Ma Thần Thiên Quân

Chương 96: Vũ gia chi nhân




Không khí trên diễn võ trường lúc này khá ngột ngạt, âm thầm có kẻ đang vận lực tích súc thúc thời phát tác.
Thiên Dương tử thể hiện ra thiên phú đã làm cho nhiều kẻ động sát tâm, thêm vào Thiên Hồn thánh tử một cái yêu nghiệt, Thiên Hồn điện chỉ sợ sẽ gặp đả kích không nhẹ, bọn thanh niên là đây đã không ít kẻ thông báo cho thế hệ trước cường giả trong gia tộc, thế lực của mình đến đây. Bọn hắn còn chưa ra tay vì chuyện này chủ yêu ở Hoả Nham tộc làm chủ, bọn hắn chỉ lấy cớ mà thôi, Hoả Nham tộc kẻ chủ trì còn chưa làm gì, bọn hắn càng không có nguyên nhân động tay chân, còn chưa nói trên đài số một tên kia cự đầu thiên kiêu Tiểu Long Vương đã mở miệng ngăn cảm chuyện này.
Trên đài cao số một năm cái Thiên kiêu đang mặt mày ngưng trọng nhìn Vũ Thiên Nguyên, hắn đột nhiên xuất hiện mà ở đây không có người làm sao biết hắn xuất hiện ở đây, còn nhúng tay vào chuyện kia, không lẽ cũng là Thiên Hồn điện người? Vừa xuất hiện đã muốn chém bọn hắn, không phải quá bá đạo đi.
“Ha! Các ngươi đang thắc mắc đi?“. Vũ Thiên Nguyên nhìn bọn hắn năm người nói.
“Không biết các hạ là thế lực nào chi nhân?“. Người hỏi là một cái Ma tộc thanh niên, có thể ngồi đây hắn thực lực chắc chắn cũng rất đáng sợ, nén biết ở đây cũng chỉ ngồi có năm người mà thôi.
“E ngại sao? Ta không phải là cái nào thế lực thiên tài, xem như một cái tán tu đi!“. Vũ Thiên Nguyên cười nói. “Ngoài Thái cổ Ma tộc lại có một cái Cự ma tộc thiên kiêu, xem ra Ma tộc cũng rất đáng gờm nha“.
“Được các hạ khen tặng tại hạ vô cùng vinh hạnh! Chỉ là nơi này là Phượng tộc Luận võ đại hội, lấy các hạ tuổi tác không nén xuất hiện ở đây đi“. Cự Ma tộc thanh niên nói, bọn hắn năm người đều có cùng suy đoán trên này là cái nào đó lão quái.
“Ah! Lại lấy Phượng tộc ra đe doạ ta?“. Vũ Thiên Nguyên cười nói. “Nếu thật gọi ra Thiên Phượng thể, các ngươi không cái nào ở Phượng tộc nhận được trái ngon!“. Hắn ra vẻ cao thâm mạt trắc nói.
“Hử?!?“. Năm người này mày nhíu lại, hắn nói vậy là ý gì? Ở đây quả thật không có ai sợ Thiên Phượng thể, nó lại thêm lợi hại cũng không uy hiếp được bọn hắn, bọn hắn kiêng kị là hai tên kia biến thái Vũ gia chi nhân đằng sau nàng ah. Nghĩ đến đây bọn hắn con ngươi co rụt nhìn sang Thiên Dương tử... Không lẽ!?!
“Huh! Không hổ là cự đầu thiên kiêu...“. Vũ Thiên Nguyên nhếch mép cười cười, hắn chỉ nói vậy thôi mà mấy tên kia đã nghĩ ra điểm mấu chốt, phản ứng kia chắc là không sai.
Vũ Thiên Nguyên đột nhiên biết mất ở đài thứ tư rồi đột nhiên xuất hiện ở đài thứ nhất làm cho trên đài cao mấy tên thiên tài kinh dị, chưa nói hắn đi lên cái kia đài cao thứ nhât chỉ việc hắn đột nhiên tiêu thất đến đài thứ nhất đủ để cho rất nhiêu người chùn bước rồi, về phần hắn cùng năm tên kia nói gì đó không phải là bên ngoài người có thể suy đoán. Tiểu Long Vương năm ngươi biểu hiện như lâm đại địch như thế đã không cần bọn hắn lại đi suy đoán, người đến là một cái đáng sợ chi nhân ah.
Trên đài thứ tư Huyền Vân Thuỷ ánh mắt lại si mê nhìn Vũ Thiên Nguyên, loại kia mến mộ cảm xúc không hề chút nào che dấu, về phần bên cạnh nàng Huyền Vân Tuyệt cùng Huyền Vân Thải thì cũng giật mình kinh dị, hai người không biết Vũ Thiên Nguyên lợi hại đâu.
Nhìn năm người trước mắt đang còn suy nghĩ, Vũ Thiên Nguyên không lại tiếp tục ở trên đài cao nữa, hắn chân đạp hư không đi đến chỗ Thiên Dương tử đang đứng.
“Tiểu quỷ đã lớn như vậy rồi a?“. Hắn nhìn Thiên Dương tử nói.
“Ngươi là ai?“. Thiên Dương tử lạnh lùng nói, còn chưa kẻ nào dám gọi hắn như thế.
“Ha ha! Kiêu ngạo là rất tốt, thế nhưng không được tự mãn, núi cao còn có núi cao hơn, thiên ngoại còn có thiên!“. Vũ Thiên Nguyên cười nói, có chút thâm sâu khó hiểu. “Ngươi biết mình là ai sao?“. Hắn đột nhiên đổi giọng nói.
“Ta là ai?“. Thiên Dương tử nhíu mày nói, hắn lại quay đầu nhìn Thiên Hồn thánh tử, ca ca nói bọn hắn là đồng tộc ah.
“Ha! Xem ra hắn còn nhiều cố kỵ nên không nói cho ngươi biết!“. Vũ Thiên Nguyên nhìn Thiên hồn thánh tử cười nói. “Ngươi biết cái này Luận võ đại hội làm sao lại của hành ở Phượng đảo sao? Hay nói cách khác vì sao Phượng tộc lại tự dưng đi tổ chức Luận vo đại hội!“. Hắn đột nhiên lại đổi chủ đề.
“Không phải vì Thiên Phượng thể Vũ Thiên Phượng sao? Lần này là để đưa nàng ra trước mắt thế nhân!“. Thiên Dương tử mày nhíu càng sâu nói, từ khi tên này xuất hiện mấy cái Thiên tài thần kỳ đều im lặng, hắn không hiểu.
“Huh! Vì nàng là Vũ gia chi nhân! Phượng tộc muốn nói lên quan hệ mà thôi, có chút vô sỉ...“. Hắn cười nói.
“Ngươi... Dám xúc phạm Tộc ta uy danh! Muốn chết!“. Tên kia Phượng tộc thanh niên nghe vậy thì giận tím mặt lạnh lùng nói, lập tức muốn xuất thủ.
“Nếu ngươi không muốn bị ta nướng ngay trên Phượng đảo thì nên câm miệng lại ah!“. Vũ Thiên Nguyên nhàn nhạt nhìn sang Phượng tộc thanh niên lạnh nhạt nói, uy áp lập tức tuôn ra ép đến tên kia lập tức lui lại, hắn tu vi đã đến Thần tôn trung kỳ đỉnh rồi.
“Thần tôn...“. Ở đây một đám thiên tài con ngươi co lại, lại có một tên vượt qua cái kia đạo khảm ah.
“Vũ gia chi nhân...“. Thiên Dương tử nhíu mày càng thêm lợi hại, Cái Thế Ma quân, Bạch y Thánh quân đều là Vũ gia chi nhân, Thiên Phượng thể cũng là Vũ gia chi nhân, Vũ gia đã bị diệt tộc mười năm trước chính là một cái quái vật gia tộc mà ai cũng phải kinh sợ.
“Huh! Vũ gia chi nhân! Ngươi cũng là một cái Vũ gia chi nhân...“. Vũ Thiên Nguyên lời nói kinh người nói, lúc này lại đi ra thêm một cái Vũ gia chi nhân, hắn còn bị kẻ khác đe doạ tính mạng, để tên kia biết chính là thảm hoạ.
“Không thể nào... Thiên Dương tử làm sao lại là Vũ gia chi nhân...“. Lập tức có kẻ ban nãy có người nói đòi công đạo kinh hô.
“Sao lại đi ra một cái Vũ gia chi nhân rồi? Thiên Hồn điện...“. Có người cũng kinh dị nói. Vũ gia trong tinh không lúc này như một cái cự đầu quái thú như thế, liên quan đến nó chính là có biến đổi nghiêng trời lệch đất ah.
“Thánh tử...“. Đằng sau Thiên Hồn Thánh tử hai tên Thần chủ thanh niên cũng kinh dị nói, bọn hắn thật không ngờ cung nội lại đang bồi dưỡng một cái Vũ gia chi nhân, còn là như ông vua con như thế Thiên Dương tử.
“Hừm! Chuyện này sớm muộn cũng lộ ra, không cần quá kinh ngạc...“. Thiên Hồn thánh tử nhàn nhạt nói, hắn chỉ đang thắc mắc tên kia tại sao lại biết, tên kia nhìn có chút quen quen thế nhưng hắn vẫn không nhận ra, hắn không dám chắc. Đã qua mười năm bọn hắn đã lớn lên, Vũ Thiên Nguyên cũng phải thông qua sóng linh hồn mới nhận ra, Thiên Hồn thánh tử không nhận ra cũng là bình thường mà thôi.
“Ta là Vũ gia chi nhân?“. Thiên Dương tử kinh hãi nói, hắn gần đây nghe được nhiều chuyện nhất chính là Vũ gia chuyện cũ, nghe được Vũ gia biến thái chiến tích, hắn lại quay đầu nhìn Thiên Hồn thánh tử.
“Hắn cũng là Vũ gia chi nhân! Ngươi là hắn đệ đệ, ngươi là Vũ gia đời thứ năm xếp thứ năm, tên ngươi là Vũ Thiên Dương!“. Vũ Thiên Nguyên thấy thế thì nói, tiểu tử này dựa dẫm Thiên hồn thánh tử đã quen rồi, có chút thiếu hụt. “Về phần hắn là Vũ gia đời thứ năm xếp thứ hai tên Vũ Thiên Nhật!“.
“Cũng là Vũ gia chi nhân? Ca ca ta...“. Thiên Dương tử có chút không chân thật cảm giác nói. Ca ca từng nói bọn hắn gia tộc từng gặp tai ương, đã li tán khắp nơi. Huh! Vũ gia không phải là như thế sao?
“Thiên Hồn thánh tử...“.
“Sao lại như vậy...“. Mấy tên dị tộc cùng cái kia Nhị thánh tử Thần Phong điện nhíu mày kinh sợ, nếu cùng Thiên Hồn điện xích mích thì thôi, dù sao đều là thế lực chi nhân, thế nhưng cùng Vũ gia chi nhân nổi lên xung đột lại là việc khác, tinh không lúc này không có bất kỳ thế lực hay chủng tộc nào có chút nguyện ý cùng Vũ gia nổi lên bất kỳ cái gì xung đột, đây chính là đi đối đầu với hủy diệt!
“Ngươi là ai? Tại sao có thể biết ta Vũ gia chi nhân?“. Thiên Hồn thánh tử lạnh lùng nói, tên kia đột nhiên ở đây công bố thân phận của bọn hắn, chưa chắc đã là chuyện tốt, nơi này không phải là Thiên Hồn điện ah.
“Ha ha! Mười năm ngươi đã không nhận ra ta?“. Vũ Thiên Nguyên cười cười. “Chuyện nay để sau lại nói“. Hắn quay sang nói với Thiên Dương tử. “Tiểu tử! Vũ gia ta năm đó gặp chuyện nên ngươi gặp nhiều thiệt thòi, những thứ đó sau này bọn ta sẽ dần bù đắp lại, hôm nay cho ngươi quà gặp mặt!“. Hắn ném ra một cái nhẫn trữ vật không biết là gì.
“Về phần dám đe doạ Vũ gia ta chi nhân...“. Hắn lại biến mất, khi xuất hiện đã đến bên cạnh hai cái Hoả Nham tộc. “Các ngươi có thể chết rồi!“.
Bàn tay hắn xuất hiện một cái vòng tròn ánh sáng năm màu, ngay khi xuất hiện lập tức hoá lớn hơn hai trượng, hắn cầm nó nện thẳng về phía Hoả Nham tộc hai người, chỉ có Thần cảnh ngũ trọng mà thôi, hắn tiện tay có thể mạt sát!
“Ầm!“. Khói bụi tản đi, Vũ Thiên Nguyên đứng nguyên tại chỗ, hai tên kia Hoả Nham tộc đã bị dịch chuyển ra cách đó hơn trăm trượng, bên cạnh bọn hắn bất ngờ xuất hiện một cái trung niên nhân đang nhíu mày nhìn Vũ Thiên Nguyên.
“Huh! Thánh tổ bước thứ ba...“. Vũ Thiên Nguyên cười nhạt nói. “Ngươi xác định ngăn cản ta giết bọn hắn...“.
“Ta không biết ngươi là ai thế nhưng nơi này là Phượng tộc Luận võ trường, là đây không được giết người!“. Tên kia Thánh tổ Phượng tộc lạnh lùng nói, không ngờ ngay trên Phượng đảo lại có người không tuân thủ Phượng đảo quy củ, vừa nãy còn ra tay với Phượng tộc thiên tài, còn ngay mặt nói xấu Phượng tộc.
“Ha ha! Mười năm trước tộc ta trưởng bối còn phải cầu mong các ngươi Phượng tộc đại năng ra tay cứu Thiên Phượng cùng Vũ gia ta, thế nhưng hiện tại Vũ gia ta đã không phải là Phượng tộc ngươi có thể bỏ qua!“. Vũ Thiên Nguyên cười lớn nói. “Nếu không phải xem ở Phượng nhi khó nghĩ, ta không ngại nướng lên mấy cái Phượng tộc!“.
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.