Ma hải nơi động phủ bí ẩn.
“Ah! Chuyện gì xảy ra! Bọn hắn đâu....“. Có người nhìn thấy bên cạnh mình mấy người biến mất hic giật mình hoảng sợ nói.
“Không biết! Theo cái kia cột sáng nổ tung thì biến mất...“.
“Ah! Hình như bọn hắn đều còn rất trẻ...“. Có người nhận ra đặc điểm chung của những người mất tích nói.
“Ah! Không lẽ cái này động phủ lựa chọn còn theo tuổi của tu giật sao?“.
“...“.
Ở một chỗ khác, kẻ đây đứng mấy người khí tức thâm sâu như biển đang nghe một người báo cáo.
“Theo như chúng ta nhận được tin tức thì những người bến mất đều là hai trăm tuổi trở lại đây! Mấy vị tinh không thiên tài đều biến mất cũng với gần vạn người ở đây biến mất, xa hơn thì cúng ra không biết chính xác thế nhưng biến mất người sẽ không ít hơn hai vạn!“. Một tên Thánh tổ một bước cung kính nói với mầy đằng trước.
“Huh! Được rồi! Xem ra cái kia động phủ là lựa chọn truyền tống ah! Không lẽ là cái nào đó đại năng để lại truyền thừa? Có thể bài xích chúng ta e rằng hắn...“. Một người thở dài nói.
“Hắc hắc! Nếu là như vậy, chỉ cần không phải là người bên trong chúng ta thì chỉ cần kẻ nhận được truyền thừa xuất hiện lập tức tru sát ah!“. Một người lạnh lùng nói. Hắn thân thể mà xanh, không biết là cái nào chủng tộc.
“Hừ! Các ngươi la sát tộc vẫn cứ thích cuồng sát như vậy? Nếu tên kia đã để lại truyền thừa còn sợ có người cướp hắn truyền thừa! Ngu xuẩn!“. Một cái khác trào phúng nói.
“Phượng Linh Thần ngươi không cần xỉa xói ta! Hắc hắc! Phượng Thánh huynh e rằng sẽ đồng ta với ta!“.
“Hừ! Không cần lôi ta vào!“. Cái kia Phượng Thánh hừ lạnh. Bọn hắn đều là Phượng tộc chỉ khác một tu linh khí một tu Ma khí mà thôi.
“Được rồi! Dù sao cũng chỉ là suy đoán! Trước chờ đợi ah!“. Một danh khác nói. Dù sao bọn hắn lúc này cũng không làm được gì ah! Bọn hắn vào không được cái kia động phủ!
Lúc này ở nơi thương thuyền từng bị đàn Ma thú tấn công trên không trung đột nhiên xuất hiện một lão giả như thể hắn vốn đã ở đây từ trước!
“Huh! Là nơi này! Thái cổ Thanh hỏa khí tức phát ra từ đây! Xem ra đã rời đi“. Lão giả cảm nhận xung quanh chút nói. “Hừm! Chỗ kia là nơi phát ra tin tức có cơ duyên vượt qua Thánh tổ cấp ah! Một đám ngu ngốc! Không biết tên kia có ở đó không?“. Lão giả nói tên kia dĩ nhiên là phát ra Thái cổ Thanh hoả giả!
“Đây là chỗ nào?“. Vũ Thiên Quân có chút chóng mặt đánh giá xung quanh! Một mảnh thế giới tươi đẹp ah! Cây cối xanh tốt, chim chóc bay nhảy, có một chút tiểu yêu thú, Huh! Không khí có gì đó rất khác ngoại giới, một loại khí không phải linh khí cũng không phải ma khí, có chút cao cấp hơn chỉ là hít vào càng thêm thoải mái, tu vi còn muốn tăng lên! Rất kỳ diệu.
“E rằng chúng ta bị cuốn vào cũng không phải cái gì động phủ mà là thế giới thể nội của cái nào đó đại năng ah!“. Nguyên hồn truyền đến tin tức.
“Huh! Cái kia khí có lẽ là hỗn độn hình thức ban đầu!“. Ma anh cũng lạnh lùng nói.
“Hử? Hỗn độn khí? Chúng ta đang trong thể nội thế giới của một cái Hỗn độn cảnh?“. Vũ Thiên Quân con người co rụt kinh sợ nói.
“Có lẽ không sai! Nếu cái kia hỗn độn khí không phải đã vô chủ chúng ta cũng không thể hấp thụ! Mặt khác người này có lẽ còn chưa phải chính thức hỗn độn cảnh!“. Nguyên hồn phân tích. Nó hầu như đã nhận được đầy đủ truyền thừa của Thái cổ Thần tộc cùng cảnh giới tu luyện ah!
“Ý gì?“. Vũ Thiên Quân nhíu mày. Hắn chưa nhận được Dung truyền thừa đầu đủ ah.
“Người này đã chết! Hắn tuy rằng đã diễn sinh ra hỗn độn khí hình thức ban đầu thế nhưng hắn không nắm giữ chung cực lực lượng nên chưa đạt đến chính thức Hỗn độn cảnh, xem như một cái Nửa bước Hỗn độn cảnh! Ta nghĩ Lão ma trước đây cũng đạt đến cảnh giới này!“. Lần này đến Ma anh đến giải thích.
“Biết là cái nào chủng tộc sao?“. Vũ Thiên Quân nhíu mày, hắn không nghĩ đơn giản như vậy ah! Tinh không đang sáp nhập lại đột nhiên xuất hiện cái này thể nội thế giới không phải quá trùng hợp đi!
“Không biết! Chúng ta đang trong thể nội thế giới của hắn, không cảm nhận được chút nào!“. Nguyên hồn nhàn nhạt nói.
“Huh!“. Vũ Thiên Quân nhíu mày. Cảm giác ngồi trong tay người khác hắn rất không thích ah. “Xem ra không chỉ ta bị ép vào nơi này!“. Vũ Thiên Quân cảm thấy cách đây không xa có một cái tu giả, chỉ có thông thần cảnh mà thôi! “Đi xem một chút!“.
“Đợi một chút! Tình huống có chút không đúng!“. Ma anh đột nhiên nói
“Hừm!“. Vũ Thiên Quân cũng cảm thấy không đúng. Tên kia thân thể đang bị lực lượng nào đó làm suy bại rất nhanh! Tóc nhanh biến trắng, tinh khí thần biến mất rất nhanh sẽ tử vong.
“Là thời không lực lượng! Đã tới thời không chi vực!“. Nguyên hồn ngưng trọng nói.
“Huh! Ta sinh mệnh lực lượng cũng mới miễn cưỡng đạt đến Thế chi cảnh, gặp cái kia Thời không lực lượng ăn mòn có lẽ cũng không chịu được lâu!“. Ma anh cũng ngưng trọng nói.
“Tên này lĩnh ngộ thời không lực lượng ah! Nguyên hồn ngươi có thể cảm ngộ nó sao?“. Vũ Thiên Quân ánh mắt loé lên nói.
“Ta mới đại đến ý cảnh nhất đoạn! Muốn lĩnh ngộ nó mất không ít thời gian ah! Nơi này có rất nhiều bảo vật!“. Nguyên hồn nói.
“Hừm! Trước thu mấy cái Thánh dược ah! Ta cảm thấy cái kia Xích thiên thảo khí tức!“. Nguyên hồn lại nói.
“Hử? Thánh dược!?!“. Vũ Thiên Quân có chút kinh dị. “Tốt! Đi một chút! Dù sao cũng còn thời gian!“. Cái này thế giới thể nội vậy mà đưa hắn đến đây chắc cũng không phải trùng hợp, hắn tin có rất nhiều người cũng như hắn bị truyền đến đây, chỉ là sẽ có chút hạn chế.
Hắn đạp bước lên không trung bay về phía cái kia Xích thiên thảo Thánh dược khí tức! Hắn lúc này cần Xích thiên thảo hơn nhiều so với các loại Thánh dược khác ah.
“Ha ha! Ta thật may mắn quá! Tại đây còn nhìn thấy Thánh dược!“. Một cái giọng cười hương phấn vang lên. Đây là một cái thiếu niên hắc y, một hồng răng trắng voi cũng Tuấn mỹ chỉ là hắn Ma khí cùng yêu khí tỏa ra vô cùng đáng sợ. Lúc này hắn đang đứng ở một cái khe núi vô cùng lớn, bên dưới vậy mà có tám cây dạng cỏ màu xanh toả ra linh khí bức người, chính là Thánh dược Xích thiên thảo!
“Há! Lại gặp ngươi!“. Đột nhiên một giọng nói hàm xúc vui vẻ vang lên, một cái bạch y mang mặt nạ màu trắng đạp không chầm chậm mà đến, không phải Vũ Thiên Quân thì còn là ai.
“Ngươi...“. Hắc y thiếu niên nhìn thấy người đến thì con ngươi co rút lại. Tên kia chính là người mấy ngày trước làm hắn chật vật mà chạy lĩnh ngộ quyền ý đáng sợ thiếu niên. Hắc y thiếu niên không phải ai khác chính là cái kia hắc cự điểu từng giao chiến với Vũ Thiên Quân ở Ma hải ah.
“Huh! Xem như có duyên! Cái này Thánh dược ta cần, ngươi đi đi! Điểu huynh!“. Vũ Thiên Quân cười cười.
“Ngươi... Không cần khinh người quá đáng!“. Thiếu niên giận tím mặt nhưng cũng không dám lao lên. Tên kia đáng sợ hắn đã thử qua, e rằng mấy tên kia cũng chưa chắc làm gì được tên này, nên biết hắn cũng là một cái tinh không cấp thiên tài ah.
“Được rồi! Cái này Thánh dược ta muốn, méo mó ở đây làm gì! Đi về phía đông có cái Thánh dược coi như là bồi thường cho ngươi!“. Vũ Thiên Quân có chút không kiên nhẫn nói. Hắn không muốn dây dưa với tên này ah.
“Ta tại sao phải tin ngươi?“. Hắc y thiếu niên nói.
“Ta đâu cần lừa ngươi! Việc lừa người khác ta khinh thường, huống chi bản thiếu gia lúc này không rảnh nói chuyện với ngươi, không đi ta đánh đến ngươi rời đi là được!“. Vũ Thiên Quân nhàn nhạt nói, một bộ muốn động thủ ah.
“Tốt! Ngươi có giỏi lưu lại họ tên?“. Hắc y thiếu niên lùi lại một cái tức giận nói.
“Điểu huynh nhớ kỹ ah! Ta họ Vũ!“. Vũ Thiên Quân lại cười cười nói.
“Hừ! Ta họ Phượng! Không phải Điểu!“. Thiếu niên hừ lạnh rồi quay người rời đi, tập hợp mấy tên kia hắn sẽ trả thù này!
“Ha ha! Không hẹn gặp lại ah!“. Vũ Thiên Quân cười nói. Hắn không muốn chiến là do lúc này hắn chưa rõ nơi này, không trung cũng có chút không đúng, nhỡ thật ra tay cái kia Thời không lực lượng lại hiện ra hắn cũng bó tay.