Ma Thần Trời Sinh

Chương 145: Ngươi chính là thần thoại trong lòng ta




Thời điểm khi ra khỏi Chấp Pháp Đường, Ninh Tiểu Xuyên liền nhìn thấy Trương Lâm Sơn thê thảm vô cùng đang nằm dưới đất.
Trương Lâm Sơn chỉ còn lại nửa đoạn thân thể, hai chân từ phần háng trở xuống đều bị chém đứt, thân thể ngắn đi gần phân nửa, nửa th@n dưới toàn là huyết dịch, áo bào cũng trở nên ướt đẫm máu tươi.
Ninh Tiểu Xuyên đi tới trước mặt Trương Lâm Sơn, chậm rãi ngồi xổm xuống, nói:
- Biết vì sao ngươi trở thành tàn phế, mà ta lại có thể bình an vô sự không?
Mười ngón tay Trương Lâm Sơn nắm chặt áo bào, mối hận trong lòng dâng lên ngùn ngụt, cắn chặt răng, nói:
- Vì sao?
- Bởi vì, ngươi căn bản không nhìn rõ tình thế! Ngươi cho là Vân Trung Hầu hạ lệnh giết ta, thật sự chỉ là bởi vì ta gi ết chết Diêu Kim Đạo sao? Chỉ là vì không muốn để cho Kiếm Các Hầu Phủ và Đại Kim Bằng Vương Phủ kết thông gia thôi sao?
Ninh Tiểu Xuyên nhàn nhạt nói.
Trương Lâm Sơn nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Đây là một trường tranh đấu chính trị giữa hai người! Ngươi cùng ta cũng chỉ là quân cờ trong tay người khác mà thôi! Chỉ bất quá, con cờ như ta quan trọng hơn so với ngươi, cho nên ta có thể bình an vô sự, còn ngươi thì trở thành vật hy sinh!
Ninh Tiểu Xuyên tuyệt không cam lòng làm một con cờ, cho nên chỉ có thể nỗ lực tu luyện, khiến cho chính mình trở nên cường đại hơn, trở thành một thành viên trong những người đánh cờ!
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi chớ đắc ý! Ta sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy! Ta sớm muộn gì cũng khiến cho ngươi chết không có chỗ chôn!
Ánh mắt Trương Lâm Sơn tràn ngập sát ý nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên.
- Ta chờ ngươi!
Ninh Tiểu Xuyên đưa tay vỗ nhẹ nhẹ lên cánh tay Trương Lâm Sơn, vô thanh vô tức đem một đạo Diệt Thế kiếm khí đánh vào trong cơ thể Trương Lâm Sơn. Đây là một đạo Diệt Thế kiếm khí nhu hòa, âm thầm ẩn nấp vào trong huyết mạch của hắn.
Một địch nhân như Trương Lâm Sơn, cho dù đã bị chặt đứt hai chân, thì vẫn là một sự uy hiếp không nhỏ.
Ninh Tiểu Xuyên phải đem hắn diệt trừ, nhổ cỏ tận gốc! Đem Diệt Thế kiếm khí đánh vào trong cơ thể hắn, như vậy huyết mạch trong cơ thể hắn cũng sẽ bị Diệt Thế kiếm khí âm thầm phá hỏng. Tối đa chỉ cần ba tháng, Trương Lâm Sơn nhất định sẽ bị Diệt Thế kiếm khí cắt nát huyết mạch toàn thân mà chết.
Đương nhiên, giờ phút này Trương Lâm Sơn cũng không biết trong cơ thể mình đã có thêm một đạo Diệt Thế kiếm khí trí mạng, trong lòng vẫn còn đang suy nghĩ làm sao để trả thù Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn thấy Linh Hư Tôn Giả từ trong Chấp Pháp Đường đi ra, đang muốn tiến lên hướng nàng nói tạ ơn.
Ninh Tiểu Xuyên cho tới bây giờ vẫn là một người ân oán phân minh.

Có ân báo ân, có thù báo thù!
Vụt...
Linh Hư Tôn Giả cũng không hề nhìn Ninh Tiểu Xuyên, tốc độ lại nhanh đến kinh người, trực tiếp lướt ngang qua trước mặt Ninh Tiểu Xuyên. Đến khi Ninh Tiểu Xuyên muốn đuổi theo nàng, thân thể của nàng đã tiêu thất trên cổ nhai, xuất hiện ở trên tường thành Thiên Đế Thành.
Sau đó nàng lại bước ra một bước, liền biến mất trong núi non trùng điệp của Đế Hư.
Đây quả thật không giống tốc độ của con người a!
- Thật nhanh!
Ninh Tiểu Xuyên kinh dị nói.
Phó Viện chủ Tam Sư Võ Viện nhìn ra bên ngoài Thiên Đế Thành, nói:
- Nàng đã cách đây 100 dặm, 120 mươi dặm, 150 dặm… 300 dặm…
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Thật sự nhanh như vậy sao? Sợ rằng Võ Tôn cũng không có tốc độ nhanh như vậy a!
Phó Viện chủ Tam Sư Võ Viện nói:
- Tốc độ của Võ Tôn còn xa mới bằng nàng! Bởi vì nàng nắm giữ chính là lực lượng Không gian và Thời gian! Gia gia ngươi nói, ngươi có Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung, điều này nói rõ tiềm lực của ngươi cũng không thấp hơn nàng, tương lai các ngươi vẫn còn cơ hội gặp lại!
- Ngươi nhận thức gia gia ta?
Ninh Tiểu Xuyên có chút kinh ngạc.
Phó Viện chủ Tam Sư Võ Viện ngưng trọng nói:
- Quay về Lô Sơn rồi hãy nói!
o0o
Ninh Tiểu Xuyên, Ninh Hinh Nhi, Mộ Dung Vô Song đều theo Phó Viện chủ Tam Sư Võ Viện phản hồi Lô Sơn, lần thứ hai đi tới trong Học cung Tam Sư Võ Viện.
Phó Viện chủ Tam Sư Võ Viện đơn độc tiếp kiến Ninh Tiểu Xuyên và Ninh Hinh Nhi, nói:

- Ta và lão gia hỏa Kiếm Các Hầu kia cũng coi như là sinh tử chi giao. Năm mươi năm trước, ta thậm chí còn đảm nhiệm qua chức Thủ tịch Dưỡng Tâm Sư của Kiếm Các Hầu Phủ! Sau khi giúp Kiếm Các Hầu Phủ đào tạo ra một đám đệ tử Dưỡng Tâm Sư, ta mới đến Đế Hư dạy học, về sau lại trở thành Phó Viện chủ Tam Sư Võ Viện!
- Ninh Tiểu Xuyên, thời điểm khi ngươi vừa mới tiến vào Đế Hư, gia gia ngươi liền truyền tin cho ta, nhờ ta chiếu cố ngươi nhiều một chút! Lão gia hỏa kia đối với ngươi cũng không phải chỉ có một chút xíu quan tâm như thể hiện bên ngoài đâu!
Tâm trí Ninh Tiểu Xuyên thông tuệ, lập tức bừng tỉnh đại ngộ, nói:
- Ta hiểu rồi! Thời điểm Tỷ thí Khai giảng của các khóa trước, Phó Viện chủ ngài cũng không có tự mình chạy tới quan chiến, duy nhất chỉ có lần này lại đi!
Phó Viện chủ Tam Sư Võ Viện cười to, nói:
- Không sai! Thu được thư tín của gia gia ngươi, ta ngay cả lò Trung Cấp Đan đang luyện dang dở cũng quẳng sang một bên, liền tự mình chạy tới! May mà tiểu tử ngươi không khiến cho ta thất vọng, thiên phú so với những gì gia gia ngươi khoác lác trong thư còn cao hơn!
Thần sắc Phó Viện chủ Tam Sư Võ Viện trở nên ngưng trọng, nói:
- Trong thư, gia gia ngươi nhắc tới Kiếm Các Hầu Phủ bây giờ nội ưu ngoại loạn, phe phái tranh đấu rất kịch liệt! Thế lực Kiếm Các Hầu Phủ ở trong Đế Hư, có một bộ phận tương đối cũng không bị nắm giữ trong tay hắn, rất có thể sẽ có kẻ âm thầm hạ sát thủ với ngươi! Cho nên trước khi ngươi chưa có xông qua tầng thứ bảy Thông Thiên Kiều, tốt nhất vẫn là không nên tùy tiện chạy tới Thiên Đế Thành làm gì!
Ninh Tiểu Xuyên hỏi:
- Vì sao sau khi xông qua tầng thứ bảy Thông Thiên Kiều thì có thể không cần cố kỵ nữa?
- Bởi vì chỉ cần ngươi xông qua tầng thứ bảy Thông Thiên Kiều, sẽ có tư cách tùy ý ra vào Đế Hư!
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Không phải nói, một khi Thiên Môn đóng lại, tân sinh nhất định phải ở trong Đế Hư đợi hết năm năm, mới có thể ra ngoài sao?
- Đó là đối với những tân sinh thông thường, bởi vì cho dù bọn họ tốn hao năm năm, cũng không thể xông qua tầng thứ bảy Thông Thiên Kiều! Thế nhưng ta tin tưởng, ngươi tuyệt đối không cần tới năm năm, đã có thể xông qua được!
Phó Viện chủ Tam Sư Võ Viện tràn đầy lòng tin nói.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Hóa ra là như vậy!
Phó Viện chủ Tam Sư Võ Viện cười nói:
- Ngươi ở trong Đế Hư nhìn thấy nhiều nhất là học viên thuộc khóa thứ mấy?

- Khóa thứ nhất, Khóa thứ hai, còn có một vài học viên Khóa thứ ba! Học viên liền Khóa thứ tư chưa từng thấy qua!
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Phó Viện chủ Tam Sư Võ Viện gật đầu, nói:
- Bởi vì tuyệt đại đa số bọn họ đều đã xông qua tầng thứ bảy Thông Thiên Kiều. Có một số tiến nhập Long Tượng Thần Võ Doanh. Có một số ra ngoài Đế Hư chấp hành nhiệm vụ. Có một số tiến nhập quân đội lãnh binh chiến đấu… Đương nhiên cũng có người, ở lại trong Thiên Đế Học Cung, mời chào các học viên, thành lập Minh hội, nắm chắc các học viên của Thiên Đế Học Cung trong tay mình!
Ninh Tiểu Xuyên cười nói:
- Vân Trung Hầu Nhạc Vũ Dương, chính là làm như thế sao?
- Bằng không, ngươi cho rằng vì sao Vân Trung Hầu Phủ chỉ trong mười năm ngắn ngủi, đã trở nên mạnh mẽ như hôm nay? Cũng bởi vì Nhạc Vũ Dương vững vàng chưởng khống cỗ lực lượng các học viên tân sinh trong Thiên Đế Học Cung này!
Ngự Thiến Thiến từ bên ngoài đi vào, hướng về phía Phó Viện chủ Tam Sư Võ Viện thi lễ một cái, nói.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên khẽ nheo lại, nói:
- Các đại Vương Hầu phủ hẳn là đều minh bạch tầm quan trọng của Thiên Đế Học Cung, càng nên biết người nào nắm giữ được anh kiệt thế hệ trẻ, mới có thể nắm giữ được tương lai. Vì sao lại trơ mắt nhìn Nhạc Vũ Dương nắm giữ cỗ lực lượng này?
Ngự Thiến Thiến trầm ngưng trong chốc lát, mới nói:
- Có ba nguyên nhân! Thứ nhất, cỗ lực lượng này cũng không phải nắm giữ ở trong tay Nhạc Vũ Dương! Nhạc Vũ Dương chỉ là một thanh lợi kiếm trong tay Ngọc Lam Đại Đế, cho nên người chân chính nắm giữ học viên trong Thiên Đế Học Cung là Ngọc Lam Đại Đế!
Điểm này Ninh Tiểu Xuyên hoàn toàn tán thành, không có Ngọc Lam Đại Đế ở sau lưng ủng hộ, Nhạc Vũ Dương cũng không có khả năng có được năng lực khổng lồ như vậy.
Ngự Thiến Thiến hỏi:
- Ngươi biết hai chi binh chủng cường đại nhất Ngọc Lam Đế quốc là gì không?
- Long Tượng Thần Võ Doanh và Thần Long Chiến Sĩ Doanh!
Ngự Thiến Thiến gật đầu, nói:
- Vậy ngươi biết Quân doanh của hai đại binh chủng này ở địa phương nào không?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Đây là bí ẩn của Ngọc Lam Đế quốc, cũng là địa phương thần bí nhất của hai binh chủng này! Không có ai biết Quân doanh của bọn họ ở địa phương nào! Lẽ… lẽ nào, Quân doanh của Long Tượng Thần Võ Doanh và Thần Long Chiến Sĩ Doanh đều ở trong Đế Hư?
Ngự Thiến Thiến gật đầu, nói:
- Không sai! Đây chính là nguyên nhân thứ hai! Long Tượng Thần Võ Doanh và Thần Long Chiến Sĩ Doanh đều vững vàng nắm giữ trong tay Ngọc Lam Đại Đế, mà bọn họ đều trú đóng ở trong Đế Hư! Có hai cỗ lực lượng kinh khủng này uy hiếp, Ngọc Lam Đại Đế muốn để cho Nhạc Vũ Dương nắm giữ trong tay học viên của Thiên Đế Học Cung, cũng không phải việc gì khó!
- Vậy còn nguyên nhân thứ ba?

Ngự Thiến Thiến trầm mặc trong chốc lát, nói:
- Nguyên nhân thứ ba, bởi vì thiên tư của Nhạc Vũ Dương quả thật rất cao! Hai mươi sáu tuổi đã đạt tới Địa Tôn Cảnh, được phong làm Võ Tôn, trở thành Võ Tôn trẻ tuổi nhất Ngọc Lam Đế quốc, cũng là Võ Tôn trẻ tuổi nhất từ trước tới nay của Thiên Đế Học Cung!
- Hắn chính là thần thoại trong mắt hết thảy học viên của Thiên Đế Học Cung! Tất cả Võ giả trẻ tuổi ghi danh vào Thiên Đế Học Cung, hầu như đều xem hắn là thần tượng, đều là những người sùng bái hắn cuồng nhiệt!
- Cho nên, những Võ giả này sau khi thi đậu vào Thiên Đế Học Cung, liền trực tiếp tranh nhau đến vỡ đầu gia nhập vào Vân Trung Minh! Tồn tại như một thần tượng tinh thần thần thoại vậy, Nhạc Vũ Dương muốn nắm trong tay các học viên của Thiên Đế Học Cung, không phải là chuyện dễ như trở bàn tay hay sao?
Ninh Tiểu Xuyên tương đối có thể hiểu được những gì Ngự Thiến Thiến nói, bởi vì hắn từng gặp qua không ít Võ giả xem Nhạc Vũ Dương là đối tượng sùng bái. Đám Võ giả này quả thật xem Nhạc Vũ Dương thành nhân vật giống như Thần vậy.
Ánh mắt Ngự Thiến Thiến nhìn chăm chú vào Ninh Tiểu Xuyên, đôi mắt sáng lên, nói:
- Tiểu Xuyên, ta cần ngươi giúp ta một việc!
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Ta có thể giúp ngươi cái gì?
Ngự Thiến Thiến nói:
- Lần này ta tới Đế Hư, chính là phụng mệnh lệnh Phụ vương, muốn muốn phá vỡ cục diện trong Thiên Đế Học Cung, đoạt lại quyền chủ đạo đối với Thiên Đế Học Cung! Mà muốn làm được chuyện này, đầu tiên là phải đánh phá được tượng đài thần thoại Nhạc Vũ Dương kia, từ đó mới có thể nhất cử đánh tan Vân Trung Minh! Mà phương thức tốt nhất để đánh vỡ một tượng đài thần thoại, chính là đắp nặn lên một tượng đài thần thoại mới vĩ đại hơn!
Ninh Tiểu Xuyên thản nhiên nói:
- Ngươi cho rằng ta có tiềm lực để trở thành thần thoại sao?
Ngự Thiến Thiến gật đầu, nói:
- Trong lòng ta ngươi vẫn luôn là thần thoại!
Nói xong lời này, khuôn mặt Ngự Thiến Thiến chợt hiện lên một cái rặng mây đỏ bừng, mang theo vài phần ngượng ngùng, vội vàng nói:
- Ý của ta là muốn nói, ngươi khẳng định so với Nhạc Vũ Dương càng ưu tú hơn, có thể trợ giúp ta một tay, đúng không?
Ninh Tiểu Xuyên nhìn nàng một cái thật sâu, nói:
- Cái này vốn là ta nợ của ngươi!
Trên mặt Ngự Thiến Thiến lộ ra một tia tiếu ý.
Muốn đánh vỡ tượng đài thần thoại Nhạc Vũ Dương, cũng không phải chuyện dễ dàng, chí ít hiện tại Ninh Tiểu Xuyên cũng không thể nắm chắc trước hai mươi sáu tuổi là có thể trở thành Võ Tôn.
Chẳng qua, Ninh Tiểu Xuyên nhất định sẽ nỗ lực, cố gắng dùng toàn bộ lực lượng lớn nhất của mình, chăm chỉ tối đa, nỗ lực tu luyện!
Tuy rằng, tổn thất năm ngày cơ hội tiến nhập Thiên Cung tu luyện, thế nhưng Ninh Tiểu Xuyên cũng không đau lòng chút nào. Nói thế nào cũng sẽ có phương pháp khác có thể nhanh chóng đề thăng tu vi.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.