Ma Thần Thiên Quân

Chương 446: Tế vs Hiên. Rời khỏi Thiên giới




“Vù...”. “Ầm...”. Từng đợt nham tương bắn lên thiên không rồi đánh xuống khắp cự đảo, khắp nơi tiểu thú, phi cầm gầm thét kêu loạn đầy sợ hãi. Mà đây mới chỉ là bắt đầu.
“Vù...”. Thiên Quân thân hình như điện chạy ra phía ngoài đảo cũng có thể cảm nhận được chỗ núi lửa kia hai cỗ kinh thiên động địa khí tức nổi lên, âm thanh của bọn hắn như là kinh không đại lữ vang lên.
“Ngươi hôm nay muốn cứu hắn là si tâm vọng tưởng!”. Tế giọng nói vang lên giữa thiên địa. “Ầm!”. “Ầm...”. Cả thiên không như bị nham tương chiếm giữ, một đầu trường hà nham tương khuấy động không gian quét về phía Thiên Quân, uy lực làm người sợ hãi. Công kích còn chưa đến Thiên Quân đã cảm thấy tử vong tràn ngập, nóng bức khí tức kia cho hắn cảm giác vô lực, không có chút nào nghi ngờ, trường hà kia nếu đánh lên người hắn thì hắn chắc chắn không thoát khỏi cái chết!
“Ha ha, ta muốn bảo trụ hắn ngươi có thể làm được gì hắn?”. Hiên giọng cười lạnh vang lên. “Lên!”. Theo một tiếng gầm thét vang lên, từ bên ngoài cự đảo, chín cột nước từ hàn hải chợt phong lên trời đánh về phía nham tương trường hà, chắn lại nó phía sau lưng Thiên Quân.
“...”. Thiên Quân quay đầu khiếp sợ, bất kể là nham tương trường hà hay hàn thủy lực lượng đều xa xa không phải hắn có thể hình dung, nó vượt quá xa nhận thức của Thiên Quân hắn, quả thực khiến hắn một chút cũng không dậy nổi cảm giác phản kháng!
“Ông...”. “Ông...”. Thế nhưng tiếp đó lại xảy ra dị biến khiến Thiên Quân kinh ngạc, thể nội thế giới Bản nguyên chi hải bỗng nhiên rung động kịch liệt, vô số Thiên Quân hoa như không đáng tiền chợt nổi lên sau đó lao ra Thể nội thế giới hướng về bốn phương tám hướng khuếch tán, không những thế còn là càng lúc càng nhiều Thiên Quân hoa đi ra thể nội thế giới, Thiên Quân thân hình sinh sinh bị Thiên Quân hoa che kín, có thể thấy số lượng Thiên Quân hoa đạt đến con số đáng sợ như thế nào.
“Chuyện này...”. Thiên Quân giật mình không hề nhỏ, hắn ánh mắt lập tức nhìn theo một cái Thiên Quân hoa, cái sau sau khi lao ra thể nội thế giới liền rơi vào cách đó không xa một cái chim nhỏ xấu số bị nham tương rơi xuống bỏ mình...
“Vù...”. “Vù...”. Thiên Quân hoa cuốn lên một chút liền quay trở lại Bản nguyên chi hải.
“Đây là...”. Thiên Quân con ngươi co lại sau đó kinh hỉ, chim nhỏ kia cũng giống những dị linh, chúng thể nội lại cũng có Bất hủ vật chất, Thiên Quân hoa đột nhiên lao ra Bản nguyên chi hải là đi thu lấy Bất hủ vật chất có trong thể nội của chim nhỏ bị chết kia, lại tưởng tượng đến số lượng Thiên Quân hoa bay ra Bản nguyên chi hải hắn tim cũng một hồi tim đập nhanh, tính đơn giản một bông hoa một đạo Bất hủ vật chất, tương đương một cái dị linh, chí ít cũng có mấy vạn...
“Không ngờ trên đảo này sinh vật tất thảy đều cũng là Thiên đạo hóa thân, không trách chúng lẫn nhau chung sống hòa bình, Tế cùng với Hiên giống như là đang mưu đồ với Thiên đạo hóa thân, đúng là không phải thiện nhân, Thiên giới này rút cục còn có bao nhiêu bí mật...”. Thiên Quân kinh hỉ cũng không dám khinh thường, Tế cùng Hiên ở giữa đánh giết khiến trên đảo vô số sinh vật, cây cối chết đi thì cũng chính là một cái Thiên đạo hóa thân chết đi tiện nghi cho Thiên Quân nhưng hắn cũng không dám ở lại trên đảo quá lâu, Thiên Quân hoa vẫn điên cuồng ra vào Bả nguyên chi hải, bản thân hắn lại cấp tốc chạy ra phía bên ngoài cự đảo, xem ra phải đi ra Hàn hải may ra mới tránh được ảnh hưởng.
“Rầm...”. “Rầm...”. Nham tương trường hà cùng chín đạo hàn thủy đánh lên cuốn lấy nhau, từng tiếng động kinh thiên động địa vang lên, không gian sụp đổ đen kịt một mảnh rộng lớn. Nham tương chỉ là đi đến một đầu trường hà nhưng có thể ép được chín đầu Hàn thủy có thể thấy Nham tương sức mạnh nhưng là cường đại hơn Hàn thủy sức mạnh, nói cách khác Tế có thể đã cường đại hơn Hiên.
“Hiên! Ngươi hôm nay đã không phải đối thủ của ta, ngươi còn muốn ngăn cản ta giết hắn đừng trách ta hạ thủ độc ác!”. Chỗ núi lửa lại vang lên tiếng lạnh lùng băng lãnh.
“Giết ta? Ha ha ha! Ngươi cho dù luyện hóa được mấy loại dị năng nhưng cũng có thể làm gì được ta? Không phải cũng chỉ có thể cách một khoảng thời gian lại đánh phá lưỡng cực vách ngăn đến phong ấn ta sao? Ngươi nếu có thể giết ta còn để ta sống đến bây giờ?”. Hiên cười lạnh điên cuồng gầm thét. “Chờ ta một ngày khôi phục, phá ấn mà ra sẽ là ngày chết của ngươi!”.
“Phá ấn? Ngươi nghĩ mấy cái nhãi nhép mang tên Vượt đạo giả có thể giúp được ngươi? Ngươi hạ xuống ba lần đánh cược nhưng có lần nào thành công? Ha ha, ngươi sớm muộn cũng thành quân lương của ta mà thôi!”. Giọng của Tế vẫn không chút thay đổi, vẫn là lạnh lùng nói.
“Ha ha, vậy sao?”. Hiên cũng không chút yếu thế. “Nếu là như thế ngươi tại sao nhất định phải giết bọn hắn? Ngươi từ lâu đã phản lại Thiên đạo làm sao lại cần giết bọn hắn? Ngươi cần chút đó bản nguyên của bọn hắn? Chuyện cười!”.
“Đã như vậy ta liền xem ngươi có thể cản được hay không!”. Tế như không nói được nữa chợt im lặng. Núi lửa lại ầm ầm bộc phát, bên trong có vật gì đó như muốn phá thể mà ra, kịch liệt rung động.
“Ngươi muốn hàng lâm Hàn cực thế giới của ta? Ha ha, mơ tưởng!”. Hiên phát hiện ra gì đó lạnh lùng cười nói.
“Ầm...”. “Ầm...”. Không gian chôn vùi, thiên không biến mất, cả cự đảo bắt đầu rung động kịch liệt giống như có một có quái thú khổng lồ đáng muốn nâng cả cự đảo này lên, chỉ là như có một bàn tay vô hình đè xuống, hai cỗ lực lượng ở va chạm mạnh mẽ vô cùng không phân trên dưới...
“Rắc..”. “Rắc...”. Sau đó cả cự đảo như bị áp lại, phía trên đó sinh vật chết đi càng nhiều, tình trạng này cứ như vậy giằng co gần một canh giời, Thiên Quân đứng tại bên ngoài cự đảo quan sát càng thêm rung động không thôi, Thiên Quân hoa vẫn như từng dòng từ Bản nguyên chi hải đia ra rồi lại quay trở lại Thiên Quân thể nội nhưng hắn không có đi nhìn những cái đó, hắn một mực tập trung nhìn đến đại chiến, đồng thời chờ Hiên ý chí. Tiếp đó Thiên Quân nhìn thấy địa địa rạn nứt ra từng khe rãnh như thâm uyên sâu không thấy đáy, sau đó nham tương từ đó phun trào, dĩ nhiên là muốn xâm nhập cự đảo này. Xem ra Hiên khó có thể ngăn cản Tế đến đây.
“Hừ! Ngươi yếu đi nhiều rồi, còn không có khả năng ngăn cản được ta hàng lâm Hàn cực!”. Giọng nói của Tế lại vang lên.
“Ha ha, vậy sao? Ta đúng là không thể ngăn cản ngươi hàng lâm Hàn cực, chỉ là ngươi cũng không làm được gì!”. Hiên nhưng là không có chút nào nao núng, hắn trái lại lại cười lạnh. “Tiểu tử, đi đi, hắn bản thể đang ở lưỡng cực vách ngăn, lực lượng giảm nhiều, ngươi có một hơi thở để đi khỏi Thiên giới!”. Đồng thời tách ra một đạo âm tuyến truyền vào tai của Thiên Quân.
“...”. Thiên Quân con ngươi co lại lập tức câu thông Hủy diệt chi hải, nhất thời Hủy diệt khí tức tràn ngập, bài xích lực lượng xuất hiện, Thiên Quân thân hình liền như vằn nươc rung động, mặc cho Thiên Quân hoa vẫn có rất nhiều truyền về phía thể nội của hắn, hắn nhất định phải tranh thủ cơ hội chạy ra khỏi Thiên giới, bằng không nếu để Tế đến đây nhìn hắn chằm chằm thì hắn chắc chắn phải chết.
“Đáng chết! Ngươi đừng hòng đạt được mục đích! Lưu lại cho ta!”. Tế giống như cũng nhận ra điều gì lập tức gầm thét, nham tương vốn tràn ra cự đảo chợt thu lại vào trong thâm uyên, không cần nghĩ cũng biết là hắn đang thu lại bản thể quay lại nham tương thế giới, vận dụng sức mạnh tối cường ngăn cản Thiên Quân rời đi Thiên giới.
“Khực...”. Không biết vì nguyên nhân gì, sau khi Thiên Quân nhận lấy lực bài xích thì chợt cảm thấy áp lực khủng bố ép lên người hắn, giống như là đang bị cưỡng ép áp súc lại thân thể, hắn cổ họng đã có chút ngòn ngọt. Chỉ là hắn cũng không quan tâm đau đớn này mà là vô cùng kinh hỉ phát hiện, hắn quả nhiên đang bị đẩy ra khỏi Thiên giới đúng như Hiên nói.
Xung quanh trước mặt một mảnh đen kịt, Thiên Quân có cảm giác mình đang nằm trên một dòng nước, xung quanh đủ loại khủng bố sát cơ, nếu hắn không phải đang được dòng nước này bảo hộ thì chỉ e lập tức sẽ bị xoắn giết không còn.
“Ta sớm muộn sẽ có thực lực đi ngang qua vực ngoại ngao du...”. Thiên Quân liền có suy đoán đây chính là Thiên ngoại không gian, ngày đó hắn nhưng là nhìn thấy Minh Đế cùng Ám Tôn tại hoàn cảnh này đánh giết, cũng biết được có thể tại tromg hoàn cảnh này sinh tồn cũng là đại năng vô cành mạnh mẽ.
“Hừ! Lưu lại cho ta!”. Thiên Quân đang âm thầm cảm thán thì đằng sau vang lên tiếng hừ lạnh như âm hồn bất tán khiến hắn giật nảy cả mình khiếp sợ nhìn lại, phía sau hắn một cái cự thủ từ nham tương đỏ vàng sắc đan xen lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được lớn lên như đang xỏ xuyên hư không vồ về phía hắn. Cự thủ còn chưa đến nhưng sóng nhiệt không thể hình dung đã phả vào mặt Thiên Quân.
“Ngươi không giết được hắn!”. Lại một tiếng lạnh lùng tang thương vang lên, một cái cự thủ bạch sắc tỏa ra âm hàn khí cực khiến hư không cũng như bị đóng băng cũng vươn đến nhưng là đập lên nham tương cự thủ.
“Ngươi bản thể bị phong ấn, liệu có thể vận dụng được bao nhiêu lực lượng? Toái cho ta!”. Tế giọng nói lạnh lùng vang lên, nham tương cự thủ đột nhiên tỏa ra một vòng sóng nhiệt đánh lên cự thủ băng bàn, cái sau quả nhiên đúng như Tế nói, lực lượng không đủ ngăn cản được nham tương cự thủ, nhiều nhất cản lại được sáu thành lực lượng của nham tương cự thủ mà thôi, nham tương cự thủ vỗ nát băng hàn cự thủ lại tiếp tục đánh về phía Thiên Quân, lực lượng giảm bớt rất nhiều nhưng Thiên Quân vẫn cảm thấy được tử vong uy hiếp.
“Ta chỉ có thể giúp được ngươi như thế, hi vọng ngươi có thể sống sót...”. Như có như không tiếng thở dài vang lên giữa thiên ngoại. Dĩ nhiên là giọng nói của Hiên, hắn đã tận lực rồi.
“Tế...”. Thiên Quân lạnh lùng phun ra một chữ, xem ra cái này đại năng không có khả năng dễ dàng buông tha cho hắn, cho dù Hiên đã ra tay ngăn cản nhưng vẫn không thành, cắn răng một cái, hắn không có khả năng ngồi im chịu chết, Vô cực Thiên đồ hiện ra, hắn đương nhiên phải dùng đến cực hạn năng lực của mình.
“Trấn áp chư thiên...”. Một loại khủng bố quy tắc lan tràn khiến có không gian cũng bị cố định lại, dĩ nhiên chính là Thiên Quân đệ nhất thần thông. Có thể tại một thời gian nhất định cố định lại tất thảy, bất kể thời gian, không gian hay lực lượng đều muốn cố định lại, đương nhiên cũng có giới hạn vầ tu vi, thực lực.
“Hỗn nguyên đồng!”. Mi tâm tách ra một đạo bạch quang đánh về phía cự thủ.
“Tạo hóa chi quang!”. Năm đạo vạn thải hào quang hóa thành một cái quang trụ nối tiếp ngay phía sau bạch quang.
“Luân hồi tịch diệt!”. Sau cùng nhất một đạo thần thông Thiên Quân cũng không dám bảo lưu đánh ra. Nhất thời thiên ngoại cũng như tăm tối, tất cả như lâm vào trầm luân im lặng.
Chỉ là Thiên Quân bốn đạo Thần thông có thể cản được một chảo này? Đáp án vô cùng rõ ràng.
“Rắc...”. “Rắc...”. Hư không trước mặt vang lên từng tiếng rắc rắc ghê người, Thiên Quân đệ nhất thần thông bị cường lực đánh phá, hắn bản thể cũng chịu đến tổn thương nghiêm trọng, khóe miệng máu tươi lập tức tràn ra, thế nhưng hai mắt của hắn lúc này lại sáng lên, há miệng gầm thét.
“Hạo Thiên! Đến đây...”. Hắn mang tâm lý cầu may! Giọng nói cũng không có bao niêu tính xuyên thấu nhưng lại đánh thức một thứ ở xa xôi trong Ngao thần tinh không.
Hạo Thiên tháp quảng trường lúc này vô cùng đông đúc, Hạo Thiên Thần địa thành viên đến đây quan sát Hạo Thiên tháp có rất nhiều, nên biết đây chính là một trong Hạo Thiên thất bảo, đã từng bị xem như bị thất lạc, lúc này lại hiện ra chân chính diện mạo, dĩ nhiên gây nên rất nhiều chú ý. Thậm chí còn có không ít kẻ tự nhận bản thân ưu tú, có thể nhận được Hạo Thiên tháp ưu ái...
Từ năm ngày trước khi Thiên Quân thành công vượt tháp gây nên sóng lớn đã một phần giảm đi, đây một phần là do sau đó Thiên Quân từ chối khiêu chiến của mấy vị Thần tử, thể hiện ra bản thân nhu nhược, có nhiều kẻ nhưng là xem Thiên Quân dựa vào vận may mà đi qua Hạo Thiên tháp. Đương nhiên khi có rất nhiều tu giả đi vào Hạo Thiên tháp thì bọn hắn liền biết, Thiên Quân tuyệt không phải dựa vào vận may, đơn giản đó là tất cả những tầng trấn thủ quang ảnh đều là Thiên Quân một người!
Năm ngày có không ít Thần địa địa tử đi vào khiêu chiến nhưng thành tích cao nhất cũng chỉ có tầng bốn mà thôi, điều này càng làm cho Thần địa đệ tử một lần nữa đánh giá lại Thiên Quân, thế nhưng có một điều bọn hắn không hiểu đó là Thiên Quân vì sao lại không tiếp nhận khiêu chiến? Hắn sợ hay còn là thật sự không có hứng thú với Chuẩn Thần chủ vị?
Hôm nay Hạo Thiên Thần địa cũng có không ít đệ tử đi vào Hạo Thiên tháp thí luyện, chỉ là khi thí luyện vẫn diễn ra kịch liệt thì Hạo Thiên đột nhiên run rẩy, sau đó bộc phát ra kinh người hào quang, hơn ba mươi Thần địa đệ tử bị cưỡng chế ném ra Hạo Thiên tháp, ngay sau đó dưới con mắt trợn trừng của rất nhiều Hạo Thiên Thần địa đệ tử, nó bay lên ẩn vào hư không biến mất!
“...”. Việc này lập tức kinh động hai vị Hỗn độn cảnh đang tọa trấn tại Hạo Thiên Thần địa, bọn hắn lập tức chạy đến nhưng một chút khí tức cũng không bắt được, sau đó cả hai chui vào hư không biến mất, tiếp đó lại là một đám Bán bộ Hỗn độn cảnh, Lão Long, Tuyết Lão... Xuất hiện sau khi cũng là chui vào hư không biến mất. Để lại một đám Thần địa để tử cùng trưởng lão Thánh hiền cảnh kinh sợ không thôi.
Tác giả: Đế Thanh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.