Ma Thần Trời Sinh

Chương 136: Sinh tử tuyệt cảnh




- Phành...
Trong miệng Lục Hồn Thiên phát ra một tiếng thét dài, thổ ra một đoàn Huyền Khí, hóa thành lưỡi đao gió bay đầy trời, nghiền nát cả hàn băng trên mặt đất.
Một luồng lực lượng bài sơn đảo hải trùng kích lên người Ninh Tiểu Xuyên, đánh cho Ninh Tiểu Xuyên phải thối lui, trên mặt bị mấy mảnh băng cắt rách vài đường.
Trường mâu trong tay Ninh Tiểu Xuyên cũng bị cánh tay của Lục Hồn Thiên bắt lấy.
Trên bàn tay của Lục Hồn Thiên bốc lên một đám Huyền hỏa đỏ rực, khiến cho thanh trường mâu cấp bậc Huyền Khí tam phẩm này bị thiêu đốt gần như hòa tan.
Đây chính là “Thiên Đố Huyền Hỏa” (*), chính là Thần Thông được ghi chép lại trên “Thiên Đỉnh Thần Thông Phổ”, xếp hạng thứ 85. Loại Thần Thông này cực kỳ khó luyện, phải đem Dương Hỏa Thạch cường hành luyện nhập vào trong cơ thể, dung nhập vào huyết mạch.
(*) Thiên Đố: trời đố kỵ, ganh ghét
Mặc dù quá trình tu luyện cực kỳ thống khổ, nhưng lực phá hoại lại vô cùng cường đại, có thể nung cho Huyền Khí thành nước thép.
Lục Hồn Thiên nhìn Ninh Tiểu Xuyên với vẻ châm chọc, nói:
- Tiểu tử, bây giờ ngươi đã biết rõ sự chênh lệch của chúng ta chưa? Thần Thể tầng thứ năm và Thần Thể tầng thứ tám không chỉ là ba cảnh giới, mà còn là ba cái ranh giới không thể vượt qua.
Hỏa diễm trên tay Lục Hồn Thiên thiêu đốt càng thịnh, khiến cho thanh trường mâu cấp bậc Huyền Khí tam phẩm trực tiếp nổ tung, hóa thành từng khối vụn sắt đỏ rực, bay ra khắp bốn phương tám hướng.
Huyền Khí nổ tung.
Trước người Ninh Tiểu Xuyên lập tức ngưng tụ ra một tầng Huyền Khí tráo, nhưng vẫn không thể hoàn toàn ngăn được những mảnh vỡ Huyền Khí này, một khối kim loại đỏ rực nện lên vai hắn, lập tức phát ra tiếng huyết nhục bị thiêu đốt “xèo xèo”.
Ầm...
Cánh tay của Lục Hồn Thiên chộp tới cổ Ninh Tiểu Xuyên, mặc dù Ninh Tiểu Xuyên may mắn tránh được, nhưng vẫn để lại trên ngực hắn ba đạo móng vuốt cực sâu, huyết dịch tràn ra.
- Ninh Tiểu Xuyên, chênh lệch giữa chúng ta, không phải là thứ mà thiên phú của ngươi có thể bù đắp được. Từ bỏ đi, ta sẽ cho ngươi một cái chết thống khoái.
Lục Hồn Thiên cười lạnh nói, lại khuyên Ninh Tiểu Xuyên nên tự sát.
Chỉ khi Ninh Tiểu Xuyên tự sát, hắn mới cảm nhận được thành tựu lớn nhất.

Tự sát là chuyện mà chỉ có kẻ nhu nhược mới làm.
Hai tay Ninh Tiểu Xuyên đồng thời vung lên, một luồng kiếm ý hủy thiên diệt địa từ trong thân thể phóng ra.
Mưa trong không khí đột nhiên ngừng lại, đột nhiên bất động, giống như thời gian bị đông cứng.
Những giọt mưa này, chịu sự ảnh hưởng của Diệt Thế Kiếm Khí, tự động hóa kiếm, biến thành ngàn vạn đạo kiếm vũ, đồng loạt bay đến chỗ Lục Hồn Thiên.
- Loại công kích cấp bậc này, căn bản không thể tạo thành uy hiếp đối với ta.
Lục Hồn Thiên từ trong kiếm vũ giết ra, nhưng lại phát hiện Ninh Tiểu Xuyên đã biến mất, sau lưng đột nhiên truyền đến một tiếng hét thảm.
- A…
Lục Hồn Thiên quay đầu lại, liền chứng kiến Ninh Tiểu Xuyên một kiếm gi ết chết một tên Võ giả Thần Thể tầng thứ tư của Vân Trung Minh, cái đâu lâu của tên Võ giả đó bay lên, thi thể ngã trong vũng máu.
Ninh Tiểu Xuyên quay đầu liếc nhìn Lục Hồn Thiên, tiếp tục giết tới chỗ một tên Võ giả Thần Thể tầng thứ năm khác.
Mặc dù đều là cảnh giới Thần Thể tầng thứ năm, thế nhưng chiến lực của Ninh Tiểu Xuyên lại vượt xa đám Võ giả cùng cảnh giới, chỉ cần ba chiêu là đã có thể gi ết chết một Võ giả Thần Thể t năm, một chưởng chấn vỡ trái tim đối phương.
Nếu đã muốn giết, vậy thì phải giết cho đủ vốn.
Cho dù hôm nay phải chết ở đây, cũng phải khiến cho bọn chúng trả giá đắt.
Con mắt Lục Hồn Thiên đỏ lên, bản thân là cao thủ Võ Đạo Thần Thể tầng thứ tám, vậy mà lại không thể giết được một tên thiếu niên Thần Thể tầng thứ năm trong thời gian ngắn, ngược lại còn trơ mắt nhìn hắn giết đi mấy người trước mặt mình.
- Thiên Đố Huyền Hỏa.
Lục Hồn Thiên một chưởng đánh xuống đất, một trận sóng lửa từ trong lòng bàn tay b ắn ra, khiến cho mưa trên mặt đất đều bốc hơi, hỏa diễm bao trùm quanh người Ninh Tiểu Xuyên, giống như muốn thiêu chết hắn vậy.
Thiên Đố Huyền Hỏa mạnh đến mức ngay cả Huyền Khí cũng có thể nung chảy.
Thân thể phàm thai muốn xuyên qua ngọn lửa này, thì chỉ có con đường chết.

- Để ta xem ngươi còn giết người thế nào? Hôm nay ta sẽ biến ngươi thành tro tàn.
Lục Hồn Thiên từng bước một tiến về phía Thiên Đố Huyền Hỏa đang bao trùm lấy Ninh Tiểu Xuyên, trên mặt lộ ra nụ cười tàn nhẫn vô tình.
Vụt...
Trong ngọn lửa, đột nhiên phóng ra một đạo hào quang hỏa diễm màu vàng.
Lục Hồn Thiên có thể cảm nhận được lực lượng khổng lồ từ trong đạo hào quang hỏa diễm màu vàng đó, sắc mặt liền khẽ biến đổi, thân thể bị đạo hào quang kia đánh trúng, áo bào ở vị trí chân trái lập tức bị đốt thành tro bụi, ngay cả huyết nhục cũng bị đốt cháy một mảng lớn.
Toàn thân Ninh Tiểu Xuyên bị ngọn lửa bao trùm, giống như một hỏa nhân từ trong Thiên Đố Huyền Hỏa lao ra, trên lưng mở ra một đôi cánh dài 7 mét, thân thể bay lên cao.
Tại vị trí mi tâm, ngưng tụ một lượng lướn hỏa diễm, phát ra hào quang chói mắt, rực rỡ giống như mặt trời.
- Liệt Nhật Phần Thiên.
Giữa mi tâm của Ninh Tiểu Xuyên b ắn ra một đạo quang trụ, đục xuyên một lỗ trên ngực một tên Võ giả tầng thứ tư ở dưới đất, để lại một lỗ thủng to bằng cái chén, bên trong lỗ thủng không ngừng bốc lên khói đen.
Lại bị giết thêm một người.
Nên biết rằng, Thiên Đế học cung đều tuyển chọn tinh anh trong tinh anh, mỗi lần thu nhận đệ tử chỉ có hơn ngàn người, Vân Trung Minh mặc dù là đệ nhất đại minh trong Thiên Đế học cung, nhưng số lượng thành viên cũng không nhiều lắm.
Chỉ trong nửa canh giờ ngắn ngủi, đã có bốn người bị Ninh Tiểu Xuyên gi ết chết, xem như lần này tổn thất thảm trọng rồi.
Trương Lâm Sơn đứng dưới một bức tường cao, ánh mắt lạnh lùng nhìn Ninh Tiểu Xuyên bay trên không trung, đột nhiên duỗi một ngón tay ra, điểm ra một đạo sóng kiếm, giống như một đạo quang trụ bắn thẳng lên trời, đánh trúng ngực Ninh Tiểu Xuyên.
Phốc…
Ninh Tiểu Xuyên từ giữa không trung rơi xuống, huyết nhục trước ngực trở nên mơ hồ, lục phủ ngũ tạng đều hứng chịu trùng kích to lớn, thân thể đau đớn như muốn nứt ra, cũng không biết có bao nhiêu cái xương sườn đã bị đạo sóng kiếm vừa rồi đánh nát.
Nếu không phải thân thể của hắn cường đại, e rằng đạo sóng kiếm vừa rồi đã có thể xuyên thủng thân thể của hắn rồi.

Trương Lâm Sơn chính là một trong Hoàng Thành Thập Kiệt, tu vi đã bước vào Thần Thể tầng thứ chín, tùy thời có thể đột phá Thoát Tục cảnh. Hơn nữa, thiên phú của bản thân hắn cũng cực cao, mặc dù là Thần Thể tầng thứ chín, nhưng lại có thực lực giao thủ với cường giả Thoát Tục cảnh.
Đây chính là nhân vật cao cấp nhất trong đám thế hệ trẻ, khiến cho người khác có một loại áp lực vô cùng to lớn.
Khí tràng của Trương Lâm Sơn hoàn toàn áp chế Ninh Tiểu Xuyên, bàn tay khẽ vuốt v e thanh chủy thủ màu vàng, nói:
- Ngươi có biết tại sao hôm nay ngươi có kết cục thế này không? Đây không chỉ vì ngươi giế t chết Diêu Kim Đạo, mà còn bởi vì ngươi là con của Ninh Thiên Ý và Thánh nữ Ma Môn. Giết ngươi chính là ý tứ của Hầu gia.
Ninh Tiểu Xuyên đã hoàn toàn hiểu ra, khó trách người của Vân Trung Minh lại gây ra động tĩnh lớn như vậy ở Thiên Đế thành mà cũng không có người nào đến quản chế bọn hắn, thì ra kẻ chủ mưu lớn nhất sau lưng bọn hắn là Nhạc Vũ Dương.
Thanh âm của Trương Lâm Sơn rất trầm thấp, không để cho người ngoài có thể nghe thấy được, dù sao đi nữa, lấy thân phận của Nhạc Vũ Dương mà hạ lệnh diệt trừ một thiếu niên mười sáu tuổi, cũng không phải là chuyện vẻ vang gì.
Trương Lâm Sơn cảm thấy mình đã hoàn toàn có thể khống chế sinh tử của Ninh Tiểu Xuyên, cho nên mới nói ra toàn bộ cho hắn biết. Một kẻ đã chết thì có biết được nhiều hơn, cũng không thể tạo thành bất kỳ uy hiếp gì.
Trương Lâm Sơn từng bước đi tới Ninh Tiểu Xuyên, cười nói:
- Ngoại công của ngươi không phải là Ma Đế Đoan Mộc Hàn sao? Tại sao ngươi không gọi hắn tới cứu ngươi? Ha ha ha…
Giống như bị cảm xúc của Ninh Tiểu Xuyên k1ch thích, Ma kiếm trong trái tim của hắn điên cuồng xoay tròn, tọa thành một vòng xoáy cực lớn.
Ninh Tiểu Xuyên bổ ra một chưởng về phía Trương Lâm Sơn, trong lòng bàn tay b ắn ra một tia huyết dịch.
Trương Lâm Sơn là hạng cao thủ tuyệt đỉnh, tất nhiên sẽ không để Ninh Tiểu Xuyên vào mắt, một ngón tay nhẹ nhàng điểm tới lòng bàn tay của Ninh Tiểu Xuyên.
Thế nhưng, ngón tay của hắn vừa mới tiếp xúc với bàn tay của Ninh Tiểu Xuyên, sắc mặt lập tức biến đổi, cảm thấy trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên sinh ra một luồng lực hút kh ủng bố, đang hấp thu huyết dịch trong cơ thể hắn.
Huyết dịch trong cơ thể Trương Lâm Sơn từ trong lỗ chân lông tràn ra, theo ngón tay chảy vào lòng bàn tay của Ninh Tiểu Xuyên, sau đó bị Ninh Tiểu Xuyên hấp thu vào trong cơ thể.
Trương Lâm Sơn vội vàng vận chuyển Huyền Khí trong người, muốn chặt đứt liên hệ với Ninh Tiểu Xuyên, thế nhưng dưới luồng lực hút cực mạnh này, Huyền Khí trong cơ thể của hắn cũng dung nhập vào trong máu, đồng thời bị Ninh Tiểu Xuyên hút đi.
Trương Lâm Sơn bắt đầu hoảng loạn, khiếp sợ nhìn Ninh Tiểu Xuyên, chợt nghĩ tới một loại ma công vô cùng đáng sợ, miệng lắp bắp hét lên:
- Phệ… Huyết… Ma Công?
Phệ Huyết Ma Công chính là đệ nhất Thánh Điển của Ma Môn. Trong Ma Môn, cũng chỉ có cao tầng cấp bậc từ Đà chủ trở lên mới có tư cách luyện, đệ tử Ma Môn bình thường, căn bản không có tư cách luyện.
Huyết khí trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên điên cuồng tăng trưởng, xung quanh thân thể bộc phát ra từng tia huyết vụ, huyết dịch bị tiêu hao trong lúc đại chiến, lập tức được bù đắp.
Thần Thông Chi Nguyên thứ sáu trong cơ thể cấp tốc bành trưởng, Thần Thông thứ sáu gần như sinh ra.

Ninh Tiểu Xuyên vô cùng khát vọng đạt tới Thần Thể tầng thứ sáu, một khi đạt tới cảnh giới đó, phong ấn mà lão Hầu gia lưu lại trong Võ Đạo Tâm Cung sẽ tự động giải bỏ, lập tức có thể đạt được lực lượng thân thể Thần Thể tầng thứ chín, đến lúc đó, nói không chừng hôm nay sẽ có cơ hội giết ra khỏi vòng vây.
- Phá cho ta!
Trương Lâm Sơn đánh một chưởng lên ngực của mình, tự đánh bay bản thân ra ngoài, cuối cùng cũng tách ra khỏi Ninh Tiểu Xuyên.
Phành...
Thân thể của Trương Lâm Sơn nện lên vách tường, huyết dịch hao mòn nghiêm trọng, nhưng may mắn là cảnh giới Võ Đạo của hắn không thụt lùi, lập tức hét lớn:
- Mọi người cẩn thận, Ninh Tiểu Xuyên tu luyện Phệ Huyết Ma Công.
Vừa dứt lời, Trương Lâm Sơn liền lập tức vận chuyển Huyền Khí, bắt đầu điều trị thân thể, muốn ổn định huyết khí trong cơ thể, đề phòng tu vi thụt lùi.
Sau khi nghe thấy bốn chữ “Phệ Huyết Ma Công”, toàn bộ Võ giả đều lập tức biến sắc. Loại ma công này quả thực quá tà dị, khiến cho tất cả Võ giả trong thiên hạ đều cảm thấy kiêng dè.
Ninh Tiểu Xuyên ổn định lại huyết khí trong cơ thể, mặc dù vừa rồi hấp thu được một lượng lớn huyết khí của Trương Lâm Sơn, nhưng cũng bị sóng kiếm mà Trương Lâm Sơn đánh ra khiến cho trọng thương, cả cánh tay gần như không nhấc lên nổi, ngay cả xương cốt cũng có cảm giác như gãy lìa.
Thần Thông Chi Nguyên thứ sáu còn chưa tan ra, cũng không đạt tới Thần Thể tầng thứ sáu, mặc dù huyết khí trong cơ thể đã khôi phục, nhưng thương thế vẫn nghiêm trọng như trước, toàn thân dày đặc thương tích, một nửa thân thể gần như bị phế.
- Khục khục…
Bàn tay của Ninh Tiểu Xuyên ôm ngực, trong miệng không ngừng ho ra máu tươi.
Ở đây không chỉ có một mình Trương Lâm Sơn, mà còn hơn mười vị cao thủ của Vân Trung Minh, tuyệt đối không phải là đối tượng mà một mình hắn có thể địch nổi.
Không thể nán lại nơi này lâu.
Ninh Tiểu Xuyên lập tức mở ra Nộ Phong Chi Dực, chuẩn bị chạy khỏi nơi này, nhưng vừa mới bay được vài chục trượng. Một thanh chiến kiếm trong một tòa kiến trúc cổ xưa đột nhiên bay ra, phóng thẳng lên trời, đâm trúng xương sườn của Ninh Tiểu Xuyên, b ắn ra một vòi máu tươi.
- Đường này không đi được!
Chiến kiếm bay trở lại trong tòa kiến trúc cổ xưa, từ bên trong phát ra một thanh âm lạnh lùng.
Ninh Tiểu Xuyên lại trốn về một hướng khác, nhưng cũng gặp phải công kích của cường giả Võ Đạo tu vi đã ngoài Thần Thể tầng thứ bảy, lại một lần nữa đẩy lui hắn.
Không chỉ có Võ giả của Vân Trung Minh, mà còn có cường giả của những thế lực khác mai phục xung quanh, chặn kín đường lui của Ninh Tiểu Xuyên.
Thế nhưng, bọn hắn lại không giết Ninh Tiểu Xuyên, chỉ bức Ninh Tiểu Xuyên trở về, muốn mượn tay Vân Trung Minh để giế t chết Ninh Tiểu Xuyên.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.