Ma Thần Thiên Quân

Chương 600: Manh mối




Thiên Quân lần đầu tiên biết đến Bích lạch hoàng tuyền là khi Mạc Dương nhắc đến, từ những manh mối để lại thì có khả năng một vị Hỗn độn cảnh là Mạc gia lão tổ Mạc Khinh Dân bị Bích lạc hoàng tuyền ám hại, Mạc gia càng là bị Bích lạc hoàng tuyền đồ diệt mất trăm mạng người.
Lúc này Lý gia năm người thu được truyền thừa từ ngũ thánh càng là bị Bích lạc hoàng tuyền chém giết thu gặt linh hồn, năm người thì chỉ có một người may mắn chạy thoát, từ đó dưới cơ duyên xảo hợp để lại truyền thừa cho Lý gia năm người, cũng chính nhờ bọn hắn kích phát cấm chế cùng truyền thừa thì lão giả này mới có thể thức tỉnh, từ đó cũng phụ thể đi theo bên người Lý Thanh Hạ. Cái này bí mật cũng chỉ có năm người biết mà thôi, Lý gia cao tầng một chút cũng không biết.
Tuy rằng chuyện này xảy ra niên đại cách đây không ngắn, đã có mấy ngàn năm nhưng Thiên Quân từ hai chuyện này đúng là đã cảm nhận được một hồi âm mưu không hề nhỏ, Bích lạc hoàng tuyền ẩn thân không biết bao nhiêu năm tháng nhưng cũng âm thầm làm không biết bao nhiêu chuyện, ngoài hai chuyện mà hắn biết thì có lẽ còn có những chuyện khác nữa, Bích lạc hoàng tuyền kia đúng là có khả năng đang tại trong tối kinh doanh, thực hiện cái nào đó âm mưu.
“Theo như ông nói tức là khi bọn hắn ở tương lai đạt được thành tựu nhất định sẽ đi báo thù?”. Sau khi nghe một hồi Thiên Quân hai mắt híp híp lại nhìn lão giả hỏi. Hắn đối với lão giả này cũng không có bao nhiêu kính sợ, bản thân lão giả tại đỉnh phong thời kỳ hắn còn không sợ chứ đừng nói như lúc này, có thể phát huy được hai thành thực lực đã là không tệ rồi, hắn còn không có để vào mắt.
“Tuy rằng ta không muốn để bọn hắn đi mạo hiểm nhưng nếu bọn hắn tương lai có thể may mắn đột phá Hỗn độn cảnh thì có thể cho Bích lạc hoàng tuyền đả kích nặng nề, thậm chí có thể tìm đến địch nhân năm đó ám sát chúng ta báo thù!”. Lão giả gật đầu nghiêm nghị nói. Mặc cho nam hài trước mặt chỉ có Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất nhưng hắn vẫn cảm thấy hãi hùng khiếp vía, phảng phất đối mặt không phải cái nam hài mà là một cái hồng hoang cự thú, mạnh mẽ không hợp thói thường.
“Hừ! Ngươi nếu đã biết đến Bích lạc hoàng tuyền thì cũng nên biết đến bọn hắn cường đại, năm đó các ngươi năm người còn không chống lại được, còn muốn vọng tưởng để cho năm người bọn hắn đi báo thù, ta thấy để bọn hắn đi chết cũng không khác biệt!”. Thiên Quân trái lại hừ lạnh nói.
“Ta biết hung hiểm nên mới để bọn hắn đến Hạo Thiên Thần địa tu hành, chí ít cũng có thể để bọn hắn có được thực lực tự vệ!”. Lão giả hơi chút thở dài nói.
“Vũ... Đại ca! Hồng Lâm tiền bối nói không sai, hắn cũng là bất đắc dĩ mà thôi, ngươi đừng làm khó ngài ấy!”. Cảm thấy không khí không đúng, Lý Thanh Nguyệt vội đứng ra nói. “Mặt khác sự tình cũng không có như ngươi nói ác liệt như thế, khi bọn ta nhận truyền thừa thì đã thề chỉ có khi nào có được thực lực thì mới đi tìm kẻ địch báo thù, nếu không có được thực lực kia thì cũng không cần cưỡng ép phải đi, Hồng Lâm tiền bối cũng không ép qua bọn ta cái gì”.
“Đúng thế! Sư phụ cũng không có ép chúng ta, Vũ đại ca đừng làm khó lão nhân gia!”. Lý Thanh Hạ cũng vội nói.
“Các ngươi không hiểu!”. Thiên Quân nhìn sang lắc đầu nói. “Bích lạc hoàng tuyền tại thời cổ xưa đã là Thần địa thế lực cường đại bậc nhất, tuy rằng bọn hắn đã từng bị đánh thành trọng thương nhưng đã bao nhiêu năm đi qua bọn hắn đều ở trầm mặc, lúc này lại bắt đầu vươn ra hắc thủ thì có thể thấy được bọn hắn đã khôi phục thực lực, thậm chí còn muốn cường đại hơn, đừng nói các ngươi có thể hay không đạt đến Bán bộ Hỗn độn cảnh, Hỗn độn cảnh, cho dù cả năm đạt đến Hỗn độn cảnh cũng không có khả năng đi báo thù, các ngươi đi chỉ là để nạp mạng!”. Hắn không có chút nào khách khí nói. Nếu năm người có người có thể đạt đến tầng thứ như Y Thần, Lăng Càn Thiên thì Thiên Quân còn có chút tin tưởng bọn hắn có khả năng đi báo thù, thế nhưng năm người đều cũng chỉ có thể tu thành bình thường Hỗn độn cảnh đã là cực giai, liều lĩnh đi báo thù thì chắc chắn chết không có chỗ chôn, mà lại năm người có thể hay không đặt chân Hỗn độn cảnh còn không biết được, khả năng nhưng là cực thấp.
“Bọn hắn không được nhưng nếu để mẫy chỗ Thần địa liên hợp lại tiễu sát Bích lạc hoàng tuyền thì sao? Bọn hắn việc ác bất tận, nếu nói ra chắc chắn sẽ có không ít đại năng không vừa mắt mà xuất thủ tương trợ!”. Linh hồn lão giả kia gọi là Hồng Lâm cũng nghiêm nghị nói.
“Ha ha, Bích lạc hoàng tuyền tại cổ xưa niên đại kia trước bao nhiêu Thần địa thế lực liên hợp lại có thể bảo toàn lại nhân viên cùng thế lực, ngươi nghĩ lúc này lại có Thần địa thế lực nguyện ý đứng ra?”. Thiên Quân nghe vậy thì cười lạnh một tiếng. “Không đụng đến lợi ích của bọn hắn, ngươi nghĩ có cái nào Thần địa muốn có thêm một cái đại địch thần bí mà cường đại như Bích lạc hoàng tuyền?”.
“Cái này...”. Lão giả nghe vậy thì á khẩu không nói. Lý gia năm người cái hiểu cái không những cũng nhận ra được Thiên Quân nói có đạo lý, nếu không Hồng Lâm cũng sẽ không như thế im lặng.
Trầm lặng một chút Hồng Lâm cuối cùng cũng mở miệng. “Bọn ta năm người năm đó đang là du lịch tinh không, ngộ nhập vào một chỗ tiểu thế giới, tại trong đó phát hiện ra có đại năng đang không ngừng rút lấy hồn phách của sinh linh, bất kể là tu giả hay thường nhân đều không ngoại lệ, chỗ tiểu thế giới đó mấy chục ức sinh linh không một cái sống sót, tất cả đều bị giết chết, hồn phách bị đoạt lấy, nơi đó liền biến thành địa ngục trần gian, thân là tu giả bọn ta không thể khoanh tay đứng nhìn, kết quả liền bị truy sát qua mấy cái tinh vực...”.
“Mấy chục ức sinh linh...”. Thiên Quân nghe vậy thì đồng tử co rụt lại, Bích lạc hoàng tuyền nhưng lại dám làm chuyện tổn hại thương sinh như thế? Có thể nói là việc ác bất tận đi.
“Bọn hắn dám làm chuyện như thế đương nhiên là có kinh thiên đại âm mưu, đến một lúc nào đó khi bọn hắn thành công chắc chắn sẽ lại gây họa cho Ngao Thần tinh không, ta nghĩ cái này đã đủ để cho Thần địa thế lực để mắt đến rồi chứ?”. Hồng Lâm lặng lẽ nhìn Thiên Quân nói.
“Đích xác!”. Thiên Quân nghiêm nghị gật đầu. Bất kể có cái nào âm mưu hay không nhưng chém giết nhiều như thế sinh linh, lại thu đoạt hồn phách chắc chắn có cái vô cùng độc ác âm mưu, chỉ e có thể khiến chô vô số sinh linh ngã xuống, Bích lạc hoàng tuyền làm chuyện này nếu bị phát hiện chắc chắn sẽ bị Thần địa thế lực đứng lên chinh phạt, đơn giản vì cái này có thể sẽ uy hiếp đến sự an toàn của nhiều người, nhiều kẻ sẽ liên hợp đứng lên một lần nữa công phạt Bích lạc hoàng tuyền.
“Chuyện này ta sẽ để Thần địa cao tầng biết, bất quá lấy Hạo Thiên Thần địa ta lúc này còn không thích hợp đứng ra đầu sóng ngọn gió, ông cũng đừng hi vọng quá nhiều!”. Trầm ngâm một chút Thiên Quân nói. Bích lạc hoàng tuyền hành vi đơn giản chính là điên cuồng, thế nhưng bọn hắn cũng không có đụng chạm đến lợi ích của những Thần địa cường đại khác thì cũng không nhiều kẻ sẽ đứng lên, nếu có cũng chỉ có những Thần địa thế lực năm đó đứng ra truy sát Bích lạc hoàng tuyền, dĩ nhiên là sợ trả thù, về phần Hạo Thiên Thần địa giống như cũng không có liên quan.
Tuy nói Bích lạc hoàng tuyền thủ đoạn đúng là không thể dung thứ nhưng Thần địa thế lực đều do Hỗn độn cảnh nắm quyền, bọn hắn lại đi quan tâm những sinh mạng sâu kiến không liên quan đến mình kia? Đáp án dĩ nhiên là phủ định.
“Đa tạ!”. Hồng Lâm nghe vậy thì hơi chút thở ra một hơi nói. “Đợi một thời gian nữa khi ta khôi phục một chút, tái tạo lại nhục thân thì sẽ tự mình đi bọn hắn trả thù!”.
“Huh! Thời gian vừa rồi là ông chăm sóc cho bọn hắn, đây xem như là bản thân ta hồi đáp!”. Thiên Quân ý niệm khẽ động một cái thì một đoàn Lôi kiếp dịch xuất hiện trước mặt Hồng Lâm. Hắn nhìn ra được Lý Thanh Nguyệt năm người có thể tu hành nhanh chóng như thế không thể bỏ qua công lao của Hồng Lâm được, hắn đưa những này chỉ là một phần tâm ý mà thôi.
“...”. Hồng Lâm thân hình nhẹ chấn nhìn Thiên Quân, quả nhiên là trong miệng năm người Lý Thanh Nguyệt bại gia tử, một lần đưa ra cũng là hai vạn tích Lôi kiếp dịch, cái này bạo tay cũng khiến cho hắn kinh dị. “Bọn hắn đều là đệ tử của ta cùng bằng hữu, chăm sóc là dĩ nhiên, những Lôi kiếp dịch này...”.
“Không sao! Đây xem như là một chút cảm ơn tâm ý của ta!”. Thiên Quân phất tay nói. “Đợi một thời gian nữa khi ông tái tạo nhục thân thì ta có thể giúp tìm kiếm Cửu thải thánh liên cùng Cửu diệp hoa”.
Hồng Lâm lại càng thêm giật mình kinh hãi, như hít vào một hơi sau đó hơi chút cúi đầu. “Đã như vậy ta cũng không từ chối! Đa tạ!”.
“Thời gian này ta có chút công chuyện bận rộn nên có khả năng sẽ không bồi tiếp các ngươi được, Ám Vũ sẽ thay ta chiếu cố các ngươi!”. Sau đó Thiên Quân nhìn Lý gia năm người nói.
“Vâng!”. Lý gia năm người nghe vậy thì cũng gật đầu. Thiên Quân mới nói sẽ thành lập một chỗ đặc thù khu vực, xem ra lúc này muốn bắt tay vào làm luôn, bọn hắn đương nhiên không dám đi quấy rầy.
“Còn có chuyện của Bích lạc hoàng tuyền các ngươi tạm thời không cần để ý, ta sẽ cho người để ý một chút, bọn hắn nếu dám làm chuyện độc ác như thế chắc chắn sẽ không làm một hai lần, vậy nên các ngươi thời gian sắp tới tập trung hết vào tu hành đi, cho dù muốn báo thù cho sư phụ các ngưoi thì cũng cần thực lực mới được!”. Nghĩ một chút hắn lại nói. Dù sao bọn hắn cũng nhận lấy truyền thừa, đệ tử đi báo thù cho sự phụ đúng là thiên kinh địa nghĩa, Thiên Quân chỉ là không muốn bọn hắn dấn thân vào nguy hiểm thôi.
“Bọn ta hiểu được!”. Lý Thanh Nguyệt mấy người nghe vậy thì kinh ngạc nhìn Thiên Quân, hắn trước sau lại nói khác nhau? Vừa mới phản đối đâu?
“Năm đó bọn ta bị truy sát đi qua Lý Lan tinh vực, nếu ngươi muốn để ý một chút thì có thể từ tinh vực bên cạnh đó là Hằng Vân tinh vực mà điều tra, chỗ tiểu thế giới kia thuộc vào Hằng Vân tinh vực”. Hồng Lâm cũng lập tức nói.
“Ồ?”. Thiên Quân hơi chút kinh ngạc nhìn Hồng Lâm nhưng cũng không nói gì, hơi chút gật đầu một cái rồi lóe lên biến mất. Cái này xem ra cần thông báo cho Y Thần một tiếng, để cho cường giả đi về chỗ kia tìm kiếm một chút cũng không sai, hắn cảm thấy Bích lạc hoàng tuyền âm mưu to lớn vượt xa trước kia, một lần đủ để khuấy động Ngao Thần tinh không!
Thiên Quân biến mất thì chỗ này chỉ còn lại Lý gia năm người, Hồng Lâm linh hồn cùng Ám Vũ. Lúc này Hồng Lâm mới thở nhẹ ra một hơi. “Kẻ này thực đáng sợ!”.
“Các ngươi thật sự là cứu được hắn ở Tinh vẫn chi địa kia? Là cái kia bị người đánh thương suýt chết?”. Hắn nhìn lại Lý Thanh Nguyệt mấy người nghi vấn.
“Trước đó bọn ta chỉ suy đoán vậy thôi, còn không biết Vũ đại ca tình huống cụ thể!”. Lý Thanh Nguyệt hơi nhìn phương xa thở nhẹ nói. “Hắn thật đáng sợ như ngài nói?”.
“Xem ra các ngươi đoán sai rồi!”. Hồng Lâm lắc đầu nói, sau đó nghiêm nghị lại. “Hắn không đơn giản chỉ là đáng sợ thôi đâu, các ngươi có hắn làm chỗ dựa thì tại Hạo Thiên Thần địa này có thể an toàn rất nhiều! Hi vọng... Aiiiii”. Cuối cùng hắn lại thở dài một hơi không nói.
“Sư phụ! Khi bọn ta có thực lực nhất định chắc chắn sẽ đi báo thù cho các ngươi!”. Lý Thanh Hạ vội cúi đầu nói. “Nếu không được bọn ta sẽ cầu xin Vũ đại ca xuất thủ...”.
“Aiii...”. Sư đồ mấy người nói chuyện thì Ám Vũ thở nhẹ ra một hơi xùy cười, trong đó đúng là có chút lạnh lẽo. “Thiếu gia để các ngươi tạm thời quên đi chuyện đó thì quên đi, tập trung tu hành nâng cao thực lực, tốt nhất đừng để ngài ấy thất vọng, mà cũng đừng làm cho ngài ấy phải phân tâm, công việc mà ngài ấy cần làm đã không thiếu rồi!”. Trước mặt Thiên Quân nàng chính là một bộ thùy mị nhưng đối diện với những người này nàng lại như đổi thành một người khác, tại trong tâm trí của nàng thì bất kỳ kẻ nào dám ngỗ nghịch ý chí của Thiếu gia thì đều là kẻ đáng ghét ah.
“...”. Lý gia năm người nghe vậy thì có chút rùng mình nhìn sang Ám Vũ, sau đó đều là cúi đầu. “Ám Vũ đại nhân!”. Nàng này không đứng ra thì thôi, đứng ra mới biết được khủng bố.
“Còn có lão gia hỏa ngươi, biết điều một chút, bằng không cô nãi nãi đem ngươi luyện thành hồn khôi!”. Sau đó Ám Vũ lại nhìn sang Hồng Lâm nói. Người sau rùng mình một cái liền chui vào Lý Thanh Hạ thể nội, nội tâm càng là kinh hãi đôi chủ tớ này này như thế nào? Một cái so với một cái còn muốn quỷ dị khủng bố.
“Đi thôi! Ta đem các ngươi làm quen Thiên Quân sơn mạch, sau này sẽ là nơi tu hành của các ngươi!”. Ám Vũ lại nói, nói đoạn thì cũng quay đầu bước đi, dĩ nhiên là đang dẫn đường. Lý Thanh Nguyệt mấy người lập tức chạy đuổi đi theo.
Thiên Quân đến một chỗ bên ngoài Thiên Quân sơn mạch thì dừng lại, hắn dự định tại chỗ này lập nên Vô cực chiến tràng, xung quanh chỉ có loạn thạch ngổn ngang nên xem như phù hợp với hắn tính toán. Bất quá hắn còn chưa lập tức động thủ mà hơi chút trầm tư ngồi xuống.
Tác giả: Đế Thanh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.