Ma Thần Thiên Quân

Chương 785: Lý Lan còn sống?




“Vũ đại ca! Có thể hay không để mấy vị đại nhân ẩn đi thân hình?”. Nhìn xuống bên dưới Lý giả tổng bộ một mảnh hỗn loạn do sự xuất hiện của bảy thú, Lý Thanh Nguyệt cuối cùng cũng chỉ có thể hướng đến Thiên Quân xin ý kiến. Thiên Quân dưới chướng mấy thú này nàng đương nhiên không dám tùy tiện, đây nhưng đều là Hư vô cảnh trở lên tồn tại, mặc cho là thuộc hạ của Thiên Quân thì nàng vẫn lại một tiếng đại nhân mới được.
“Uhm! Để bọn hắn hiện thế ở đây đúng là có chút bất tiện!”. Thiên Quân đương nhiên cũng nhìn ra được quang cảnh bên dưới không được tốt lắm, hiện tại trên danh nghĩa là đưa Lý Thanh Nguyệt mấy người về nhà, người nhà còn không thấy đã gây nên một trận gà bay chó chạy như dưới kia đúng là có chút khoa trương. “Đã vậy các ngươi hãy ẩn độn hư không đi, nếu có chuyện gì đó thì hãy xuất hiện!”. Nghĩ một chút hắn mới hướng mấy thú nói. Để mấy thú ở bên trong tiểu thiên địa trong Thiên Luân đúng là không tiện, dù sao thì cũng cần cho bọn hắn một chút tự do hoạt động, hiện tại cho bọn hắn ẩn độn hư không, chỉ cần cẩn thận một chút thì Lý Lan tinh vực không người có thể phát giác được.
“Ồ?”. Nói đoạn thì Thiên Quân liền hơi chút kinh ngạc nhìn phía xa xa, phương hướng đó chính là nơi quan trọng nhất gửi gắm tinh thần của toàn bộ Lý gia, thậm chí là Lý Lan tinh vực, tượng của Lý Lan! Nhìn nhìn một chút hắn thu lại ánh mắt rồi nói với năm người Lý Thanh Nguyệt. “Các ngươi trước về gặp người thân đi, thời gian này có thể thả lỏng một chút!”.
“Vũ đại ca không cùng chúng ta vào Lý gia sao?”. Lý Thanh Nguyệt mấy người nghe vậy thì liền có chút kinh ngạc nên không nhịn được hỏi. Thiên Quân không đi cùng bọn hắn thì còn đi đâu?
“Không phải! Ta hiện tại có chút chuyện, các ngươi đi gặp người thân trước đi, ta sẽ đến sau!”. Thiên Quân cười lắc đầu nói, trong khi nói thì cũng đem một cái nhẫn trữ vật đưa cho Lý Thanh Nguyệt. “Trong này có ba trăm mai Thánh dược, muội đem về cho Lý gia, xem như là Hạo Thiên Thần địa phần thưởng, không cần từ chối”. Tiếp đó cũng nhìn sang Mạc Dương. “Ngươi cũng đi cùng bọn hắn đi, nếu có tên nào ngại mạng dài thì không cần lưu thủ, đánh phế là được!”.
“Vâng! Sư phụ!”. Mạc Dương nghe vậy thì cũng không hỏi nhiều liền đã gật đầu đáp ứng. Thiên Quân sau đó cũng phất phất tay để bọn hắn tự mình rời đi, Lý gia mấy người cũng hơi chút cúi đầu chào Thiên Quân cùng mấy người Ám Vũ, Ân Vũ cùng Độc Cô Kiếm rồi mới rời đi, nội tâm từng cái đều là nổi lên cảm giác vinh yên, áo gấm về quê.
“Thiếu gia! Vì sao không cùng bọn hắn một đạo đi Lý gia? Chúng ta không phải cũng sẽ đến đó sao?”. Nhìn mấy người Lý Thanh Nguyệt bóng lưng rời đi biến mất thì Ám Vũ mới không nhịn được hỏi, theo như nàng thấy Thiên Quân đã đích thân mang Lý gia năm người về đến đây đương nhiên sẽ không vào Lý gia mới phải ah, hắn lại chậm đi mấy ngày đến Hoàng Tuyền Thiên cảnh chỉ để đến đây đi dạo?
“Hắc! Ta sợ lần này đến đó sẽ không nhịn được đem Lý gia bưng, như vậy thì Thanh Nguyệt mấy người sẽ không có nhà để về rồi, huống chi ta còn ở đây mấy ngày, sẽ không có chuyện gì!”. Thiên Quân ánh mắt khẽ lóe lên một chút rồi âm dương quái khí nói. Ngày đó hắn bị Ma Quang Thánh địa Tam trưởng lão dùng Diệt thần thứ ám toán, Lý gia sau đó lại nhận một cây Thánh dược mà bỏ qua việc này, điều này để hắn sau đó không được thoải mái, bất quá cũng thôi, hắn đem hết tất cả lửa giận này cho Ma Quang Thánh địa gánh, xem như tha cho Lý gia, hiện tại hắn lại vào Lý gia thì không biết sẽ có chuyện gì đâu!
“...”. Ám Vũ mấy người nghe vậy thì ánh mắt không hiểu được lóe lên ánh sáng lạnh, đối với cái này Lý gia quả nhiên là đã không vừa mắt rồi, bất quá cũng không thể làm gì, Thiên Quân cũng không có ý đi trừng phạt Lý gia đây. Hơi chút dừng lại Ám Vũ hỏi. “Như vậy thì hiện tại chúng ta phải làm sao?”. Đã không vào Lý gia thì cần một chỗ ở lại chứ?
“Nàng không phải có rất nhiều Thánh thạch sao? Tìm một chỗ kiến trúc ở lại đi, sau đó đưa tin cho ta, ta có chút chuyện cần làm, sau đó sẽ quay lại!”. Thiên Quân hơi chút cổ quái nhìn sang Ám Vũ cười cười nói, dứt lời thì một cái hắc động cũng xuất hiện, thân hình đầu nhập trong đó thì cũng biến mất không chút dấu vết.
“Ah! Thối Thiếu gia! Dĩ nhiên lại bỏ lại A Vũ...”. Thiên Quân đột nhiên biến mất để cho Ám Vũ kinh ngạc, tỉnh lại thì liền có chút dậm chân tức giận nói. Ân Vũ cùng Độc Cô Kiếm đứng ngay sau đó thì trên trán đều nổi lên mồ hôi lạnh, bà cô này nhưng mạnh ah, dĩ nhiên càng là dám mắng Thiên Quân như thế. Sau đó cả ba người thu lại khí tức dung nhập vào dòng người trong Lý gia tổng bộ, đương nhiên Ám Vũ cũng không quên đem mạng che mặt lên, chỉ có tại trước mặt Thiên Quân nàng mới đem cái kia tuyệt sắc dung nhan thể hiện ra mà thôi.
“...”. Thiên Quân để lại Ám Vũ mấy người một mình rời đi thì liền đi đến bên cạnh bức tượng của Lý Lan, kẻ này có thể nói là chân chính lão quái vật đã sống rất lâu đời về trước, thậm chí là đã trải qua các thời đại, hắn nhưng cũng đã tọa hóa mười mấy triệu năm rồi.
Tại trước đây Thiên Quân có cảm giác được cái bức tượng này không đơn giản, có ẩn chứa bí mật nào đó, thế nhưng lúc đó Thiên Quân bị trọng thương, linh hồn lực so với hiện tại cũng không sánh được một phần mười, cho dù có nghi ngờ cũng không có phát hiện ra cái gì, bất quá hiện tại khác biệt rất nhiều, nhất là khi lúc này thất thú hiển lộ thân hình cùng khí tức, Thiên Quân dĩ nhiên lại bắt được một cỗ khí tức chấn động, nhìn đến thì phát hiện nó được phát ra từ bên trong bức tượng này, mà đã bắt được nó thì Thiên Quân không có lý do gì mà không chạy đến quan sát một chút.
Tại bức tượng của Lý Lan bên dưới hiện tại có rất nhiều người đang cúng bái, dĩ nhiên đều vô cùng sùng bái, Thiên Quân đi đến bên cạnh bức tượng của Lý Lan thì cũng là ẩn dấu thân hình, không để ai nhìn thấy, bằng không thì cũng là có một chút phiền phức không ngờ đến.
“Ngươi nếu đã lộ diện thì cũng đừng dấu nữa, bằng không đừng trách ta đem bức tượng này hủy đi!”. Thiên Quân linh thức đảo qua bức tượng một vòng dĩ nhiên lại không có phát hiện chút manh mối nào, từ linh thức của hắn phản ánh thì bức tượng này ngoài được tạo thành từ một loại hiếm thấy tinh thạch thì cũng không có gì khác lạ, cỗ khí tức kia cũng không có cảm nhận, mày hơi chút nhướng lên lạnh lùng nói.
“...”. Bức tượng của Lý Lan cũng không có chút nào phản ứng, cỗ khí tức kia cũng không có xuất hiện, hoàn toàn giống như vật chết. Mặc cho Thiên Quân làm sao tìm tòi cũng không hề phát hiện được dị thường.
“Ta đã bắt được khí tức của ngươi, tuy rằng không thể xác định ngươi ở vị trí nào nhưng ta có tám phần nắm chắc ngươi đang ở chỗ này, ta hiện tại cho ngươi ba hơi thở, nếu không xuất hiện ta sẽ đem bức tượng này đánh nát, đồng thời với đó cũng sẽ đem Lý gia tổng bộ này toàn bộ tuyệt diệt, ta tin ngươi biết ta có thực lực này!”. Đợi một lát vẫn không có chút dị động nào Thiên Quân hai mắt híp híp lại tỏa ra ánh sáng lành lạnh nói.
“Aiiii... Chúng ta nước sông không phạm nước giếng, Đạo hữu hà tất phải làm khó lão phu!”. Thiên Quân tỏa ra sát khí như thực chất truyền vào bên trong bức tượng của Lý Lan, đồng thời trên tay cũng bắt đầu phát ra lực lượng mạnh mẽ, lực lượng này nhưng có thể đơn giản đem Hỗn độn cảnh phai diệt, bên trong bức tượng kẻ bí ẩn kia nếu không đi ra thì Thiên Quân không ngại cho nó biến mất, cuối cùng thì tồn tại bên trong bức tượng Lý Lan kia cũng không nhịn được nữa, một tiếng thở dài vang lên truyền vào trong thức hải của Thiên Quân, âm thanh kia cổ lão tang thương vô cùng, phảng phất là đã trải qua bao nhiêu tuế nguyệt, thậm chí càng là cho Thiên Quân cảm giác hủ hóa mục nát.
“Ta luôn không thích có kẻ tại trước mặt ta ẩn dấu, mặc cho kẻ đó có hay không ác ý!”. Thiên Quân ý niệm lại một lần nữa truyền vào bên trong bức tượng. “Hai mươi năm trước ta vô tình đã nhận ra sự tồn tại của ngươi, hai mươi năm sau ngươi vẫn không có rời đi, ở lại Lý gia tổng bộ này làm cái gì?”.
“Năm đó trước khi Đạo hữu được vị Hỗn độn cảnh kia mang đi ta cũng không làm gì ngươi đương nhiên là không muốn có phiền phức, ta chỉ muốn ở lại đây thủ hộ hậu nhân của ta, như vậy thì có gì sai?”. Bên trong bức tượng lại vang lên tiếng cổ lão tang thương truyền vào thức hải của Thiên Quân.
“Thủ hộ hậu nhân? Ngươi là người nhà Lý gia? Theo ta được biết thì Lý gia giống như cũng không có đại năng đạt đến cấp độ như ngươi tồn tại chứ? Một cái Hỗn độn cảnh linh hồn lại như thế ẩn núp ở đây lừa dối, ngươi khi ta là trẻ lên ba sao?”. Thiên Quân nghe vậy thì mắt hơi chút lóe lên một cái rồi khẽ cười lạnh nói. Nói đùa, Lý Lan chính là kẻ khai sáng Lý gia ở Lý Lan tinh vực này, đồng thời với đó hắn cũng là đệ nhất cường giả của Lý gia mà cũng không có đột phá đến Hỗn độn cảnh, cuối đời cũng chỉ có thể ôm hận mà tọa hóa, Lý gia lại lấy đâu ra Hỗn độn cảnh cường giả? Mà giả như kẻ này thực là người của Lý gia, âm thầm thủ hộ Lý gia thì sao lại để chuyện Lý gia xuống dốc? Có một cái Hỗn độn cảnh tọa trấn, Lý gia thực lực chỉ e phải mạnh mẽ hơn hiện tại mấy chục, thậm chí cả trăm lần mới phải.
“Ta không có lý do gì để nói dối, ta tên là Lý Lan! Lý Lan tinh vực này lấy tên ta mà thành, Lý gia cũng là ta chính mình khai sáng!”. Ý niệm kia lại một lần nữa truyền đi ra, ý nghĩa kinh người.
“Ngươi nói cái gì? Ngươi là Lý Lan? Chuyện cười!”. Thiên Quân nghe nói như vậy thì đồng tử lập tức co rụt lại kinh dị không thôi, bất quá hắn rất nhanh liền ý thức được cái gì cười lạnh nói. “Lý Lan từ mười mấy triệu năm trước đã tọa hóa, làm sao lại có thể còn sống đến hiện tại? Xem ra ngươi là không muốn sống nữa rồi!”.
“Ta đã nói ra, Đạo hữu có tin hay không thì tùy!”. Ý niệm kia lại truyền đến. “Ta năm đó đúng là không có cơ duyên đột phá Hỗn độn cảnh mà đi gần đến tọa hóa, khi đó ta đã liều mình đánh cược một lần điên cuồng đột phá Hỗn độn, cưỡng ép dung hợp lực lượng không thành khiến cho nhục thể tan nát nhưng cũng dưới tình huống đó để linh hồn thành công đột phá Hỗn độn cảnh, chỉ là khi đó linh hồn quá mức nhỏ yếu, dung hợp với bức tượng này mới có thể thu được một chút sinh tồn cơ hội, sau đó ta lâm vào ngủ say không biết bao nhiêu năm, đến khi tỉnh lại thì Lý gia đã không còn là Lý gia mà trước kia ta xây dựng nữa, nó đã xuống dốc...”. Ý niệm kia không ngừng truyền đạt lại ý nghĩ cho Thiên Quân.
“...”. Thiên Quân trên mặt biến hóa nhưng cũng dần đặc sắc, kẻ tự nhận là Lý Lan này linh hồn lại vô tình dung nhập vào bức tượng tinh thạch này mà không thể tách ra, sau đó bất đắc dĩ hắn chỉ có thể tự đem bức tượng này luyện thành một dạng khôi lỗi để linh hồn của mình phát triển, qua không biết bao nhiêu năm đã từng chút một đem thiên địa lực lượng quán thâu vào bức tượng này để nó không ngừng lớn mạnh, dĩ nhiên là muốn một ngày kia xuất thế, tuy rằng không có nhục thân nhưng cũng vẫn có thể thu được sinh mạng, xem như là phục sinh. Kẻ tự nhận là Lý Lan kia dừng lại thì Thiên Quân cũng lâm vào trầm tư, lời của kẻ này chính là nửa thật nửa giả, Thiên Quân cơ bản là không có cách kiểm chứng.
“Ngươi có cái gì chứng minh để ta có thể tin tưởng đây?”. Trầm ngâm chốc lát Thiên Quân mặt không biểu tình nhìn bức tượng một chút rồi truyền vào ý niệm.
“Ta không có cái gì chứng minh, ta hiện tại cũng không biết cùng thời đại của ta còn có ai còn sống, nếu có thể thì Đạo hữu có thể đến Thiên Đao Thần địa, nơi đó có linh hồn khí tức của ta lưu lại, ở đó sẽ có kẻ chứng minh được ta là Lý Lan!”. Ý niệm kia cũng liền truyền ngược đi ra.
“Hừ! Bản Thiếu gia ta có rảnh đến mức đi kiểm chứng ngươi thân phận làm gì? Ta đem ngươi xóa bỏ cũng bất quá chỉ là chuyện phất tay mà thôi!”. Thiên Quân nghe vậy thì hừ lạnh nói. “Ngươi nếu đã là Lý Lan vì lý do gì lại ẩn thân không cho Hậu nhân biết? Ta không tin ngươi không có cách liên hệ với Lý gia hậu bối, như vậy cũng sẽ không để Lý gia điêu tàn như thế này”.
“Ta không phải là không có cách mà là không dám, nếu ta dám làm như vậy thì ngược lại sẽ làm liên lụy đến bọn hắn!”. Lý Lan ý niệm truyền lại cho Thiên Quân tràn ngập kiêng kị.
“Ngươi có thù nhân? Không phải chứ? Đã qua bao nhiêu năm tháng ngươi còn có cái nào thù nhân muốn nhắm đến?”. Thiên Quân nghe vậy thì cũng liền nổi lên một chút hứng thú hỏi.
“Một cái Bán bộ Hỗn độn cảnh như ta có thể sống không được lâu như thế nhưng một cái Hỗn độn cảnh lại khác, ta năm đó chính là đắc tội với một chỗ Thần địa thế lực nên mới bị đuổi ra khỏi Thiên Đao Thần địa, đồng thời với đó càng là bị phế đi một thân căn cơ, cả đời vô vọng đặt chân Hỗn độn cảnh!”. Lý Lan ý niệm tràn ngập căm phẫn truyền ra.
“Ồ?”. Thiên Quân kinh ngạc nghiêng đầu nhìn bức tượng. “Thiên Đao Thần địa cũng là Thần địa thế lực, không lẽ còn phải sợ thế lực Thần địa khác? Đây đúng thật là chuyện khó tin nha, ta thật muốn biết là cái Thần địa nào lại có phách lực như thế?”.
“Năm đó đệ nhất Thần địa, Bích Lạc Hoàng Tuyền!”. Lý Lan ý niệm dĩ nhiên là không dấu được tức giận gằn từng chữ truyền cho Thiên Quân.
“Ah! Không phải trùng hợp như thế chứ?”. Thiên Quân nghe vậy thì đúng là không nhịn được hô lên một tiếng, cái này Bích Lạc Hoàng Tuyền nhưng cũng thật bá đạo chứ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.