Ma Thần Trời Sinh

Chương 1212: Rời đi 2




Thoáng suy tư một hồi, Ninh Tiểu Xuyên đã ném cái vấn đề này sang một bên. Đối phương đã che giấu thân phận bản thân, hiển nhiên là không muốn để cho mình biết sự tồn tại của hắn. Dưới tình huống như vậy, cho dù Ninh Tiểu Xuyên có điều tra cũng không điều tra ra kết quả gì.
Nhanh chóng tiến vào Thiên Cơ Điện Phủ, Ninh Tiểu Xuyên hao phí hơn một ngàn Thần tệ xác định thoáng cái vị trí của mấy người mà mình muốn tìm kiếm, sau đó lại bắt đầu tiến vào những Điện phủ khác.
Sau khi tiêu phí gần như toàn bộ bảy ngàn Thần tệ, chỉ chừa lại năm trăm Thần tệ, Ninh Tiểu Xuyên mới một lần nữa quay trở về Thiên Kiêu Cung.
Mượn Thời Không Điện Phủ, từ Chân Lý Thiên Quốc truyền tống đến nơi khác thì không cần phải trả một Thần tệ nào, nhưng muốn từ địa phương khác truyền tống trở về Chân Lý Thiên Quốc thì phải cần năm trăm Thần tệ. Hiện tại Ninh Tiểu Xuyên lưu lại năm trăm Thần tệ này chính là vì tương lai có thể bất cứ lúc nào một lần nữa trở về đây.
Hắn đợi một hồi, Đàn Càn hòa thượng cũng từ một bên lắc lắc lư lư bay trở về. Lúc này sắc mặt hắn cực kỳ hưng phấn, nhưng trong mắt lại có chút mất mác, hiển nhiên là một lần nữa cảm thấy số Thần tệ trong tay mình không đủ xài.
- Đại sư, chúng ta nên xuất phát thôi!
Ninh Tiểu Xuyên nhếch miệng cười một tiếng, bay thẳng lên không trung, cùng với Đàn Càn hòa thượng bay về phía Thời Không Điện Phủ.

Ngay sau khi thân ảnh bọn họ biến mất khỏi chân trời, trên không trung Thiên Kiêu Cung chợt hiện lên một đạo thân ảnh. Đạo thân ảnh này nhìn về phía bóng dáng Ninh Tiểu Xuyên và Đàn Càn hòa thượng biến mất một hồi, sau đó mới chậm rãi biến mất.
Mà hai người Ninh Tiểu Xuyên và Đàn Càn hòa thượng một đường bay tới Thời Không Điện Phủ, trên đường cũng gặp phải mấy gã thiên kiêu đến từ Văn minh Bát phẩm. Đám thiên kiêu này lúc trước bị Diệp Siêu Phàm khi dễ nặng nề, nhưng cũng không nghĩ tới chuyện sẽ rời khỏi nơi này, mà liều mạng lợi dụng số Thần tệ trong tay, nghĩ muốn đề thăng thực lực của chính mình. Đối với đám thiên kiêu này, nơi này thật sự đã biến thành một cái ngục giam, một cái ngục giam tuyệt vời mà bọn chúng căn bản không muốn rời đi.
Đối với chuyện này, Ninh Tiểu Xuyên cũng chỉ có thể lắc đầu không nói gì. Mỗi một người đều sự lựa chọn của chính mình, hắn cũng không có khả năng can thiệp vào sự lựa chọn của đám thiên kiêu này.
Sau khi tiến vào Thời Không Điện Phủ, hai người Ninh Tiểu Xuyên và Đàn Càn hòa thượng gần như không chút do dự, đã trực tiếp bước vào đạo quang trụ truyền tống trước mắt kia.
o0o
Văn minh Thần Hà, trên không trung khỏa Tinh cầu khổng lồ nơi của Thần Trữ Cung kia đột nhiên xuất hiện một trận không gian vặn vẹo, thân ảnh của Ninh Tiểu Xuyên cùng Đàn Càn hòa thượng đột nhiên xuất hiện tại nơi này.
- Haizzz… bần tăng sớm đã cảm giác, Chân Lý Thiên Quốc này đơn giản như vậy đã tiếp nhận chúng ta đi vào, trong đó khẳng định có chỗ cổ quái. Hiện tại quả nhiên đã chứng thực rồi. Xem ra sau này bần tăng phải nghiên cứu dịch lý chi thuật nhiều một chút, miễn cho lại rơi vào loại bẫy rập này nữa!
Vừa mới xuất hiện, Đàn Càn hòa thượng đã không ngừng càu nhàu. Ninh Tiểu Xuyên có thể nhìn ra, Đàn Càn hòa thượng vẫn còn có chút không nỡ đối với chuyện rời khỏi Chân Lý Thiên Quốc, cho nên lúc này mới tự làm thoải mái chính mình như vậy.
Bất quá cái này cũng là chuyện bình thường, Chân Lý Thiên Quốc so sánh với các Văn minh Bát phẩm chính là khác biệt giống như là giữa Hoàng cung với xóm nghèo vậy, cho nên đám thiên kiêu kia mới thà rằng ở lại Chân Lý Thiên Quốc bị người ta khi dễ, cũng vẫn muốn lưu lại không chịu rời đi.
- Đại sư, cũng đã về tới nơi rồi, ngươi hãy bớt sàm ngôn đi! Chúng ta về Thần Trữ Cung trước rồi hãy nói tiếp!
Ninh Tiểu Xuyên khẽ bĩu môi, thân ảnh xẹt qua không trung, bay thẳng về phía Thần Trữ Cung.

- Con mẹ nó! Hiện tại lão tử bị buộc phải rời khỏi, nhưng tương lai sớm muộn gì cũng sẽ quay về. Đám bảo bối tại Chân Lý Thiên Quốc kia, sau này toàn bộ đều là của bần tăng… A di đà phật! Phật Tổ khẳng định cũng sẽ ủng hộ ý nghĩ của bần tăng!
Đàn Càn hòa thượng lẩm bẩm thêm một câu, cũng bay theo sát Ninh Tiểu Xuyên.
o0o
Thiên Đình Thần Trữ Cung…
Lúc này tất cả mọi thứ ở nơi này đã hoàn toàn bất đồng so với lúc Ninh Tiểu Xuyên vừa mới tới nơi này lúc trước. Trước đây, thời điểm Ninh Tiểu Xuyên vừa mới trở lại, tất cả mọi thứ nơi này đều vô cùng đổ nát, rất nhiều kiến trúc trong Thần Trữ Cung thậm chí còn bị chém đứt thành hai đoạn. Nhưng hiện tại, toàn bộ các kiến trúc đổ nát kia đều đã được thanh lý sạch sẽ, đồng thời còn xây dựng lại các tòa kiến trúc cơ bản.
Ngoài ra, bên trong Thần Trữ Cung rõ ràng tồn tại khá nhiều cỗ khí tức cường đại, đám nô lệ lúc trước bị Ninh Tiểu Xuyên khống chế hiện tại toàn bộ đều đang ở trong Thần Trữ Cung, trở thành người thủ hộ Thần Trữ Cung.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên đảo qua những cao thủ trong Thần Trữ Cung này một lượt, nhất thời lắc đầu mấy cái không nói gì. Hiện tại mặc dù cao thủ trong Thần Trữ Cung không ít, nhưng trong đám cao thủ Thứ Thần này ngay cả một kẻ có chỉ số năng lượng quá 1 điểm cũng đều không có.
Ngay tại thời điểm Ninh Tiểu Xuyên đang quét nhìn Thần Trữ Cung, hai đạo thân ảnh xinh đẹp đã từ trong Thần Trữ Cung bay ra. Vừa rồi Ninh Tiểu Xuyên cũng không che giấu khí tức trên người chính mình, cho nên hai người Ngự Thiến Thiến cùng Niếp Lan Chi sớm đã cảm giác được khí tức của Ninh Tiểu Xuyên, bay ra đón tiếp.

Vốn dĩ hai người còn tưởng rằng chính mình cảm giác sai lầm, nhưng sau khi nhìn thấy thân ảnh của Ninh Tiểu Xuyên, trong lòng hai người nhất thời hưng phấn, không chút cố kỵ phóng tới bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên.
- Ninh Tiểu Xuyên, ta không phải đang nằm mơ đó chứ?
Trực tiếp nhào vào lồng ngực Ninh Tiểu Xuyên, Ngự Thiến Thiến nghẹn ngào lẩm bẩm.
- Dĩ nhiên không phải là nằm mơ!
Ninh Tiểu Xuyên nhếch miệng cười một tiếng, dang tay ôm lấy hai người, trực tiếp bay vào Thần Trữ Cung.
Đàn Càn hòa thượng đi theo phía sau ba người, đồng dạng cũng tiến vào Thần Trữ Cung. Bất quá vừa mới trở lại địa phương quen thuộc, hắn liền vô cùng thức thời một mình rời đi, cũng không biết đi tới địa phương nào trong Thần Trữ Cung.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.