Ma Thần Thiên Quân

Chương 385: Chặn lại truyền tống môn




Minh Đế! Ám Tôn! Hai cái cường đại khủng bố cũng như vô cùng bí ẩn đại năng đột nhiên xuất hiện sau đó liền lao vào đánh nhau sống chết, lực lượng tỏa ra khủng bố khiến cho Thiên Quân mấy người cũng phải cảm thấy mặc cảm.
Còn may cả Minh Đế cùng Ám Tôn đều như có kiêng kị, đều tránh xa Hư thiên bí cảnh, bọn hắn đánh giết tuy rằng khủng bố nhưng khoảng cách có lẽ không nhỏ, Hư thiên bí cảnh chịu đến ảnh hưởng cũng không phải rất lớn, bất quá thỉnh thoảng một đạo dư chấn cũng khiên cho Hư thiên bí cảnh run lên một trận, là toàn bộ Hư thiên bí cảnh run lên một trận!
Cùng Minh Đế trao đổi ngắn ngủi bọn hắn liền biết được một số cơ mật, lúc này lại thêm cái kia Ám Tôn lời nói thì bọn hắn lại càng thêm tin tưởng, cái kia Ám Tôn không phải là vật tốt, những cái kia Ám vệ càng làm cho Thiên Quân chán ghét.
Ám vệ có rất nhiều chủng loại khác nhau, Nhân loại có, hung thú có, yêu thú cũng có, hình dạng kỳ quái không biết sinh vật cũng có, bọn hắn giống như điên cuồng không chút nào ý thức lao ra đại môn cuồn cuộn không dứt, cho dù là Võ Thần đánh ra công kích khủng bố cũng tạm thời không tiêu diệt được tất cả bọn chúng, vẫn có rất nhiều chạy ra khỏi Võ Thần công kích sau đó đánh ngược về phía Võ Thần..., cũng có lại là muốn lao ra ngoài Hỗn mang lãnh địa.
Hỗn mang lãnh địa sức mạnh đương nhiên cũng chôn giết không ít Ám vệ, thế nhưng vẫn có rất nhiều Ám vệ tránh thoát, bọn hắn như có mang theo bí mật nào đó không ngừng lao ra ngoài.
“Cùng Ám Vũ trước kia rất giống, chỉ là Ám lực lượng loãng hơn nhiều! Hừ!”. Thiên Quân nhìn lấy Ám vệ kia liền đoán được một hai, đối với tu giả thông thường thì Ám vệ hay Ám điện thành viên chính là khắc tinh nhưng đối với Thiên Quân thì cũng không khác tu giả thông thường bao nhiêu.
“Ồ?”. Cường giống như cũng nhìn ra Ám vệ bản chất nên có chút kinh ngạc sau đó nhìn sang Vũ Thế Nguyệt. “Tiểu Nguyệt! Đi đi, chém giết những cái kia Ám vệ, đối với muội liền có hiệu quả rèn luyện rất tốt!”.
“Vậy còn ca ca...”. Vũ Thế Nguyệt hơi giật mình nhìn sang Cường giống như sợ hắn sẽ đột nhiên biến mất một dạng.
“Uhm! Ca ca sẽ đi phía sau muội, được không?”. Cường gật đầu nói. “Tiểu Nguyệt cũng phải trưởng thành...”. Hắn xoa đầu nàng sủng nịch nói.
“Vậy được! Ca ca nhanh một chút liền đuổi tới nha!”. Vũ Thế Nguyệt nhận được đáp án mới gật đầu sau đó liền phi thân nhảy vào Hỗn mang lãnh địa làm Thiên Quân sợ hết hồn, hắn là biết Hỗn mang lanh địa khủng bố.
“Bồng...”. Bất quá để Thiên Quân kinh ngạc đó là dưới chân nàng Thương thiên hoa chợt hiện, Hỗn mang lãnh địa sức mạnh liền không có chút nào ảnh hưởng đến nàng, chớp mắt đã đuổi đến cái kia cửa ra truyền tống trận.
“Cùng là sáu loại lực lượng dung hợp, tin tưởng Tiểu Nguyệt có thể tại trong Hỗn mang lãnh địa hành động bình thường!”. Cường cười nhạt nói.
“Cùng là sáu loại lực lượng rung hợp...”. Thiên Quân con ngươi co rụt nhìn Cường sau đó lại nhìn Vũ Thế Nguyệt, nếu như đúng như Cường nói thì cô cô hắn thật sự đã nhân được đại tạo hóa, ngày sau thành tựu tuyệt không dưới cái kia Minh Đế cùng Ám Tôn.
“Vốn định đem hai vị đến đây quan khán một phen tràng cảnh, chỉ là lúc này tình huống có chút không được, các vị tốt nhất nên rời đi nơi này, càng xa càng tốt!”. Cường quay đầu lại nhìn Nghĩ Hậu, Huyết Nguyệt cùng Vũ Thiên Tình nghiêm nghị nói.
“Như vậy... chúng ta trước tiên lui đi, các ngươi bảo trọng!”. Ba cái nữ nhân kinh ngạc sau đó bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ. Thực ra không cần hắn nói các nàng liền biết sẽ nên làm như thế nào, Hỗn mang lãnh địa hung danh hiển hách, không phải là ai cũng có thể vào, các nàng cho dù muốn giúp cái bề bộn cũng khó, ngược lại cùng đi vào chỉ như vướng chân vướng tay mà thôi, không bằng lui lại xa xa miễn cho bị liên lụy. Nói đoạn cả ba nữ đều là lui lại.
“Chủ nhân! Ám vệ bọn hắn nếu có thể thức tỉnh được một loại lực lượng liền có thể trở thành Ám điện truyền nhân, lúc đó chủ nhân cũng phải để ý!”. Ám Vũ giọng nói vang lên từ bên trong Thiên Quân thể nội thế giới. Nàng trước kia cũng không có thông qua cái này Ám vệ thành tựu Ám điện truyền nhân nhưng cũng biết đến một hai, giống như chợt nhớ ra mà thôi. Nàng bên trong linh hồn như có một cái lạc ấn cấm chế khủng bố, nếu không đạt đến mức độ nào đó liền không có khả năng tìm hiểu phong ấn tri thức, xem ra cái kia Ám điện thủ đoạn vẫn là vô cùng đáng sợ.
“Ồ...”. Thiên Quân cũng hơi chút kinh ngạc. Như vậy xem ra cái kia Ám điện cũng thật đáng sợ chứ, vô cùng vô tận Ám vệ như thế đương nhiên sẽ xuất hiện được không ít kẻ thức tỉnh một trong tám loại lực lượng chứ, khi đó Ám điện liền thu được một đám thiên tài đáng sợ rồi.
“Ông...”. Cự đại truyền tống trận kia miệng ra đột nhiên mở rộng thêm ra một khoảng lớn, đường kích lên đến năm mươi dặm, từ trong đó đi ra Ám vệ lại là so với trước cũng có gấp ba! Giống như kiến một dạng không ngừng bò ra khỏi ổ, số lượng liền làm người ta da đầu run lên.
“Xoạt..”. “Xoạt...”. Cho dù là Võ Thần, Vũ Thế Nguyệt cùng Vô Đạo lúc này đều đang đánh ra phô thiên cái địa lực lượng công kích nhưng vẫn không thể tiêu diệt được hết Ám vệ, thậm chí đã có khoảng một nửa Ám vệ vượt qua ba người. Cũng không thể trách bọn hắn năng lực không đủ mà là đại môn kia quá lớn, số lượng Ám vệ quá nhiều, mặt khác tu vi đều có Thánh tổ trở lên, Hư vô cảnh cũng có một phần trăm, đếm mãi không hết, đổi lại là thông thường Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư đã bị vùi chết trong đó từ lâu rồi, ba người cũng đã rất mạnh mẽ.
“Xem ra bọn hắn ba người cũng khó mà trụ được!”. Thiên Quân thấy vậy thì chỉ biết thở dài nói. Nhìn vô số Ám vệ vượt qua ba người kia muốn lao ra Hỗn mang lãnh địa Thiên Quân cũng không có bao nhiêu kinh hãi, con mắt vẫn là thanh minh, nếu cái kia Ám Tôn mang đến Ám vệ chỉ đơn giản như thế thì còn không đủ gây sợ. Thiên Quân tu vi vẫn là tăng lên vùn vụt, đã đến Hư vô cảnh giải đoạn thứ tứ hậu kỳ đỉnh phong rồi, vì để Thiên Quân tu vi đặt chân đỉnh phong nên Cường còn chưa muốn nhảy vào Hỗn mang lãnh địa.
“Cũng không đủ gây sợ! Bọn hắn muốn dùng tiêu hao chiến liền chọn nhầm người rồi!”. Cường lắc đầu nói. “Ta là e ngại sáu tôn ý chí kia, bọn hắn làm sao còn chưa xuất hiện? Không lẽ có âm mưu nào đó?”.
“Bọn hắn dù sao cũng là những kẻ tạo nên Hư thiên bí cảnh này, nơi này bọn hắn nắm giữ rất nhiều, chỉ e cũng có thể dẫn đến thay đổi nào đó...”. Hắn bổ sung. Cho dù hắn có thực lực chôn giết sáu tôn ý chí kia nhưng tình huống lúc này đặc thù, hắn cũng không dám chắc.
“Huh! Ta lúc này cũng đã đủ lực lượng chặn giết bọn hắn, bất quá bọn hắn nếu đã chưa muốn xuất hiện hay là trước giải quyết những Ám vệ kia!”. Thiên Quân cũng có lý giải nhưng lại nhìn những Ám vệ kia lạnh lùng nói.
“Kiếm...”. Thiên Quân tay hóa kiếm chỉ, nhất thời vô số kiếm quang lao về Hỗn mang lãnh địa, phạm vi công kích che lại Hỗn mang lãnh địa một phần năm, vô số Ám vệ lập tức hôi phi yên diệt. Những ám vệ này tu vi cao nhất bất quá chỉ có Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất mà thôi, đối mặt với kiếm quang của Thiên Quân liền không tránh được kết cục thảm vong. Kiếm quang như mang theo linh tính quét ngang một vòng. Ám vệ bên trong liền chỉ có chưa đầy ngàn cái còn sống sót, bọn này thủ đoạn bảo mệnh đương nhiên không ít.
Thế nhưng bọn hắn những Ám vệ này còn chưa kịp thở ra một hơi thì trên trời nhiều ra vô số chưởng ảnh đập lên đầu mỗi tên, nhất thời một trận loạn hưởng, Ám vệ vốn may mắn sống sót sau một kiếm của Thiên Quân thì một cái cũng không chừa, lập tức hôi phi yên diệt.
Xuất thủ đương nhiên là Cường!
“Bồng...”. Thiên Quân thân hình nhẹ chấn, tu vi một lần nữa đề thăng đạt đến Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư đỉnh phong. Cường cũng thu tay lại, thân hình lóe lên liền biến mất. Chỉ còn lại một giọng nói nhàn nhạt. “Sáu tôn ý chí kia liền để Vũ huynh xuất lực rồi!”.
“Huh! Ta sẽ tận lực!”. Thiên Quân con ngươi lập lòe chắc chắn nói. Lúc này có kẻ nào biết Thiên Quân hắn khủng bố đến cỡ nào? Sáu tôn ý chí kia sao? Không đến thì thôi, đến Thiên Quân liền để bọn hắn biết Thiên Quân hắn lúc này thực lực!
Cường biến mất sau khí xuất hiện đã đứng trước đại môn truyền tống trận kia, nhìn trước mắt phô thiên cái địa Ám vệ đang không ngừng lao ra thì mắt híp lại cười lạnh một tiếng.
“Ba vị cũng đã tiêu hao không nhỏ, trước lui lại đi! Nơi này một mình ta là được rồi!”. Hắn nhìn sang Vô Đạo, Võ Thần cùng Vũ Thế Nguyệt chắc chắn nói. Hắn có tư bản nói lời này. Dứt lời thì lực lượng khủng bố từ hắn thể nội truyền ra, hư không một trận run rẩy tan nát, xung quanh hắn mấy chục dặm Ám vệ đều không một cái may mắn sinh sinh bị ép nổ!
“Ầm...”. “Ầm...”. “Đùng...”. Từng cái Ám vệ như bóng bị ép nổ, lập tức huyết nhục đầy trời lả tả. Cường xuất thủ liền là như lôi đình, Ám về vừa đi ra truyền tống đại môn bị hắn một cái uy áp giết mất hơn nửa khiến cho Vô Đạo cùng Vũ Thế Nguyệt vô đã biết hắn đáng sợ cũng một trận khiếp đảm, còn có Võ Thần đáy lòng nổi lên kinh đào hải lãng, thanh niên này tu vi cùng hắn tương đương nhưng sức chiến đấu thể hiện ra chí ít cũng gấp năm lần hắn! Đây chỉ là phỏng đoán lần đầu gặp mặt mà thôi.
“Trước lui lại đi! Tiếp theo ta công kích sẽ không đơn giản thế đâu!”. Cường quay đầu lại nhìn ba người lặp lại. “Tốt nhất tránh xa nơi này, nếu là có gì sai sót ta cũng khó khống chế!”. Hắn nói là thật, lúc này hắn đã không có nơi phát tiết lực lượng, chỉ có không ngừng đánh ra tiêu hao khủng bố đại chiêu, như vậy sẽ có chút khó khống chế. Trước đây hắn cũng từng có ý nghĩ này nhưng lại không muốn làm Hư thiên bí cảnh toàn thể bị “liên lụy” nên mới không làm hành động điên cuồng này, bất quá cái kia Ám vệ cùng truyền tống môn lại khác, hắn không có cái này e ngại.
“Thương khung phá diệt!”. Không để ý mấy người nữa, Cường hai tay chắp lại trước ngực, một luồng khủng bố uy năng tràn ngập, đây là một trong các đại chiêu đáng sợ cũng như tiêu hao lực lượng nhất của hắn.
“Bát hoang diệt đạo! Thương khung tế!”. Lại là một đại chiêu khủng bố, hắn chính là vận dụng đại chiêu này chôn giết ba tôn ý chí Hỗn độn cảnh! Thiên địa biến sắc, không gian yếu ớt vô lực tan nát.
“Bát hoang quy hồi! Thương khung khởi!”. Thiên địa phai mờ, Hỗn mang lãnh địa cũng bị đánh cho rung lên kịch liệt, truyền tống môn bị công kích này đánh lên cũng rung động mấy lần như muốn bất ổn.
“...”. Hắn không ngừng đánh ra hủy diệt công kích đánh hường truyền tống môn, không có một cái nào Ám vệ có thể bước ra liền đã bị chém giết đến thi cốt không còn.
Hắn chân chính một người chặn lại quan ải! Độc đấu thiên quân!
“Các ngươi còn đợi cái gì mà không xuất hiện?”. Thiên Quân đứng bên ngoài Hỗn mang lãnh địa âm thầm quan sát nghi hoặc không thôi. Bên trong tình huống tạm thời đã bị Cường khống chế hoàn toàn rồi, chỉ còn sáu tôn ý chí kia nữa thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.