Bên trong sơn cốc.
“Ha ha, tiểu tử nói không biết ngượng ah? Ngươi biết Huyền Phong thánh địa là cỡ nào cường đại hay ko? Huyền Phong Thánh tổ ngươi dám nói đối địch hắn? Ha ha ha...”. Trung niên lạnh lùng nói sau đó cười đầy trào phúng, hắn tuy rằng không biết Ma Luyện cường đại như thế nào nhưng hắn tin tưởng Ma Luyện còn chưa đến Thánh tổ cảnh, còn về tiểu tử này, ha ha, cho hắn mười vạn năm có thể hay không đến Thánh tổ còn chưa biết ah, cho dù là thiên kiêu cũng không dám nói mình sẽ đột phá Thánh tổ cảnh, tên kia tiểu tử dám ngông cuồng vạn năm diệt Thánh địa, còn nói là tộc nhân của mình làm.
“Xùy, ngươi không làm được không có nghĩa ta không làm được, không có nghĩa hắn ko làm được”. Vũ Thiên Quân xùy cười nói. “Các ngươi nếu đã đối địch với Thánh địa chắc hẳn tổ tiên cũng không phải hạng vô danh, lúc này chỉ biết bo bo giữ mình lưu hút hơi tàn, các ngươi xứng ah?”. Bọn người này không biết làm sao đối địch với Thánh địa thế nhưng bọn hắn đến dũng khí đấu tranh còn không có thì làm sao báo thù ah?
“Ngươi tên là gì ah?”. Vũ Thiên Quân không để ý cái kia trung niên nữa, một cái vì địch nhân cường đại mà mất đi ý chí đấu tranh đã không hợp ý hắn, hắn quay sang cái kia Phong linh thể.
“Ta...Ta gọi Phong Đạo Linh, ngươi có thể giúp ta báo thù?”. Phong Đạo Linh tuy rằng bị quái bệnh thế nhưng hắn cũng thuộc loại thông minh cơ trí, bọn hắn ở trong sơn cốc rất khi ra ngoài, lúc này nghe mấy người kia nói chuyện hắn đã hiểu, bọn hắn là đang trốn mà thôi, một ngày kia nếu bị cái gọi là Huyền Phong Thánh địa tìm đến, chỉ sợ bọn hắn khó lòng sống sót.
“Tốt! Phong Đạo Linh, bản thiếu gia không rảnh đi báo thù cho ngươi, ta không biết các ngươi cùng Huyền Phong Thánh địa có cái gì thù hận, cũng không muốn quản, thù này đến khi ngươi cường đại tự đi báo thù đi!”. Vũ Thiên Quân nghiêm nghị nói, có những thứ nên tự mình làm vẫn hơn ah.
“Vậy ngươi có khả năng giáo ta cường đại hơn ah?”. Phong Đạo Linh suy nghĩ một chút nói.
“Huh! Ngươi cũng cần cố gắng nữa ah, chim mãi núp trong tổ mãi mãi không thể trưởng thành! Bản Thiếu gia lúc này cần nhân thủ mới hỗ trợ ngươi, giúp ngươi báo thù...”. Vũ Thiên Quân nhàn nhạt nói.
“Thiếu gia! Ta theo ngươi tu luyện!”. Vũ Thiên Quân còn chưa nói xong thì Phong Đạo Linh đã quỳ một chân xuốn đất nói.
“Đạo Linh! Hỗn trướng...”. Cái kia trung niên tức giận quát lớn.
“Tộc trưởng! Chúng ta mấy đời trốn trui trốn lủi rồi, vị tiểu huynh đệ kia nói đúng, bọn ta đã mất đi tổ tiên phong thái, chúng ta trốn mãi cũng không phải cách ah”. Một vị lão giả nói. Hắn tu vi cao nhất trong đám người, Thông thần cảnh hậu kỳ!
“Đại trưởng lão! Ngài...”. Trung niên có chút phản ứng không kịp. Vị này chính là người mạnh nhất gia tộc hắn, là người có tiếng nói cao nhất ah.
“Ta thấy cũng nên để cho mấy cái hậu bối ra ngoài đi, bọn hắn phải ra ngoài phát triển mới có hi vọng một ngày báo thù...”. Lão giả lại nói tiếp. “Vị Thiếu gia này, ngươi nói có thể giáo Đạo Linh cường đại đi báo thù sao?”. Lão giả quay sang hỏi Vũ Thiên Quân.
“Ha, ta nói chưa bao giờ nuốt lời!”. Vũ Thiên Quân tự tin cười nói.
“Tốt! Để Đạo Linh đi theo ngươi, hi vọng ngươi không nuốt lời!”. Lão giả ánh mắt chăm chú nhìn Vũ Thiên Quân nói.
“Ha ha, ngươi tin người cũng quá dễ ah?”. Vũ Thiên Quân thấy hắn nhìn mình nói thì cũng cười hỏi.
“Một loại trực giác mà thôi!”. Lão giả đạm mạc nói.
“Các ngươi sẽ không phải hối hận!”. Ma Luyện im lặng nãy giờ bất ngờ lạnh lùng nói.
“Tốt! Thời gian của ta không nhiều, sau này sẽ trả cho các ngươi một cái Phong Đạo Linh đến cái kia Huyền Phong Thánh địa cũng không dám làm gì hắn!”. Vũ Thiên Quân quay đầu về phía phương xa một cái rồi nói với bọn người kia. “Ngươi nếu có gì cần chuẩn bị thì nhanh lên đi, nếu không ngày mai ta đến đón ngươi!”. Vũ Thiên Quân nhìn Phong Đạo Linh nói. Hắn ở trên đại lục này thấy một cái điểm sáng khác, siêu cấp đại lục không đơn giản ah!
“Ta...lúc này liền đi theo ngươi!”. Phong Đạo Linh cũng không suy nghĩ quá nhiều, hắn muốn thật nhanh cường đại lên ah.
“Tốt! Chúng ta đi!”. Vũ Thiên Quân ra hiệu đẻ Ma Luyện mang đi Phong Đạo Linh. “Nhanh thì mười năm, chậm thì hai mươi năm, ta sẽ cho hắn quay về thăm các ngươi, yên tâm! Nếu hắn không may vẫn lạc, cái kia Huyền Phong Thánh địa coi như là ta đền bù tổn thất hắn cho các ngươi mà đi diệt nó! Hắc hắc!”. Vũ Thiên Quân đạp bước lên không quay lại nói với mấy người trong sơn cốc.
“Đạp bước hư không...”. Vị kia Đại trưởng lão trợn mắt nhìn Vũ Thiên Quân, ít nhất cũng phải Thông thần cảnh mới làm được ah. Người kia nhìn như muwoif hai mười ba mà thôi! Là cái gì quái vật ah? Xem ra để Đạo Linh đi theo hắn là may mắn ah! Lão giả thở dài thầm nghĩ đồng thời cũng kinh hỉ ah.
“Đại trưởng lão...”. Trung niên Tộc trưởng run lên, làm sao còn nhỏ như vậy đã... Cho dù bọn hắn gia tộc ở thời kỳ toàn thịnh, Thông thần cảnh cũng đã gần trăm tuổi ah.
“Ha ha, xem ra ông trời mở mắt không vong ta Phong tộc, để Đạo Linh đi theo vị Thiếu gia kia, không chừng có một ngày Phong tộc ta có thể báo thù rửa hận, giúp tộc ta lấy lại Thượng cổ huy hoàng ah, Ha ha, Huyền Phong ngươi không những cướp tộc ta tổ bảo còn luyện hóa tộc ta huyết mạch, ngươi chờ báo ứng đi, ha ha!”. Đại trưởng lão bỗng nhiên ngửa mặt lên trời cười to. “Đạo Linh có thể đi theo vị kia Thiếu gia là hắn tạo hóa ah! Mọi người sau này không nên bàn tán chuyện này, một ngày kia Đạo Linh trở về lại nói! Tản đi ah!”. Lão giả quay lại nói với mọi người ở đây. Hắn đã nhìn thấy tộc hắn hi vọng ah!
“Thiếu gia! Ngài lại...thấy sao?”. Ma Luyện đã nhìn thấy Vũ Thiên Quân nhìn sang hướng khác, dĩ nhiên hắn đã thấy gì đó.
“Hắc hắc! Lại thấy một cái đại tướng, chỉ là tình hướng của hắn có chút không ổn!”. Vũ Thiên Quân cười nói. “Ha ha, tìm thêm cái huynh đệ cho ngươi ah!”. Vũ Thiên Quân nhìn sang Phong Đạo Linh nói.
“Thiếu gia ngươi là đồng thời bồi dưỡng mấy người sao?”. Phong Đạo Linh nghe vậy thì đã hiểu.
“Huh! Kể cả ngươi ta dự tính là tám người, ha ha, sắp đủ rồi! Rất nhanh ngươi sẽ thấy mấy tên kia!”. Vũ Thiên Quân cười nói. Hắn cảm thấy Kim linh thể cách nơi này không xa, có lẽ có chút đặc thù ah, ban đầu Thông thiên nhãn cùng Nguyên hồn không nhận ra hắn.
“Thiếu gia! Phia trước sơn mạch không an toàn!”. Ma Luyện có chút ngưng trọng nói.
“Huh! Ta cũng có cảm giác, cái kia hoàng kim sư tử là cái gì cảnh giới?”. Vũ Thiên Quân cũng thu lại nụ cười.
“Thánh tổ bước thứ nhất, có lẽ đã đến đỉnh phong, e rằng không kém cái kia Huyền Phong Thánh tổ, e rằng huyết mạch cũng không đơn giản!”. Ma Luyện có chút giật mình nhìn Vũ Thiên Quân, hắn chỉ cảm thấy cái kia Yêu tộc rất cường đại chứ không biết nó là cái nào Yêu tộc ah.
“...”. Phong Đạo Linh hít vào ngụm khí lạnh, vị này Ma Luyện đại nhân hình như cũng là Thánh tổ cảnh ah, hắn trước đó chỉ suy đoán mà thôi!
“Huh! Không cần đụng đến hắn! Tin tưởng hắn cũng không muốn tự nhiên đi chọc phiền phức... Ồ?”. Vũ Thiên Quân vừa phi hành vừa nhìn về phía xa nói sau đó có chút ngạc nhiên. “Nhân yêu?”. Vũ Thiên Quân đột nhiên nói.
“Nhân yêu? Thiếu gia là nói cái gì ah?”. Ma Luyện cùng Phong Đạo Linh không hiểu hỏi.
“Cái kia Kim linh thể là bán yêu, con lai của Nhân tộc cùng một cái Yêu tộc!”. Vũ Thiên Quân có chút quái dị nói, cái này có vẻ hơi khó làm việc ah.
“Bán yêu? Hắn là hậu duệ của Thần cấp yêu thú?”. Ma Luyện có chút hứng thú hỏi, dù sao khả năng Nhân tộc cùng Yêu tộc có hậu duệ cũng không dễ.
“Hắn phụ thân là Yêu tộc, bọn hắn đang bị truy sát! Xem ra bọn hắn cũng không muốn cho cái kia bán yêu tồn tại ah!”. Vũ Thiên Quân nói. “Hắc hắc! Ngươi nói chngs ta mang đi cái này Bán yêu tên kia có hay không nhúng tay?”. Vũ Thiên Quân ý nói là cái kia Hoàng kim sư tử ah.
“Việc này hơi khó nói ah...”. Ma Luyện có chút không chắc chắn nói, hắn tuy rằng không phải cái kia Hoàng kim sư tử đối thủ thế nhưng muốn rời đi tên kia cũng không giữ hắn.
“Huh! Câu thông một chút ah! Dù sao cũng là địa bàn của hắn, hỏi trước dù sao vẫn phải đạo ah!”. Vũ Thiên Quân có chút cười nói.
“Vâng! Thiếu gia!”. Ma Luyện càng thêm khâm phục vị này Thiếu gia ah, Thánh tổ cường giả cũng làm hắn có bao nhiêu sợ hãi. Hắn vừa phi hành vừa câu thông cái kia Hoàng kim sư tử.
Ở cách đó hơn mười vạn dặm, nơi này có một cái hồ nước vô cùng lớn, lúc này bên cạnh hồ có một cái trung niên đang ngồi, hắn cả người kim quang tỏa ra thế nhưng lại cho người ta cảm giác ôn hòa chứ không quá chói mắt, hắn chính là cái kia Hoàng kim sư tử mà Vũ Thiên Quân nói, chỉ là hắn đã hóa hình mà thôi.
“Nhân tộc! Ngươi đến ta địa bàn làm gì?”. Hoàng kim sư tử bất ngờ mở mắt nhìn phía xa lạnh lùng nói. Tên kia truyền âm cảnh giới còn chưa bằng hắn ah.
“Không làm sao! Ta chỉ đi ngang qua mà thôi, thấy cái kia bán yêu bị truy sát, hắn dù sao cũng có ta nhân tộc một nửa huyết mạch, không đành lòng mà thôi, ta mang hắn đi ngươi không ý kiến ah?”. Ma Luyện giọng từ hư không truyền đến gần Hoàng kim sư tử.
“Ngươi là muốn mang hắn đi khỏi Hồ tộc truy sát?”. Hoàng kim sư tử thả ra linh thức lập tức nhận thấy đằng kia truy sát.
“Không sai! Hi vọng ngươi không nhúng tay, yên tâm, ta cũng không có hứng thú đả thương mấy cái kai Hồ tộc!”. Ma Luyện truyền âm tới.
“Ta nói không đây?”. Hoàng kim sư tử chuyển giọng nói.
“Ha ha, ta chỉ chuyển lời nói thôi, mặc dù ta không bằng ngươi nhưng muốn rời đi ngươi cũng cản được ta, huống chi, ngươi nghĩ đối địch với ta có cái gì có lợi sao?”. Ma Luyện cũng cười nói. Hắn tin tưởng cái kia Hoàng kim sư tử sẽ không nhúng tay, dù sao hắn cũng không muốn gây chiến. Ít nhất khi các tộc chưa gây chiến thì cấp bậc Thánh tổ đại năng sẽ rất ít giao chiến.
“Hừ! Mang theo hắn cút đi!”. Quả nhiên Hoàng kim sư tử không muốn vì chút chuyện nhỏ này mà gây chiến ah, nói xong hắn lại nhắm mắt lại.
“Đa tạ! Sau này có dịp ta sẽ giúp ngươi cái thuận tiện!”. Ma Luyện cười nói, tránh phải giao thủ là tốt nhất ah.
“Thiếu gia! Tên kia đã đồng ý, hắn để chúng ta mang tên kia Bán yêu đi”. Ma Luyện quay sang nói với Vũ Thiên Quân.
“Uhm! Đi thôi! Đi đón một cái thủ hạ, ha ha”. Vũ Thiên Quân nghe được vậy thì đạp bước nhanh hơn hóa thành lưu quang hướng về cái kia đang bị truy sát Bán yêu cùng phụ thân hắn!