Ma Thần Thiên Quân

Chương 419: Vũ Thế Thần xuất quan!




Hơn trăm vạn dặm bên trong Thiên lôi cấm địa đã có mấy trăm vạn năm đi đến, nói đúng hơn thì từ Thượng cổ đến này đã không có bất kỳ tu giả nào dám đặt chân đến đây, đơn giản bên trong này cho dù là Hư vô cảnh cường giả đại năng cũng không dám đơn giản đi vào, bên trong tồn tại Lôi đình lực lượng đạt đến cực hạn, bên trong cơ bản là không tồn tại sinh linh có thể sinh sống!
Đương nhiên nói như vậy cũng không phải tuyệt đối, chí ít lúc này không phải như thế!
“Hống...”. “Hu...”. Một quái vật toàn thân lôi điện khủng bố ngập tràn đứng tại trong này gầm thét, Lôi điện như là vạn tượng hào quang lập lòe quanh thân nó bá đạo đến mức lôi đình xung quanh cũng phải nhao nhao tách ra giống như nhận định loại kia lôi đình mà quái thú phát ra là lôi đình trung vương giả, đế vương, lôi đình lực lượng xung quanh chỉ như thức ăn của loại kia lôi đình, quái thú kia cũng là tại chỗ này hấp thu lôi đình lực lượng không ngừng đề thăng tu vi.
Nếu có thể nhìn thấu vào lôi đình hào quang bên trong sẽ thấy quái thú này thực thể giống như mèo khổng lồ, tai dài vung vẩy lôi đình lực lượng khủng bố, thân cao mười trượng, dài gần ba mươi trượng, nó khí tức tỏa ra càng là khủng bộ tuyệt luân, Thánh tổ bước thứ chín đỉnh phong, chính là cực hạn tu vi mà tinh không có thể chịu được lúc này, chỉ là khí tức của nó cho thấy vừa mới đột phá mà thôi.
Nó chính là trong truyền thuyết tồn tại Lôi chi sủng nhi, Lôi thú!
“HU..”. Lôi thú há miệng khẽ hấp, nhất thời vô số kinh khủng lôi đình lực lượng quanh thân nó tất cả bị nó hút vào trong miệng, nó thân hình hiện ra một khắc liền thu nhỏ lại một vòng, cao chỉ khoảng một trượng, dài hơn hai trượng, so với trước “kiều tiểu” hơn nhiều.
“Chủ nhân!”. Lôi thú sau khi đột phá thành công thu lại khí tức thì nhìn về một phương hướng càng sâu bên trong Thiên lôi cấm địa khẽ kêu một tiếng, bên trong Thiên lôi cấm địa này ngoài nó ra lại còn tồn tại khác?
“...”. Lôi thú khẽ kêu một tiếng thì tại càng sâu bên trong Thiên lôi cấm vực cách đó khảng hơn ngàn dặm như có cự thú cũng thức tỉnh, Lôi đình lực lượng chợt rung động, nếu có thể cảm nhận được lôi đình bên trong Thiên lôi cấm địa cảm tình sẽ thấy bọn nó đang hưng phấn vô cùng, Lôi thú mang đến lực lượng như Lôi chi đế vương thì bên trong kia tồn lại Lôi đình lại như lôi đình thân vương, tất thảy lôi đình đều như muốn hướng đến bên kia thân cận. Sau đó không lâu, lôi đĩnh khẽ nhúc nhích tán ra lại tụ hợp, một bóng người như tập hợp từ vô số lôi đình dần đàn thành hình trước mặt Lôi thú, kẻ này sở hữu lôi đình so với Lôi thú còn muốn bá đạo hơn nhiều, càng thêm cao quý, thế nhưng lại cho người ta cảm giác hắn lại càng hòa hợp vào thiên địa, đủ loại pháp tắc huyền bí, lực lượng càng thêm thuần túy...
“Ha ha, ngươi cuối cùng cũng đã thành công luyện hóa cùng tìm hiểu Vô cực chi lôi, thấy thế nào?”. Bóng người tụ lại thành một vị hắc y thanh niên nhìn như hai lăm hai sáu, hắn sau khi hiện thân liền nhìn Lôi thú cười cười nói. Hắn chính là kẻ mà Võ Tử Hiên đám người muốn tìm, phụ thân của Vũ Thiên Quân, Vũ Thế Thần!
“Chúc mừng chủ nhân thành công đột phá Thánh tổ bước thứ tám!”. Lôi thú đối với trước mặt Vũ Thế Thần cũng không có cái gì kiêu ngạo lập tức cúi đầu, hạ thấp mình nói. “Vô cực chi lôi quá mức khủng bố, ta cũng mới chỉ có thể tìm hiểu ba thành, bấy nhiêu cũng khiến bản nguyên của ta thay đổi càng thêm cường đại đến đáng sợ, tin tưởng tinh không này ta là Lôi thú có không gian phát triển lớn nhất!”. Nó đối với Vũ Thế Thần vô cùng kính cẩn nói. Chủ nhân bảy năm trước truyền cho nó Vô cực chi lôi, cũng chỉ tám năm tìm hiểu cùng phát triển nó đã so với trước cường đại hơn mấy chục lần, không những tu vi tăng mạnh mà thực lực cũng đề thăng cực hạn.
“Ta đột phá là chuyện sớm muộn, Vô cực chi lôi khiến ta một bước trực tiếp thành tựu Hư vô chi lực, trên căn bản đột phá đến Hư vô chi cảnh là chuyện thời gian mà thôi, chỉ cần tinh không biến đổi đầy đủ cho Hư vô cảnh đột phá, ta sẽ nhanh chóng đột phá Hư vô cảnh!”. Vũ Thế Thần cũng không có bao nhiêu vui mừng mà chỉ nhàn nhạt nói. Lĩnh ngộ Vô cực chi lôi, nắm giữ lấy loại tối cường lực lượng này thì bao nhiêu khúc mắc trong lòng hắn cũng mở ra nhiều, những cố kị trước kia cũng tiêu tán rất nhiều, hắn hôm nay đã không còn sợ bất kỳ thế lực, chủng tộc nào.
“Như vậy chúng ta cũng đến lúc đi ra Thiên lôi cấm vực rồi?”. Lôi thú vốn đã biết những điều này cũng không còn kinh ngạc nữa quay đầu nhìn ra bên ngoài Thiên lôi cấm vự đày chờ mong nói.
“Đúng vậy! Tám năm ta đã hoàn toàn nắm giữ Vô cực chi lôi huyền bí, ngày sau theo tu vi của ta tăng lên sẽ ngày càng đáng sợ cùng hoàn thiện, đến lúc đó cho dù là Thiên đạo lôi phạt cũng xa xa không kịp Lôi đình lực lượng của ta!”. Vũ Thế Thần đầy tự tin nói. “Đã đến lúc ta cần đi tìm Vận nhi cùng Tiểu Liên rồi, bất kỳ kẻ nào cản đường ta lập tức diệt sát!”. Tuy rằng còn chưa cùng Hư vô cảnh cường giả giao chiến nhưng hắn tự tin bản thân đã có thực lực cùng Hư vô cảnh ganh đua, thậm chí là có thể chém giết.
Nói đoạn hắn thân hình nhẹ chuyển đã ngồi trên lưng Lôi thú, khẽ nhẹ vỗ lên gồ vai của nó mỉm cười nói. “Đi thôi!”.
“Gào...”. “Ầm!”. “Viu...”. Lôi thú ngửa đầu ngầm lên một tiếng, dưới chân lôi hỏa chợt sinh ra, bốn chân hữu lực dẫm lên đại địa đánh ra bốn lỗ sâu, thân hình nó cũng biến mất không khỏi nguyên bản vị trí, tốc độ nhanh đến cực hạn.
Chưa đến hai canh giờ, bên ngoài Thiên lôi cấm đại ngoại vi, một người một thú chợt xuất hiện, bên ngoài Thiên lôi cấm địa lúc này lại đứng đấy không ít tu giả, có thể có ý định đến Thiên lôi cấm địa đương nhiên đều là cường giả có thực lực không thấp, cơ bản đều là Thần cảnh cường giả trở lên, một đám thực lực không có cái nào đơn giản.
“Hả? Lại có kẻ đi ra Thiên lôi cấm vưc? Hít! Thánh tổ cảnh cường giả? Còn trẻ như thế?”. Nhìn thấy Vũ Thế Thần đi ra thì có không ít ánh mắt nhìn đến hắn đầy kinh hãi, một trong số đó sợ hãi nói. Kẻ này chỉ nhìn ra Vũ Thế Thần tu vi là Thánh tổ cảnh, về phần là bước thứ mấy lại không biết.
“Con trẻ như thế lại là Thánh tổ cảnh, không lẽ cũng là Thái cổ chủng tộc thiên kiêu?”. Có tu giả kinh sợ nói. Năm năm này Thái cổ thiên kiêu hàng lâm tinh không vô tận đã không phải tin tức khó biết, hầu hết tu giả đều là biết đến Thái cổ chủng tộc thiên kiêu vô cùng đáng sợm tuổi không lớn nhưng tu vi đều cao đến dọa người, thậm chí có mấy vị đỉnh phong thiên kiêu tu vi cũng có Đại thánh cảnh, nếu không phải cố kị những cường giả khủng khiếp của tinh không đi ra trấn áp. Bọn hắn đã có tư cách hoành hành tinh không rồi. Đương nhiên, cho dù là như thế cũng không có bất kỳ tu giả nào dám khinh thường, trái lại vẫn vô cùng sợ hãi Thái cổ chủng tộc thiên kiêu.
“Lôi đình lực lượng như thế, không lẽ hắn là Thái cổ Lôi thần tộc?”. Có kẻ nhìn ra gì nó vội nói.
“Các ngươi mau nhìn, cái kia linh sủng tọa kỵ của hắn...”. Thế nhưng lúc này một cái tu giả kinh hãi thét lên chỉ về phía Lôi thú.
“Lôi... Lôi thú...”. Có kẻ khác kinh hãi hô lên.
“Trời! Trong truyền thuyết Lôi thú lại làm tạo kỵ cho hắn? Hắn rút cục là ai?”.
“...”. Lập tức vô số ánh mắt nhìn về phía Vũ Thế Thần cùng Lôi thú đầy kinh ngạc cùng sợ hãi, trong đó thậm chí có không ít ánh mắt tham lam nhìn về phía Lôi thú, đây chính là vô thượng linh vật, tương lai chắc chắn là một phương cự đầu cường giả, nếu có thể nhận được nó tán đồng thì tương lại đương nhiên có được một vị cường lực giúp đỡ ah, nhất thời vô số ánh mắt tràn đầy tham lam nhìn về phía Lôi thú, chỉ là bọn hắn cũng không có cái nào đứng ra làm kẻ đầu đàn, Lôi thú cho dù quý giá cùng có lợi ích vô cùng lớn nhưng cũng phải có mạng hưởng mới được.
Vũ Thế Thần tu vi Thánh tổ cảnh lại có thể thu được Lôi thú nhận đồng đương nhiên cũng có thực lực vô cùng mạnh mẽ, muốn đánh chủ ý đến Lôi thú thì phải xem bản thân có đủ lực lượng hay không đã. Mặt khác còn muốn suy tính sau khi có thể từ tay Vũ Thế Thần đoạt được Lôi thú thì Lôi thú có thể hay không nhận bản thân làm chủ, có thể trước rất nhiều tu giả ở đây thành công mang đi Lôi thú.
“Ồ? Thiên lôi cấm địa lúc nào lại khiến cho nhiều tu giả hướng đến như thế? Bọn hắn đến đây là có chuyện gì sao?”. Nhìn đâu đâu cũng đầy rấy là tu giả, Vũ Thế Thần hơi chút nhíu mày kinh ngạc nói. Nơi này đúng là thiên đường của luyện thể giả nhưng nếu đã đến cũng không cần đứng tụ tập bên ngoài này chứ? Thiên lôi cấm địa ngoại vị mấy chục dặm thông thường Thần cảnh cường giả cũng có thể đi ngang rồi, đứng bên ngoài tụ tập làm gì?
“Mỗi vạn năm Thiên lôi cấm địa sẽ có một lần phun ra đại lượng lôi đình trân bảo, không lẽ bọn hắn là muốn đánh chủ ý với nhưng thứ kia?”. Lôi thú hơi chút kinh ngạc nói. Bất quá ngay sau đó nó mặt mũi âm trầm xuống, Lôi điện lực lượng chợt sinh ra, nó là chân chính bị chọc giận rồi.
“Thuộc hạ thấy bọn hắn đáng muốn tụ tập có ý nghĩ xấu rồi, hắc hắc, lại muốn đánh chủ ý lên đầu ta, những tu giả này quả thực không cần sống sót!”. Lôi thú lạnh lùng cười quái dị nói.
“Ha ha, Lôi thú ngươi chính là sinh ra từ lôi điện sinh vật, không những thực lực bất phàm mà tương lai lớn lên càng là một phương đại năng, bọn hắn đánh chủ ý lên đầu ngươi cũng không có gì lạ!”. Vũ Thế Thần cũng cười lạnh lẽo. “Bất quá ý nghĩ này lại trực lên đầu ta mà đánh. Xem ra Vũ Thế Thần ta mới bế quan hơi mười năm đã không có người nhớ đến ta rồi!”.
“Ha ha ha, không ngờ bản thiếu giá đi ra ngoài một lần thăm đến Thiên lôi cấm địa lại gặp được bực này cơ duyên, Lôi thú ta thu!”. Trước nhiều tu giả vẫn đang còn âm thầm suy tính thì đột nhiên một giọng cười đầy bá đạo vang lên, như không rung động kịch liệt, một vòng xoáy không gian chợt hiện lên sau đó một thanh niên phong thần như ngọc, khóe miệng cười cười, mặc kim sắc y phục chân đạp lôi đình bước ra từ vòng xoáy không gian giống như lôi thần lâm thế, uy thế vô cùng đáng sợ.
“Thật đáng sợ lôi đình, chỉ e không kém mười năm trước vị kia của Vũ gia...”. Thanh niên mang theo lôi đình như là lôi vực lan truyền lập tức để cho rất nhiều tu giả kinh sợ lui lại, một trong số đó có tu giả kinh hô.
“Đây không lẽ cũng là Thái cổ Thần tộc thiên kiêu? Làm sao lại đến rồi một vị nữa, như vậy thì bảo vật chúng ta có thể tranh đến sao?”.
“Hừ! Một đám phế vật!”. Thanh niên kim y lạnh lùng liếc nhìn xung quanh một vòng nói. “Lôi thú là của bản thiếu gia, không muốn chết lập tức cút!”. Hắn giọng nói như chuông đồng vang vọng cả một vùng không gian rộng lớn, vô số lôi đình không có dấu hiệu nào đột nhiên sinh ra đánh về các phương hướng khác nhau, tu giả xung quanh một khi không tránh được lập tức kêu thảm.
“Ah! Cứu mạng!”
“Ah! Ngươi chết không được tử tế...”. Thanh niên này vừa đến đã không chút nào kiêng kị đã lập tức xuất thủ đánh giết những tu giả xung quanh, bất kể Nhân tộc, dị tộc hắn cũng đều không nhìn vào mắt, công kích tất thảy. Nhất thời không có bất kỳ ai dám chống lại hắn phong mang, một đám âm trầm lùi lại nhìn thanh niên đầy thù hận.
“Hắc! Cũng thật bá đạo!”. Đột nhiên một tiếng quái khiếu vang lên, hư không lôi đình chợt sinh ra, một vị trung niên nhân đột nhiên hàng lâm giữa thiên địa. “Thời đại này không phải của Thái cổ chủng tộc các ngươi, nếu hôm nay đã dám đến đây ngông cuồng hống hách, bản tọa liền chém ngươi, rút ngươi lôi chi bản nguyên!”. Trung niên nhân tu vi thình lình đạt đến Thánh tổ bước thứ tám, uy thế không chút nào giữ lại mà ầm ầm bạo phát khiến cho tu giả xung quanh chịu áp lực vô cùng to lớn, kinh hãi lui về phía xa.
“Ha ha, Lôi tộc? Các ngươi lại có thể so với Lôi Thần tộc ta? Nếu đã đến ta cũng không có khả năng để ngươi đi!”. Thanh niên kim y kia mắt híp lại nhìn trung niên nhân sau đó cười lớn nói. Hắn tu vi ầm ầm bộc phát cũng tỏa ta Thánh tổ bước thứ tám siêu cấp tu vi. “Hôm nay Lôi thú là của ta, kẻ nào dám nhúng tay ta tất chém!”. Hắn lạnh lùng bá đạo nói.
“Ha ha ha...”. Hai kẻ này còn đang đối chọi gay gắt thì đột nhiên Vũ Thế Thần đang ngồi trên lưng Lôi thú cười lớn nói. “Các ngươi muốn cướp đi Lôi thú đã nghĩ đến hỏi ý kiến nó chưa? Lại có hỏi qua ý kiến của ta chưa?”. Hắn ánh mắt hàm súc thú vị nhìn Thanh niên Lôi thần tộc cùng trung niên nhân Lôi tộc.
“Ngươi tính là thứ gì? Một cái Nhân loại cũng dám trước mắt bổn thiếu gia ta lên tiếng?”. Thanh niên lôi thần tộc như sư tử gầm lên lạnh lùng nói. Lôi đình lực lượng phô thiên cái địa cuốn lên hóa thành một cái cự thủ vỗ về phía Vũ Thế Thần, một lời không hợp liền đã động thủ.
“Hống...”. Lôi thú gầm lên một tiếng, lôi đình lực lượng quang thân nổ vang, nó bản thể cũng ầm ầm hiện ra, chỉ thấy nó há miệng khẽ hấp, thao thiên hấp lực sinh ra hóa thành một vòng xoáy hút lấy cự thủ lôi đình kia.
“Đây là Lôi thần tộc Thiên kiêu đánh ra lôi đình lực lượng, phế vật!”. Lôi thú một hấp đã hút đi Lôi đinh cự thủ sau đó liền lạnh lùng nói. Đây là nó nói sự thực, tu thành Vô cực chi lôi, nó đối với Lôi đình lực lượng càng thêm khao khát, càng cường đại lôi đình nó càng thích, cái kia Lôi thần tộc đánh ra lôi đình xa xa không bằng lôi đình lực lượng tại bên trong Thiên lôi cấm vực mà nó mới vừa đi ra.
“Còn có ngươi, Lôi tộc sao? Lôi đình lực lượng của ngươi như thế nào?”. Nó nhìn về phía trung niên nhân Lôi tộc nhe răng, sau đó há miệng phun ra một miệng đầy lôi đình lực lượng đánh về phái trung niên nhân.
“Thánh tổ bước thư chín đỉnh phong!”. Lôi thú thể hiện ra lực lượng thì hai kẻ kia lập tức nhìn ra nó tu vi, thình lình còn cao hơn bọn hắn một cấp độ, Thánh tổ bước thứ chín! Bọn hắn lập tức nhận ra bản thân hôm nay chỉ e khó bảo toàn, lúc đầu Lôi thú không hiện ra bản thể, từ kích thước đến xem thì nhiều nhất cũng chỉ là ấu thu mà thôi, tu vi đến được Thánh tổ cảnh cũng đã rất khá, Vũ Thế Thần tu vi thể hiện ra cũng chỉ có Thánh tổ bước thứ ba mà thôi, có thể như vậy mới thu được lôi thú, ai ngờ được Lôi thú là ẩn dấu tu vi, Vũ Thế Thần chỉ e cũng là như thế.
“Vi trần vi lôi!”. Trung niên nhân Lôi tộc kinh hãi không dám coi thường lập tức hô lên, nhất thời trước mặt hắn một cái hình chiếu thế giới ánh xạ ra lôi đình xuất hiện, phô thiên cái địa lôi đình lực lượng sinh ra hình thành một tấm chắn lôi đình ý định chắn lại Lôi thú công kích.
“Uỳnh!”. Hư không tan nát, lôi đình lực lượng lan tràn, tấm chắn lôi đình tan nát, trung niên nhân ngực bị đục ra FZgvTiyv một lỗ thủng cỡ nắm tay, lôi đình lực lượng tại đó tàn sát bừa bãi, hắn há miệng ho ra một ngụm máu lớn kinh hãi hóa thành một đạo lôi đình tránh ra một chỗ đầy kinh sợ nhìn Lôi thú.
“Phế vật!”. Lôi thú lạnh lùng phun ra hai tiếng.
“Bọn hắn lôi đình lực lượng cũng xem như tạm được, ngươi nếu thôn phệ Lôi chi bản nguyên của bọn hắn có lẽ cũng không tồi đâu!”. Vũ Thế Thần con ngươi lập lòe lạnh nhạt nói. “Giết bọn hắn đi, sau đó chúng ta quay về Liệt thần tinh vực, ta cần trước tiên trùng trấn gia tộc!”.
“Vâng! Chủ nhân!”. Lôi thú nghe vậy thì mắt sáng lên nói. Nó đối với Lôi đình lực lượng vô cùng yêu thích, Lôi chi bản nguyên của hai chủng tộc tu luyện lôi đình cường đại nhất là Thái cổ Lôi thần tộc và Lôi tộc nó đương nhiên lại càng thích, đây chính là vật đại bổ đối với nó.
“Lôi võng phiên thiên!”. Lôi thú há miệng phun ra vô số lôi đình, những lôi đình này liền như lưới bắt cá đan xen chụp lên bầu trời hướng về phía Thanh niên Lôi thần tộc cùng trung niên nhân Lôi tộc, dĩ nhiên là muốn một lần bắt cả hai cái.
“Không tốt! Chạy!”. Lôi Thần tộc thanh niên kinh hồn táng đảm lập tức quay đầu chạy trốn, về phần trung niên nhân kia trúng một kích của Lôi thú đã bị trọng thương không nhẹ, cho dù muốn chạy nhưng là có tâm nhưng vô lực.
“Chạy chỗ nào! Ngoan ngoãn giao ra Lôi chi bản nguyên cho bản đại gia!”. Lôi thú thấy vậy thì gầm lên một tiếng lập tức hóa thành một tia lôi đình đánh về phía Thanh niên kia, tốc độ nhanh đến cực hạn.
Tác giả: Đế Thanh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.