Ma Thần Thiên Quân

Chương 648: Thiên Quân chủ ý




Thiên Quân cùng Hỏa Linh Thánh Vương va chạm cứ như thế kết thúc, mặc dù giữa hai người khúc mắc vẫn còn đó nhưng cũng chỉ có thể nhịn lại giải quyết sau, có tám vị Thánh Vương khác tại thì bọn hắn cũng khó có thể tiếp tục đánh giết. Tiếp đó chín vị Thánh Vương tính thêm Thiên quân vào là mười người, mười cái cơ bản là không có qua lại hay giao tình quá nhiều nhưng lại có chung một cái mục đích.
Kỳ thực mà nói thì Hỗn độn cảnh chuyển sinh hành vi như thế nào cũng không ảnh hưởng nhiều đến bọn hắn, lấy bọn hắn thực lực thì Hỗn độn cảnh chuyển sinh cũng không muốn đi trêu chọc đến, thế nhưng cuộc chiến này có thể nói là để khẳng định bọn hắn vị thế, như Hắc Liên Thánh Vương nói, thời đại này là của thế hệ trẻ bọn hắn, Hỗn độn cảnh chuyển sinh cho dù cũng như trải qua một lần sinh mệnh nhưng bản chất đã khác hoàn toàn, đều thuộc về cổ đồng dạng tồn tại, tuy lợi ích không xung đột nhưng đây chính là một bước chứng minh những thiên kiêu trẻ tuổi cường đại.
Mười cái đều có Thánh Vương thực lực bọn hắn tuy rằng không phải là tiếng nói của toàn thể thiên kiêu trong Ngao Thần tinh không nhưng mười bọn hắn tuyệt đối có tư cách đại biểu cho toàn bộ thiên kiêu trong Ngao Thần tinh không, có thể xưng là Thánh Vương trong Hỗn nguyên đại chiến trường này thì bọn hắn chắc chắn có tư cách tự ngạo bản thân là vô địch đồng cấp, cự nghiệt che áp một đời. Mà bọn hắn lúc này chính là đang bàn luận kế hoạch thực hiện mục tiêu kia.
Trong đoàn thể này Thiên Quân là người cuối cùng gia nhập nhưng lại có vai trò rất quan trọng, có thể nói hắn chính là kẻ sẽ đứng mũi chịu sào đi ra đầu tiên đối kháng lại toàn bộ Hỗn độn cảnh chuyển sinh đang hoành hành ngang ngược trong Hỗn nguyên đại chiến trường này.
Nguyên bản kế hoạch nếu không có Thiên Quân xuất hiện đó là bọn hắn liên hợp tất cả những tu giả không phải Hỗn độn cảnh chuyển sinh trong Hỗn nguyên đại chiến trường gây sức ép nhưng phương pháp này có cái lỗ hổng rất lớn đó là đối với tu giả thông thường, bọn hắn tu luyện đến Hư vô cảnh thì đều biết đến Hỗn độn cảnh chuyển sinh khủng bố, cái này ý nghĩ đã là thâm căn cố đế, nếu để những kẻ này đi theo bọn hắn đứng lên thì rất khó, thời gian sẽ kéo dài không biết đến lúc nào.
Bất quá khi Thiên Quân xuất hiện thì chuyện này lại có phương pháp khác, Thiên Quân một lúc đồng thời đắc tội hai vị Hỗn độn cảnh chuyển sinh Thánh Vương, chuyện này cơ bản là không có tiền lệ, thử hỏi nếu Thiên Quân lấy thân phận là một cái Thiêu kiêu trẻ tuổi mà lại có thể chống lại hai vị Hỗn độn cảnh chuyển sinh Thánh Vương này thì sẽ có bao nhiêu kẻ nhiệt huyết đứng lên? Chỉ e đến lúc đó những tu giả thông thường đều sẽ nhận ra được Hỗn độn cảnh chuyển sinh cũng không phải vạn năng, bọn hắn cũng có thể bị đánh bại, chỉ cần cái này ý nghĩa này lan truyền thì khi chín vị Thánh Vương thiên kiêu đứng ra chắc chắn sẽ tạo nên một làn sóng mạnh mẽ, Hỗn độn cảnh chuyển sinh một phương cho dù lại mạnh hơn nữa cũng sẽ có cố kị mà phải chịu sắp xếp của bọn hắn.
“Nói như vậy thì ta trước tiên cần đứng ra chống lại Phượng Hoàng Thánh Vương cùng với Trường Thiên Thánh Vương rồi”. Thiên Quân đối với cái này tính toán cũng không có bao nhiêu ý nghĩ mà chỉ nhàn nhạt nói. Cho dù không có cái này kế hoạch thì hắn cũng đã có ý định đối phó với hai vị Thánh Vương kia, một cái chắc chắn sẽ tìm đến hắn, một cái khác hắn nhất định phải đem giết, do đó hắn tương lai chắc chắn sẽ phải cùng hai tên kia tử chiến, cái này kế hoạch nhưng trái lại có thể giúp hắn một chút chuyện.
“Vũ huynh yên tâm! Tuy nói là như thế nhưng bọn ta sẽ không để ngươi một mình chống lại hai vị Thánh Vương, bọn ta sẽ ầm thâm đi cùng ngươi, chí ít sẽ không để tình huống có hai vị Thánh Vương đồng thời tìm đến vây công ngươi xảy ra!”. Hắc Liên Thánh Vương khẽ cười tự tin nhìn Thiên Quân nói.
“Đúng thế! Chuyện này Vũ đạo hữu có thể yên tâm, tuy nói chúng ta nhân lực yếu hơn bên kia nhưng hiện tại không có ai bên phía đối phương biết chúng ta có cái kế hoạch này, do đó chúng ta có thể âm thầm trong tối bố trí, đến lúc đó để bọn hắn biết chúng ta thế hệ mới này mới là kẻ nắm chủ quyền!”. Minh Nguyệt Thánh Vương cũng theo đó gật đầu nói.
“Ah! Nếu như vậy ta có cái chủ ý này, không biết các vị có hay không muốn nghe?”. Thiên Quân khẽ cười nhạt một tiếng, ahi mắt lấp lánh hữu thần nói.
“Ồ? Nếu Vũ huynh có cái nào chủ ý thì nói một chút để mọi người cùng thảo luận, chỉ cần có lợi cho kế hoạch của chúng ta thì tin tưởng sẽ không có ai phản đối!”. Mấy vị Thánh Vương hơi chút kinh ngạc nhìn Thiên Quân, Hắc Liên Thánh Vương nói.
“Hắc hắc, cái này chủ ý chắc chắn có lợi cho kế hoạch của chúng ta!”. Thiên Quân ánh mắt lập lòe cười ngặt ngẽo nói. “Dù sao ta cũng sẽ phải đứng ra đối đầu hai vị Thánh Vương kia, không bằng chúng ta trước tiên đem một cái trong đó chém giết mất, tin tưởng kế hoạch của chúng ta sẽ càng có lợi thế to lớn!”.
“...”. Chín vị Thánh Vương nghe xong thì ánh mắt có chút biến đổi nhìn Thiên Quân, chém giết một vị Thánh Vương tức là cũng chém giết một kẻ tương đương bọn hắn, tuy nói Thánh Vương là có phân chia chênh lệch một chút nhưng thực lực cũng sàn sàn nhau mà thôi, hơn kém không nhiều, có thể đem đánh bại nhưng rất khó giết chết, một vị Thánh Vương muốn toàn thân trở ra mà liều mạng chạy trốn thì chỉ e là bảy tám vị Thánh Vương liên thủ cũng khó lòng ngăn cản được. Thiên Quân nhưng lại giết rơi một vị? Cái này ý nghĩ không phải quá mức ngông cuồng rồi?
“Nói khoác không biết ngượng! Muốn giết một vị Thánh Vương chỉ e chúng ta cả chín cái cũng phải đi ra mới có thể nắm chắc, bằng không nếu đối phương muốn trốn thì cũng vô pháp ngăn cản!”. Hỏa Linh Thánh Vương lạnh rên một tiếng có chút trào phúng nhìn Thiên Quân nói. “Mà lại nếu có thể đem một vị Thánh Vương Hỗn độn cảnh chuyển sinh giết chết thì ta không nói chúng ta có thể đi được đến đâu nhưng chắc chắn sẽ khiến những Hỗn độn cảnh chuyển sinh đại năng kia sẽ xem chúng ta là trước tiên công địch mà tụ tập lại với nhau đem chém giết, đến lúc đó kế hoạch còn không bắt đầu mà đã là một cuộc huyết chiến không biết kết quả!”.
“Hỏa Linh nói không sai, nếu chúng ta liên hợp lại trước tiên đem một vị Thánh Vương Hỗn độn cảnh chuyển sinh giết chết cố nhiên có thể khiến bên kia lực lượng giảm bớt nhưng chúng ta vẫn sẽ ở thế hạ phong, đến lúc đó chúng ta còn không có vận động đầy đủ cường giả mà lại đối cứng với bọn hắn thì chỉ có thể bị đánh tan từng bộ phận, về sau sẽ lại càng không có người dám đi theo chúng ta lật đổ bọn hắn!”. Một vị khác Thánh Vương chưa từng lên tiếng nói. Kẻ này là dị tộc, gọi là Băng Ma Thánh Vương, quanh thân khí tức được bao lại rất chặt nhưng vẫn như có như không khí lạnh từ thể nội của hắn tràn ra, lạnh lẽo thấu xương.
“Đúng thế! Vũ huynh, chuyện này nhưng không có cho chúng ta lợi thế, trái lại còn để chúng ta kế hoạch lụi tàn từ trong trứng nước...”. Hắc Liên Thánh Vương cũng hơi chút nhíu mày nói. Theo như hắn thấy thì Thiên Quân cũng là người thông minh, làm gì có lý nào lại không hiểu được cái đạo lý này, không lẽ bọn hắn nói hoàn cảnh trong Hỗn nguyên đại chiến trường này còn không thấu?
“Ah! Các vị hiểu sai ý của ta rồi!”. Thiên Quân khẽ cười nhạt nói. “Ta nói là giết một vị Thánh Vương là ta tự mình đi làm, các vị chỉ cần giúp ta không để vị thứ hai Thánh Vương nhúng tay vào là được!”. Hắn hai mắt bắn ra sắc bén mà kiên định hào quang chắc chắn nói.
“...”. Chín vị Thánh Vương đồng tử co rụt lại nhìn Thiên Quân, đều là Thánh Vương cấp, bọn hắn cho dù không có giao tình gì nhưng hầu như đầu đã từng va chạm qua, lẫn nhau hiểu rõ cho dù có thể đem đối phương đánh bại nhưng muốn chém giết đó là chuyện không có khả năng, Thiên Quân lại dám nói như thế? Ngắn ngủi im lặng qua đi, Hỏa Linh Thánh Vương khẽ nhếch mép cười lạnh nói. “Ha, ngươi nếu có thực lực này tại sao ban nãy không thể hiện đi ra?”.
“Ha ha, các vị cũng chớ vội như thế phản bác”. Thiên Quân mắt hơi híp lại liếc nhìn sang Hỏa Linh Thánh Vương rồi cười nói. “Nguyên bản cũng sẽ là ta đứng ra chống lại hai vị Thánh Vương, lúc này ta muốn đi chém giết một vị Thánh Vương cho dù không thành cũng có thể thúc đẩy kế hoạch của chúng ta, các vị chỉ cần cản lại một vị khác Thánh Vương đến tìm ta lúc đó là được!”.
“Ừm...?”. Thiên Quân nói xong thì cho dù là có thành kiến với Thiên Quân nhất là Hỏa Linh Thánh Vương cũng im lặng lại, lấy bọn hắn trí tuệ đương nhiên liền hiểu những gì Thiên Quân nói, cho dù làm như thế nào thì cũng là Thiên Quân đối đầu với hai vị Thánh Vương, nó cũng là đại biểu cho Thiên kiêu thế hệ đối đầu với Hỗn độn cảnh chuyển sinh một phương kia, mà nó không gì tốt bằng nếu khi Thiên Quân có thể chém giết được một trong hai vị Hỗn độn cảnh chuyển sinh kia.
“Vũ huynh có bao nhiêu phần nắm chắc?”. Trầm mặc chốc lát thì Hỏa Linh Thánh Vương nghiêm nghị nhìn sang Thiên Quân hỏi. Bản thân hắn cũng không có tự tin đem một vị khác Thánh Vương giết, Thiên Quân dám nói đương nhiên cũng có chỗ ỷ lại. Hắn hỏi thì mấy người còn lại cũng để ánh mắt chuyển sang nhìn Thiên Quân, đều muốn biết hắn lấy đâu ra cái loại tự tin cảm giác này.
“Ha...”. Thiên Quân cười lắc đầu. “Dựa theo kế hoạch thì ta cũng không cần chém giết bọn hắn, do đó cũng không nói ta nắm chắc mấy phần chém giết được một vị trong đó, ta chắc chắn bản thân sẽ không bại vào tay đối phương, mà lại cũng có thể giương lên ngọn cờ của chúng ta!”. Nếu lúc này nói bản thân có bảy thành, thậm chí là năm thành trở lên chém giết Thánh Vương Hỗn độn cảnh thì những kẻ này chắc chắn sẽ không tin, thậm chí sẽ đối với hắn nghi kị, đã như vậy thì không cần nói đến vấn đề này.
“Không sai! Chúng ta bước đầu kế hoạch chỉ cần như thế mà thôi!”. Hắc Liên Thánh Vương hơi thở nhẹ ra một hơi gật đầu nói. Còn lại mấy vị Thánh Vương ánh mắt nhìn về phía Thiên Quân đều có ý vị khác biệt, Hỏa Linh Thánh Vương kia càng là khẽ cười nhạt khinh thường.
“Vậy được! Vũ huynh nhưng muốn trước tiên tìm đến vị nào?”. Hắc Liên Thánh Vương lại hỏi, Thiên Quân kẻ địch có hai vị Thánh Vương, theo như hắn thấy thì Thiên Quân đầu tiên sẽ tìm đến Trường Thiên Thánh Vương, dù sao tên này bên trong Thánh Vương cũng không phải rất mạnh, về thực lực kém Phượng Hoàng Thánh Vương nhiều.
“Như kế hoạch của chúng ta chính là muốn đầu tiên giương cờ, đã như thế thì cũng cần một hòn đã kê chân đủ phân lượng, ta dự định trước tiên đi tìm Phượng Hoàng Thánh Vương, hắn nếu đã muốn tìm ta như thế thì ta đây sẽ tự mình đi tìm hết!”. Thiên Quân khẽ cười nói. Hắn vốn là lợi dụng Phượng Hoàng Thánh Vương kiêu ngạo mà trước tiên đem Trường Thiên Thánh Vương chuyện kia cho giải quyết sau đó mới tìm Phượng Hoàng Thánh Vương, bất quá lúc này hắn có thể không cần Trường Thiên Thánh Vương đột nhiên nhảy ra thì không có lý do gì hắn không đi tìm Phượng Hoàng Thánh Vương đầu tiên, chém giết kẻ này thành công hắn có thể thu được Chung cực cấp độ Luân hồi lực lượng hòa vào Luân hồi chi hải, tin tưởng không đến ba tháng hắn có thể để Luân hồi chi hải cũng đạt đến Vực cấp, lại thêm Thiên phạt chi hải cũng có thể trong thời gian này đạt đến, khi đó bát đại chi hải đạt đến Vực cấp thì Bản nguyên hải cũng rất nhanh sẽ đạt đến Vực cấp thì hắn cơ bản đã không cần sợ bất kỳ chuyện gì xảy ra trong Hỗn nguyên đại chiến trường nữa, hắn tự tin khi đó bản thân đã có thực lực của chân chính Hỗn độn cảnh rồi! Vì lẽ đó hắn không chút nào do dự tìm đến Phượng Hoàng Thánh Vương đầu tiên.
“Phượng Hoàng Thánh Vương?”. Hắc Liên Thánh Vương hơi chút nhíu mày, còn lại mấy vị Thánh Vương cũng đều là như thế, tên kia nhưng có được thực lực ngạo thị quần hùng trong Hỗn nguyên đại chiến trường này, Thiên Quân tìm đến hắn làm đá kê chân đương nhiên vô cùng tốt, đương nhiên tiền đề đó là hắn phải đánh bại được Phượng Hoàng Thánh Vương mới được, điều này rất khó.
“Các vị có thể yên tâm! Ta nhưng không có ngu ngốc đem tính mạng của mình ra đùa!”. Thiên Quân khẽ cười cười nói. Những kẻ kia có thể không tin nhưng hắn có chín thành nắm chắc đem Phượng Hoàng Thánh Vương chém giết, là chém giết chứ không phải đánh bại đâu!
“Được! Nếu Vũ huynh đã có nắm chắc như thế thì bọn ta cũng không muốn nói nhiều, chỉ cần ngươi nắm chắc bản thân bất bại thì kế hoạch của bọn ta liền có thể bắt đầu!”. Hắc Liên Thánh Vương gật đầu nói. Tuy rằng không biết hắn có phải mạnh nhất trong chín vị Thánh Vương này hay không nhưng hắn chính là ngươi có khả năng liên kết cả chín người lại, có thể nói hắn là cái tiểu thủ lĩnh trong đám người này rồi. “Nếu như vậy thì Vũ huynh muốn như thế nào đối phó với Phượng Hoàng Thánh Vương?”. Ngay sau đó hắn lại hỏi Thiên Quân.
“Đơn giản! Các vị giúp ta một chuyện đó là đem tin tức ta công khai khiêu chiến Phượng Hoàng Thánh Vương truyền đi, đến lúc đó để cho toàn bộ tu giả trong Hỗn nguyên đại chiến trường biết ta cũng hắn giải quyết ân oán, ta sẽ tự mình đến Phượng Hoàng phong tìm hắn!”. Thiên Quân gật đầu nói.
“Ah! Cách này đúng là đơn giản mà hiệu quả, đến lúc đó Phượng Hoàng Thánh Vương không thể không đáp lại khiêu chiến mà những kẻ khác cũng không thể bỏ qau mặt mũi nhung tay, cái này là âm mưu nhưng chuyển sang dương mưu, những tên kia cho dù biết cũng không làm được gì!”. Hắc Liên Thánh Vương ánh mắt khẽ lóe lên kinh ngạc gật đầu nói.
“Ừm! Cách này đúng là có hiệu quả!”. Còn lại mấy vị Thánh Vương cho dù là Hỏa Linh Thánh Vương cũng không thể không gật đầu đồng ý, đánh mặt như này cho dù là bọn hắn cũng không thể không đáp ứng khiêu chiến, biết là âm mưu nhưng cũng không tránh được, vô hình chung đã hóa thành dương mưu.
“...”. Sau đó bọn hắn lại thảo luận một chút kế hoạch khi Thiên Quân đến Phượng Hoàng phong, đại khái một canh giờ sau thì cũng đã tách ra, cả chín vị Thánh Vương đều rời đi, bọn hắn trước tiên muốn thay Thiên Quân hạ xuống chiến thư cho Phượng Hoàng Thánh Vương, chuyện sau đó liền sẽ tiếp tục ở Phương Hoàng phong.
“Hừm! Đều có mục đích riêng nhưng hiện tại tạm thời không có xung đột lợi ích!”. Thiên Quân nhìn chín vị Thánh Vương rời đi thì khẽ cười nhạt nói. Những kẻ này một cái một cái đều có ý nghĩ riêng của mình là chắc chắn, bất quá những này Thiên Quân cũng không muốn quan tâm, hắn chỉ cần nâng cao thực lực đến nhất định thì những kẻ kia cho dù có âm mưu cũng không ảnh hưởng được đến hắn. Chí ít hắn hiện tại vẫn cần cảm ơn mấy kẻ này đang giúp hắn chém giết kẻ địch cùng với nâng cao thực lực.
“Được rồi! Cũng đến lúc chuẩn bị đi Phượng Hoàng phong!”. Sau cùng hắn lắc đầu lạnh nhạt nói. Chiến thư kia nội dung chính là mười ngày sau hắn đến Phượng Hoàng phong khiêu chiến Phượng Hoàng Thánh Vương, đến lúc đó cái gì ân oán cũng nên kết thúc.
Tác giả: Đế Thanh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.