Ma Thần Thiên Quân

Chương 870: Thiên Quân đói bụng




“Rắc...”. “Rắc...”. Bước ra đạo nào đó quan khảm, thực lực của Thiên Quân cho dù chỉ là nhục thân đột phá nhưng kết hợp với Chân lực hùng hồn bá đạo của hắn thì thực lực đã đạt đến một tầng thứ khó có thể hình dung, cơ hồ là đuổi sát thực lực của hắn khi vận dụng pháp lực thần thông, có thể thấy được lốm đốm.
“Ngươi là quái vật...”. Thiên song quyền một liền đã đem Từ Chấn Hào giết chết, một đem Chu Huyền đánh trọng thương hôn mê, Tử Vong Đế tại bên trong thân thể nhục thân của Thiên Quân đương nhiên cũng ngay lập tức nhìn ra được, đây nhưng để hắn vô cùng khiếp sợ, kinh hãi hô lên thế nhưng sau đó khi hắn nhìn thấy từ thể nội của Thiên Quân lại lao ra Thiên Quân hoa thì liền im lặng, một cái sát na đó thôi hắn đã nhìn thấy một chuyện mà trong đời hắn chưa bao giờ dám quên.
“Ngươi tu thành Chân đạo? Thôn phệ Chân đạo?”. Tiếp đó hắn kinh hãi thét lên, dĩ nhiên là như mới nhìn thấy một cái sự tình vô cùng đáng sợ.
“Hắc? Đúng như thế, không hổ là một cái lão quái vật!”. Thiên Quân cũng không có phủ nhận mà liền cười lạnh một tiếng nói. Tử Vong Đế cái chết đã định sẵn rồi, có nói cái gì cũng không đáng kể.
“Ha ha ha, Thôn phệ Chân đạo, ngươi dĩ nhiên là tu thành Thôn phệ Chân đạo, ha ha ha...”. Tử Vong Đế ngay sau đó liền như phát cuồng phá lên cười lớn, tiếp đó nhưng cũng liền lạnh lùng vô cùng nói. “Ngươi Vũ Thiên Quân chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp, tương lai chắc chắn sẽ bị vô số đại thế lực đuổi đánh như chuột qua đường, ha ha ha”.
“Nói nhảm cái gì, ngươi lại có thể nhìn thấy được điều đó sao?”. Thiên Quân nghe vậy thì có chút nhíu mày lạnh lùng nói. “Thôn phệ Chân đạo thì lại làm sao? Con đường chém giết để thăng cấp sao? Ha ha Thế giới này chính là kẻ mạnh nắm giữ, các ngươi những này lão quái vật đã giết đi bao nhiêu người? Trong đó lại có bao nhiêu là kẻ địch của ngươi, bao nhiêu kẻ là kẻ vô tội?”. Bắt đầu từ Hạo Thiên lão tổ ý chí thì hắn đã biết đến cái này Chân đạo như phạm vào cấm kị nào đó, hắn cũng chỉ biết được là ở Tổ vũ trụ có một cái cường giả từ rất xa xưa trước đây ngộ ra Thôn phệ Chân đạo, kẻ này một đường sát phạt mà lớn lên nên bị rất nhiều thế lực truy giết, cuối cùng biến mất không rõ hạ lạc.
Đó thì cũng lại làm sao? Thử hỏi có cái đại năng nào trong lúc lớn lên không chém giết qua vô số cường giả? Kẻ tu thành Thôn phệ chân đạo chỉ là tước đoạt tinh hoa của kẻ khác mà thôi, Thiên Quân tin tưởng có rất nhiều bí pháp so với Thôn phệ chân đạo còn muốn khủng khiếp, tàn ác hơn nhiều. Những kẻ lên tiếng truy giết kẻ tu thành Thôn phệ Chân đạo cũng chỉ là vì kẻ tu thành Chân đạo này quá mức mạnh mẽ, trưởng thành quá mức nhanh chóng mà thôi, cái gì tàn ác sự tình cũng chỉ là chính nghĩa nói mò, một cái cớ thật đẹp đẽ mà thôi.
“Cùng ngươi nói nhảm cũng vô dụng! Trấn áp!”. Sau đó ánh mắt của Thiên Quân phát lạnh trầm quát, nhất thời Chân lực thu vào tự thân ép về phía Tử Vong Đế mười ba chỗ linh hồn, kẻ này hiện tại chính là bị nhục thân của hắn bám giết nhưng nếu quá trình điên cuồng chuyển hóa sinh ra Chân lực kết thúc thì hắn sẽ có thể chạy thoát, hiện tại đem trấn áp lại mới được.
“Ah! Không! Vũ Thiên Quân, ngươi sẽ không được...”. Tử Vong Đế cảm nhận thấy có tầng tầng lực lượng bá đạo ép về phía linh hồn của mình thì lập tức kinh hãi hô lên, tiếp đó liền lập tức im lặng, nếu có kẻ nào có thể nhìn được xuyên thấu Thiên Quân nhục thân thì sẽ thấy được có mười ba chỗ cộm lên một chút, đây chính Thiên Quân đang dùng Chân lực đem linh hồn của Tử Vong Đế trấn áp lại, hắn nhưng có ý định đem toàn bộ mười ba đạo linh hồn này toàn bộ hòa vào thân thể của mình, Chân lực của hắn chắc chắn sẽ nâng lên một tầm cao mới, thậm chí là có thể đề thăng nhục thân đến cực hạn.
“Hừ! Ngươi tạm thời có thể giữ được mạng sống, bất quá cũng chỉ là một chút đó mà thôi, Bản thiếu gia ta rất nhanh sẽ đem ngươi hoàn toàn giết chết, từ giờ cho đến lúc đó thì ngoan ngoãn im miệng cho ta, khỏi cần sợ hãi chịu đến cái gì đau khổ!”. Thiên Quân khẽ hừ lạnh một tiếng băng lãnh nói, Tử Vong Đế tất thảy mười ba đạo linh hồn trong mắt Thiên Quân đã chết định rồi, đem phong ấn lại thì cũng miễn cho hắn lải nhải điếc tai.
“...”. Tử Vong Đế mười ba đạo linh hồn hoàn toàn bị Chân lực bao vây phong ấn lại, hắn có thể nghe được Thiên Quân nhưng lại không thể để thanh âm của mình truyền ra ngoài, im lặng câm nín. Mà theo Thiên Quân đem mười ba đạo linh hồn này hoàn toàn phong ấn lại thì trên người hắn sinh mệnh chi lực cùng tử vong chi lực bắt đầu có sự chuyển biến rõ ràng, nguyên bản là có Tử Vong Đế linh hồn thôi thúc, không ngừng thả ra Tử vong chi khí thì mười ba chỗ nhục thân của Thiên Quân có dấu hiệu bị tử vong hóa, sinh mệnh lực từ sâu trong nhục thân sinh ra bị áp chế gắt gao, thế nhưng theo Nhục thân đột phá, Tử Vong Đế linh hồn bị phong ấn lại thì sinh mệnh lực bắt đầu chiếm lại ưu thế, thời gian năm hơi thở qua đi thì trên thân Thiên Quân tử vong chi khí đã hoàn toàn bị tiêu trừ, Thiên Quân thân thể liền đã trở lại như bình thường.
“Hừ! Hiện không có thời gian cũng ngươi chơi, đi vào!”. Tiếp đó Thiên Quân ánh mắt chuyển hướng đến Chu Huyền đang hôn mê kia hừ lạnh nói, hiện tại công kích thì cái kia bảo bình có lẽ sẽ xuất hiện bảo hộ hắn một chút, Thiên Quân cũng lười công kích, một cái bắt đến liền đem bỏ vào trong Bản nguyên hải, tại đây chậm rãi mài chết là được rồi. Làm xong những này thì hắn cũng liền thu lại Thái sơ chân thân, thân hình điên cuồng co rút lại thì hắn cũng hơi chút cười khổ lấy ra y phục mặc vào, thật đúng là hết cách rồi, mỗi lần vận dụng Thái sơ chân thân thì y phục sẽ đều như thế không chịu nổi, hắn còn cần chút thời gian mới có thể đi luyện chế một ít y phục phù hợp.
“Ùng...”. “Ục...”. Đột nhiên một tiếng sôi vang lên, nơi phát ra nhưng lại là bụng của Thiên Quân, nghe được âm thanh này thì Thiên Quân cũng không mấy kinh ngạc, trên mặt chỉ có là đen lại mà thôi. Nhục thân đại đột phá cần đến cực nhiều huyết nhục tinh hoa lực lượng, đây không đơn thuần như là tinh hoa tu vi lực lượng mà hắn cần để cung cấp cho Tiểu thế giới mở rộng, hắn cần hiện tại là huyết nhục tinh hoa, sẽ như phàm nhân như thế cần huyết nhục tinh hoa mới có thể tồn tại.
“Hung thú huyết nhục! Ta cần Hung thú huyết nhục!”. Biết đến căn nguyên thì hắn cũng lập tức biết được mình cần cái gì, huyết nhục tinh hoa nhiều nhất cũng chỉ có ở Hung thú huyết nhục mà thôi, một cái linh quang chợt lóe thì hắn liền biết được một chỗ thích hợp, nơi này gọi là Bạo tinh lâm hải. Trong đó Hung thú phần đông, theo thiên địa dị biến liền xuất hiện, nơi này hung hiểm để cho dù là Lục cực Hỗn độn cảnh cũng thể nghênh ngang đi vào, bất quá đó cũng không ngăn cản được vô số tu giả chạy vào trong đó tìm kiếm bảo vật, trong đó thiên tài địa bảo đúng thực là có rất nhiều, thậm chí chính là Vực ngoại cường giả cũng vô cùng động tâm.
“...”. Xác định được địa điểm thì Thiên Quân lập tức gọi ra Hắc động xuyên không đi đến, theo như tốc độ của hắn thì cần khoảng một canh giờ đi đường, tại trước khi rời đi hắn liền đã ném ra một cái ngọc giản truyền tin cho Vũ Thế Thần, sau đó liền đã tức tốc rời đi, hiện tại không có gì quan trọng hơn việc lấp đầy cái bụng không đáy của hắn.
Bạo tinh lâm hải cũng như tên của nó, tại chỗ này đại sơn cũng đại hải lẫn nhau quấn lấy, tại chỗ này đang là sơn lâm to lớn thì đột nhiên lại có một chỗ đại hải xen lẫn, tại chỗ này không những uẩn nhưỡng ra vô số thiên tài địa bảo mà cũng là nhà của đa dạng chủng loại Hung thú cường đại đến cực hạn, thực lực thâm bất khả trắc.
“Gào...”. “Gầm...”. “Ah! Mau rút lui! Là Hỗn độn cảnh Hải viêm thú...”. Tại lúc Thiên Quân chạy đến Bạo tinh lâm hải thì cũng không đi đến bên ngoài đó, hắn nhưng đã lao vào phạm vi mấy chục vạn dặm trong Bạo tinh lâm hải, đi ra hắc động xuyên không thì đã nghe thấy tiếng Hung thú hùng mạnh gầm rú, tại đó càng là có tu giả kinh hãi thét lên.
“Gào...”. Thiên Quân nhìn thấy là một con cự thú nhìn như hải cẩu cao lớn đạt đến trăm trượng, khí tức tỏa ra lại không chút nào kém một cái Hỗn độn cảnh tu thành ba loại lực lượng, nó ở dưới nước nhưng dĩ nhiên là lại điều khiển hỏa diễm, dung nham vô cùng quỷ dị, trên thân màu lông cũng là hỏa hồng chi sắc, hung uy cái thế. Nó hiện tại không biết vì lý do gì đang công kích những tu giả gần đó, mà chính xác hơn thì nó đang truy sát đám người, từng đạo dung nham, hỏa quang bắn ra bốn phương tám hướng, khắp nơi một mùi cháy xém.
“Thật đúng lúc!”. Thiên Quân đi đến nhìn thấy như vậy thì thầm hô một tiếng chính xác, hắn lựa chọn đến đây không thể nghi ngờ liền là chính xác, không suy nghĩ quá nhiều, trên thân Chân lực nháy mắt bộc phát, tay phải nắm lại thành quyền trực tiếp đánh về phía Hải viêm thú.
“Ngao...”. “Hống...”. “Uỳnh...”. Hải viêm thú đang điên cuồng chém giết những tu giả kia thì chợt cảm nhận được uy áp khủng bố ép về phía mình thì kinh hãi không thôi, há miệng gầm lên một tiếng thì trên thân nó dung nham cùng hỏa diễm khẽ động một chút thì liền đã tụ lại một chỗ đánh hướng Thiên Quân, nó cảm nhận được Thiên Quân công kích này quá mức đáng sợ, nó không thể không đề phòng. Thế nhưng đây cũng chính là suy nghĩ cuối cùng của nó, Thiên Quân một quyền này bảo lưu rất nhiều nhưng chính là một cái Ngũ cực Hỗn độn cảnh cũng khó có thể cản được, dung nham cùng hỏa diễm của nó đánh ra nháy mắt liền bị Thiên Quân đánh tan, nhất quyền không có chút nào huyền niệm đem đầu nó đánh nát, để nó một cái Hỗn độn cảnh hung thú cứ như vậy không có chút nào phản ứng chết ngay tại chỗ.
“Hừm!”. Thiên Quân thấy vậy thì cũng không có dừng lại, dĩ nhiên là trực tiếp há miệng khẽ hấp, nhất thời huyết thủy của Hải viêm thú đang điên cuồng phóng ra đều bị hắn một hấp này hút vào trong miệng, tiếp đó Thiên Quân càng là vô cùng huyết tinh trực tiếp đem huyết nhục tinh hoa của Hải viêm thú này toàn bộ hút vào miệng, Hải viêm thú thân thể trong một cái sát na liền bị hút chỉ lại da bọc xương cùng nội tạng, huyết nhục dĩ nhiên là đã bị Thiên Quân hút sạch sẽ, lộ ra huyết tinh cùng tàn nhẫn vô cùng.
“Khà...”. Tạm thời có thể giảm đi một chút cơn đói Thiên Quân mới há miệng thở ra một hơi thoải mái, tuy rằng xa xa không đủ huyết nhục tinh hoa cung cấp cho nhục thân của hắn cần lúc này nhưng tạm thời có thể không chịu cảm giác khó chịu kia nữa, bất quá sau đó hắn liền có chút nhíu mày. “Không trách luyện thể giả cũng chỉ là thôn phệ máu huyết, nhục thân vẫn là đem chế biến mới ăn, ta trực tiếp nuốt lấy dĩ nhiên là cùng Hung thú ăn sống nuốt tươi giống nhau!”. Hắn vì giải quyết vấn đề cấp bách nên cũng không có suy nghĩ nhiều, hiện tại thì cũng liền hiểu được những luyện thể giả kia cách làm, cái này tư vị quả thực khó nuốt, muốn ói.
“Hít...”. Đám tu giả ở chỗ này còn đang điên cuồng chạy trốn tìm sự sống thì đột nhiên xuất hiện dị biến, Thiên Quân cứ như vậy không có chút dấu hiệu nào đi ra đem Hải viêm thú chém giết, sau đó càng là vô cùng huyết tinh trực tiếp hút khô Hải viêm thú thi thể để cho tất cả tu giả ở đây vừa kinh hỉ lại vừa sợ hãi mà hít vào khí lạnh. Kinh hỉ đương nhiên là vì có đại năng đem Hải viêm thú giết, sợ hãi là vì thủ đoạn của hắn quá mức đáng sợ, nếu như hắn có ý định chém giết thì ở đây cơ bản là không người có thể chạy thoát, thực lực của Thiên Quân nhưng quá mức đáng sợ ah!
“Các ngươi biết chỗ nào càng có lợi hại Hung thú? Càng mạnh càng tốt, Lục cực Hỗn độn cảnh cũng được!”. Trong khi tất cả những kẻ ở đây đang vô cùng kinh hãi thì Thiên Quân lại đã quay đầu nhìn một vòng những tu giả ở đây hỏi, xung quanh hắn hiện tại chính là hỗn loạn lực lượng cùng huyết tinh chi khí vô cùng mạnh, hắn đứng đó như là một tôn Huyết sát ma vương vô cùng đáng sợ, tại trong mắt những kẻ ở đây thì hắn đã như hóa thân huyết ma, hắn hỏi một câu thì tất cả đều là tạm thời câm họng không có chút nào dám nói, thân thể run lên bần bật.
“Đều câm hết sao?”. Thiên Quân nhìn thấy như vậy thì liền nhíu mày trầm giọng quát, thật không biết là do hắn sinh ra khí tràng quá mạnh hay là vì đám người này đạo tâm quá mức yếu kém đây, dĩ nhiên là lại như thế dễ dàng sụp đổ, chính là mấy cái Hỗn độn cảnh cũng là tỏ ra sợ hãi không thôi.
“Hồi... Hồi đại nhân! Nếu Ngài muốn tìm Hung thú cường đại thì có thể đi hướng bên đó, tiểu nhân từng nhìn thấy ở đó có một cái thanh xà Hung thú vô cùng khủng bố, nó từng đánh bại, đuổi giết qua một vị Lục cực Hỗn độn cảnh thiên kiêu, chỗ đó cho đến hiện tại vẫn là cấm khu, bất luận kẻ nào không may mắn đi qua đó thì đều không chút nào có cơ hội đi ra, đều bị thanh xà giết chết!”. Cuối cùng trong đó một cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba cúi đầu trầm giọng nói, dĩ nhiên là vô cùng thận trọng, trong lúc nói thì tay phải cũng run run nâng lên chỉ về một phía, hành động vô cùng buồn cười nhưng ở đây không có bất luận kẻ nào dám cười hắn, thay vào đó chỉ có là cảm tạ sự dũng cảm của hắn.
“Ừm!”. Thiên Quân nghe nói như vậy thì ánh mắt khẽ lóe lên một cái rồi gật gầu nói, thân hình sau một sát na liền đã biến mất, đi đến vô cùng vội vã.
“Ah...”. Tại lúc hắn rời đi thì ở đây khí tràng mới biến mất, bốn năm hơi thở sau đó thì ở đây đám tu giả mới có thể kinh hãi, giật mình hô lên. Thiên Quân xuất hiện, rời đi thời gian ngắn nhưng lại vô cùng rung động, ở đây đám người đều có cảm giác như đang mơ nhưng khi nhìn đến thi thể của Hải viêm thú chỉ còn lại da bọc xương như kia thì liền biết những gì mới xảy ra đều là sự thật, có một vị siêu cấp đại năng mới vừa đi ngang qua cứu mạng bọn hắn, bất quá thủ đoạn của hắn lại quá mức đáng sợ mà thôi.
“Rít...”. “Khè...”. “Uỳnh...”. Cũng ngay tại lúc bọn hắn đang kinh hãi gần chết như thế thì nơi phương xa tên Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba kia chỉ đến vang lên một tiếng rít lạnh của cự thú vô cùng lớn, tiếp đó tại chỗ đó xuất hiện một tiếng kinh thiên nổ vang, dư âm vô cùng to lớn, hư không một mảnh tan hoang vỡ nát. Mà đây nhưng cũng chỉ là đánh dấu cho một tràng đại hỗn loạn trong Bạo tinh lâm hải mà thôi, một ngày này Bạo tinh lâm hải bên trong có rất nhiều cường đại hung thú bị một cái bí ẩn mà cường đại đến cực điểm cường giả giết chết rồi mang đi thi thể, thông tin về hắn tất cả đều là một điều bí ẩn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.