Ma Thần Thiên Quân

Chương 406: Đánh không chết tiểu cường




Hạo Nguyệt Thánh tử của Ma Quang Thánh địa đến Lý Lan tinh vực, Lý gia tổ địa để từ hôn với Lý Thanh Nguyệt. Việc này đối với danh dự của Lý Thanh Nguyệt cũng như toàn bộ Lý gia chính là đả kích chí mạng thế nhưng Lý gia cao tầng cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt cúi đầu chấp nhận, đơn giản là vì Ma Quang Thánh địa nắm đấm cường đại hơn, bọn hắn mạnh mẽ có thể trong một ngày triệt để lau đi sự tồn tại của Lý gia trong Lý Lan tinh vực!
Một trong hai nhân vật chính của chuyện này là Lý Thanh Nguyệt còn chưa quay về gia tộc thì chủ sự đã đồng ý việc hối hôn, Ma Quang Thánh địa cũng đã chuẩn bị quay về, thế nhưng chỉ chút nữa thôi khi bọn hắn quay đi thì gặp Lý Thanh Nguyệt vừa lúc quay trở về Lý gia tổng bộ trên quảng trường truyền tống môn, tại đây liền xảy ra chút ma sát, dẫn đến một hồi đối chọi gay gắt.
Chuyện này nếu nói khách quan thì tất thảy đều xuất phát từ Liên Cơ Thánh nữ của Ma Quang Thánh địa, nàng này có lẽ tại bên trong Ma Quang Thánh địa có được địa vị vô cùng cao, hành động bá đạo vô cùng, nàng ta nhưng là có ý định xuất thủ đánh chết Lý Thanh Nguyệt. Nếu không phải Lý Thanh Nguyệt tu vi đã đột phá đến Thiên đan cảnh đỉnh phong thì có khả năng chết dưới một chiêu kia, thế nhưng sau đó khi Thiên Quân xuất hiện đỡ lấy Lý Thanh Nguyệt thì sự tình liền có chút rối lên rồi. Cấp độ va chạm chớp mắt kéo lên, hai cái cường giả Thánh tổ của Lý gia lần lượt đi ra, Ma Quang Thánh địa Thất trưởng lão cũng đi ra, Thiên Quân càng là bại lộ bản thân có nhục thân lực lượng hơn xa thường nhân, lập tức có vài người đối với Thiên Quân sinh ra sát khí.
Lý gia Nhị tổ Lý Thuần Chính vốn định xuất thủ phế bỏ tu vi của Lý Thanh Nguyệt và Sư Nguyên, tại thời khắc đó Thiên Quân rút cục đã không nhịn được nữa mà tránh ra Lý Thanh Nguyệt xuất quyền ngăn cản, hành động này đương nhiên thể hiện ra hắn cường đại, cho dù chỉ là nhục thân cường đại nhưng cũng không thể phủ nhận hắn rất mạnh.
“Ha ha, các ngươi Lý gia thế nhưng ẩn tàng không ít thiên kiêu nha!”. Hạ Nhất Minh Thất trưởng lão của Ma Quang Thánh địa cười lạnh nhìn sang Thiên Quân sau đó lại nhìn về phía Lý Thuần Phong nói.
“Hắn không phải người của Lý gia ta!”. Lý Thuần Phong hơi chút trầm tư sau đó nhàn nhạt nói.
“Ha, vậy nếu ta giết hắn các ngươi cũng không có ý kiến?”. Hạ Nhất Minh lạnh lùng nói. Hắn đối với Thiên Quân đã hạ sát tâm, nhất định phải diệt trừ đi Thiên Quân. Hắn nhận biết rất nhiều thiên kiêu khủng bố nhưng Thiên Quân một chút tin tức tương quan cũng không có, như vậy hắn có tám thành nắm chắc Thiên Quân không phải là truyền nhân của thế lực lớn nào, hoặc đó là thế lực ở rất xa, căn bản không thể vươn tay đến đây. Mặt khác Ma Quang Thánh địa hắn thực lực còn đó, chém giết cái nào đó Thánh địa truyền nhân cũng không phải không có.
“Chuyện này chúng ta không quản, chỉ là muốn giết hắn đợi đi ra Lý gia tổng bộ hãy nói!”. Lý Thuần Chính cũng không sao cả nói. Thiên Quân cường đại hay không cũng không liên quan đến Lý gia hắn, chỉ là lấy Thiên Quân thể hiện ra lực lượng rất có thể là người của thế lực lớn nào đó, Hạ Nhất Minh muốn giết hắn cũng không ai cản được, thế nhưng nếu Thiên Quân chết tại Lý gia tổng bộ, người của thế lực kia nếu tìm đến, trút giận lên Lý gia thì Lý gia hắn chạy đâu cho hết nắng? Bất kể làm sao cũng thể để Thiên Quân chết ở Lý gia hắn.
“Vậy cũng không phải Lý gia ngươi có thể quản rồi!”. Bất chợt một giọng nói lạnh lùng vang lên từ phía xa xa vang lên, một cái cự thủ mang theo uy lực khủng bố cùng đạo vận dày đặc từ hư không thành hình đập về phía Thiên Quân cùng Thanh Nguyệt, nhìn thấy kẻ kia xuất thủ là muốn một lần giết luôn hai cái, Sư Nguyên cũng năm trong đó phạm vi công kích.
“Thánh tổ bước thứ chín...”. Lý Thuần Chính con ngươi co rụt, hắn vừa nhìn liền nhận ra kẻ xuất thủ là một cái Thánh tổ bước thứ chín siêu cấp cường giả. “Hư không trích thiên thủ! Không lẽ là Ma Quang Thánh địa tam trưởng lão, Liêu Phó Huân?”. Như có dự đoán hắn nhưng cũng không có ra tay ngăn cản.
“Ah...”. Lý Thanh Nguyệt kinh hãi, thân hình dưới áp lực to lớn run lên nhè nhẹn như muốn quỳ xuống thế nhưng ngay tại lúc này Thiên Quân chợt quay người, tay phải vung lên đẩy ra Thanh Nguyệt cùng Sư Nguyên, Thanh Nguyệt kinh sợ hô lên một tiếng đã bị ném về phía xa, đi ra phạm vị công kích của cự thủ.
“Uông...”. Thiên Quân ngẩng đầu gầm lên, vẫn là như thế vung ra một quyền cùng cái kia cự thủ đối kháng. Hắn nhận ra cự thủ này lực lượng to lớn, hắn không có tự tin tiếp được, chỉ có thể đẩy đi Thanh Nguyệt cùng Sư Nguyên, bản thân nhưng là cứng rắn chịu lấy một chiêu này.
“Rầm!”. “Rắc...”. Cự thủ lập tức che đi Thiên Quân thân hình đập xuống quảng trường, nền quảng trường lập tức sụp xuống một hố sâu rộng hơn mười trượng, cả cái quảng trường cũng như lâm vào động đất rung lên kịch liệt. Tất thảy những kẻ xung quanh đó lập tức kinh sợ lui lại, Thánh tổ cảnh cường giả oai bọn hắn một cái dính phải liền chết không thể nghi ngờ.
Lực lượng cuồng bạo lan tràn, tại hố sâu lực lượng cùng đạo vận đan xen không rõ hoàn cảnh, một cái lão giả chân đạp hư không chầm chậm đi về phía này, hắn quanh thân như có quang huy vô tận trần ngập, cả người như được bao vậy bởi vô số tinh thần, giống như trí giả khống chế chư thiên nhật nguyệt, lộ ra vô cùng bất phàm. Quanh thân hắn thiên địa như muốn hội tụ lại, hắn như hiện thân của thần đi đến nhân gian, sở hữu sức mạnh hùng bá thiên địa.
“Bản trưởng lão giết người ngươi có thể quản?”. Lão giả nhìn về phía Lý Thuần Chính hờ hững lạnh nhạt nói. Hắn quả nhiên chính là Ma Quang Thánh địa Tam trưởng lão, Liêu Phó Huân.
“Tại hạ không dám! Nếu Liêu Tam trưởng lão cũng đã hiện thân như vậy Lý gia ta có thể nhúng tay sao?”. Lý Thuần Chính nhưng là không dám lãnh đạm vội vàng nói. Tam trưởng lão Liêu Phó Huân này cùng Thất trưởng lão Hạ Nhất Minh khác nhau nhiều lắm.
“Tham kiến Tam trưởng lão!”. Nhìn thấy lão giả đi đến, Ma Quang Thánh địa một phương đều cung kính hô lên, kể cả Thất trưởng lão Hạ Nhất Minh cũng là như thế cúi đầu chào, Ma Quang Thánh địa giữa những trưởng lão với nhau cũng có khác biệt, như Tam trưởng lão này tu vi đã đến Thánh tổ bước thứ chín, tương lai có thật lớn khả năng trùng kích Hư vô cảnh, thành tựu đại năng Thánh hiền, đó chính là cường giả ở đỉnh phong của tinh không, không người không sợ.
“Đây là Thánh tổ bước thứ chín uy năng, quả nhiên đáng sợ!”. Có người than thở nói.
“Vừa rồi Liêu trưởng lão chỉ e còn không vận dụng quá sáu thành lực lượng, thế nhưng như vậy cũng có thể dễ dàng diệt sát trung kỳ Thánh tổ cảnh, tên kia cho dù lại cường đại cũng khó lòng sống sót!”. Có Thánh tổ cảnh quan sát thấy cự thủ kia uy lực nhẹ cảm thán, Thánh tổ cảnh lực lượng mỗi cấp cách biệt vô cùng lớn, theo như tên này nói thì Liêu Phó Huân giống như đang đem dao mổ trâu ra cắt tiết gà.
“Không ngờ cả Liêu Phó Huân trưởng lão cũng đến đây, Lý gia lần này đúng là ăn cái thiệt lớn, chỉ e còn muốn xuất huyết một trận!”. Lại có kẻ khác nói. Chuyện này bắt đầu từ Ma Quang Thánh địa nhưng chịu đến tổn thương cả vật chất, tinh thần, danh tiếng theo cái này Tam trưởng lão xuất hiện lại do Lý gia toàn bộ gánh lấy.
“Không dám liền tốt! Bằng không bản trưởng lão cũng ngại cho Lý gia ngươi một cái giáo huấn to lớn!”. Liêu Phó Huân giống như cũng không xem chuyện này vào đâu lạnh nhạt liếc qua Lý Thuần Phong nói. “Chuyện hôm nay tất thảy từ ngươi bắt đầu, ngươi cũng là đi chết đi!”. Nói đoạn lại một chưởng muốn vồ về phía Thanh Nguyệt.
“...”. Lý Thuần Chính trên trán gân xanh nổi lên, đây chính là ngay mặt đổi trắng thay đen ah, chuyện này người mù cũng có thể rõ ràng tất cả từ Liên Cơ Thánh nữ bắt đầu, thế nhưng Liêu Phó Huân lại đổ hết tất thảy lên Lý Thanh Nguyệt, thế nhưng Lý Thuần Chính cũng không dám phản bác, đây chính là liên quan đến Lý gia tồn vong, hắn chỉ có thể nuốt hận mà thôi. Ở quảng trường không những là Lý Thuần Chính hắn, cho dù là rất nhiều tộc nhân Lý gia cũng cảm thấy vô cùng khuất nhục, bọn hắn tất cả đều nắm chặt tay, hai con ngươi đầy thù hận nhưng không dám nhìn thẳng đến Liêu Phó Huân, chỉ có thể lặng im nhắm lại.
“Hả?”. Thế nhưng khi Liêu Phó Huân một chưởng sắp vỗ xuống thì đột nhiên quay đầu nhìn hố sâu chỗ hắn đánh xuống một chiêu chôn giết Thiên Quân, lực lượng tán loạn qua đi chút ít hắn có thể cảm nhận được bên trong đó vẫn tồn tại sinh mệnh lực lượng, nói cách khác cái kia không có chút nào tu vi “thường nhân” còn chưa có chết, ăn một đại chiêu của hắn nhưng lại không chết?
“...”. Rất nhanh liền có kẻ thứ hai nhận ra, Lý Thuần Chính, Hạ Nhất Minh, Lý Thuần Phong, còn có mấy cái Thánh tổ cảnh cũng nhận ra dị thường, Thiên Quân lãnh trọn một chiêu kia nhưng là không chết.
Đứng trong hố sâu Thiên Quân hai mắt lạnh lùng nhìn thiên không Liêu Phó Huân, hắn nhìn đến kẻ xuất thủ kia vô cùng tức giận, lúc này y phục đã rách nát, hai ống tay áo hoàn toàn biến mất nhưng cũng chỉ có như vậy mà thôi, Thiên Quân khí tức vẫn không chút thay đổi, thậm chí da cũng có hề có lấy một vết trầy xước nào, điều này cho thấy Liêu Phó Huân công kích cúng không có tạo nên chút nào thương tích lên Thiên Quân, lấy hắn Thái sơ thân thể lực lượng cho dù khủng bố cũng không làm được điểm này đi?
Thiên Quân, thậm chí tất cả những kẻ ở đây đều không biết, công kích của Liêu Phó Huân tuy rằng cường đại nhưng đánh lên Thiên Quân thân thể lại không đủ nhìn, đừng nhìn hắn lúc này không có tu vi mà khinh thường, hắn không có tu vi là do trong kinh mạch dày đặc lực lượng của Hỗn độn cảnh, Minh Đế, Ám Tôn cùng cái kia cuối cùng đi đến bí ẩn đại năng Bổ thiên tộc, lực lượng khủng bố mà đáng sợ này không những chặn lại kinh mạch của Thiên Quân mà còn tạo nên một cái lồng sắt bao quanh Thiên Quân thân thể, việc này khiến cho thân thể của Thiên Quân so với bình thường còn muốn cường đại hơn. Cái kia Liêu Phó Huân công kích trực diện lên Thiên Quân nhưng lại không biết là đang giúp Thiên Quân tiêu hao đi những lực lượng trong đó, vô tình giúp Thiên Quân trừ khử chút ít lực lượng tồn đọng trong kinh mạch, đương nhiên, lấy Liêu Phó Huân Thánh tổ bước thứ chín tu vi thì tiêu hao nhỏ bé vô cùng, cho dù công kích trăm vạn lần cũng không có khả năng giúp Thiên Quân khai thông kinh mạch, hắn cũng không có khả năng đánh giết được Thiên Quân, cho dù là Thiên Quân bị động chịu đòn thì hắn cũng không giết được Thiên Quân!
“Cái gì đồ chơi? Như thế nào công kích lại không chút nào thương tổn được ta? Không thấy chút nào đau đớn, không lẽ cũng là một cái thùng rỗng kêu to?”. Thiên Quân tức giận nhìn Liêu Phó Huân một chút, sau đó cảm nhận thân thể không có chút nào đau đớn hay không ổn thì nhẹ lẩm bẩm. Bất quá những điều này một chữ không lọt rơi hết vào tai mấy kẻ đang chú ý đến Thiên Quân thì đếu một trận run lên, nhất là Liêu Phó Huân, hắn như sư tử bị chọc điên, toàn thân lông tóc nổi lên cuồn cuộn, như có cự thần tại trên người hắn sống lại, phô thiên cái địa lực lượng lan tràn.
“Tiểu bối đáng chết! Vạn tinh thủ!”. Liêu Phó Huân điên cuồng gầm thét, một tay vỗ xuống hố sâu, hắn lúc này muốn lập tức giết cái kia vô sỉ tiểu bối. Hắn xuất thủ còn không giết được một cái không có chút nào tu vi tiểu bối, tin tức này nếu là truyền đi hắn còn có mặt mũi nào đáng nói?
“Ông...”. “Ông...”. “Ầm...”. Chín thành chín tu giả đang nhìn thấy chỗ này xung đột còn chưa hết kinh ngạc việc Liêu Phó Huân xuất thủ đánh giết Lý Thanh Nguyệt cùng Thiên Quân thì lại thấy hắn vốn nên đánh giết Lý Thanh Nguyệt thì đột nhiên nổi giận gầm lên đánh về phía hố sau lúc trước hắn đánh ra. Thế nhưng không phải vừa rồi hắn đã diệt sát Thiên Quân rồi sao? Như thế nào lại công kích nữa?
Không lẽ cái kia không có chút nào tu vi nhưng có thể nghạnh kháng một chiêu của Liêu Phó Huân cái này Thánh tổ bước thứ chín siêu cấp cường giả mà không chết? Tên kia nhục thân lại có cường đại như thế? Bọn hắn rất nhiều người đều nghĩ đến một khả năng. Chỉ có tên kia chưa chết thì vị này Ma Quang Thánh địa tam trưởng lão mới nổi điên xuất thủ lần nữa, dĩ nhiên đây chính là vấn đề mặt mũi vô cùng to lớn.
“Ầm..”. Rầm...”. Một cái cự thủ như được tạo thành từ vô số tinh thần đập xuống hố sâu, hướng thẳng đến Thiên Quân đang đứng trong đó, nhất thời nổ vang ầm ầm, đại địa sụt lún, so với công kích ban đầu thì công kích này uy lực phải gấp đôi có thừa, cả quảng trường rộng lớn cũng như chịu đến gợn sóng, rất nhiều tu giả yếu kém bị chấn động đến thổ huyết, gần đó nhất chính là Thanh Nguyệt đám người cũng phải khiếp sợ lùi lại, Liêu Phó Huân nộ hống xuất thủ không phải chuyện đùa.
“Tiểu Lãng...”. Thanh Nguyệt đầu óc như nổ tung, trước đó Liêu Phó Huân công kích Thiên Quân đẩy nàng ra, một mình hứng lấy công kích, vốn nghĩ là lành ít dữ nhiều nhưng khi thấy Liêu Phó Huân lần thứ hai xuất thủ thì nàng biết rồi hắn còn chưa chết, thế nhưng dưới công kích khủng bố cỡ này hắn có thể còn sống sao?
“Vô sỉ đến cực điểm...”. Bên dưới tu giả rất nhanh cũng đều hiểu rõ chuyện gì, phần đông nhìn đến Liêu Phó Huân đầy khinh bỉ, trước đó là Liên Cơ Thánh nữ, lại đến Thất trưởng lão Hạ Nhất Minh, lúc này lại là Tam trưởng lão Liêu Phó Huân, bọn hắn cậy bản thân cường đại lại là người của Ma Quang Thánh địa nên không xem ai ra gì, động cái là muốn động thủ giết người, có rất nhiều người đối với cái kia Ma Quang Thánh địa đã không còn kính nể, thay vào đó chính là chán ghét vô cùng.
“Khục! Khục! Quả nhiên là thùng rỗng kêu to, lão già khốn kiếp, bản thiếu gia chơi với ngươi!”. Liên miên cự thủ đánh lên Thiên Quân thân thể nhưng không thể động hắn mảy may, y phục tuy rằng bị đánh cho rách nát nhưng hắn lông tóc lại không chịu chút nào thương tổn vô cùng ký lạ. Hắn ho hai tiếng do bụi sau đó càu nhàu hai tiếng, thân hình trùng xuống lao lên bầu trời, đánh ra một quyền hướng cái Liêu Phó Huân.
“Cái gì? Hắn là quái vật nào?”. Liêu Phó Huân cũng là giật nảy mình, con ngươi co rút lại lợi hại, Thiên Quân quỷ dị vượt qua hắn dự đoán. “Hừ! Dựa và nhục thân cường đại mà muốn cùng bản trưởng lão ganh đua? Ngu xuẩn!”. Thiên Quân lại là lao lên khiến cho Liêu Phó 0lBD7Ct Huân vô cùng tức giận. “Đại diễn phồn tinh sát!”. Hắn hai tay kết ấn, nhất thời một cái quang đồ xuất hiện, sau đó như có vô số tinh thần trụy lạc từ quang đồ rơi xuống đánh về phía Thiên Quân, không gian cũng théo đó rung động kịch liệt có dấu hiệu phá toái, hắn đã xuất ra đại chiêu khủng bố.
“Tên kia lại không chết...”. Tất cả mọi người kinh hãi Thiên Quân trúng một chiêu của Liêu Phó Huân mà không chết thì lại càng không tin vào mắt mình, đến chiêu thứ hai Liêu Phó Huân đã chân nộ, vận dụng sát chiêu mười phần nhưng vẫn không thể giết được Thiên Quân, không những thế Thiên Quân lần này lại chủ động lao lên công kích Liêu Phó Huân, cái này không có chút nào tu vi rút cục là thế nào tồn tại? Nhất thời vô số ánh mắt nhìn về phía cũng đang khiếp sợ cùng vui mừng Lý Thanh Nguyệt.
“Tiểu Lãng không chết!”. Lý Thanh Nguyệt đầu như nổ vang ầm ầm, Thiên Quân vậy mà có thể nganh kháng Thánh tổ bước thứ chín mà không chết, hắn nhục thân rút cục có bao nhiêu khủng bố? Các nàng rút cục đã cứu thế nào khủng bố thiên kiêu? Nàng đáy lòng nhưng là điên cuồng loạn chuyển, đủ loại tâm tình không nói nên lời.
“Hả...”. Thiên Quân đang lao về phía Liêu Phó Huân thì chợt thấy vô số lưu tinh hạ xuống, hắn con ngươi co rụt, cảnh tượng này sao mà quen thuộc như thế? Bất quá hắn còn không kịp làm gì, nhưng lưu tinh ảnh đánh lên hắn thân thể hắn éo hắn rơi trở lại hố sâu. Đương nhiên nhưng lưu tinh ảnh này ngoài đánh ta y phục của hắn ra thì cũng không chút nào đả thương được hắn.
Mọi người là nhìn thấy Thiên Quân một lần nữa bị đánh xuống đại đại hố sâu, công kích kia uy lực to lớn khiến không gian cũng phải trung động không nhỏ thế nhưng sau đó một giọng nói tràn đầy trêu tức cùng tức giận vang lên.
“Lão già khốn kiếp, ngươi công kích có thể hay không giúp bản thiếu gia gãi ngứa? Đợi ta đi ra cái này hố sâu ngươi sẽ được đẹp mắt!”. Thiên Quân giọng nói từ hố sâu vang lên. Những công kích kia chỉ có thể khiến hắn không thể nhảy lên đi ra hố sâu mà thôi, cũng không thể làm được gì hắn.
Tác giả: Đế Thanh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.