Ma Thần Thiên Quân

Chương 611: Táng thiên thành (2)




Táng thiên chi địa cảnh sắc giống như một chỗ hoang nguyên sâm lâm, khắp nơi tồn tại cổ thụ, còn có không ít cây đổ không biết bao nhiêu năm tháng, rêu phong um tùm, khung cảnh hoang sơ cổ kính. Đây chính là những gì đầu tiên đập vào mắt Thiên Quân khi hắn đi vào chỗ này. Đương nhiên hắn có vô số ký ức liên quan đế Táng thiên chi địa này nên cũng không có kinh ngạc nhiều, hắn chỉ là cảm khái nơi này huyền bí mà cổ quái thôi.
Đầu tiên phải để ý lấy những loại quang hoa lập lòe nhàn nhạt trong thiên địa, đây chính là Táng thiên chi khí, nó nhìn như đẹp đẽ nhưng có được cái tên kia thì có thể biết được nó là như thế nào. Đôi khi đẹp đẽ ẩn chứa lại chính kinh khủng nhất sát cơ, đụng vào tất chết!
Nơi này đúng là tràn ngập Táng thiên chi khí nhưng cỏ cây lại có thể qua bao nhiêu đời chậm rãi thích ứng, chậm rãi liền đã có khả năng tại trong này sinh tồn, lớn lên không ít các loại kỳ thụ, dị thảo... Nơi này chỉ khác một chút so với những hoang lâm bình thường đó là nó vô cùng tĩnh lặng, Thiên Quân nhưng không hề cảm nhận được một sự tồn tại của sinh vật nào, nơi này đẹp đẽ dị thường nhưng lại ẩn chứa không hiểu sát cơ!
“Cỏ cây có thể thích ứng được nhưng thú vật lại không có thể thích ứng được Táng thiên chi khí mà bị nó biến thành Thi thú, Thi thú đẳng cấp nhất định sẽ có Thú đan, đây là bảo bối!”. Thiên Quân từ mấy chỗ trí nhớ kia biết được tin tức nhàn nhạt nói. Thủa xa xưa khi có Tu giả bắt đầu đi vào Táng thiên chi địa thì bên ngoài Táng thiên chi địa đầy rẫy Thi thú, thế nhưng qua thời gian dài săn bắt, Thi thú giảm bớt đáng kể, muốn tìm được thi thú đều phải tìm đến chỗ sâu trong Táng thiên chi địa mới được.
“Òa... Nơi này cũng qua đẹp đi!”. Tiểu ma nữ không tim không phổi bước vào Táng thiên chi địa kinh ngạc nói. Dĩ nhiên là theo như trong suy nghĩ của nàng nơi này có cái tên đáng sợ như thế hoàn cảnh tất nhiên cũng là đáng sợ, khắp nơi hung địa, quỷ quái...
“Táng thiên chi địa chỗ sâu mới tồn tại khủng bố cấm địa, khu vực ngoại vi này so với bình thương hoang lâm còn muốn cổ kính đẹp đẽ, nếu không phải tồn tại Táng thiên chi khí thì nó vốn nên là một chỗ cực giai bảo địa!”. Hoa Chiến Kinh đi ngay phía sau nàng cười nhạt giải thích.
“Táng thiên chi khí cũng chỉ là một loại thiên địa năng lượng bí ẩn mà thôi, không có ai từng nghĩ đem nó tách ra khỏi thông thường thiên địa năng lượng sao?”. Độc Cô Tuyết Nhi hơi chút kinh ngạc hỏi.
“Đương nhiên là có, bất quá đến nay còn không có từng thành công!”. Hoa Chiến Kinh gật đầu nghiêm nghị nói. “Nơi này thiên địa lực lượng so với bình thường động thiên phúc địa còn muốn nhiều hơn, nếu có thể ở đây tu hành lâu dài thì cơ bản là không cần đến bất kỳ cái nào thiên tài địa bảo thì tu vi cũng có thể tăng nhanh như gió, thế nhưng Táng thiên chi khí vấn đề này còn không có giải quyết, căn bản là không có ai dám ở đây tu hành, một cái không tốt chính là lực lượng hỗn loạn, Táng thiên chi khí nhập thể đem biến thành Thi khôi, thần trí tan rã...”.
“Đáng sợ như thế?”. Tiểu ma nữ kinh dị nói. Bất quá nghĩ đến cái gì ánh mắt liền nghi hoặc không thôi nhìn Hoa Chiến Kinh hỏi. “Như vậy nhưng có chỗ không đúng đâu? Linh hồn lực lượng có thế ngăn lại Táng thiên chi khí, làm sao nó nhập thể lại có thể khiến thần trí tan rã?”.
“Ồ? Vận nhi lại có thể nghĩ đến những này nhanh như thế?”. Hoa Chiến Kinh nghe vậy thì kinh ngạc cười cười. “Táng thiên chi khí nhập thể cũng không có khả năng làm cho thần trí hay linh hồn tan rã, thế nhưng nó cùng huyết nhục va chạm lại sinh ra một loại đặc thù khí vị, đây cũng chính là nguyên nhân làm cho thần trí tan rã!”. Hắn nghiêm nghị nói. “Vậy nên bằng giá nào cũng không được để Táng thiên chi khí xâm nhập thân thể, bất kể là qau con đường nào cũng không được, bằng không hậu quả vô cùng nghiêm trọng!”.
“Uhm!”. Thiên Quân cũng hơi chút kinh ngạc nhìn lại Hoa Chiến Kinh, người sau kiến thức đúng là rất rộng, hắn có chút hoài nghi Hoa Chiến Kinh có phải chỗ nào cấm địa cũng từng đi qua rồi không.
Táng Thiên chi địa có rất nhiều đặc thù, cái này Táng thiên chi khí chính là trong đó nổi bật mà thôi, loại lực lượng này đúng là ai ai cũng kiêng kị không thôi, bất quá Thiên Quân cũng không có để trong lòng, nó có cách khắc chế đương nhiên cũng có thể đem như một loại lực lượng đến đối đãi, Thiên Quân tạm thời còn không có rảnh đi nghiên cứu mà thôi.
“Được rồi! Chúng ta đến Táng thiên thành!”. Thiên Quân hơi chút quay đầu lại cười nói. Nói đoạn cũng lập tức phi thân đi về phía xa xa cự thành đang được bao phủ bên trong màn sáng. Khoảng cách này nhưng cũng có mấy trăm dặm xa.
Nói là thành nhưng thực chất là một khu vực phòng ốc cao lớn mà thôi, nó được dựng bên trong trận pháp ngăn cản tối đa Táng thiên chi khí, cũng do nơi này đặc thù nên cũng không có cái nào thế lực tại đây sinh tồn, không có gia tộc, tổ chức nào quản lý Táng thiên thành, nơi này cũng không ngăn cản bất kỳ kẻ nào đến đây, tự nhiên mà thoải mái đi lại, cũng vì lý do này nên ở đây đặc biệt loạn, long xà cùng nổi lên vô cùng khó kiểm soát.
“Xuy...”. Thiên Quân một đầu đâm vào màn sáng liền cảm nhận được cảm giác cổ quái, hắn biết được màn sáng này chính là trận phạm tác dụng, nó tối đa ngăn cản Táng thiên chi khí xâm nhập vào bên trong, qua bao nhiêu năm tháng nghiên cứu cơ bản là không tìm đến phương pháp dung hòa hay triệt tiêu Táng thiên chi khí thì có thể ngăn cách chín thành chín Táng thiên chi địa tạo ra một chỗ như Táng thiên thành đã là rất tốt rồi. Màn sáng này chỉ có nỗ lực ngăn cản lại Táng thiên chi khí, sinh vật sống như bình thường tu giả có thể đơn giản đi vào mà không bị ảnh hưởng cái gì.
“Quả nhiên là có chút khác biệt!”. Thiên Quân nhìn xung quanh một chút thì gật đầu nói. Quang hoa đại biểu cho Táng thiên chi khí đã vô cùng mờ nhạt, thậm chí là không đáng kể, có thể thu bớt linh hồn lực lượng bao quanh thân thể lại, điều này cũng đại biểu cho tu giả có thể ở lại Táng thiên chi địa lâu hơn nếu đi qua Táng thiên thành này. Có thể tại chỗ này khôi phục tiêu hao rồi lại đi vào Táng thiên chi địa tìm kiếm cơ duyện.
Xung quanh tu giả cũng có không nhiều, Thiên Quân mấy người đi đến cũng chỉ có thể gây nên một lực chú ý mà thôi, bọn hắn quay đầu nhìn lại một chút rồi lập tức thu lại ánh mắt, từ chỗ Thiên Quân đám người tỏa ra như có như không uy thế mạnh mẽ khiến cho không có kẻ nào dám trêu chọc, tại nơi long xà hỗn tạp này đúng là không có mấy người dám làm càn cái gì.
Thiên Quân ánh mắt quét qua một vòng thì cũng nhận ra những người trước mặt tu vi, cao nhất cũng chỉ có Thần cảnh lục trọng thiên, thể nội thế giới còn không có hình thành, không có Thần chủ cảnh trở lên, yếu đến rối tinh rối mù. Còn có một chỗ đặc thù đó là tu giả ở đây tu vi thấp nhất cũng là Thông thần cảnh, nghĩ một chút liền có thể đoán được nguyên nhân, muốn đi vào Táng thiên chi địa thì đều cần linh hồn bảo vệ thân thể, chỉ có Thông thần cảnh trở nên, Nguyên hồn ra đời thì mới có được linh hồn chèo chống lâu dài để đi lại trong Táng thiên chi địa ah, có lẽ cũng là do tu vi không được cao nên bọn hắn cũng đều không dám Thiên Quân mấy người quá nhiều, sợ gặp vạ. Bất quá những này cũng không ảnh hưởng đến Thiên Quân cũng như đám người đi cùng hắn.
“Đi đến nơi này cho ta thành thật một điểm, tốt nhất đừng có trêu chọc thị phi!”. Thiên Quân quay đầu lại nhìn Tiểu ma nữ nói. Bà cô này cơ bản chính là không sợ trời không sợ đất, lại còn có được thực lực cường đại, nếu muốn quậy phá thì đúng là khó nói vô cùng. Nói đoạn sau khi cũng không nhìn nàng phản ứng mà lập tức hướng Táng thiên thành nơi trung tâm đi đến.
“Hừ!”. Tiểu ma nữ hừ lạnh không nói, đầu nhưng đã lệch sang một bên. Phía sau Hoa Chiến Kinh lắc đầu cười cười không nói, nhóm mấy người cũng lập tức đuổi theo Thiên Quân đi vào Táng thiên thành chỗ trung tâm.
Một nhóm tám người như là thần tiên quyến lữ đi mất thì những người ở đây mới nhẹ thở ra một hơi nhìn theo bóng lưng bọn hắn.
“Thật là cường đại lực áp bách, bọn hắn uy thế thật sự quá mạnh mẽ, không biết là người của ẩn thế thế lưc nào!”. Một cái Thần cảnh tam trọng thiên nhẹ thở ra một hơi ngưng trọng nói.
“Uhm! Đến cả cái nam hài chín mười tuổi cũng đáng sợ như thế!”. Một cái khác Thần cảnh tứ trọng thiên kính sợ nói.
“Còn có năm vị tiên nữ kia, tuy rằng đều che mặt nhưng khí chất siêu nhiên không phải phàm tục như thế, thật là muốn lấy được một vị tiên tử như thế làm lão bà!”. Một cái Thần cảnh thanh niên cũng cảm khái không thôi nói, Hắn ban nãy cũng chỉ liếc nhẹ một cái liền đã lập tức thu lại ánh mắt, loại kia khủng bố khí tràng hắn đúng là không dám nhìn thẳng.
“Bằng vào ngươi cũng muốn mơ tưởng các nàng? Ha ha, cái loại cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, ngươi nếu được nàng gọi tên một cái thì chính là tổ tiên mười tám đời hiển linh!”. Một vị Thần cảnh tu giả khác cười lạnh không thôi nói.
“Đúng thật là hai thế giới!”. Thanh niên Thần cảnh kia cảm khái. “Bất quá ta nếu chăm chỉ tu hành cũng không biết được đâu, cuối cùng làm sao còn không có ai biết được!”. Hắn ánh mắt lóe lên đầy tự tin cùng kiên định nói, sau đó nhưng liền quay đầu đi ra Táng thiên thành, đi vào Táng thiên chi địa tìm kiếm thiên tài địa bảo.
Thiên Quân mấy người đi về phía trung tâm Táng thiên thành, mấy nữ đi phía sau nhưng lại cười khúc khích bàn tán, nói trước tiên chính là Tiểu ma nữ. “Tuyết Nhi! Ngươi nói xem lúc nãy tên kia là nhìn ai nhiều một chút?”. Tên Thanh niên kia nếu biết hành động lén lút của mình bị phát hiện sẽ có cảm giác như nào ah.
“Há? Quay đầu ngươi đi hỏi hắn đi, mắt là mọc trên mặt hắn, ta làm sao biết hắn nhìn ai nhiều một điểm?”. Công Tôn Tuyết Nhi kinh ngạc nhìn nàng nói.
“Xuy! Không thú vị!”. Tiểu ma nữ xua tay sau đó lại nhìn Thủy Yên Nhiên. “Yên Nhiên sư muội, ngươi nói hắn nhìn ai nhiều một điểm?”.
“Vân Vận sư tỷ hỏi ta thì ta biết nói làm sao đây? Hay là Sư tỷ quay lại hỏi hắn cho thỏa đáng!”. Thủy Yên Nhiên cười cười lắc đầu nói.
“Ây! Không lẽ thật muốn quay đầu hỏi hắn?”. Tiểu ma nữ hỏi hai người nhưng nhận được cũng một đáp án, nhất thời quay đầu nhìn phía sau, một bộ lưỡng lự có nên quay đầu lại hỏi.
“Vận nhi sư muội đừng nhìn nữa, ngươi nhưng dọa bọn hắn sợ ah!”. Hoa Chiến King cười khổ lắc đầu nói. “Nhanh đi thôi!”.
“Hừm!”. Tiểu ma nữ hai tay chống nạnh có vẻ tức giận liếc nhìn đang đi đầu nhất Thiên Quân chạy đến hỏi. “Ngươi nói hắn lúc nãy nhìn ai nhiều một điểm?”.
“...”. Thiên Quân trán nổi hắc tuyến quay sang nhìn nàng, nội tâm thầm nghĩ bà cô này không bị điên chứ? Xem ra không cho nàng câu trả lời thì nàng ta khó mà im lặng một điểm. “Dĩ nhiên là nhìn Ám Vũ cùng Tử Di nhà ta, ngươi nghĩ cái gì đâu?”. Lệch đầu sang một bên hắn lạnh nhạt nói. Cái này cũng chỉ là nhắm mắt nói bừa mà thôi, cái kia Thanh niên hắn cũng không có nhìn, chỉ liếc qua một cái mà thôi, đúng là không rõ ràng.
“Hả?”. Tiểu ma nữ nghe thấy vậy trước tiên là kinh ngạc, sau đó mặt liền trầm xuống lạnh nhìn Thiên Quân. “Ngươi nói dối!”. Nói đoạn thì cũng lùi lại đi cùng Công Tôn Tuyết Nhi và Thủy Yên Nhiên. Lúc này thì cả mấy người cũng chỉ có thể lắc đầu thở dài kính phục vị bà cô này.
“Đến rồi!”. Đi cũng không được bao lâu thì Thiên Quân đám người cũng đi đến Táng thiên thành trung tâm, nó là một cái đại quảng trường, quảng trường trung tâm có một cái đài lớn cao khoảng một trượng, bên cạnh đó còn đang trôi nổi rất nhiều tấm bia đá lớn được đại năng cố định trên hư không vô cùng kỳ lạ. Nơi này tu giả tụ tập rất nhiều, chí ít cũng mấy vạn người, nơi này nhưng không có vẻ chật trội thì có thể thấy được nó rộng lớn như thế nào.
Tại chỗ này mới có thể nhận thấy được cái gì gọi là long xà hỗn tạp, tu giả đại năng ẩn núp không ít, nhìn từ bên ngoài khó mà biết được bọn hắn cụ thể, nhìn như bình thường nhưng lại là giả heo ăn thịt hổ cường nhân, tu vi thấp có Thông thần cảnh, mà cao đến Bán bộ Hỗn độn cảnh cũng có năm vị! Có thể thấy được nơi này đặc biệt như thế nào, Thiên Quân nhóm người cũng không phải là nhóm tu giả đặc thfu duy nhất đâu.
“Hắn đi thẳng đến chỗ này làm cái gì?”. Hỏi cũng là Tiểu ma nữ, nàng nhìn về phía Hoa Chiến Kinh thì những người khác cũng nhìn đến, nhóm người này còn không biết về Táng thiên chi địa cũng như Táng thiên thành đâu.
“Táng thiên thành được xây dựng bên trong đại trận, màn sang mà các ngươi nhìn thấy trước kia chính là tác dụng của Trận pháp, mà muốn duy trì trận pháp cần có năng lượng nhất định, chỗ đài cao kia chính là năng lượng nguồn suối!”. Hoa Chiến Kinh cười nhạt giải thích. “Các ngươi sẽ cảm thấy kỳ lạ đó là năng lượng nguồn suối lại lộ thiên như thế đúng không? Nó là năng lượng nguồn suối nhưng thử hỏi năng lượng vẫn chuyển đó từ đâu mà có? Những vị đại năng sáng lập nên trận pháp này cũng không có thừa của cải để làm chuyện vô bổ đó đi? Vì lẽ đó cần được chính những kẻ đi vào Táng thiên chi địa lịch lãm, tu hành đóng góp mà thành, đây cũng chính là lý do những bia đá kia được tạo nên!”.
“Bia đá kia?”. Mấy người còn lại cũng kinh ngạc nhìn đến thì Hoa Chiến Kinh cũng nói tiếp. “Nó được gọi là Công đức bia, không phải ai đi vào Táng thiên chi địa cũng sẽ làm ra đóng góp ở Táng thiên thành đại trận này, vì lẽ đó những người có đóng góp dù nhiều dù ít cũng đều sẽ được ghi lại trên Công đức bia đó!”.
“Còn có chuyện này? Thật là thú vị nha!”. Tiểu ma nữ kinh ngạc nói. “Như vậy hắn đến đây chính là muốn đóng góp rồi?”. Sau đó nhìn về phía Thiên Quân ánh mắt khác lạ, nàng còn không nghĩ đến Tiểu phôi đản này lại có thể làm chuyện tốt này đâu.
“Vũ sư đệ nếu không đi ta cũng muốn đi một chút!”. Hoa Chiến Kinh cười cười nói. “Nơi này cộng đồng mọi người đều sử dụng, nếu không có đóng góp vào thì sẽ có một ngày lực lượng nguồn suối hao hết, trận pháp nếu biến mất thì mọi người sẽ mấ đi một chỗ dừng chân rồi, do đó nếu có thể vẫn nên đóng góp một chút!”.
Tác giả: Đế Thanh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.