Ma Thần Thiên Quân

Chương 235: Đại hỗn chiến




Thời gian chính là một thứ vô cùng cường đại, cho dù là Hỗn độn cảnh đại năng cũng đối với nó vô cùng nghi kị, nếu xem như nó là một loại lực lượng thì nó vô hình vô chất, không có kẻ nào có thể nắm giữ!
Những kẻ tu luyện có thể ảnh hưởng đến thời gian không có ai không phải là cường giả vô cùng kinh khủng, như Vũ Thiên Quân lĩnh ngộ được Thời không chi thế cũng chỉ có thể ảnh hưởng một chút đến Thời không lực lượng mà thôi, dựa vào một điểm này hắn có thể nghiền ép cường giả hơn cấp mà không cần đến Luân hồi lực lượng! Hôm nay bên trong Hư Thiên bí cảnh này cũng có một kẻ làm được điều đó, hắn thuần tuý là vận dụng Thời gian lực lượng mà thôi, uy lực tuy rằng kém so với Vũ Thiên Quân nhưng hiệu quả lại như thế, ngoài ra hắn một chiêu nay giống như là chiêu thức bên trong Tà ngục trấn thiên kinh kia, công pháp kia có bao nhiêu kinh khủng?
Bên ngoài Yêu tộc lãnh địa ở Luyện hồn cốc xảy ra đánh nhau cũng có hai canh giờ rồi, Nhân tộc ba vị Thiên kiêu cùng không làm gì được ba vị Yêu tộc thiên tài, bọn hắn lam vào tiêu hao chiến không ai làm gì được nhau nhưng khi đột nhiên có Yêu nghiệt của dị tộc hướng Nhân tộc ba người đánh lên thì tình thế có chút đổi khác, ba vị Nhân tộc thiên kiêu bon ép đánh vây lại, có tổng cổng bảy vị Thiên kiêu hướng bọn hắn công kích dẫn đến bại cục định sẵn! Sẽ không có gì thay đổi nếu không có một nhóm lớn tu giật Nhân tộc “không vừa mắt” hành động bỉ ổi của đám Thiên kiêu Dị tộc nên đã tụ tập lại hình thành một vòng vây bên ngoài nhằm đánh lại bảy vị dị tộc Thiên kiêu, giao thuế vừa mới bắt đầu thì Tà Thần Âu Dương Linh Anh đột nhiên tung ra kinh khủng chiêu thức, thời gian như đọng lại, tất thảy mọi người hầu như không thể di chuyển, trừ một người trong đó là Tà Thần!
“...“. Khắp nơi cả đám người gần như không nhúc nhích nhưng Tà Thần cũng không hướng bảy người Dị tộc công kích mà đi chuyển đến gần Băng Thần cùng Đông Phương Giang Hạ sau đó cầm lên hai người chạy về phía Nhân tộc đám người bên ngoài, hắn khuôn mặt đã tái đi lợi hại.
“Rắc...“. Một chút đó như thời gian dừng lại sau đó một tiếng vỡ nhẹ vang lên, một chiêu của Tà Thần cũng tự huỷ, hắn há miệng ho ra một ngụm máu, khuôn mặt lại tái đi một lần.
“...“. Bảy vị Thiên kiêu vận động trở lại bình thường đều kinh hãi nhìn hướng Tà Thần, cho dù “không quan tâm” đại chiến mười ba vị Thiên kiêu bên ngoài cũng kinh sợ nhìn hắn, Ma Thanh Long cùng Tiểu Long Vương cũng không ngoại lệ, ai mà ngờ được một cái Thánh tổ bước thứ sáu lại có vực này kinh khủng uy năng, nếu là đơn đả độc đấu thì co ai cản được hắn? Cả đám lại thêm kiêng kị.
“Vừa rồi là cái gì...“. Đám tu giả Nhân tộc sau khi tỉnh lại thì kinh sợ lẩm bẩm. Không khí liền như muốn đọng lại, Nhân tộc một phương lúc này lại như đứng thành một chỗ đối diện bảy vị Thiên kiêu dị tộc, duy chỉ có một vị Thanh niên điêu khiển Lôi điện kia là đứng trên bầu trời ngưng trọng, cho dù một chút quỷ dị qua đi nhưng vẫn có một vị Thánh tổ bước thứ sáu thiên tài Thần tộc hướng hắn đi đến, ngoài ra còn có một vị Ma Long tộc hình như lại muốn bảo vệ hắn, cả hai tên khí tức đều vô cùng kinh khủng.
“Ngươi xem ra không dễ chịu!“. Trầm mặc một chút đi qua Thiên Nhân tộc thiên tài mở miệng lạnh lùng nói. Hắn đương nhiên là nói với Tà Thần.
“Nhân lúc này chém giết hắn đi...“. Một chiêu vừa rồi như đánh lên một hồi chuông cảnh báo, cả bảy vị Thiên kiêu dị tộc đều không dám khinh suất nữa, bọn hắn lúc này đương nhiên sẽ dùng chân chính thực lực không chút giữ lại, tên kia có khả năng uy hiếp đến tính mạng của bọn hắn ah!
“Đừng cho hắn có thời gian khôi phục!“. Lại một vị dị tộc nói. “Cực hạn thiên sát!“. Hắn gầm lên một tiếng rồi lai về phía Nhân tộc một phía, bên cạnh hắn sáu vị Thiên kiêu cũng đồng thời lao lên, bọn hắn như muốn đồ sát cả đám người Nhân tộc ở đây!
“Hừ!“. Băng Thần hừ lạnh, hắn tuy rằng kiêng kị Tà Thần một chiêu vừa rồi nhưng bọn hắn lúc này còn là bằng hữu, huống chi vừa rồi là Tà Thần đem hắn cùng Đông Phương Giang Hạ thoát khỏi vòng vây. “Băng hạn chi sương!“. Hắn đột nhiên nhắm mắt lại sau đó vươn ra hai tay như muốn nhập toàn thân vào thiên địa, sau đó dị biến nổi lên. Đám người đứng sau hắn đột nhiên như có cảm giác toàn thân máu huyết như bị ninh kết lại không thể lưu chuyển, mặt liền đỏ lên nhưng bọn hắn chỉ là bị ảnh hưởng từ chiêu này mà thôi, trực diện công kích là bảy vị Thiên kiêu dị tộc kia.
“Thiên hạ đệ tứ thế giới kiếm!“. Đông Phương Giang Hạ cũng nhẹ ngâm một tiếng, lập tức lấy hắn làm trung tâm xung quanh nổi lên vô số những cây cỏ bóng mờ, chỉ là mỗi cây cỏ đều như được tạo thành từ vô số kiếm ảnh, những cây cỏ không ngừng lan rộng về phía bảy vị Thiên kiêu dị tộc, dị tượng vô cùng khủng bố.
“Ầm!“. “Uỳnh!“. Bảy vị dị tộc hay là mười mấy người khác đang từ xa nhìn lại đều kinh hãi nhìn lấy cảnh tượng này, hai người hai đạo công kích đều là hướng cả bảy vị Thiên kiêu dị tộc công kích, uy lực kinh thiên! Bọn hắn đương nhiên không dám sơ suất đều xuất ra đại chiêu cản lại, Đông Phương Giang Hạ chiêu kiếm sát phạt đáng sợ nhưng lại không quỷ dị như Băng Thần chiêu thức thần thông, không hẹn mà gặp cả bảy người vậy mà đều quyết định lui lại, khí huyết toàn thân bị đóng băng cảm giác này làm bọn hắn kiêng kị đồng thời không vận dụng được toàn bộ thực lực đi tiếp đại chiêu của Đông Phương Giang Hạ là không sáng suốt.
Vừa định bảy người xông lên thì phải lui lại bọn hắn dĩ nhiên không cam lòng, chỉ là bọn hắn còn chưa kịp phản ứng đưa ra đáp trả thì lại có vô số công kích đủ loại màu sắc như phô thiên cái địa đánh úp lên bảy người.
“Ha ha! Giết hết bọn chúng...“. Nhân tộc một bên có người cười lớn.
“Đúng vậy! Chúng ta cũng có thể chém giết Thiên kiêu đỉnh cấp ah!“.
“...“. Nhân tộc đám người không biết tương sao vậy mà được chia ra thành bảy nhóm người, mỗi nhóm khoảng hai ngàn người, mỗi người đều như đang nghe hiệu lệnh gì đó.
“Đây là...“. Dị tộc bảy vị Thiên kiêu đương nhiên không dám khinh thường, có thể mỗi một đạo công kích nhỏ yếu bọn hắn không chút sợ hãi nhưng hai ngàn đạo công kích tập hợp đánh lên một lần bọn hắn muốn tiếp lấy cũng không dễ dàng, nên biết có hơn mười vị Thánh tổ lẫn trong đó ah.
“Âm dương chi sát...“.
“Kim hỏa kiêu dương...“.
“Văn thiên sát thuật...“.
“Táng thương...“.
“...“. Cả bảy vị đều vận dung ra đại chiêu ra cản lại, chỉ là uy lực này thậm chí còn vượt ra công kích mà bọn hắn có thể đánh ra rồi!
“Ầm!“. “Uỳnh!“. Mấy tiếng nổ lớn vang lên, dị tộc bảy vị Thiên kiêu đều như nhau bị đánh bật về phía sau không biết làm sao.
“Hoan hô...“. Nhân tộc một phương lập tức vang lên những tiếng vui vẻ, những kẻ này nếu là đơn độc đương nhiên không có khả năng trực diện mấy tên kia chứ đừng nói đánh bay bọn hắn, vui vẻ là đương nhiên.
“Mọi người không được chủ quan! Lập tức tiến lên nghe theo hiệu lệnh của ta!“. Đột nhiên một tiếng hống lớn vang lên. Người nói chính là trước đó trung niên nhân Thánh tổ bước thứ năm trước đó cản lại một chiêu của Dị tộc thiên kiêu.
“Tuân lệnh Võ Thần đại nhân!“. Nhân tộc bảy nhóm người lập tức hô lớn đi theo, bảy nhóm người tách ra lại chuẩn bị một lần nữa công kích bảy vị thiên kiêu kia.
“...“. Bất kể là Tà Thần, Băng Thần cùng Đông Phương Giang Hạ đều kinh ngạc quay đầu nhìn lại, Võ Thần chính là một trong Thập Thánh đứng đầu nhất mấy người, ông ta không hổ là đương đại cự đầu cấp cường giả, mới có một chút thời gian đã phân tách nhanh như vậy, cho dù ba bọn hắn lúc này “tu vi” cao hơn những vẫn phải nhìn lại ông ta theo con mắt khác ah.
“Không cần nhìn ta! Các người là Nhân tộc thiên kiêu thì đừng để mất mặt Nhân tộc, cho dị tộc thấy chúng ta Nhân tộc đã không phải để bọn hắn tuỳ tiện bắt nạt, hôm nay đánh ra uy danh của Nhân tộc ta đi!“. Võ Thần cũng phi thân lên bay qua ba người sau đó lạnh nhạt nói. Lấy ông ta bao nhiêu năm ở đại thế đương nhiên có chuyện nào còn chưa trải qua? Chém giết Dị tộc Thánh cảnh ở bên ngoài tinh không vô tận kia ôn cũng làm không ít.
“Ha ha! Võ Thần ông là kẻ đầu tiên Bản Hoàng khám phục!“. Ngẩn ra một chút Đông Phương Giang Hạ như thức tỉnh bầu nhiệt huyết cười to lớn nói. “Hôm nay ta phải giết Dị tộc thiên kiêu!“. Nói rồi hắn cũng phi thân theo một nhóm người trong bảy nhóm, mục tiêu là Ô Kim Thái vẫn đang giữ ở trạng thái chân thân to lớn khủng bố kia.
“Hắc! Thật biết khích động nhân tâm, bản Thần cũng theo ông!“. Tà Thần nhẹ cười một cái rồi cũng nhảy lên theo một nhóm người, mục tiêu của hắn là Tam nhãn Thiên nhân tộc kia.
“Như vậy ta đi xem Thái cổ Ma tộc kia rồi!“. Băng Thần cũng nhàn nhạt nói. Ban nãy gặp gây công hắn nuốt nghẹn vẫn còn nơi cổ họng, tuy rằng tên kia là Thái cổ Ma tộc có chút quan hệ với gia tộc hắn nhưng đương nhiên không để ý, hướng hắn xuất thủ đó chính là kẻ địch cần tru diệt!
Nhân tộc bảy nhóm người tách ra một chút chua ra liên tục công kích bảy người, riêng có bốn vị được đặc biệt chiếu cố thì chật vật không thể tả, nhưng những chuyện này cũng không ảnh hưởng đến một bên kia Thần Anh Thánh cùng Ma Thanh Long chuẩn bị giao thủ. Ma Thanh Long buông lời khinh thị Thái cổ Thần tộc Thần Anh Thánh đương nhiên không để yên, Ma Thanh Long lại muốn bảo trụ Nhân tộc thanh niên điều khiển lôi điện nên không thể không đánh.
“Cùng Thần tộc ta đối địch ngươi chết vạn lần không đủ!“. Thần Anh Thánh lạnh lùng nói. “Thời không diễn hoá!“. Hắn quanh thân Thời không lực lượng bắt đầu nhộn nhạo lên.
“Thời không lực lượng? Thật là quen thuộc!“. Ma Thanh Long thân thể nhẹ chấn một cái. “Đạt đến ý cảnh cực hạn sao? Hủy diệt thiên sinh!“. Hắn nói nhỏ một tiếng thì quanh thân Huỷ diệt chi lực cũng bùng lên, vừa mới bắt đầu Thần Anh Thánh không chút giữ lại hắn đương nhiên không dám lơ là.
“Hừ...“. Thần Anh Thánh hừ lạnh một tiếng thân thể cũng biến mất như tan vào không khí, một lần nữa hiện thân đã đến bên hông trái Ma Thanh Long, sát chiêu đã đến.
“...“. Ma Thanh Long con ngươi co lại nhưng cũng không tránh đi, bên hông trái một cái hắc động đột nhiên hiện ra chắn trước hắn khỏi Thần Anh Thánh.
“Thú vị!“. Thần Anh Thánh nhếch mép một cái thân hình lại một lần nữa biến mất khi xuất hiện lại là trước mặt Ma Thanh Long vung quyền đánh về phía Ma Thanh Long nhưng lần này kẻ sau đã không như trước bị động mà nắm quyền trái cũng đã vung lên cùng hắn đối quyền!
“Ầm!“. Hai quyền va chạm, cả hai vậy mà không có ai lùi lại mà lập vung quyền trái đánh về phái đối phương. “Uỳnh!“. Lại một kích nữa giao thủ hai người mới tách ra, thế nhưng rất nhanh lại sáp vào nhau.
“Thời không thiên nhận!“. Thần Anh Thánh tay phải như vẽ ra trên không trung một đường thẳng, lập tức từ đó bắn ra hơn hai mươi đạo như ánh đao chớp nhảy màu xám đánh về phía Ma Thanh Long.
“Ma phệ!“. Ma Thanh Long không chút nao núng gầm lên. Hắc động một lần nữa lại hiện ra trước ngực hắn cắn nuốt hơn hai mươi đạo thời không thiên nhân, sau đó hắn tay phải vươn ra trước người giống như đâm xuyên vào Hắc động. “Trả lai cho ngươi!“. Hắn nhếch mép cười lạnh, theo hắn nói lập tức từ bên trong Hắc động lại bắn ra những cái kia Thời không thiên nhận, chỉ khác đó là thêm vào đó một chút hắc khí, số lượng vẫn là như thế.
“Hừ! Điêu trùng tạp kỹ! Thời không quy hạ!“. Thần Anh Thánh hừ lạnh nói rồi tay nhẹ nhàng nhấn xuống, tất cả Thời không thiên nhận đang hướng hắn đánh tới kia đột nhiên biến mất, chỉ còn lại mấy chục đạo hắc khí vẫn đang lao về phía hắn. “Trục xuất!“. Thần Anh Thánh nói nhỏ một tiếng thì quanh thân Thời không lực lượng lại nhộn nhạo lên, những hắc khí đến gần thân thể hắn quỷ dị biến mất, chỉ là hắn chậm lại một chút đã tạo cơ hội cho Ma Thanh Long.
“Ngươi bất quá cũng mới hiểu được một chút Thời không ý cảnh mà thôi, dựa vào không gian lực lượng đề cao ta cảnh Thời không lực lượng, ngươi còn kém xa lắm!“. Ma Thanh Long tốc độ đột nhiên tăng mạnh, thân hình một loáng đã đến bên hông thái Thần Anh Thánh lạnh lùng nói. “Ma Vân quyền!“. Một quyền này gần như đánh thẳng lên hông Thần Anh Thánh.
“Hừ!“. Thần Anh Thánh hừ lạnh một tiếng. Hắn lâm nguy không loạn, Thời không ý cảnh tràn ngập, hắn là muốn dựa vào lực lượng này tránh đi một chiêu, gần như đồng thời đó con ngươi cũng lập loè lạnh lùng nhìn Ma Thanh Long. “Ám hồn tiễn!“. Như có như không một tia sáng mỏng từ con ngươi của hắn bắn ra đánh về phía mi tâm của Ma Thanh Long, nhanh đến làm cho người ta nghẹn thở!
“Phá cho ta!“. Ma Thanh Long gầm lên, lực lượng kinh khủng gần như dán lên hông Thần Anh Thánh.
“Rắc!“. “Ầm!“. Một tiếng nhẹ vỡ sau đó một tiếng trầm đục vang lên, một bóng người bị đánh bay ra khỏi đó hơn ba mươi dặm mới có thể ổn định lại thân thể, bị đánh bay là Thần Anh Thánh, hắn khoé miệng đã trào ra máu tươi, chỉ là kẻ đạt được ưu thế là Ma Thanh Long cũng không có truy đuổi mát đang nhíu mày kiêng kị nhìn Thần Anh Thánh, hắn chưa chắc thật đã chiếm ưu thế như bề ngoài ah.
“Coi thường rồi! Ta sẽ cho ngươi thấy vì sao ta Thần tộc thống trị mọi thời đại!“. Thần Anh Thánh lau đi khoé miệng máu tươi lạnh lùng nói, một lần nữa lại chủ động xuất kích đánh về phía Ma Thanh Long.
“Công kích linh hồn! Hừ!“. Ma Thanh Long đương nhiên cũng không dễ chịu hừ lạnh một tiếng, ăn một cái gần như trực diện Thần hồn công kích hắn dĩ nhiên không thoải mái. “Giết!“. Hắn quanh thần Huỷ diệt lực lượng cùng sát khí đồng thời nổi lên lao về phía Thần Anh Thánh, lại có một đại chiến khác rồi!
“Các ngươi cuối cùng vẫn không nhịn được mà xuất thủ...“. Đang cùng một nhóm người công kích Côn Lân Diễn thì Võ Thần đột nhiên nhíu mày lạnh lùng nói. Mười hai kẻ kia lại có bốn cái hướng bên này phi thân đến, không cần nói cũng biết bọn hắn là hướng về phía Nhân tộc xuất thủ...
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.