Ma Thần Thiên Quân

Chương 630: Đổi trắng thay đen




“Thật không tiện, bảo đao này nhưng là của ta!”. Một câu đơn giản như thế nhưng khiến cho vạn vạn con mắt chuyển hướng về phía này, trong mắt bọn hắn chính là một cái nam hài mười tuổi khoảng chừng, phía sau còn đứng hai cái thanh niên hắc bạch phân ra vô cùng bắt mắt, mà bọn hắn ba người đều có Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất tu vi. Tu vi như thế đương nhiên không phải là thấp thế nhưng đem nó so sánh với một vị Hỗn độn cảnh đại năng đúng là không chút nào đáng nói, hành động này không ai nói là dũng cảm, nếu nói đều sẽ là nói ngu ngốc, chỉ vì một chút sáng lóe mà hi sinh mạng sống vô ích.
“Ha, ha ha, a ha ha ha...”. Hình Thiên Vũ nghe ra thì ngẩn người, sau đó phá lên cười vô cùng sảng khoái. “Ngươi rất thú vị!”. Sau đó ý cười không giảm nhìn về phía Thiên Quân lạnh nhạt nói. Có câu nói đại năng càng khủng bố thì càng cổ quái, cái này Hình Thiên Vũ nhưng có lẽ cũng thuộc hàng đó. Tiếp đó ánh mắt nhìn xuống Thiên Quân đao đang ở trong tay Thiên Quân, giọng bắt ddaufaa chuyển lạnh. “Ngươi nói bảo đao này là của ngươi?”.
“...”. Thiên Quân một tay cầm đao ngước nhìn lên thiên không đối diện với Hình Thiên Vũ. “Đúng thế!”. Đơn giản hai chữ nhưng có thể khiến cho nhiều người kinh sợ đảm lượng của Thiên Quân.
“Không phải là cùng các vị tranh đoạt mà được, cũng không phải do nhân duyên mà được, đao này là do chính tay ta đem đến đây để nó lột xác, Thiên Quân đao hai chữ này cũng chính là ta lấy tên của mình đặt tên cho nó!”. Không chút để ý đến những ánh mắt đủ loại sắc thái của nhứng kẻ xung quanh, Thiên Quân kiên định mà chắc chắn nói.
“...”. Lời nói vừa ra lập tức khiến cho xung quanh đám người im lặng, cái này cũng quá mức khoác lác đi? Cái này Thiên Quân đao tại Tử vong địa vực bên trong tám trăm vạn dặm, đừng nói mới có siêu cấp Thủy triều tịch diệt xuất hiện, cho dù là tại bình thường cũng không phải ai cũng có thể đi vào, chí ít nhất chính là cái này Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất nam hài không có khả năng này. Im lặng chốc lát liền nổi lên một loạt tiếng cười trào phúng.
“Ha ha, thật đúng là vô tri tiểu bối, nói khoác cũng không biết ngượng, lão phu đường đường Bán bộ Hỗn độn cảnh cũng không có khả năng tại lúc bình thường đi vào chỗ này, ngươi một cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất cũng dám nói điều này? Không sợ đau đầu lưỡi sao?”.
“Mau nhanh một chút trả lại bảo đao cho vị đại nhân này may ra mới giữ được mạng sống, xem ra là một cái nói khoác mà lớn lên, một chút cũng không hiểu sự đời...”.
“...”. Đủ loại lời nói truyền đến nhưng Thiên Quân xem như không nghe thấy, nhẹ cười nhạt, ánh mắt nhưng vẫn nhìn lên thiên không, ánh mắt hơi đổi nhìn về phía Thiên Đao Thần Chủ, kẻ này nhưng đã thoát ra khỏi công kích của Hình Thiên Vũ, tiếp đó cũng không có tiếp tục công kích mà nhìn về phía Thiên Quân.
“Tiểu bối ngươi biết mình đang nói cái gì?”. Thiên Đao Thần Chủ lạnh lẽo nhìn Thiên Quân hỏi. Khoảng cách này chính hắn cũng không thể đi vào, Thiên Quân lại dám nói như vậy cũng không khác vả miệng bao nhiêu.
“Hắc hắc, xem ra cũng không có ai tin Thiên Quân đao này là của ngươi!”. Hình Thiên Vũ khẽ cười hàm súc thú vị nhìn Thiên Quân nói, dĩ nhiên có không dự định trực tiếp công kích, tuy rằng có chút hoàng đường nhưng hắn lại có cảm giác Thiên Quân không nói đối.
“Ta đương nhiên biết mình đang nói cái gì!”. Thiên Quân khẽ liếc nhìn Thiên Đao Thần Chủ nói, tiếp đó lại đáp lời của Hình Thiên Vũ. “Một đám phế vật mà thôi, ta không có dự định để bọn hắn tin!”. Hắn mặt không biểu tình cười cười nói. Đơn giản một câu nhưng chính là vỗ mặt rất nhiều người, đơn giản là muốn chết.
“Cái gì? Muốn chết!”. Quả nhiên, một lời vừa ra liền như khơi lên sóng lớn, một đám tu giả như sói đói bị cướp miếng ăn, nhao nhao sồ lên vô cùng hỗn loạn, bất quá bọn hắn cũng không hỗn loạn được bao lâu, Hình Thiên Vũ ánh mắt khẽ lạnh xuống liếc nhìn một vòng thì bên dưới cả đám liền như bị rơi vào hầm băng, câm miệng không dám nói.
“Ngươi có cái gì chứng minh nó vốn là của ngươi?”. Hình Thiên Vũ khẽ cười như xuân hỏi. Dĩ nhiên là biến hóa vô cùng đa đoan quỷ dị.
“Ha ha, cần gì chứng minh? Ngài cầm không được, ta nhưng có thể dễ dàng cầm lên nó, điều này không phải đã nói lên tất cả rồi sao?”. Thiên Quân khẽ cười một tiếng như không cam lòng nói.
“Tiểu bối! Bớt xàm ngôn đi, bất kể nó có phải của ngươi hay không thì ngươi cũng để lại đó cho Bản Thần Chủ, bằng không ta để ngươi muốn chết không được, muốn sống không xong!”. Thiên Đao Thần Chủ lạnh giọng nói vào, hai mắt như đao nhìn Thiên Quân chòng chọc, nếu đổi lại là một cái tâm tình thấp tu giả thật có khả năng bị ánh mắt này chấn nhiếp làm cho sợ hãi.
“Ha ha, Thiên Đao Thần Chủ, ngươi có thể đoạt được Thiên Quân đao từ tay ta sao? Ngươi uy hiếp vị tiểu huynh đệ này làm gì?”. Hình Thiên Vũ nghe vậy thì khẽ cười nhạt nhìn sang Thiên Đao Thần Chủ nói.
“...”. Thiên Quân nhìn lên thiên không hai vị Hỗn độn cảnh thầm mong các ngươi lại tiếp tục đánh đi, bản thân hắn thì lại đang không ngừng tính toán đường chạy trốn, nắm lấy Thiên Quân đao trong tay đúng là cái đích cho mọi người chỉ trích, muốn thoát đi chỉ e không dễ, nhất là cái này Hình Thiên Vũ, cho dù tam thể hợp lại cũng khó có thể địch lại, là bài tẩy này tuyệt không thể lộ ra, bất kỳ ai biết được bí mật này đều phải chết mới được. Lúc này tuyệt không thể để lộ được.
“Hình Thiên Vũ! Ngươi đừng nghĩ Bản Thần Chủ sợ ngươi, thanh đao kia với ngươi đã không có duyên, chi bằng bỏ thứ yêu thích, ta chắc chắn sẽ nhớ ký ân tình này!”. Thiên Đao Thần Chủ mày hơi nhíu lại nhìn sang Hình Thiên Vũ nói. Kỳ thực hắn đã không muốn tên này đối đầu nữa, không nói đối phương cường đại, phía sau kẻ này còn có kẻ đáng sợ hơn nữa, tốt nhất vẫn không nên dây dưa.
“Không có duyên?”. Hình Thiên Vũ khẽ nhắc lại sau đó lại phá lên cười. “Ta thấy ngươi cũng không có duyên với Thiên Quân đao đâu, có duyên với nó chính là tiểu tử kia, không bằng ngươi cũng bỏ yêu thích, ta để tiểu tử kia nợ ngươi cái ân tình!”.
“Ngươi...”. Thiên Đao Thần Chủ nghe vậy thì cứng họng, bất quá cũng liền có ý nghĩ khác. “Một cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất làm sao có khả năng cũng ta so được, ngươi nếu...”. Hắn đang nói thì đã bị Hình Thiên Vũ cắt ngang.
“Hãy bớt xàm ngôn đi, Thiên Quân đao này dù thế nào cũng không đến lượt ngươi nhúng tràm!”. Hắn liếc nhìn Thiên Đao Thần Chủ như nhìn hạ nhân lạnh lẽo nói, ngững khí vô cùng chắc chắn. Sau đó chuyển hướng nhìn Thiên Quân. “Tiểu tử, nếu ngươi có thể cản được một chiêu của ta, ta liền tin Thiên Quân đao này là của ngươi, làm sao?”.
“...”. Một lời vừa ra Thiên Quân kinh ngạc, Thiên Đao Thần Chủ kinh ngạc, chính là bên dưới tất cả tu giả cũng đều kinh ngạc, Hình Thiên Vũ lại có thể dễ dàng như thế buông tha cho Thiên Quân đao? Bất quá cũng thôi, một chiêu của Hỗn độn cảnh, Thiên Quân chỉ là một cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất liệu có khả năng chống lại? Đáp án dĩ nhiên là phủ định, Hình Thiên Vũ nhìn như cao thượng nhưng cơ bản chính là sát cơ tầng tầng, Thiên Quân khó có thể thoát được một kiếp. Thiên Quân đao tương lai sẽ phải đổi chủ.
Đương nhiên đó cũng chỉ là những kẻ khác ý nghĩ mà thôi, Thiên Quân đáy lòng nhưng lại cười lạnh không thôi, nếu là bình thường Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất khác đương nhiên là không được, hắn nhưng lại tự tin có thể cản được một chiêu này, chỉ cần Hình Thiên Vũ không có vận dụng chân chính sát chiêu, Thiên Quân một mình có thể gánh qua được, cho dù bị thương không nhẹ nhưng vẫn sẽ có cơ hội chạy đi khỏi đây.
Nghĩ là như vậy nhưng Thiên Quân biểu hiện ra chính là vô cùng kinh hỉ, ánh mắt sáng ngời nhìn Hình Thiên Vũ gật đầu đáp ứng. “Nếu một chiêu của ngài cũng không cản được ta nguyện ý hai tay đang Thiên Quân đao cho ngài!”.
“...”. Lập tức liền có nhiều tiếng cười lạnh lùng trào phúng truyền đến nói rõ Thiên Quân là cái cô văn quả lậu, không biết tự lượng sức mình, đúng là chết không đáng tiếc... Bất quá những này cũng không có ảnh hưởng đến Thiên Quân, hắn yên lặng câu thông để cho Thần Quân cùng Ma Quân lùi lại, bản thân một bộ đứng thẳng chờ đợi Hình Thiên Vũ hạ chiêu.
“Rất tốt!”. Hình Thiên Vũ khẽ cười giống như đang thưởng thức rồi tung ra một chỉ điểm hướng Thiên Quân, nhất thời một đạo lôi điện thô to như là thùng nước lấy xu thế sét đánh không kịp bưng tai lao hướng Thiên Quân, cái này công kích đừng nói là Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất, chính là bình thường Bán bộ Hỗn độn cảnh cũng không có khả năng cản lại.
Thiên Quân đồng tử co rụt lại thầm hô quả nhiên, Hình Thiên Vũ cơ bản là không có khả năng để hắn sống sót, công kích hủy diệt mức độ này đúng là không có chút nào huyền niệm liền có thể chém giết tầng thứ thiên kiêu như Chu Xuyên, Viên Vương Thiên ở Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất, đem ra chém giết Thiên Quân đương nhiên dư xài.
“Trảm thiên đao!”. Lôi đình khủng bố vô cùng, bất quá hắn cũng không có thể hiện ra thực lực chân chính mà chỉ câu thông Hủy diệt chi hải, nhất thời Vực cấp chi lực Hủy diệt chi lực chuyển hóa thành Đao Vực tuôn ra truyền vào Thiên Quân đao, hét lên một tiếng hắn hai tay hoành không vung đao chém lên lôi đình đánh về phía mình, một dạng liều mạng cũng phải cản lại một chiêu này.
“Uhm!”. Thiên Đao Thần Chủ ở xa xa nhìn thấy như này thì ánh mắt chợt biến đổi, Thiên Quân có thể tại Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất đã lĩnh ngộ đao vực đương nhiên là một cái đao đạo thiên kiêu, đáng tiếc... Hắn có chút tiếc nuối thở dài lắc đâu, cũng không có ý định xuất thủ cứu giúp.
Thiên Quân vung đao lên thể hiện ra “thực lực” thì ở đây chín thành tu giả ánh mắt đều biến đổi, hóa ra cái này Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất nhìn như nam hài này cũng là cái thiên kiêu đáng sợ, bất quá cũng chỉ biến đổi đó mà thôi, sau đó liền là cười lạnh, thiên kiêu đáng sợ hơn nữa nhưng nếu còn không có lớn lên thì vẫn có thể bị giết, như Thiên Quân đối đầu với Hỗn độn cảnh thì phải chết không thể nghi ngờ.
“Đùng...”. “Oanh...”. “Khực...”. Thiên Quân đao cùng lôi đình chạm nhau một khắc thì kinh lôi âm thanh cũng truyền khắp thiên địa, tiếp đó chính là kinh người tiếng bạo tạc, khí lãng quét ra bốn phía thổi lên khói bụi mỳ mịt, Thiên Quân chỉ cảm thấy cự lực cùng Lôi đình lực lượng đánh vào thể nội không ngừng tàn phá bừa bãi, sau đó thân hình như là diều đứt dây bị đánh bay về phía xa, trên không trung cũng liền ho ra một ngụm máu lớn, y phục rách nát, muốn bao nhiêu chật vật liền có bấy nhiêu chật vật.
“Kịch...”. Thiên Quân bị đánh bay về phía xa hình tượng nhìn vô cùng thê thảm nhưng không có ai nói cái gì, bọn hắn đều đang bị trấn trụ, đơn giản đó là vì Thiên Quân nhưng tiếp qua một chiêu của Hình Thiên Vũ! Hắn bị đánh bay về phía sau nhưng giống như được chống lên bởi vô cùng tín niệm, dĩ nhiên là đem Thiên Quân đao cắm xuống đất níu giữu thân hình đứng thẳng. Kỳ thực nội tâm đang điên cuồng nguyền rủa Hình Thiên Vũ, tương lai chắc chắn sẽ để Hình Thiên Vũ trả lại một chiêu này, đương nhiên đó là phải gấp trăm ngàn lần trả lại!
“Khặc...”. Sau khi đứng lại thân hình hắn lại tiếp tục ho ra một ngụm máu lớn, khuôn mặt non nớt tái nhợt, thở ra thì nhiều mà hít vào thì ít, bất quá nhưng đúng là đã sống qua một chiêu này.
“...”. Ở đây tu giả đã không ai nói cái gì, bọn hắn không người dám nói bản thân có thể cản được một chiêu này, Thiên Quân nhưng có thể cản lại đương nhiên đã nhận được bọn hắn tôn trọng, nhất thời rất nhiều ánh mắt nhìn về phía hắn đầy khâm phục, tiếp đó lại nhìn lên thiên không Hình Thiên Vũ, người sau mặt mũi lúc này đã không còn như trước như xuân tươi mát, đổi lại chính là âm trầm như nước.
“Khụ...”. Thiên Quân lại ho ra một ngụm máu, thân hình lung lay sắp đổ, nếu không có Thiên Quân đao chống đỡ thì có khả năng đã ngã xuống. Ổn định lại thân hình hắn liền ngước mắt lên nhìn Hình Thiên Vũ suy yếu nói. “Ta đã cản được một chiêu của ngài, ngài có thể để ta mang Thiên Quân đao đi được rồi chứ?”. Nhất thời tất cả nhìn về phía Hình Thiên Vũ, muốn biết hắn sẽ có quyết định như thế.
“...”. Hình Thiên Vũ mày nhíu lại thật sâu nhìn Thiên Quân, hắn không thể lý giải được Thiên Quân làm sao lại có thể sống qua được một chiêu này, điều này quá mức không hợp lẽ thường rồi. Bất quá rất nhanh hắn khuôn mặt lại biến đổi, hắn lại khẽ cười lạnh nói. “Ta nói ngươi cản được một chiêu của ta thì ta sẽ tin Thiên Quân đao là của ngươi chứ không có nói ngươi có thể đem nó rời đi!”.
“Cái gì...”. Hình Thiên Vũ giữa đường đổi ý lập tức khiến cho tất cả tu giả kinh ngạc, sau đó càng là âm thầm mắng hắn vô sỉ, bất quá cũng chỉ dám âm thầm mà thôi, thậm chí nhìn cũng không dám nhìn nữa, hôm nay đúng là lần đầu tiên nhận biết Hỗn độn cảnh vô sỉ như thế.
“Ngài...”. Thiên Quân ánh mắt cũng khẽ biến, khuôn mặt biến thành âm trầm, đáy lòng nổi lên thao thiên lửa giận, Hình Thiên Vũ nhưng đến một chút lòng tự trọng cũng không có sao? Ngay tại trước mặt bao nhiêu người như thế tiến hành đổi trắng thay đen?
“Hôm nay ta sẽ dạy cho ngươi biết một điều, ra ngoài lịch lãm nên nhớ là không nên để lộ tài vật ra ngoài, bằng không gặp đến chính là họa sát thân!”. Hình Thiên Vũ nhưng lại như không nhìn thấy, ánh mắt chợt lạnh xuống nói. “Mà học phí chính là mạng của ngươi!”. Nói đoạn thì tay phải cũng vỗ xuống, Lôi đình, Thời không lực lượng ầm ầm bộc phát công hướng Thiên Quân, uy năng so với lúc trước phải mạnh hơn gấp mười lần!
**** Hôm qua chỉ là nháp thôi, ngày nào mà cũng thế thì ta chết... /lau
Tác giả: Đế Thanh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.