Ma Thần Trời Sinh

Chương 1107: Lò luyện đan




Địa phương hiện tại nơi Ninh Tiểu Xuyên đang đứng cũng không thiếu ánh sáng. Trên đỉnh đầu hắn treo vô số ngôi sao sáng ngời, dưới ánh sáng do những ngôi sao này chiếu rọi xuống, Ninh Tiểu Xuyên có thể nhìn thấy rõ ràng mọi thứ bốn phía xung quanh.
Ở trong Địa Ngục hắc ám nhiều ngày như vậy, hiện tại đột nhiên đi tới địa phương sung túc ánh sáng như nơi này, Ninh Tiểu Xuyên quả thật có chút không quá thích ứng.
Ngẩng đầu ngắm nhìn một chút những ngôi sao trên đỉnh đầu kia, Ninh Tiểu Xuyên mới bắt đầu đảo mắt nhìn ngắm bốn phía. Rất hiển nhiên, bầu trời sáng ngời đang xuất hiện trên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên chính là địa phương nơi đám Hài Thú kia không ngừng sinh ra. Mà những ngôi sao sáng ngời này, tám chín phần mười chính là bản thân đám Hài Thú kia. Nếu không phải bản thân Ninh Tiểu Xuyên vừa mới từ trên đỉnh đầu rơi xuống, sợ rằng hắn căn bản là đoán không ra lai lịch của những ngôi sao này.
Ngoại trừ những ngôi sao kia, hết thảy mọi thứ hiện tại ở bốn phía xung quanh Ninh Tiểu Xuyên cũng khiến cho hắn cảm thấy kinh ngạc. Giờ phút này ở bốn phía xung quanh hắn vậy mà lại có vô số những tòa kiến trúc cổ. Những tòa kiến trúc này rõ ràng đã bỏ phế rất nhiều năm trời, nhưng từ trong những vết tích mà bọn chúng lưu lại cũng có thể nhìn ra, nơi này trước đây khẳng định là một tòa thành trì quy mô cực kỳ to lớn.
- Ở dưới đáy vòng xoáy lớn trong Địa Ngục vậy mà lại tồn tại một tòa thành trì đổ nát như vậy! Cái vòng xoáy lớn này xuất hiện như thế nào? Tòa thành trì này lại có lai lịch gì?
Ninh Tiểu Xuyên có chút ngạc nhiên quét mắt nhìn khắp bốn phía. Hiện tại lực lượng trong cơ thể hắn tựa hồ đã triệt để biến mất hết, căn bản không thể vận dụng được chút lực lượng nào, nhưng Ninh Tiểu Xuyên vẫn còn có lực lượng nhục thân cường đại, bởi vậy hắn ngược lại cũng không quá mức hoảng loạn.
Đột nhiên, Ninh Tiểu Xuyên chợt đi thẳng về phía một tòa tháp lâu đã đổ sụp hơn phân nửa gần đó. Ngồi xổm trước mặt tòa tháp lâu, Ninh Tiểu Xuyên vươn tay ra, phủi đi một lớp bụi trần bám ở ngoài mặt tháp lâu. Không còn lớp bụi che này nữa, trước mặt Ninh Tiểu Xuyên liền xuất hiện một đám chữ nhỏ:
- Huyền Thần Tử ta tu luyện mười vạn năm, cuối cùng vậy mà rơi vào kết quả như thế này! Ta không cam lòng! Lão thiên gia thật bất công!

Một hàng văn tự cứng cáp, tựa hồ như muốn đem sự bi phẫn trong lòng chủ nhân, xuyên thấu qua đám văn tự biểu đạt ra ngoài.
Vừa rồi Ninh Tiểu Xuyên chính là phát hiện ra hàng chữ này, cho nên mới đi tới đây kiểm tra. Nhìn thấy những chữ viết do kẻ tên là Huyền Thần Tử này lưu lại, tâm tình của Ninh Tiểu Xuyên tựa hồ cũng bị lây nhiễm, nhịn không được trong lòng trở nên bi phẫn.
- Tựa hồ chỉ là một hàng chữ, hơn nữa còn là những chữ viết đã lưu lại không biết bao nhiêu năm trời, vậy mà lại có thể tạo thành ảnh hưởng cho một kẻ có được Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung như ta đây! Tu vi của gã Huyền Thần Tử này ít nhất cũng là Thứ Thần cấp!
Ninh Tiểu Xuyên có chút kinh ngạc đứng thẳng lên, quét mắt nhìn bốn phía một lượt. Sau đó, hắn chợt tiến về phía một tòa kiến trúc đổ nát khác ở gần đó. Sau khi quét đi lớp bụi bặm bên ngoài tòa kiến trúc này, trước mắt Ninh Tiểu Xuyên một lần nữa xuất hiện vô số chữ viết.
Trong thời gian nửa ngày sau đó, Ninh Tiểu Xuyên gần như vẫn luôn một mực tìm kiếm những chữ viết trên các tòa kiến trúc đổ nát khắp nơi này. Trên những tòa kiến trúc đổ nát ở nơi này có cái có chữ viết, có cái không có, có cái chữ viết nhiều, có cái chữ viết ít. Ninh Tiểu Xuyên cũng không quá kén chọn, chỉ cần tìm được chữ viết, liền lập tức ngồi xổm xuống, cẩn thận đọc qua một lượt.
Đằng đẳng suốt nửa ngày sau, sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên đã trở nên vô cùng trầm trọng. Từ trong những chữ viết lưu lại ở đây, Ninh Tiểu Xuyên đã có một hiểu biết đại khái đối với những chuyện trước đây đã phát sinh ở nơi đây.
Nơi này đã từng là một tòa thành trì phi thường phồn hoa, về phần phồn hoa tới trình độ nào, nếu nội dung của những chữ viết này không nói sai, thì trình độ phồn hoa của nó hẳn là vượt qua bất luận một tòa thành trì nào của Thế giới Đại Diễn hiện tại. Cho dù là Thiên Đình cũng không thể nào so sánh với sự huy hoàng của tòa thành trì đổ nát này trước đây. Bởi vì, tòa thành trì này trước đây đã từng có Thần linh chân chính cư trú qua! Hơn nữa, Thần linh từng cư trú ở trong tòa thành trì này cũng không chỉ một vị!
Chính là một tòa thành trì Thần linh như thế, nhưng tại một ngày nào đó, đột nhiên đã gặp phải vận rủi. Một thanh cự nhận khủng bố từ trên thiên không giáng xuống, phảng phất như cắt đứt một khối đậu hũ vậy, đã cắt luôn toàn bộ tòa thành trì này ra khỏi mặt đất. Ngay sau đó, toàn bộ tòa thành trì này đột nhiên đã xuất hiện tại nơi này.

Nếu chỉ là di dời tòa thành trì này sang một vị trí khác thì cũng chẳng quan trọng gì. Nhưng những người bên trong tòa thành trì này rất nhanh đã phát hiện, địa phương mà bọn chúng vừa bị chuyển dời đến này, không ngờ lại là bên trong một nơi bị phong ấn! Tất cả mọi người trong số bọn chúng, kể cả những vị Thần linh kia, toàn bộ đều đã đánh mất tất cả lực lượng của chính mình.
Khoảnh khắc đó, tất cả Thần linh đều đã đọa lạc thành người phàm! Mặc dù Thần cách trong cơ thể vẫn còn, nhưng đám Thần linh này lại chân chân chính chính đã biến thành người bình thường. Ngay cả những Thần linh chân chính cũng không chống đỡ nổi phong ấn ở nơi này, càng huống chi những người bình thường vốn sinh hoạt bên trong thành trì kia.
Đương nhiên, những người có tư cách sinh sống bên trong tòa thành trì này phần lớn đều là những tồn tại tu vi vô cùng cường hãn. Một đám người như vậy, trong lúc bất chợt toàn bộ đều hoàn toàn đánh mất lực lượng, biến thành người thường! Kết quả như vậy căn bản không ai có thể chịu nổi! Cho nên sau đó không bao lâu, một đám người sinh hoạt trong tòa thành trì này đã lục tục rời khỏi thành trì, phân tán ra bốn phía tiến hành thăm dò khắp nơi. Bọn chúng nghĩ muốn thăm dò ra biện pháp khôi phục lại lực lượng của chính mình, hoặc là có thể rời khỏi nơi này. Mà trong số những người này, cũng có cả một đám Thần linh nữa.
Nhưng cũng không ai biết được kết quả thăm dò cuối cùng là thế nào, bởi vì đám người đã rời khỏi thành trì kia cũng không hề có một ai quay trở về. Mà những người còn lưu lại trong thành trì cũng bắt đầu xem chính mình như là một người bình thường, bắt đầu yên lặng chờ đợi. Những người này vẫn còn ôm lấy một chút hy vọng đối với tương lai, bọn chúng hy vọng một lúc nào đó, phong ấn bốn phía có thể được cởi bỏ.
Nhưng sau khi sinh sống ở trong này mấy chục năm, sự tình càng khiến cho những người này tuyệt vọng đã phát sinh! Thọ mệnh vốn nên dài dằng dặc của bọn chúng, ở chỗ này vậy mà đã biến mất! Sau khi biến thành người thường, bọn chúng cũng chỉ còn lại có mấy chục năm thọ mệnh giống như người bình thường vậy!
Giờ phút này, đám người này mới cực độ không cam lòng, một lần nữa nảy sinh ý định rời khỏi thành trì, đi tìm phương pháp cứu mạng. Nhưng thời điểm này, đại đa số đám người bọn chúng vậy mà đã già nua đến mức ngay cả bước đi cũng không còn bao nhiêu khí lực nữa. Một đám tuyệt đại cường giả cuối cùng vậy mà dùng phương thức buồn cười như vậy từng tên từng tên chết đi.
Mà những chữ viết lưu lại ở bốn phía kia, chính là do những cường giả này trong lúc tuyệt vọng, trước khi chết đã viết xuống. Tại thời điểm đó, bọn chúng cũng chỉ có thể dựa vào loại phương pháp này để chứng minh trước đây bọn chúng từng tồn tại trên thế giới này.
Sau khi biết được lịch sử cùng kết cục của tòa thành trì này, trong lòng Ninh Tiểu Xuyên đã chân chính cực kỳ hãi hùng khiếp vía.

Phong ấn lực lượng! Biến thành người bình thường! Cuối cùng chết già!
Kết cục như vậy quả thật là quá đáng sợ rồi! Mà hiện tại, lực lượng toàn thân Ninh Tiểu Xuyên cũng đã bị phong ấn, ngoại trừ một thân lực lượng nhục thân ra, Ninh Tiểu Xuyên cũng không có gì khác biệt so với một người bình thường cả.
- Không được! Ta tuyệt đối không thể chờ chết ở chỗ này!
Ở lại bên trong tòa thành trì đổ nát này không tới một ngày, Ninh Tiểu Xuyên đã quả đoán rời khỏi tòa thành trì này. Hắn muốn giống như các Thần linh đã từng rời khỏi tòa thành trì này vậy, đi ra bên ngoài tìm kiếm cơ hội sống sót.
Sau khi rời khỏi tòa thành trì này, Ninh Tiểu Xuyên bắt đầu kiểm tra lại một lượt tất cả những thủ đoạn hiện tại hắn còn lưu lại. Kết quả kiểm tra khiến cho Ninh Tiểu Xuyên phi thường thất vọng. Hiện tại trong cơ thể hắn quả thật một chút lực lượng cũng không lưu lại! Ngay cả Diệt Thế Đạo, Ninh Tiểu Xuyên đều không cách nào vận dụng. Thậm chí, ngay cả Diệt Thế Ma Kiếm cùng Huyền Thú Giám trong cơ thể, Ninh Tiểu Xuyên cũng căn bản không cảm giác được sự tồn tại của bọn chúng.
Lúc trước, thời điểm còn ở Địa Ngục, Ninh Tiểu Xuyên lo lắng linh tính trên mấy thứ này sẽ bị Địa Ngục hút đi, cho nên hắn căn bản không dám lấy chúng ra. Nhưng hiện tại, cho dù Ninh Tiểu Xuyên nghĩ muốn lấy chúng ra, cũng không thể nào làm được.
Ninh Tiểu Xuyên hướng về một phía nào đó, liên tục đi tới suốt hai ngày trời. Đột nhiên, trước mặt hắn chợt xuất hiện một cỗ thi thể! Trên người cỗ thi thể này mặc một kiện áo bào hoa lệ, kiện áo bào này giống như là thu thập ánh sáng dệt lại, may thành vậy. Toàn thân kiện áo bào phát ra quang thải cực kỳ chói mắt, cơ hồ không giống quần áo tồn tại trên thế gian vậy. Chỉ nhìn trang phục trên người cỗ thi thể này, Ninh Tiểu Xuyên đã đoán được, thời điểm người này còn tại thế tuyệt đối là một đại nhân vật.
Có chút hưng phấn chạy đến trước mặt đến cỗ thi thể này, Ninh Tiểu Xuyên nghĩ muốn phải nghiên cứu cẩn thận cỗ thi thể này một phen. Phải biết rằng, từ sau khi hắn rơi vào nơi này, ngay cả một mảnh xương vụn cũng đều không hề nhìn thấy. Loại tình huống này là phi thường quỷ dị! Lẽ ra, những tồn tại cấp bậc Thứ Thần kia, sau khi bọn chúng chết đi, thi cốt hẳn là cũng có thể bảo tồn vĩnh cửu mới đúng. Mà thi cốt của những Thần linh chân chính kia lại càng không cần phải nói tới. Nhưng trong tòa thành trì đổ nát lúc trước kia, Ninh Tiểu Xuyên căn bản ngay cả một mảnh xương vụn cũng đều không nhìn thấy.
Dựa theo suy đoán của hắn, những cường giả vốn sinh hoạt bên trong thành trì kia, bởi vì khi còn sống đã biến thành người bình thường, Thần tính trên người xói mòn, cho nên sau khi chết đi, thi cốt cũng không được bảo tồn. Từ điểm đó mà xét, thì tựa hồ ở trong phiến không gian này, căn bản không có khả năng có bất kỳ thi thể nào được bảo tồn cả. Cho dù là thi thể của Thần linh, ở chỗ này cũng sẽ bị mục nát, phong hóa, cuối cùng triệt để biến mất.

Nhưng hiện tại, trước mặt Ninh Tiểu Xuyên lại xuất hiện một cỗ thi thể! Nếu suy đoán của Ninh Tiểu Xuyên không sai, như vậy cỗ thi thể hiện tại xuất hiện ở đây, không phải bản thân nó có cổ quái, thì chính là hắn mới vừa tử vong gần đây mà thôi! Bất kể là khả năng nào, đối với Ninh Tiểu Xuyên hiện tại cũng tương đương là một sự kinh hỉ.
Đến sát trước mặt cỗ thi thể này, Ninh Tiểu Xuyên khẽ cúi đầu tỉ mỉ quan sát. Cỗ thi thể này vốn là một nam tử trẻ tuổi, tướng mạo của hắn phi thường phù hợp với thẩm mỹ của Nhân loại, tuấn mỹ đến mức gần như không phân biệt ra nam nữ. Lúc này trên người hắn đang mặc một thân trường bào hoa lệ, cứ như vậy khoanh chân ngồi trên mặt đất. Nếu không phải khí tức trên người hắn đã triệt để biến mất, sợ rằng ngay cả Ninh Tiểu Xuyên cũng cho rằng hiện tại kẻ này chỉ là đang ngủ say mà thôi.
Tỉ mỉ quan sát cỗ thi thể này hồi lâu, ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên mới nhìn xuống phía dưới cỗ thi thể này. Bên trong áo bào của cỗ thi thể này tựa hồ như có cất giấu vật gì rất quan trọng vậy. Hai bàn tay của cỗ thi thể này rõ ràng đang chỉ vào áo bào của chính mình, tựa hồ như đang nhắc nhở người khác, nhất định phải nhìn vào áo bào của hắn vậy.
- Lẽ nào trong áo bào của hắn có đồ vật đặc thù gì?
Ninh Tiểu Xuyên có chút hiếu kỳ vươn tay ra, nghĩ muốn vạch trần bí mật bên dưới áo bào của cỗ thi thể này.
Nhưng khiến cho Ninh Tiểu Xuyên kinh ngạc chính là, bàn tay hắn vậy mà không một trở ngại nào, đã xuyên thấu vào trong cơ thể của cỗ thi thể này! Loại cảm giác này khiến cho trong lòng Ninh Tiểu Xuyên lập tức chấn kinh. Bởi vì hắn đã phát biệt ra, cỗ thi thể hiện tại xuất hiện trước mặt hắn này cũng chỉ là một đạo hư ảnh mà thôi.
Trong lúc Ninh Tiểu Xuyên còn đang kinh ngạc, đạo hư ảnh này đột nhiên chợt biến mất, mà trên mặt đất tại địa phương trước đây hắn đã ngồi có một cái đồ án được khắc họa. Lúc này Ninh Tiểu Xuyên đã nhìn ra, hư ảnh cỗ thi thể này xuất hiện ở đây, chính là vì muốn bảo hộ cái đồ án trên mặt đất này mà thôi.
- Vậy mà lại xem trọng cái đồ án này tới như vậy?
Ninh Tiểu Xuyên có chút hiếu kỳ nhích tới gần, cúi đầu quan sát đồ án trên mặt đất. Chỉ mới vừa nhìn thoáng qua, gương mặt Ninh Tiểu Xuyên đã tràn ngập ngạc nhiên. Bởi vì, cái đồ án hiện tại khắc họa trên mặt đất, mơ hồ là chỉ vẽ một lò luyện đan cực kỳ bình thường mà thôi.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.