Ma Thần Thiên Quân

Chương 579: Thần địa phá (4)




********* Hẳn là nhầm cái tên, nghịch đồ kia tên là Lưu Bá Thần, chương 578 ta nhầm một chút, khổ thân Hạ Hầu! Vừa mới đính chính... ^^!
“Phốc...”. “Ah...”. Bạch quang như là thiểm điện, cho dù Lưu Bá Thần có chạy nhanh cũng không kịp, nháy mắt lập tức đánh lên phía sau ót của hắn, đau đớn càng thêm nhiều nhưng hắn cũng không có dừng lại, vẫn tiếp tục chạy đi.
“Đáng chết!”. Lăng Càn Thiên đang điều khiển đại trận khống chế toàn bộ Hạo Thiên đại lục đương nhiên cũng ngay lập tức nhận ra dị thường, Thiên Quân đột nhiên gầm lên đã khiến hắn để ý đến Lưu Bá Thần, vừa nhìn lập tức chính là lửa giận thao thiên, quang hoa lập tức từ đại địa bắn vụt lên chém về phía Lưu Bá Thần cùng Yến Tu La “thi thể”.
“Ông...”. Lưu Bá Thần đương nhiên vô cùng kinh hãi, bất quá hắn giống như cũng đã biết sẽ như thế, ý niệm khẽ động thì một cái lệnh bài tử kim sắc xuất hiện, đây nhưng chính là lệnh bài đại biểu trưởng lão thân phận của hắn. Vừa lấy ra hắn liền há miệng phun ra một ngụm máu lên lệnh bài, cái sau khẽ run lên thì một đạo tử kim sắc quang vụ cũng đem hắn bao khỏa, quang hoa từ đại địa đánh lên nhưng lại như bỏ qua hắn, sinh sinh đánh xuyên qua, bản thân Lưu Bá Thần hắn lại không có chuyện.
“Bạo cho ta!”. Đối với những chuyện đó Thiên Quân cũng không có nhìn đến, hắn có việc khác quan trọng hơn cần làm, bản nguyên lực lượng nhập thể Yến Tu La một chút thì hắn cũng gầm lên một tiếng.
“Oanh...”. “Oanh...”. Yến Tu La “thi thể” cũng theo đó gặp đến trọng kích, đầu tiên chính là quang hoa từ mặt đất đánh lên cơ thể hắn bên ngoài, đem nó chi thành bốn khối, tiếp đó thể nội ầm ầm bạo tạc, máu huyết cuốn động vương vãi. Yến Tu La bị Long Lão cùng Tuyết lão song trọng đánh xuống trọng kích trí mạng, cái sau càng là hạ xuống Băng hàn chi khí mạnh mẽ vượt qua dự đoán không ngừng đem sinh mệnh chi lực của hắn bào mòn, bất quá khi Lưu Bá Thần đột nhiên làm phản Hạo Thiên Thần địa, đánh ra không biết dị hỏa làm cho bằng hàn chi khí bị yếu đi một chút, Yến Tu La nhưng lại có thể thở dốc một cái.
Thiên Quân chính là cảm nhận được sinh mệnh lực của kẻ này khẽ nhúc nhích nên mới lập tức lao lên nhằm ngăn cản hắn trị thương, về phần Lưu Bá Thần, Thiên Quân còn không quản được. Một cái Hỗn độn cảnh cho dù là đang trọng thương nhưng nếu tại trong đại trận phá hoại thì Lăng Càn Thiên cũng khó làm, dù sao hắn hiện tại chủ lực là cùng Hồ Liêm và năm cái Hỗn độn cảnh bên ngoài kia chém giết, phân tâm quá nhiều bên trong sẽ có thể gây nên sơ hở, như vậy quá mức nguy hiểm.
“Hừ...”. Quả nhiên như Thiên Quân dự đoán, băng tinh lực lượng chỉ một chút yếu đi, Yến Tu La liền đã có được một chút lực lượng phản kháng, sinh mệnh lực lại có chút tí ti tăng lên, lực lượng điên cuồng đối kháng với Hủy diệt băng tinh kia, thế nhưng gặp đến quang hoa đánh lên người cùng với đòn bạo tạc của Thiên Quân thì liền khẽ rên một tiếng, mi tâm nhúc nhích.
“Ù...”. “Ù...”. Lực lượng khủng bố chớp mắt tụ lại, hắn nhưng lại không có tập trung lực lượng chữa thương mà lại vươn ra một quyền đấm về phía Thiên Quân, hắn thế nhưng lại muốn trước tiên đem Thiên Quân giết, một cái Hỗn độn cảnh công kích há có thể là chuyện đùa? Cho dù là bị trọng thương gần chết cũng không phải một dạng Hỗn độn cảnh chuyển sinh có thể so sánh được.
Thiên Quân mặt mũi liền trầm xuống, Hỗn độn cảnh quả nhiên chính là Hỗn độn cảnh, nhất là cái này Tu La Ma tộc sinh mệnh lực cũng khiến cho Thiên Quân sợ hãi, hắn sinh mệnh lực nhiều nhất chỉ có thể còn lại một phần tỉ nhưng vẫn có thể đông sơn tái khởi, lực lượng đánh ra vẫn bá đạo mười phần, bất quá Thiên Quân hắn há lại để cho kẻ này có cơ hội sống lại? Nói đùa đi!
“Ngươi nếu toàn thịnh, thậm chí chỉ còn một thành lực lượng ta cũng lập tức quay đầu bỏ chạy, chỉ là hồi quang phản chiếu, nỏ mạnh hết đà một đòn, ta còn không tin bản thân không tiếp nổi!”. Thiên Quân hai mắt khẽ híp lại lầm bẩm rồi hét lên. “Vô cực!”.
“Phốc...”. Thể nội Thiên Quân như tại chớp mắt đó trống rỗng, một quyền đánh về phía đó liền như đã đem Thiên Quân đánh thành hôi phi yên diệt, Yến Tu La ý thức giống như đã tỉnh lại, tâm tình có chút vui vẻ, bất quá sau đó liền là kinh dị một trận, Thiên Quân thân hình lại hiển lộ, mặt có chút trắng, khóe miệng tràn ra máu tươi nhưng hai mắt như là tinh thần phát sáng, hắn chịu qua một chiêu này chính là muốn triệt để đem Yến Tu La chém giết.
“Tạo hóa Thần quang!”.
“Hỗn nguyên đồng...”.
“Luân hồi tịch diệt!”.
“Luân hồi vô ngã...”. Điên cuồng gầm lên, hắn lập tức thôi động lực lượng đến cực hạn đồng thời đánh ra bốn đạo thần thông, nếu còn không có đem một tia sinh mệnh lực “nhỏ nhoi” kia lâu đi thì Yến Tu La thật có khả năng sống lại.
“Ầm...”. “Ầm...”. Bốn loại khủng bố hủy diệt lực lượng đánh lên Yến Tu La, người sau tí tí lực lượng vừa mới khôi phục lại đã quyết định công kích Thiên Quân, công kích không thành đương nhiên đã để lộ sơ hở chí mạng, lập tức trúng chiêu, ầm ầm bạo tạc.
“Hừ!”. Thiên Quân cũng có vội mừng, tay khẽ vẫy thì bạch sắc kinh thiên hỏa diễm chợt xuất hiện, một chút do dự cũng không hắn liền đánh thẳng lên đầu lâu của Yến Tu La, dĩ nhiên muốn đem đốt cái sạch sẽ.
“Xuy...”. “Xuy...”. “Ông...”. Hảo diễm điên cuồng thiêu đốt mấy hơi thở thì Thiên Quân thể nội chợt động, một bông hoa tuyết tám cánh lao ra quấn quanh Yến Tu La một vòng rồi quay lại thển nội của Thiên Quân, điều này liền đại biểu cho Yến Tu La triệt để đã bị giết chết! Bất quá Thiên Quân cũng không nhàn dỗi dừng lại, mang theo thương thế đuổi theo Lưu Bá Thần đã biến mất về phía xa, người sau mang theo Hạo Thiên Thần địa trưởng lão lệnh, Lăng Càn Thiên đúng là không thể trong thời gian ngắn vận dụng đại trận lực lượng đem hắn giết chết.
“Ah! Lăng Càn Thiên! Bản Đế chắc chắn để ngươi Thần địa máu chảy thành sông, chó gà không tha!”. Bên ngoài Hạo Thiên đại lục, Ma Đế Tu La đang cùng Y Thần kịch chiến đột nhiên bén nhọn gầm lên, cự thành ép về phía Y Thần càng lợi hại, hắn giống như đã vận dụng bí thuật khủng bố nào đó đem Thiên không cự thành uy lực tăng lên một đoạn, ma uy cái thế.
“Ha ha ha, một cái Yến Tu La mà thôi! Ngươi cũng đừng đau lòng, Bản tọa chắc chắn để các ngươi gặp nhau dưới hoàng tuyền!”. Y Thần đang cùng hắn kịch chiến lại là cười lớn lên lạnh lẽo nói. Thế nhưng sau đó biến hóa liền khiến hắn khiếp sợ không thôi.
Chỉ thấy đằng xa đang cùng Hạo Thiên lục bảo kịch chiến Trường Thanh đột nhiên lấy ra bốn cái ngọc giản đem bóp nát, đồng thời hét lớn. “Toàn bộ xuất động!”. Bốn cái ngọc giản phá toái thì cũng bắn ra bốn đạo bạch quang lao xuống Hạo Thiên đại lục, dĩ nhiên là một loại truyền tin.
“Cái gì...”. Lăng Càn Thiên kinh sợ một tiếng, cũng lập tức điều khiển đại trận đánh ra một đạo công kích hòng đem bốn đạo quang mạng kia cho phai diệt, thế nhưng lúc này đại trận giống như đã xuất hiện lỗ hổng, công kích đánh về phía bốn đạo quang mang kia lại là “đánh hụt”. Mà lại toàn bộ đại trận bên trong cũng xuất hiện mất chỗ lỗ hổng, nói cách khác thì đã có kẻ đnag muốn phá hủy Liên hoàn trận từ bên trong, mà có thể làm được như thế chỉ có thể là Hạo Thiên Thần địa Bán bộ Hỗn độn cảnh, chí ít có bốn vị! “Vô liêm sỉ!”. Hắn gầm lên một tiếng, một bên đẩy lùi Hồ Liêm xâm lấn, một bên nhưng lại tách ra một tia ý thừ tìm xem cái kia chuột nhắt, nhanh một chút thì có thể giảm thiểu tàn phá xuống mức thấp nhất, chỉ là kẻ địch của hắn có thể cho cơ hội đó sao?
“Lão phu kinh doanh hơn tám mươi vạn năm chính là vì hôm nay, Hạo Thiên liên hoàn thiên trận hôm nay cũng sẽ bị phá!”. Trường Thanh cười lạnh nói. Tiếp đó nhìn về phìa Hồ Liêm cười cười. “Còn lại để Hồ Liêm môn chủ rồi, Hạo Thiên lục bảo ta vẫn cần chút thời gian!”.
“Ha ha. Ngươi lúc này liệu có thể cản được lão phu nữa hay không?”. Hồ Liêm nghe vậy thì quay đầu cười lạnh nhìn Lăng Càn Thiên đầy trêu tức nói. “Bát hoang phù thế!”. Hắn khẽ bấm ấn quyết đẩy về phía Bát hoang môn, cái sau toàn bộ chấn động mạnh mẽ, lực lượng như suối tuôn ra như suối mà kịch liệt đánh xuống đại trận.
“Phá cho ta!”. Lăng Càn Thiên mặt mũi trầm xuống gầm lên, đại trận theo đó cũng ầm ầm bộc phát ra đầy trời quang huy đánh lên thiên không cùng Bát hoang môn lực lượng va chạm.
“Lập tức tra ra kẻ phản bội, lập tức đem Lưu Bá Thần giết chết!”. Một đạo âm thanh cũng ầm ầm vang vọng toàn bộ Hạo Thiên đại lục, Lăng Càn Thiên biết làm như này sẽ khiến bên trong Hạo Thiên đại lục loạn lên nhưng hắn cũng vô pháp nghĩ nhiều, Hạo Thiên Thần đại nhưng đã đến giai đoạn khẩn yếu quan đầu rồi, một cái sai lầm liền sẽ dẫn đến vạnh kiếp bất phục kết quả.
“Oanh...”. “Oanh...”. Va chạm sau đó, Hồ Liêm đúng là không có tiến liên được như trước nhưng hắn có thể nhận ra được, Lăng Càn Thiên điều khiển đại trận uy lực đã giảm xuống, vốn là Lăng Càn Thiên chiếm ưu thế thì lúc này đã là ngang tay, phía sau kết quả có thể nghĩ được.
“Vù...”. Thiên Quân hóa thành một đạo lưu quang qua lại truy tìm tung tích của Lưu Bá Thần nhưng đúng là không có nhìn thấy, người sau là một cái Bán bộ Hỗn độn cảnh, lại nắm trong tay lệnh bài kia. Chắc chắn cũng là một cái có khả năng đang âm thầm phá hỏng Hạo Thiên liên hoàn đại trận, Thiên Quân chắc chắn không để kẻ này sống sót.
“Rầm...”. “Rầm...”. Liên miên tiếng va chạm, tại mấy chỗ kịch chiến vô cùng khủng bố nhưng vẫn lấy Lăng Càn Thiên cùng Hồ Liêm làm chủ, qua hơn ba mươi lần va chạm, thắng bại nhưng đã bắt đầu lộ ra.
“Ha ha. Lăng Càn Thiên, ngươi đã không thể cản được lão phu!”. Hồ Liêm cười lớn một tiếng rồi lại điều khiển Bát hoang môn đánh xuống lực lượng, uy năng khủng bố đánh xuống đại trận phía dưới.
“Hạo Thiên Thần địa đệ tử nghe lệnh! Toàn diện chiến tranh!”. Lăng Càn Thiên mặt mũi trầm xuống nhưng cũng không có sợ hãi mà đối với phía dưới gầm lên. “Cho hắn biết chạm vào Hạo Thiên Thần địa ta kết cục!”.
“Lên hết cho ta!”. Nói đoạn sau đó Lăng Càn Thiên gầm lên, dưới chân hắn đang gia trì đại trận kia thế nhưng lại sinh sinh bị nhấc ra khỏi Hạo Thiên Thần địa, mà một khắc này hắn đọc lên bốn cái tên. “Lưu Bá Thần, Cổ Vân Phong, Triệu Phi Vũ, Lâm Hoài, các ngươi cho dù chạy đến chân trời góc bể ta Lăng Càn Thiên chắc chắn cũng đem các ngươi tru sát!”. Hắn như đang lên kình thiên cự sơn đem cả tòa đại trận liên hoàn nhấc lên ném về phía Bát hoang môn. “Ta không có đại trận gia trì thì cũng khiến cho Bát hoang môn của ngươi không có lực lượng!”.
Đại trận bị phá đồng nghĩa Hạo Thiên Thần địa phá, thế nhưng Lăng Càn Thiên thân là Hỗn độn cảnh, chính là trụ cột của Thần địa, hắn cần làm việc nào đó giảm thiểu thương vong đến thấp nhất.
“Kẻ điên”. Vốn đang vui vẻ Hồ Liêm thấy như vậy thì cũng kinh hãi không thôi, dĩ nhiên mang theo Bát hoang môn lực lượng toàn bộ kích hoạt, kinh thiên lực lượng đại bạo phát đi ra.
“Hừ! Vô dụng! Cho ta phong!”. Lăng Càn Thiên hừ lạnh một tiếng nói. Hai tay cũng cuồng bắt ấn, đại trận kịch liệt biến hóa mạnh mẽ không thể hình dung rồi như một tấm lưới chụp về phá Bát hoang môn, ý đồ muốn cuốn lấy đem nó phong ấn tạm thời.
“Chấn nát nó cho ta!”. Hồ Liêm gầm lên thôi động Bát hoang môn, lực lượng từ đó đánh ra lập tức công kích màn sáng, đương nhiên là không muốn bị phong ấn.
“Ông..”. “Ông...”. Thế nhưng màn sáng kia dẻo dai vô cùng, mặc cho Bát hoang môn làm sao chấn động cũng không thể tách ra, rất nhanh liền bị bao khỏa trong đó, chỉ là vẫn đang không ngừng rung động.
“Làm sao có thể?”. Hồ Liêm một trận kinh dị không thôi, nhà hắn Tổ khí uy năng mạnh mẽ như thế lại bị một cái trận pháp cho phong ấn? Điều này nhưng không có không khả năng mới phải. “Hừ! Hóa ra là như thế, để Trận pháp khí linh hi sinh, ngươi có thể duy trì được bao lâu?”. Nghĩ đến gì đó hắn kinh nghi bất định nhìn màn sang đang bao phủ Bá hoang môn kia lạnh lẽo nói.
“Nhiều nhất hai canh giờ!”. Lăng Càn Thiên đã trả lời câu hỏi của hắn. “Hai canh giờ Bản tọa sẽ đem các ngươi mạt sát!”. Nói đoạn nhưng đã trực tiếp lao về phía Hồ Liêm, kẻ này nhưng chính là số ít cường giả cũng hắn liệt danh, dĩ nhiên sẽ là đối thủ chính.
“Hai canh giờ? Mạt sát?”. Hồ Liêm nghe vậy thì lạnh lẽo quay đầu cười lạnh. “Ha ha, bằng ngươi một cái cũng muốn chống lại ta cùng năm vị Hỗn độn cảnh khác? Ngươi muốn đợi đồng minh đến cứu? Ha ha ha...”.
“Ba ngươi cùng ta đi giết hắn, hai ngươi thống lĩnh còn lại Hư vô cảnh đem Hạo Thiên Thần địa đánh cái máu chảy thành sông, gà bay chó chạy!”. Hắn nhưng lại nhìn về phía năm cái Hỗn độn cảnh lạnh lẽo nói. Năm cái Hỗn độn cảnh liền có ba cái khó chịu nhưng cũng không có phản đối, lập tức tách ra ba cái cùng Hồ Liêm vây giết Lăng Càn Thiên, còn lại hai cái trực tiếp nhảy vào Hạo Thiên đại lục, đại trận không còn, đã không có kẻ cản được bọn hắn.
“Giết xuống cho ta!”. Một trong hai vị Hỗn độn cảnh quay đầu nhìn đám Hư vô cảnh kia lạnh nhạt hạ lệnh, đám sau lập tức như là hổ sói đánh phá hư không hàng lâm Hạo Thiên đại lục.
“Giết!”. Hạo Thiên đại lục bên trong lập tức vang lên tiếng gầm rung trời, Bán bộ Hỗn độn cảnh không dưới trăm vị dẫn đầu vô sô cường giả của Hạo Thiên Thần địa lập tức lao lên ngênh đón kẻ địch của bọn hắn.
“Sâu kiến!”. Hai vị Hỗn độn cảnh như là đi bộ trong hoa viên, một kích phía dưới hầu như đều có kẻ mất mạng, hung uy cái thế.
“Ahhhhh... Lão phu chắc chắn không tha cho các ngươi!”. Hạo Thiên Thần địa mấy vị Hỗn độn cảnh nhìn đến này thì đều điên cuồng đỏ mắt gầm lên, trong đó càng thêm khủng bố nhất chính là Y Thần, hắn lực lượng lại như đang tăng lên, dưới áp lực mạnh mẽ mà Ma Đế cùng thiên không cự thành, hắn chuyển hóa lực lượng thế nhưng đang không ngừng thăng lên, thực lực bắt đầu đã cùng Ma Đế dùng bí phát kích phát Thiên không cự thành ngang hàng, có thể nói là phi tốc tăng lên.
“Ngang...”. Long Lão cũng đang điều khiển đường vân trường hà ép đánh hai vị Hỗn độn cảnh, tuy rằng chiếm chút ưu thế nhưng không tách ra được, bên kia Tuyết Lão cùng Ma Hậu giao thủ cũng kịch liệt không kém, chỉ là Tuyết Lão dẫn đã ở thế hạ phong, kéo dài xuống dưới chắc chắn sẽ bại.
“Oanh...”. Lăng Càn Thiên chính là điên cuồng nhất, hắn thực lực mạnh hơn Hồ Liêm nhưng người sau còn có thêm ba vị Hỗn độn cảnh khác thì lại khác, Lăng Càn Thiên đúng là không có chiếm được ưu thế gì. Cuối cùng là Thủy Vô Cực, hắn cùng vị Hỗn độn cảnh kia đánh giết nhưng đang ở giằng co, cơ bản là không giúp được gì cho đệ tử phía dưới.
“Oanh...”. Đại địa bên dưới, nhưng kẻ xâm lấn đúng là cái gì cũng không tha, nơi đi qua liền sẽ vô số nhân mạng ngã xuống, tình cảnh vô cùng nguy cấp, có hai vị Hỗn độn cảnh dẫn đầu, cơ hồ không người có thể cản được bọn hắn. Đương nhiên những này cũng không tuyệt đối, hai vị Hỗn độn cảnh nhưng đã bị cản lại!
“Uỳnh...”. Đột nhiên bốn đạo quang mang khủng bố xé ngang không trung quét về phía hai vị Hỗn độn cảnh, cường đại như bọn hắn cũng biểu tình nghiêm nghị lên xuất thủ cản lại, kinh thiên va chạm vang lên thì bọn hắn bước chân cũng bị chặn đứng, nơi này liền là chiến trường chủ yếu trên Hạo Thiên đại lục.
“Tứ tuyệt cửu thiên sát trận!”. Ba mươi sáu vị Bán bộ Hỗn độn cảnh, trong đó có đến tám vị là xếp hạng trưởng lão của Hạo Thiên Thần địa, chính là bọn hắn kết trận cản lại hai vị Hỗn độn cảnh này.
Tác giả: Đế Thanh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.