sắc từ ống tay áo nàng bay ra, tựa như một cây thiên địa thần kiều, đánh về phía Hắc Lai Đại Tế Ty.
Trên bàn tay Hắc Lai Đại Tế Ty mọc ra từng mảnh từng mảnh lân giáp, hóa thành một cái móng vuốt thật lớn dài đến mấy chục thước, giống như là một đầu cự thú đang oanh kích trời cao, có thể xé nát cả sao trời!
Đây là hai nhân vật cấp bậc Võ Tôn đang đấu pháp, lực phá hoại rất mạnh. Trong phương viên vài trăm thước, thậm chí mấy ngàn thước, hết thảy mọi thứ đều bị phá hủy, bất cứ sinh vật nào cũng đều khó có thể may mắn còn tồn tại!
Bốn người bọn Ninh Tiểu Xuyên, Cơ Hàn Tinh nhanh chóng chạy khỏi mảnh địa vực kia.
Đây là chiến đấu cấp bậc Võ Tôn, bọn họ căn bản không có khả năng chen chân vào. Võ Tôn tùy tiện đánh ra một chiêu thần thông, liền có thể giết chết bọn họ.
- Linh Hư Tôn Giả không ngờ lại cường đại như vậy! Thậm chí có thể đánh với Võ Tôn một trận! Nghe đồn độ tuổi của nàng không quá hai mươi! Lẽ nào danh hiệu Võ Tôn trẻ tuổi nhất của Nhạc Vũ Dương, nhanh như vậy đã bị người khác cướp đi?
Trong lòng Ngự Thiến Thiến cực kỳ khiếp sợ. Đồng dạng đều là thiên tài trẻ tuổi, tu vi của Linh Hư Tôn Giả dường như còn cường đại đến mức có chút quá phận.
Cơ Hàn Tinh nhàn nhạt nói:
- Muốn trở thành Võ Tôn, cũng không phải dễ dàng như vậy! Chúng ta mau nhanh chóng chạy khỏi nơi này! Tu vi của Linh Hư Tôn Giả tuy rằng nghịch thiên, nhưng mà muốn đánh bại Võ Tôn, đó là chuyện không có khả năng!
- Đi vào rừng cây dưới lòng đất!
Ninh Tiểu Xuyên ngồi xếp bằng trên lưng Song Đầu Thạch Thú, huyết khí trong cơ thể dâng trào cuồn cuộn. Chung quanh thân thể tuôn ra một tầng huyết vụ, hình thành nên từng đạo sương khói huyết hồng sắc.
Nhạc Minh Tùng không hiểu nói:
- Đi vào trong đó làm gì? Nơi đó chính là vị trí Huyết Giới Chi Môn! Nói không chừng có rất nhiều Huyết Sát Tướng tụ tập ở đó! Đi vào đó chính là tự tìm đường chết a!
- Chỗ nguy hiểm nhất, chính là chỗ an toàn nhất!
Ninh Tiểu Xuyên điều động lực lượng toàn thân áp chế huyết khí trong cơ thể. Vừa rồi tuy rằng hắn chỉ hấp thu một tia huyết khí của Hắc Lai Đại Tế Ty, thế nhưng cỗ huyết khí kia lại ẩn chứa năng lượng khổng lồ không gì sánh được! Chính là huyết dịch Võ Tôn uy năng kinh khủng nhất!
Toàn thân Ninh Tiểu Xuyên đều sắp bị luồng huyết khí kia oanh phá, cơ hồ bị lực lượng Ma kiếm phản phệ.
Đây là chuyện tương đối hung hiểm, bất cứ lúc nào cũng có khả năng huyết mạch đứt đoạn từng khúc mà chết.
Cơ Hàn Tinh dò hỏi:

- Huyết Giới Chi Môn là có ý gì?
- Những Huyết Sát Tướng đó chính là từ trong Huyết Giới Chi Môn không ngừng tiến ra, chính là cỗ máy giết chóc do cường giả bản thổ lợi dụng Âm Dương Lô chế tạo ra!
Nhạc Minh Tùng liền lập tức đem những gì lúc trước Ninh Tiểu Xuyên và hắn gặp được, tất cả nói lại cho Cơ Hàn Tinh và Ngự Thiến Thiến nghe.
Sau khi nghe xong, sắc mặt hai người bọn họ đều đại biến. Thật không ngờ Võ giả bản thổ lại đang mưu tính chuyện lớn như vậy. Nếu như để bọn họ thành công, như vậy toàn bộ Thiên Đế Học Cung rất có khả năng sẽ bị hủy diệt, tất cả những Võ giả đến từ Ngọc Lam Đế quốc cũng sẽ bị bọn họ khu trục khỏi Đế Hư.
- Muốn khống chế nhiều Huyết Sát Tướng như vậy, bọn họ khẳng định cần phải sử dụng lực lượng Âm Dương Lô! Hiện tại Âm Dương Lô nhất định vẫn còn ở trong Huyết Giới. Chỉ cần chúng ta có thể đoạt được Âm Dương Lô, liền có thể trở thành kẻ chưởng khống những Huyết Sát Tướng đó! Đây là cơ hội duy nhất của chúng ta hiện tại!
Ngự Thiến Thiến nói.
Phương án này đạt được sự nhất trí của ba người Ninh Tiểu Xuyên, Ngự Thiến Thiến, Cơ Hàn Tinh. Nhạc Minh Tùng không có cách nào, cũng chỉ đành theo chân bọn họ xông vào Huyết Giới.
Tuy rằng biết rõ hung hiểm vạn phần, nhưng lại không có lựa chọn nào khác.
Một khi thất bại, chỉ có con đường chết!
Một khi thành công, chính là đại anh hùng cứu vớt toàn bộ Thiên Đế Học Cung, rất có thể sẽ đạt được sự ban thưởng hậu hĩ của Học cung.
Là thành công, hay là thất bại? Đều chỉ có thể dựa vào bốn người bọn họ!
o0o
Đến sát biên giới rừng cây dưới lòng đất, bốn người bọn họ từ trên lưng Song Đầu Thạch Thú nhảy xuống, thận trọng hướng về bên trong rừng cây tiềm hành đi qua.
Nhạc Minh Tùng đã từng tiến nhập qua rừng cây dưới lòng đất, cho nên đi đầu tiên dẫn đường.
Đi qua từng tầng từng tầng rừng cây, đạp lên bụi gai, rất xa đã có thể nhìn thấy một tòa động khẩu huyết hồng sắc. Bên trong động lan tràn ra huyết khí hồng đậm, quả thật tựa như một cái miệng rộng đầy máu tươi, đang chờ đợi con mồi chủ động tiến vào trong miệng của nó.
Nhiều đội U Minh Kỵ sĩ, âm binh, thi sát… không ngừng tràn vào Huyết Giới Chi Môn, tiêu thất ở trong huyết khí nồng đậm kia.
- Nơi này chính là Huyết Giới Chi Môn? Thế cửa đâu?
Cơ Hàn Tinh có cảm giác đây thật ra chỉ là một cái huyệt động thông thường, cũng không giống Huyết Giới Chi Môn cực kỳ nguy hiểm gì chút nào cả.
- Cửa của Huyết Giới Chi Môn tổng cộng có hai đạo! Cánh cửa phía ngoài kia là do Huyền Thạch và Xích Mỗ Thiết luyện chế mà thành, giá trị thiên kim… Khụ khụ… đã bị ta tháo xuống rồi!
Nhạc Minh Tùng lấy một phiến ván cửa thật lớn từ trong túi Càn Khôn ra, khiêng ở trên lưng, dùng thay như tấm chắn bình thường.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.