Ma Thần Thiên Quân

Chương 356: Đụng đến nàng các ngươi liền biết sai




Thiên Quân không nhanh không chậm đi theo Nhị Thánh Hậu hai cái cùng Bạch vương đang truy đuổi phía sau, hắn tạm thời còn chưa có ý định hiện thân, trước muốn làm rõ Nhị Thánh Hậu trên thân là xảy ra chuyện gì, Thiên quân hoa lại xuất hiện trên thân nàng đương nhiên không phải chuyện đùa, đây chính là đại biểu cho bản thân hắn.
“Ồ? Ba cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai, sáu cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất!”. Hắn chợt nhìn xa xa mấy chỗ hư không, mấy tên kia chớp mắt liền đến thôi. “Cũng thật để tâm Thiên quân hoa chứ...”. Hắn khóe miệng khẽ nâng lên, mấy tên kia đến đây làm hắn trong đầu chợt nổi lên một cái ý nghĩ điên cuồng. Mặt khác hắn cũng là âm thầm kinh hãi số lượng cường giả bên trong Hư thiên bí cảnh này, Hư vô cảnh đại năng đại đến một con số khủng bố, theo như Thiên Quân thấy thì không đến ngàn thì cũng tám chín trăm cái, thử hỏi đó là con số kinh khủng đến bực nào? Tích lũy lại cũng đủ làm người ta kinh hãi một trận.
Thiên quân hoa không phải chuyện đùa, đó chính là dị hoa từng gây nên sóng gió to lớn bên trong Hư thiên bí cảnh, lúc này lại có nhân liên lụy đến nó đương nhiên sẽ gây người chú ý, bọn kia chạy đến quan sát cũng là chuyện bình thường mà thôi, nếu Thiên Quân biết ngày đó Thiên quân hoa không những xuất hiện ở Hư thiên bí cảnh mà còn xuất hiện ở nhiều nơi khác, nhiều không gian, vị diện, tinh vực khác thì có lẽ hắn sẽ lại nghĩ khác nữa rồi.
“Thánh Hậu...”. Đại điện chủ chạy phía trước không ngừng quay đầu nhìn lại Nhị Thánh Hậu lo lắng muốn nói gì đó lại thôi. Hắn đương nhiên cũng cảm nhận được xa xa mấy cỗ khí tức đang khóa chặt bản thân hắn cùng Nhị Thánh Hậu, mấy cỗ khí tức kia không có cái nào yếu hơn Bạch viên vương đang đuổi sát hai người. Quả thực chính là chạy trời không khỏi nắng!
“Tiếp tục chạy! Bọn hắn cũng sẽ không dám làm gì ta, bọn hắn chắc chắn sẽ là sợ ném chuột vỡ bình!”. Nhị Thánh Hậu hai con ngươi rét lạnh nói. Nàng biết Thiên quân hoa xuất thế đương nhiên không phải chuyện đùa, bọn kia nếu đã nhận ra đương nhiên sẽ muốn nghiên cứu một chút, nàng sẽ thành chuột bạch thí nghiệm, chỉ là bất kể làm sao, bọn hắn những cái kia Hư vô cảnh cũng sẽ không dám làm gì nàng. Tuy rằng không biết Thiên quân hoa là làm sao hình thành nhưng chắc chắn liên lụy đến cái nào đó đại năng khủng bố, những Yêu thú, Hung thú kia đương nhiên không dám liều lĩnh chọc giận vị kia.
“...”. Đại điện chủ nghe vậy thì cũng chỉ đành gật đầu, thỉnh thoảng lại vung lên Cự lực thiên chùy đánh tan hư không cùng với Nhị Thánh Hậu chui vào trong đó tăng lên tốc độ chạy trốn, chỉ là phía sau đang truy đuổi hai người là Bạch viên vương, một cái hàng thật giá thật Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất, bọn hắn quả thật khó lòng chạy thoát tên kia truy tung.
“Như vậy cũng không phải cách...”. Nhị Thánh Hậu cắn răng nói. Nàng lúc này chỉ là bị động được Thiên quân hoa bảo hộ mà không phải chân chính bản thân có thể vận dụng Thiên quân hoa sức mạnh, mấy cỗ khí tức kia đã gần tiếp cận, nàng hi vọng thoát ra càng thêm khó khăn.
“Các ngươi chạy không thoát!”. Đại viên vương phía sau đột nhiên gầm lên, lập tức từ nó thể nội tràn ra nồng đậm Hư vô chi lực sau đó lan ra không gian xung quanh, lập tức cả một vùng không gian liền như vũng bùn một dạng, Nhị Thánh Hậu hai người đang chạy phía trước lập tức cảm thấy không ổn.
“Khặc khặc! Đại viên vương, ngươi lại bị thương nặng như thế?”. Nhị Thánh Hậu cùng Đại điện chủ tâm đều muốn lạnh thì đột nhiên một giọng cười quái dị vang lên, không gian phía trước chợt nhộn nhạo lên tách ra, một con rơi khổng lồ chui ra khỏi hư không chắn trước mặt hai người.
“Các ngươi dừng lại ở đây đi!”. Rơi lớn há miệng lạnh lẽo nói. Nó tu vi thình lình đạt đến Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai trung kỳ, dĩ nhiên là một cái đại năng khủng bố.
“Ông!”. “Ông!”. Không gian xung quanh lại vang lên tiếng ông ông không ngừng, lại có tám cái quái vật khổng lồ xuất hiện, bọn hắn cái nào cũng có hình thể to lớn, một đám khí tức hung lệ đập vào mặt, chín cái Yêu thú xuất hiện này đương nhiên đều trong phạm vi Thiên Quân cảm ứng thấy, ba cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai, sáu cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất, thêm vào Bạch viên vương liền có mười cái Hư vô cảnh đại năng đang bao vây quanh Nhị Thánh Hậu hai người, khí tức khủng bố chợt xuất hiện này lập tức đuổi chạy xung quanh đó tất thảy sinh vật sống. Dĩ nhiên, trừ lại một cái thanh niên bạch y xa xa quan sát đang như cười không phải cười nhìn cảnh này.
“Mười cái Hư vô cảnh Yêu thú thủ hạ, hắc hắc, không sai! Ta thu!”. Thiên Quân cười quái dị nói. Hắn vốn chưa từng có ý định thu những hung thú, yêu thú này làm thủ hạ, dù sao Hư thiên bí cảnh quy tắc còn đó, lấy hắn thực lực hôm nay đương nhiên còn không thể đối kháng, chỉ là nếu từ bên trong phá hoại thì Hư thiên bí cảnh sẽ có một ngày sụp đổ, những Hư vô cảnh cường giả này sẽ cơ hội hàng lâm tinh không vô tận, Thiên Quân liền có thể thu bọn hắn về dưới trướng.
“Dừng lại ở đây đi! Bọn ta sẽ không lấy tính mạng hai ngươi!”. Mười cái Yêu thú bên trong một cái mở miệng ầm ầm nói. Nó hình thế cũng Bạch viên vương tương tự, đương nhiên là cùng tộc, khí tức đạt đến Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai hậu kỳ, tại trong đoàn thể này xem như là đứng đầu, lời nói dĩ nhiên rất có trọng lượng.
“...”. Nhị Thánh Hậu cùng Đại điện chủ cho dù không nguyện ý cũng chỉ có thể dừng lại, hư không bị mười vị Hư vô cảnh đại năng liên thủ khóa lại, hai người cho dù năng lực lớn hơn nữa cũng không thể chạy thoát, huống chi bọn hắn chỉ là khóa lại nàng mà không trực tiếp công kích nàng, điều này dĩ nhiên không kích phát Thiên quân hoa uy năng.
“Các ngươi muốn như thế nào?”. Nhị Thánh Hậu lạnh lùng nói. Nàng đáy lòng quả thật cũng là một hồi vô lực, nếu không phải lúc trước đi nhầm vào lãnh địa của Bạch viên vương liền sẽ không có chuyện như lúc này.
“Cũng không muốn như thế nào! Ta chỉ muốn biết Thiên quân hoa làm sao lại xuất hiện trên cơ thể của ngươi mà thôi!”. Bạch viên đứng đầu lạnh nhạt nói. Thiên quân hoa cố nhiên đáng sợ, chỉ từ việc công sát đánh rụng một tay của tộc nhân hắn đã cho thấy Thiên quân hoa đáng gờm uy năng, chỉ là nó cũng có nhược điểm. Chỉ lúc nào kí chủ gặp nguy hiểm tính mệnh mới xuất hiện bảo vệ, giống như một loại hộ đạo.
“Nếu ta nói nó là tự mình nhập vào cơ thể ta, ngươi có thể tin tưởng?”. Nhị Thánh Hậu đáy lòng thầm nghĩ quả thế, sau đó nàng nhìn Bạch viên kia nói. Đây là nàng nói sự thực, nàng cũng chỉ có thể mơ hồ suy đoán mà thôi.
“Như vậy...”. Bạch viên đứng đầu kia hơi chút trầm tư, bất quá mục đích của hắn không phải điều này. “Không biết Thiên quân hoa chủ nhân là vị nào đại năng?”. Đây mới là chủ chốt ah, loại kia đại năng có thể xúc động thiên địa như vậy đương nhiên là cái cự đầu, nếu có thể nhờ vả thì sẽ có khả thoát khỏi Hư thiên bí cảnh này.
“Cái này ta cũng không biết!”. Nhị Thánh Hậu lắc đầu nói. Đứng sau nàng Đại điện chủ đáy lòng cũng đang loạn chuyển, dĩ nhiên cũng đang suy đoán Thiên quân hoa chủ nhân là ai, còn có cái kia Thương thiên hoa, không biết làm sao lại xuất hiện.
“Ngươi thật cho rằng Thiên quân hoa có thể bảo hộ được ngươi?”. Bạch viên đứng đầu nghe vậy thì ngữ khí không vui có chút rét lạnh nói. Hắn kiêng kị Thiên quân hoa uy năng nhưng càng kiêng kị Thiên quân hoa chủ nhân hơn, đó là Thiên quân hoa liên đới đến, tuyệt nhiên không phải Nhị Thánh Hậu, cho dù được Thiên quân hoa bảo hộ nhưng hắn tự tin có thể giết được Nhị Thánh Hậu, Thiên quân hoa uy năng chắc chắn sẽ có hạn chế.
“Ta là nói thật! Ta cũng không hiểu!”. Nhị Thánh Hậu âm thầm kêu khổ, nàng cũng chỉ suy đoán mà thôi, nếu là nói ra thì nàng chắc chắn mang danh phản tộc, Thánh tộc cho nàng tất thảy, nàng còn chưa bao giờ có ý định đó.
“Ồ? Nàng ta có lẽ cũng nên nghĩ đến ta mới phải...”. Thiên Quân một bên quan sát hơi chút kinh ngạc, người khác có thể không suy đoán được nhiều nhưng Nhị Thánh Hậu lại khác, nàng từng phát sinh quan hệ với hắn, chắc chắn sẽ có liên hệ. “Nàng ta giống như có cố kị nào đó...”. Hắn thầm nghĩ. “Ha, là như thế sao...”. Hai mắt chợt sáng lên, Thiên Quân nghĩ đã biết tiên căn hậu quả trong đó rồi.
“Hừ!”. Bạch viên đứng đầu hừ lạnh một tiếng, hư không nhiều ra một cái cự kích đen kịt lập tức đâm về phía Nhị Thánh Hậu. Dĩ nhiên là một dạng không hợp liền muốn xuất thủ.
“Ngươi làm như vậy thật không sợ dẫn ra vị kia?”. Nhị Thánh Hậu giật nảy mình, so với Bạch viên vương kia, Bạch viên đứng đầu cường đại hơn nhiều lắm, còn chưa thật sự xuất thủ thì uy năng đã khiến không gian tách ra từng đợt rồi.
“Vậy để hắn đến đây đi!”. Bạch viên đứng đầu lạnh lùng nói, cự kích tiếp tục đâm về phía Nhị Thánh Hậu.
“Ông!”. Quả nhiên ngay khi đại kích chạm đến Nhị Thánh Hậu thì Thiên quân hoa một lần nữa hiện thân, nó tỏa ra quang mang bạch sắc lập tức bao phủ lại Nhị Thánh Hậu, một vòng sáng sinh ra cản lại đại kích. Thiên quân hoa lúc này lại lựa chọn phòng ngự, khác hẳn so với lúc trước trực tiếp công kích Bạch viên vương, dĩ nhiên là cũng có nhận định khác nhau.
“Rẹt!”. “Rẹt!”. Đại kích đâm lên màn sáng lại không thể tiến thêm, chỉ để trên đó văng ra một lượt lại một lượt quang hoa. Đồng thời với đó đang đứng xa xa Thiên Quân đáy lòng cũng là không tên nổi lên cảm giác nguy cấp.
“Hả? Lại có thể liên hệ ta? Đây là chuyện gì”. Đang quan sát kia Thiên Quân liền có cảm giác rõ ràng, dĩ nhiên là đang kêu gọi hắn đên trợ giúp, là cái kia Thiên quân hoa. “Quả nhiên đủ bí ẩn!”. Hắn khóe miệng khẽ nâng lên đầy lạnh lẽo.
“Đồng loạt ra tay! Ta muốn xem Thiên quân hoa này có cái gì đặc biệt!”. Bạch viên đứng đầu thấy đại kích lại không thể tiến lên một bước thì gầm lên giận dữ đối với chín cái Hư vô cảnh còn lại nói.
“Huh...”. Chín cái Hư vô cảnh kia đều đang chần chừ quan sát nghe vật thì đột nhiên ngẩn ra sau đó cũng dồn dập xuất thủ, đến đến bọn hắn một bước này rồi, còn có bao nhiêu kiêng kị.
“Ầm!”. “Ầm!’. Chín đạo công kích viễn trình lập tức đán về phía Nhị Thánh Hậu. Cho dù thân đang được Thiên quân hoa bảo hộ nhưng nàng cũng cảm thấy một hồi khiếp vía, nàng cảm giác như đứng giữa cuồng phong bão táp, bản thân chỉ là một cái cây nhỏ, bất kỳ lúc nào cũng có thể bị quật ngã.
“Đây...”. Đại điện chủ kinh hãi lùi ra xa, mấy tên kia như xem hắn thành không khí, tất cả chỉ đang tập trung đối phó Nhị Thánh Hậu Thiên quân hoa, đứng trước bọn kia thì hắn có chút không đủ nhìn.
“Rắc...”. Quả nhiên, Thiên Quân hoa cũng là có giới hạn, dưới một kích của mười vị Hư vô cảnh đại năng, một tiếng vang nhẹ truyền đến, Thiên quân hoa màn sáng phòng hộ xuất hiện một vết nứt, tuy rằng lập tức lành lại nhưng làm sao có thể qua mắt được mười vị Hư vô cảnh kia. Huống chi, bọn hắn còn chưa xuất toàn lực.
“Ta nói rồi, Thiên Quân hoa cũng không phải toàn năng, nó có giới hạn!”. Bạch viên đứng đầu lạnh lùng nói. “Nói ra Thiên quân hoa chủ nhân, tha ngươi khỏi chết!”
“...”. Nhị Thánh Hậu kinh hãi, bọn kia quả thật là muốn giết nàng, Thiên quân hoa cũng không cản lại được bọn hắn công kích.
“Hừ...”. Thiên Quân đứng xa xa hừ lạnh một tiếng. “Đụng đến nàng các ngươi liền đã sai!”. Nói đoạn tay trái đối với hư không một vồ, tại thiên không trên đỉnh đầu chỗ Thánh Hậu cùng mười vị Hư vô cảnh đột nhiên xuất hiện một cái cự thủ ép xuống, uy lực kinh thiên động địa như là xỏ xuyên hư không mà đến.
“Hả...”. Bạch viên đứng đầu là cái đầu tiên nhận ra khí thế kỉnh khủng kia, cự thủ một nắm liền nắm lấy đại kích đánh lên thiên không cự thủ. Nối tiếp hắn, chín cái Hư vô chỉ cảnh còn lại cũng là dồn dập xuất thủ hướng cự thủ công kích, bọn hắn là cảm thấy uy hiếp trí mạng.
“Đây...”. Nhị Thánh Hậu cùng Đại điện chủ đều kinh ngạc ngây người, biến cố này có chút bất ngờ cùng đúng lúc đi. Chỉ là bọn hắn còn chưa kịp có ý nghĩ gì thì lại có một cái cự thủ khác vỗ về phía hai người, lực lượng so ra kém cự thủ kia nhưng uy lực cũng vô cùng kinh khủng, so với công kích của mười cái Hư vô cảnh kia thậm chí cồn hơn một chút.
“Ầm!”. “Ầm!’. Hai tiếng nổ trầm đục liên tiếp vang lên, không gian tại chỗ đó tan nát sau đó không ngừng lan tràn ra xung quanh, mười cái Hư vô cảnh thân hình như núi bị ép rơi xuống đại địa, tuy rằng không bị thương tích gì nhiều nhưng là không chút dễ chịu. Kẻ đột nhiên xuất thủ “đánh lén” kia thực lực cao vô cùng, bọn hắn tạm thời còn chưa biết là ai.
Mười cái Hư vô cảnh thực lực cao tuyệt cản lại một kích này thành công, thế nhưng Nhị Thánh Hậu cùng Đại điện chủ một bên kia lại không được như thế, lực lượng to lớn cho dù bọn hắn có kháng cự cũng không có ý nghĩa. Đại điện chủ vung lên Cự lực thiên chùy cũng bị đánh tan tại chỗ bị đánh cho thổ huyết, bay đi một đoạn lâm vào hôn mê. Nhị Thánh Hậu Thiên quân hoa lại là mất linh khiến nàng kinh hoàng không thôi, lực lượng khủng khiếp cũng khiến nàng lâm vào hôn mê, chỉ là một chút trước đó thôi nàng đáy mắt như hiểu ra điều gì đó, nếu không phải cự thủ chủ nhân cố ý, cả hai lập tức đã mất mạng.
“Hống!”. “Gầm!’. Mười cái Hư vô cảnh yêu thú gầm lên giận dữ, không dưng bị đánh bọn hắn đương nhiên không dễ chịu.
“Các hạ là ai? Dấu đầu lòi đuôi còn đáng là đại năng?”. Bạch viên đứng đầu tay cầm đại kích đứng trên đại địa như là ma thần cuồng nộ gầm lên đối với thiên không nói.
“Ngươi không phải muốn biết chủ nhân của Thiên quân hoa là ai sao? Bản tọa đến rồi ngươi lại không nhận ra?”. Một giọng nói có chút lười biếng lạnh nhạt vang lên. Thiên Quân chân đạp hư không nhàn nhã đi về phía Bạch viên đám yêu thú đại năng.
“Thiên quân hoa chủ nhân...”. Không chỉ Bạch viên đứng đầu mà chín cái Hư vô cảnh Yêu thú khác cũng là kinh sợ, đáy mắt co lại nhìn chăm chú bạch y thanh niên đang không chút nào để ý hư không loạn lưu quấn thân.
“Làm sao? Không phải muốn thấy bản tọa sao? Biểu hiện làm sao cóc chút kì quái!”. Thiên Quân lạnh nhạt nhìn mấy con yêu thú kia nói. Con ngươi hơi liếc nhìn phía xa Nhị Thánh Hậu, hắn không muốn nàng thấy bản thân hiện thân, chỉ e sẽ có chút khó xử, đành khiến nàng hôn mê một lát.
“Dám công kích nàng, các ngươi phải chịu hậu quả nghiêm trọng! Kiếm!”, Thiên Quân sau đó nói cũng lười nói, tay phải hóa chỉ kiếm đâm vào hư không, nhất thời vô số kiếm quang hư không sinh ra xổ xuyên hư không đâm về phía mười cái Hư vô cảnh yêu thú. Cao nhất chỉ có Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai hậu kỳ mà thôi, Thiên Quân tự tin một tay cũng có thể đơn giản trấn áp.
“Hống! Cho dù ngươi là Thiên quân hoa chủ nhân thì như thế nào? Chỉ có Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất đỉnh phong mà thôi, lấy cái gì dọa bản vương? Giết!”. Bạch viên đứng đầy con mắt khẽ híp lại gầm lên, nhận ra kẻ trước mặt bất quá chỉ có Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất mà thôi, nó lập tức cầm lấy đại kích đánh về phía kiếm quang kia.
“Hống...”. “Gầm...”. Bạch viên đứng đầu xuất thủ đánh thức chín cái Hư vô cảnh còn lại, bọn hắn cũng là dồn dập xuất thủ công sát Thiên Quân, bọn hắn dĩ nhiên là quên đi vừa rồi đại thủ kia là làm sao hình thành!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.