Ma Thần Trời Sinh

Chương 1226: Nô dịch 2




- Ừm! Rất tốt!
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu một cái, quay đầu lại nhìn về phía đám thanh niên Chân Lý Thiên Quốc kia. Thật ra, thiên phú của đám người này cũng không tính là quá tốt, thậm chí so với thiên phú của đám người Thần Trữ Cung hiện tại còn kém hơn một chút. Nhưng bởi vì bọn chúng chính là sinh trưởng tại Chân Lý Thiên Quốc, cho nên từ nhỏ đã được hưởng dụng các loại tài nguyên tốt nhất, nhận được các loại bồi dưỡng tốt nhất. Hiện tại chỉ số năng lượng của bọn chúng gần như không kẻ nào thấp hơn 3 điểm cả.
Lúc này thần sắc của đám thanh niên Chân Lý Thiên Quốc này ai nấy cũng đều cực kỳ kinh hãi.
- Cái gì? Tiểu Vương tử, ngươi vậy mà chưa giết chết tên tiểu tử này, trái lại còn gọi hắn là chủ nhân? Lẽ nào ngươi đã bị hắn nô dịch rồi?
Ánh mắt không dám tin tưởng quét mắt nhìn Diệp Siêu Phàm cùng Ninh Tiểu Xuyên một cái, đám thanh niên này cũng không kềm chế được nữa, thân ảnh lóe lên, nghĩ muốn chạy trốn. Ngay cả Tiểu Vương tử vô địch trong lòng bọn chúng đều bị Ninh Tiểu Xuyên đánh bại, hơn nữa còn bại thê thảm như vậy, bọn chúng đương nhiên không dám tiếp tục đối đầu với Ninh Tiểu Xuyên.
- Tất cả quay trở lại cho ta!
Cánh tay Ninh Tiểu Xuyên khẽ vung lên, một sợi xiềng xích màu đen đột nhiên xuất hiện, trói lấy toàn bộ đám thanh niên này, mạnh mẽ kéo ngược bọn chúng trở lại.
- Thần phục, hoặc là chết!

Ninh Tiểu Xuyên quát lạnh một tiếng, bước từng bước một về phía đám thanh niên này. Dưới trọng áp đáng sợ kia, một gã nam tử trong đám thanh niên này, mặc dù sắc mặt đã trắng bệch, nhưng vẫn như cũ kiên cường chống đỡ, nổi giận mắng lớn:
- Các ngươi căn bản là một đám kiến hôi ti tiện, dựa vào cái gì bắt chúng ta phải thần phục? Nếu cao thủ Chân Lý Thiên Quốc biết được ngươi dám nô dịch chúng ta, nhất định sẽ đích thân xuất thủ, đời đời trấn áp ngươi, tiêu diệt cửu tộc của ngươi!
Phốc!
Trong tay Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên xuất hiện Diệt Thế Ma Kiếm, chém cái đầu của hắn xuống. Diệt Thế Ma Kiếm lại gõ một cái trên Thần cách Hư huyễn của hắn, lập tức gõ nát bấy khỏa Thần cách này.
Một cỗ thi thể không đầu chậm rãi ngã xuống đất, dọa cho đám thanh niên Chân Lý Thiên Quốc bốn phía toàn thân run rẩy. Mặc dù lực lượng bọn chúng cường đại, nhưng lại là một đám đóa hoa sinh hoạt trong nhà ấm. Tràng diện tàn khốc như vậy, từ trước tới giờ bọn chúng căn bản chưa từng kiến thức qua.
- Chúng ta thần phục!
Rốt cuộc cũng có một gã thanh niên mang theo thần sắc sợ hãi kêu lên. Đã có kẻ đầu tiên thần phục, đám người phía sau gần như toàn bộ đều theo đó mà cúi đầu xuống, nhuệ khí toàn bộ mất hết.
Ninh Tiểu Xuyên đi tới trước mặt mấy người này, tiêu hao một chút tinh lực, nhất nhất nô dịch toàn bộ đám người. Chỉ có như vậy hắn mới triệt để yên tâm về bọn chúng. Đợi sau khi trong ánh mắt toàn bộ đám người đều biến thành ánh mắt thần phục, trên mặt Ninh Tiểu Xuyên mới lộ ra thần sắc hài lòng. Sau đó hắn chợt ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh đầu một cái. Lực lượng Tinh thần vừa mới lĩnh ngộ ra phảng phất như một đạo mũi tên, đâm xuyên qua hư không trên đỉnh đầu.
Rầm!
Một đạo thân ảnh từ trong hư không lăn xuống, chật vật không chịu nổi té sấp trên mặt đất.
- Không có khả năng! Làm sao ngươi có thể phát hiện ra tung tích của ta?
Thanh âm la thét chói tai vang lên. Thân ảnh từ trên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên té xuống này, thình lình chính là Nhâm Phong trước đây.
Nhâm Phong vốn cũng không cùng một đường với đám người Diệp Siêu Phàm, hơn nữa thái độ làm người của hắn vốn cơ cảnh. Vừa nhìn thấy Diệp Siêu Phàm cùng Ninh Tiểu Xuyên phóng vào trong tinh không chiến đấu, bản thân hắn liền lặng lẽ núp ở một bên. Vốn dĩ hắn cho rằng cũng không ai phát hiện được chính mình, nhưng hắn lại không ngờ, Ninh Tiểu Xuyên không phải không hề phát hiện ra hắn, mà trước đây chính là mặc kệ hắn. Hiện tại sau khi giải quyết xong đám người Diệp Siêu Phàm, chỉ một ánh mắt liền đánh hắn từ trong không gian ẩn thân rơi ra ngoài.

- Ngươi ẩn nấp vốn dĩ vô cùng tốt, chỉ là lộ nửa cái chân ra bên ngoài mà thôi!
Ninh Tiểu Xuyên nhếch miệng cười một tiếng, tay cầm Diệt Thế Ma Kiếm chậm rãi bước về phía hắn.
- Lộ nửa cái chân ra bên ngoài …
Nhâm Phong ngẩn người ra một hồi, sau đó mới minh bạch Ninh Tiểu Xuyên căn bản là đang đùa cợt hắn. Thần sắc hoảng sợ liên tiếp lui về phía sau, ánh mắt Nhâm Phong chợt chuyển dời sang trên người Bạch Lãnh Tuyết. Trên mặt bày ra bộ dáng van xin, Nhâm Phong đau khổ cầu khẩn nói:
- Lãnh Tuyết sư muội, nhìn tại phân thượng giao tình nhiều năm giữa hai chúng ta, ngày hôm nay ngươi giúp ta cầu tình một chút đi! Vừa rồi ta chỉ là bị Diệp Siêu Phàm mê hoặc, cho nên mới làm ra những chuyện ngu xuẩn như vậy!
Bạch Lãnh Tuyết tựa hồ có chút không đành lòng, thở dài một cái, tiến về phía trước một bước, nói với Ninh Tiểu Xuyên:
- Ninh Tiểu Xuyên, Nhâm Phong quả thật không phải cùng một nhóm với đám người Tiểu Vương tử. Ngươi tạm tha cho hắn một lần đi!
- Được!
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu một cái. Trên mặt Nhâm Phong nhất thời lộ ra thần sắc vui mừng. Bất quá trong lòng hắn lại không ngừng hung hăng nguyền rủa Ninh Tiểu Xuyên. Sự tình ngày hôm nay Ninh Tiểu Xuyên nô dịch Tiểu Vương tử cùng đám thanh niên Chân Lý Thiên Quốc kia, hắn chính là đã tận mắt chứng kiến. Chỉ cần hắn bẩm báo chuyện này lên cao tầng của Chân Lý Thiên Quốc, như vậy Ninh Tiểu Xuyên sẽ phải đối mặt với nguy cơ ngập đầu.

- Đợi đến lúc đó, ta xem ngươi chết như thế nào?
Trong lòng Nhâm Phong hung hăng mắng. Chỉ là một đạo kiếm ảnh chợt xẹt qua trước mắt hắn. Trên mặt vẫn mang theo thần sắc vui mừng, cái đầu Nhâm Phong chậm rãi rơi xuống. Sau khi một kiếm giết chết Nhâm Phong, Ninh Tiểu Xuyên mới tiếp tục nói:
- Được! Vậy ta sẽ để cho hắn chết dứt khoát một chút!
Thấy Ninh Tiểu Xuyên không chút do dự đã giết chết Nhâm Phong, trên mặt Bạch Lãnh Tuyết toát ra thần sắc phẫn nộ nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, sao ngươi vẫn giết chết Nhâm Phong? Ngươi đã đáp ứng ta…
Ninh Tiểu Xuyên khẽ nhún vai, cắt đứt lời nói của Bạch Lãnh Tuyết:
- Ngươi nghe lầm rồi a! Vừa rồi ta chẳng có đáp ứng ngươi cái gì cả!
Trên mặt Bạch Lãnh Tuyết nhất thời tràn ngập thần sắc phẫn nộ.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.