Ma Thần Trời Sinh

Chương 102: Huyền thú giám




Trích dẫn:
- Ngọc Lam Đế quốc không ai tin Phật, người người tu võ, như thế nào lại xuất hiện thi thể một vị tăng nhân? Chẳng lẽ, hắn cũng tới từ Địa Cầu sao?
Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm cỗ thi cốt hòa thượng trên mặt đất, trong lòng thầm nghĩ như vậy.
Lão tăng kia giống như đang ngồi trên mặt đất, trên làn da lưu động một tầng kim quang nhàn nhạt, cơ thể đã sớm cứng ngắc, máu huyết trong cơ thể cũng đều khô kiệt, thế nhưng biểu tình trên mặt thì lại rất tự nhiên, nói rõ hắn lúc chết cũng không có chút thống khổ nào cả.
Ninh Tiểu Xuyên nghĩ mãi không thể hiểu nổi, chỉ đành lắc đầu. Hòa thượng này hẳn không phải là đến từ Địa Cầu:
- Cũng có thể hắn là tới từ địa phương bên ngoài Ngọc Lam Đế quốc! Dù sao phiến Đại lục này cũng vô cùng khổng lồ, Ngọc Lam Đế quốc không có người tin Phật, địa phương khác có lẽ sẽ có tín đồ tu Phật!
- Hắn đã chết đi hơn ngàn năm, thân thể cũng không mục rữa, lẽ nào trên người của hắn có dị bảo gì?
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên khẽ động, ánh mắt nhìn thấy trong ngực lão tăng có một khối gì đó nhô ra.
Đúng lúc này, viên cốt châu trong lòng Ninh Tiểu Xuyên nhẹ nhàng lóe sáng một chút, chỉ là giờ phút này tâm thần của hắn đã hoàn toàn bị lão tăng trước mắt hấp dẫn, cho nên không nhận thấy sự biến hóa vi diệu của viên cốt châu.
Hai tay Ninh Tiểu Xuyên tạo thành chữ thập, hướng về phía lão tăng kia vái chào một cái, sau đó mới cẩn cẩn thận thận từ bên trong áo cà sa lấy ra một mảnh xương lớn chừng cỡ bàn tay.
Đây là một mảnh xương nhân loại, hình dạng như rẽ quạt.
Cầm chặt trong tay, có thể cảm giác được trong mảnh xương có một cỗ khí tức lạnh như băng tản mát ra, chảy vào trong thân thể.
Rào!
Ninh Tiểu Xuyên vừa đem mảnh cốt phiến lấy ra khỏi chiếc áo cà sa, thân thể vị lão tăng kia liền lập tức vỡ nát, giống như là đồ sành sứ bị nghiền nát vậy, hóa thành một đám bột phấn rơi đầy đất.
Xem ra thi thể vị lão tăng này có thể bảo trì ngàn năm không mục rữa, quả thật có quan hệ với mảnh cốt phiến này.
Ngoài mặt mảnh cốt phiến có khắc ba chữ nhỏ: Huyền Thú Giám!
Ninh Tiểu Xuyên đem Huyền Khí rót vào trong Huyền Thú Giám, mảnh cốt phiến không có chút biến hóa nào, hiển nhiên đây không phải là một kiện Huyền Khí. Bởi vì Huyền Khí dưới sự thúc giục của Huyền Khí, đều sẽ phát sinh biến hóa, chí ít cũng có thể phát ra sự cộng hưởng.
Ninh Tiểu Xuyên lại nhỏ một giọt máu tươi lên trên mảnh cốt phiến, cũng không thay đổi chút nào.

Đem mảnh cốt phiến đặt xuống dưới đất, Ninh Tiểu Xuyên dùng Điện Quang Độc Long Thương hung hăng đâm mạnh xuống bề mặt mảnh cốt phiến. Trên mảnh cốt phiến một chút dấu vết cũng đều không lưu lại, ngược lại chấn vỡ mặt đất thành từng đạo vết nứt, lún xuống phía dưới chừng một phân.
- Lại là một khối xương đánh không vỡ, chém không đứt, đốt không cháy! Trong này có bí mật gì đây?
Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên nghĩ tới cái gì, liền từ trong lòng ngực lấy ra viên cốt châu mang về từ Hỏa Ma Sơn Mạch, lại nhặt mảnh cốt phiến trên mặt đất lên.
Ninh Tiểu Xuyên ngạc nhiên phát hiện, không ngờ hai thứ này lại có cùng chất liệu xương giống hệt như nhau.
- Thú vị! Thú vị! Xem ra viên cốt châu và mảnh cốt phiến này đều không phải là đồ vật bình thường, chỉ bởi vì tu vi của ta hiện giờ còn quá thấp, cho nên mới nhìn không ra sự huyền diệu ẩn chứa trong đó mà thôi!
Ninh Tiểu Xuyên cũng không tiếp tục tìm kiếm nữa, cầm theo mảnh cốt phiến này đi ra khỏi Thất Tinh Tàng Bảo Động.
Ninh Hinh Nhi và Ninh Mỹ Nhi cũng sớm đã tìm được Huyền Khí thuộc về chính mình, đang đứng chờ ở bên ngoài.
Ninh Mỹ Nhi nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên từ trong động đi ra, liền lập tức dò hỏi:
- Tiểu Xuyên, ngươi tìm được Huyền Khí gì vậy?
Ninh Tiểu Xuyên lấy Huyền Thú Giám ra, đặt trên lòng bàn tay.
Ninh Mỹ Nhi và Ninh Hinh Nhi nhất thời đều ngẩn người, tại sao hắn lại lấy ra một khúc xương từ trong Thất Tinh Tàng Bảo Động?
Bên trong Thất Tinh Tàng Bảo Động, xương cốt vụn có đến ngàn vạn khối, khắp mặt đất đều có, so với binh khí còn nhiều hơn. Nhiều binh khí như vậy mà không chọn, hắn lại có thể từ bên trong lấy ra một mảnh xương, lẽ nào hắn có sở thích đặc dị là thu thập xương người sao?
Tất cả mọi người đều không thể giải thích được!
Ninh Thiên Thành liếc mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái thật sâu, nói:
- Tiểu Xuyên, ngươi lãng phí một cơ hội tốt rồi!
- Không sao! Ta cảm thấy rất hài lòng đối với việc chọn lựa món bảo vật này!
Ninh Tiểu Xuyên cười nói.

Ninh Hinh Nhi và Ninh Mỹ Nhi đều chọn lựa một thanh kiếm từ bên trong Thất Tinh Tàng Bảo Động, hơn nữa đều là chiến kiếm cấp bậc Huyền Khí. Đặc biệt là Ninh Hinh Nhi, vận khí của nàng vô cùng tốt, tìm được một thanh Thông linh Huyền Khí.
Các nàng đều mang theo chiến kiếm chính mình tìm được từ trong Thất Tinh Tàng Bảo Động đi tới Diễn võ trường tu luyện, muốn lợi dụng tốt thời gian bảy ngày này mà triệt để rèn luyện chiến kiếm Huyền Khí, để có thể đạt được thành tích tốt trong Tỷ thí Nhập học.
Lúc này, một nha hoàn chợt đi tới sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, rất cung kính cúi đầu, nói:
- Thiếu gia, ngoài cửa có người muốn gặp ngài!
- Là kẻ nào?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
- Nàng tự xưng là nha hoàn của Quận chúa Thiến Thiến ở Đại Kim Bằng Vương Phủ, nói là Huyền dược mà ngài nhờ tìm, Quận chúa Điện hạ đã giúp ngài tìm ra, hiện tại đưa tới cho ngài!
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên lập tức vui vẻ, vội vã chạy ra ngoài đại môn Hầu phủ.
Một nha hoàn chừng mười bốn, mười lăm tuổi đang ngồi trên cổ xe đậu ngoài cửa, dáng dấp khá xinh đẹp. Nàng nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên từ trong Hầu phủ đi ra, liền lập tức bảo người hầu đem một hộp ngọc đưa cho Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên nhờ Ngự Thiến Thiến giúp hắn tìm kiếm một loại Huyền dược hi hữu tên là Thiên Niên Thời Miên. Loại Huyền dược này cực kỳ hiếm thấy, giá trị sang quý, thế nhưng không nghĩ rằng Ngự Thiến Thiến nhanh như vậy đã tìm được loại Huyền dược này, quả thật nằm ngoài dự liệu của hắn.
Ninh Tiểu Xuyên đem hộp ngọc khẽ mở ra một khe nhỏ, bên trong lập tức lao ra một luồng dược hương nhàn nhạt. Sau khi ngửi thấy được dược hương, tốc độ Huyền Khí Võ Đạo lưu động trong cơ thể rõ ràng trở nên chậm chạp hơn một chút.
Ninh Tiểu Xuyên xác định đúng là Huyền dược mà mình muốn tìm, liền lập tức đem hộp ngọc khép lại, nói:
- Thay ta nói một tiếng cảm kích với Quận chúa Điện hạ nhà các ngươi, đã khiến nàng phí tâm rồi! Giá tiền gốc Thiên Niên Thời Miên này, lần sau gặp mặt ta sẽ trả lại cho nàng!
Trích dẫn:
Ninh Tiểu Xuyên xác định đúng là Huyền dược mà mình muốn tìm, liền lập tức đem hộp ngọc khép lại, nói:
- Thay ta nói một tiếng cảm kích với Quận chúa Điện hạ nhà các ngươi, đã khiến nàng phí tâm rồi! Giá tiền gốc Thiên Niên Thời Miên này, lần sau gặp mặt ta sẽ trả lại cho nàng!
Tiểu nha hoàn kia có chút khinh thường nói:

- Sáng sớm hôm nay, Quận chúa Điện hạ nhà chúng ta đã tiến vào mật địa Vương phủ bế quan! Một chút tiền cỏn con này, nàng cũng chẳng thèm quan tâm! Thật không biết có phải con mắt Quận chúa Điện hạ nhà ta đã mù rồi không, lại còn đi giúp đỡ cái tên tiểu tặc phụ lòng nhà ngươi! Hừ!
Nàng nha hoàn này sau khi đem Huyền dược đưa đến trong tay Ninh Tiểu Xuyên, liền đánh chiếc cổ xa rời đi, rất nhanh đã biến mất ở cuối con đường.
Ninh Tiểu Xuyên cầm chặt hộp ngọc, đứng ở tại chỗ, một lúc lâu sau mới không khỏi lắc đầu cười cười, phân phó một câu với nha hoàn sau lưng mình:
- Nói với Lão Hầu gia, ta phải về Hải Đường trang viên một chuyến! Sớm nhất là ngày mai mới có thể trở về!
Ninh Tiểu Xuyên nói xong lời này, liền leo lên một chiếc xe ngựa Thanh Lộc bên ngoài Hầu phủ, cỡi xe ngựa hướng về phía Hải Đường trang viên tại ngoại thành mà chạy đi.
Hoa hải đường bên trong Hải Đường trang viên một năm bốn mùa đều nở rộ đẹp đẽ, cánh hoa tung bay đầy trời, rơi xuống suối nước chảy róc rách bên cạnh, giống như là một tòa thành nhỏ thanh tĩnh, hoặc như là một nơi thế ngoại đào nguyên vậy.
Vị tiểu quản gia Ngọc Nhan xử lý Hải Đường trang viên rất ngay ngắn rõ ràng, căn bản cũng không cần Ninh Tiểu Xuyên phải vì những việc vặt này mà lo lắng.
Thế nhưng, lần này Ninh Tiểu Xuyên trở về, lại rõ ràng cảm giác được một vài điểm quỷ dị nhỏ nhặt. Ví dụ như, các hộ vệ trong trang viên đã hoàn toàn biến thành những khuôn mặt xa lạ, tuy rằng bọn họ đều ẩn giấu tu vi Võ Đạo rất tốt, thế nhưng Ninh Tiểu Xuyên vẫn có thể nhìn ra, tu vi Võ Đạo của bọn họ chí ít so với nhóm hộ vệ trước đây còn cao hơn mấy bậc.
- Có chút cổ quái!
Ninh Tiểu Xuyên trở nên cẩn thận, hỏi:
- Ngọc Nhan, trong khoảng thời gian ta ly khai này, trong Hải Đường trang viên có phát sinh chuyện gì không?
- Không có gì a! À! Đúng rồi! Nửa tháng trước, Thiên lão gia mang từ bên ngoài về một nhóm lớn Võ giả, thay hết toàn bộ hộ vệ trang viên cũ. Thiếu gia, ngài không biết đâu, đám Võ giả mà Thiên lão gia mang về lần này, mỗi người đều rất tuân thủ quy củ, kỷ luật nghiêm minh. Từ lúc sáng sớm cho tới lúc tối mịt đều tuần tra trong trang viên. Buổi tối cũng tuyệt đối không đánh bạc hay đi chơi gái, mỗi người cũng đều tranh thủ tu luyện Huyền Khí Võ Đạo. Thật không biết Thiên lão gia từ địa phương nào mang về một nhóm người huấn luyện nghiêm chỉnh như thế!
Thiên lão gia trong miệng nàng nói, chính là chỉ Thiên Thần Tử.
Ngọc Nhan không tu luyện Huyền Khí Võ Đạo, nên tất nhiên không nhìn ra sự lợi hại của những hộ vệ này, chỉ biết là những hộ vệ này bình thường đều tuân thủ quy củ, hành xử lễ phép, không lười nhác và hỗn tạp giống như những hộ vệ trước kia.
Tinh nhuệ! Tuyệt đối là tinh nhuệ!
Ninh Tiểu Xuyên yên lặng quan sát đám hộ vệ Hải Đường trang viên, phát hiện ánh mắt của bọn họ tương đối kiên định, bước đi chỉnh tề, ngay cả nhịp tim đập cũng đều giống nhau như đúc.
Khi bọn họ nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên, liền quỳ một gối hành lễ theo tiêu chuẩn, sau đó lại tiếp tục đi tuần tra.
- Đây là một đám tử sĩ!
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ.
Bản thân Thiên Thần Tử có chức vị khá cao tại Hắc Ám Đế Thành, quyền thế trong tay có thể nói là dưới một người, trên vạn người, khẳng định cũng đã bồi dưỡng không ít thuộc hạ tâm phúc của mình. Bí mật tạo ra một đám tử sĩ cũng là chuyện tương đối bình thường.

Không ngờ hắn lại đem một đám tử sĩ đến Hải Đường trang viên, rốt cuộc muốn làm cái gì?
Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên là tương đối đề phòng đối với Thiên Thần Tử, chẳng qua bây giờ lại không có thời gian để ý tới đối phương, bởi vì bây giờ hắn còn có chuyện trọng yếu hơn phải làm.
o0o
- Cái gì? Xuyên ca, ngươi tìm được loại Huyền dược trân quý Thiên Niên Thời Miên rồi sao? Thật sự là quá tốt rồi!
Sau khi Mộ Dung Vô Song nghe được tin tức này, tương đối mừng rỡ. Bởi vì hắn biết Ninh Tiểu Xuyên tìm kiếm loại Huyền dược này, chính là muốn dùng để chữa trị cho gia gia hắn.
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu, nói:
- Dẫn ta đi gặp gia gia ngươi! Tranh thủ tối hôm nay giúp cho lão nhân gia ấy có thể từ trên giường đi xuống!
Gia gia Mộ Dung Hoa của Mộ Dung Vô Song, vốn dĩ chính là Thần Long chiến sĩ, là cường giả tuyệt đỉnh. Nhưng lại bị Nhạc Vũ Dương chặt đứt huyết mạch toàn thân, phong bế Huyền Khí Võ Đạo bên trong huyết mạch, dẫn đến toàn thân bại liệt, bị ốm đau dày vò suốt mười năm trời.
Ninh Tiểu Xuyên nhờ Ngự Thiến Thiến hỗ trợ tìm kiếm Thiên Niên Thời Miên, chính là vì để cứu trị cho Mộ Dung Hoa.
Dược tính của Thiên Niên Thời Miên có thể khiến cho Huyền Khí trong cơ thể Võ giả hoàn toàn ngủ say trong một canh giờ, Ninh Tiểu Xuyên có thể dùng thời gian một canh giờ này để trợ giúp Mộ Dung Hoa, đem huyết mạch toàn thân của hắn nối tiếp trở lại.
Lưỡi dao, kim chỉ, nước trong, băng gạc, Huyền dược… những thứ cần chuẩn bị cũng đã sớm chuẩn bị xong.
Ninh Tiểu Xuyên đem Thiên Niên Thời Miên bỏ vào trong Dưỡng Tâm đỉnh tế luyện, luyện chế thành ba viên Trung Cấp Đan, Thiên Niên Thời Miên Đan!
Đem một viên Thiên Niên Thời Miên Đan trong đó cho Mộ Dung Hoa ăn vào, đợi một lúc để cho Huyền Khí Võ Đạo trong cơ thể hắn hoàn toàn bình ổn trở lại.
Từ trong năm ngón tay Ninh Tiểu Xuyên tràn ra năm đoàn huyết khí, tụ tập thành một thanh Ma kiếm huyết sắc.
Chỉ có dùng lực lượng Ma kiếm, mới có thể phá vỡ phong ấn Nhạc Vũ Dương lưu lại trong cơ thể Mộ Dung Hoa. Khâu này cũng là một khâu quan trọng nhất, chỉ cần hơi chút lơ là, Ninh Tiểu Xuyên và Mộ Dung Hoa đều sẽ gặp phải nguy hiểm đến tánh mạng.
Mộ Dung Vô Song đứng ở ngoài phòng, trong lòng nóng nảy chờ đợi, không ngừng đi tới đi lui.
Hắn biết muốn phá vỡ phong ấn mà Nhạc Vũ Dương để lại trong cơ thể Mộ Dung Hoa, sẽ rất nguy hiểm, cho nên trong lòng mới thập phần lo lắng như vậy.
Hoàng Tam Chỉ lại ngồi ở trên ghế, bộ dạng thập phần nhàn nhã, nói:
- Ngươi ở đây sốt ruột cũng vô ích thôi, cần phải tin tưởng vào Ninh Tiểu Xuyên! Tiểu tử này so với ngươi thì tâm tính tốt hơn nhiều lắm, sự tự tin trên người hắn phát từ trong ra ngoài, làm cho người ta muốn không tin hắn cũng khó khăn!
Đại khái một canh giờ sau, Ninh Tiểu Xuyên mới mở cửa, từ bên trong đi ra, trên mặt tràn đầy thần tình mệt mỏi.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.