Ma Thần Thiên Quân

Chương 216: Kế hoạch thay đổi




“...”. Vũ Thiên Quân bản thể vốn đang chạy về phía Toái hư hải đột nhiên quay lại nhìn Thiên khiển lập tức liền hạ xuống. Vốn Thiên khiển là muốn một khoảng thời gian mới có khả năng hạ xuống, nhưng trước đó Vũ Thiên Quân cùng với hai vị Hư vô cảnh liều mạng công kích đã đánh lên ảnh hưởng đến Thiên khiển, sau đó lại là có Phong Hậu cũng công kích Vũ Thiên Quân, trùng điệp mấy trọng như vậy, ngay khi Phong Hậu công kích thì Thiên khiển đã hạ xuống.
“Xoạt!”. Bản thể lúc này làm một việc mà chính ba vị Hư vô cảnh cũng không hiểu, hắn đã đi vào phạm vi của Thiên khiển, gần như đồng thời hai vị khác là Nghĩ Hậu và Phong Hoàng cũng đã chạy đến nhưng không tiếp tục nữa công kích Vũ Thiên Quân, Thiên khiển đang hạ xuống kia còn kinh khủng hơn mấy ngày trước nhiều, Phong Hậu năm viên thủy tinh cầu kia có thể cản được sao?
“...”. Phong Hậu ba người đứng trong Thiên khiển đã bắt đầu khó di chuyển con ngươi co rút nhìn Vũ Thiên Quân đột nhiên đi vào Thiên khiển phạm vi, hắn lại có cái gì quỷ ý? Hắn đi vào không phải là để chịu chết sao?
“Hắc hắc! Tộc các ngươi tồn tại từ Thái cổ thời đại lại không biết về các loại song song lực lượng cùng với lực lượng mà tu giả có sao? Nơi này Thiên khiển cũng không phải cái gì khó hiểu, nếu các ngươi biết đến thì có thể dễ dàng nhận ra, Thiên khiển là trộn lẫn của sáu loại Chung cực lực lượng phân biệt là Thiên phạt, Hủy diệt, Thời không, Sinh mệnh, Vạn tượng, Vận mệnh, các ngươi giống như không biết?”. Bản thể dần thu lại Thái sơ chân thân, thân thể thu nhỏ lại, dưới chân Luân hồi chi bàn hiện ra, thân hình cấp tốc bị Luân hồi chi lực che lại, Thần thể đã đổi chỗ cho Bản thể. Hắn đi chậm bên trong Thiên khiển, Thiên khiển giống như cũng không ngăn cản hắn nhiều, hắn vừa đi vừa nói, chỉ là nhìn thấy đám người kia đang không hiểu nhìn hắn thì lắc đầu không nói nữa.
“Sáu loại Chung cực lực lượng?”. Ba vị Hư vô cảnh con ngươi co rút nhìn Vũ Thiên Quân lại nhìn bầu trời, sau đó lại khó hiểu nhìn Vũ Thiên Quâ, hắn không cần cùng ba người nói cái này chứ?
“Huh! Xem ra các ngươi đúng là bị xem như tội nhân rồi, có rất nhiều tri thức vốn nên biết lại bị che dấu, khiến cho các ngươi tu vi mãi mãi dừng lại ở Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai!”. Thần thể lắc đầu nói. Sắp đi vào Toái hư hải, Thần thể đột nhiên muốn Bản thể đi vào Thiên khiển phạm vi vì hắn chợt lóe lên ý nghĩ khác.
“Ngươi...”. Ba vị Hư vô cảnh con ngươi sát khí bùng lên, gọi bọn hắn là tội nhân đương nhiên bọn hắn không dễ chịu rồi, chỉ là Vũ Thiên Quân dám đi vào Thiên khiển phạm vi thì đương nhiên đã có chuẩn bị, bọn hắn công kích nhưng cũng sẽ bị Thiên khiển tiêu tan mà thôi, mặt khác Vũ Thiên Quân giống như biết bọn hắn lý do không thể đột phá Hư vô cảnh.
“Các ngươi sợ Thiên khiển nhưng ta lại không chút nào sợ nó, thậm chí nó còn khiến ta càng thêm cường đại!”. Thần thể không để ý cười cười, dưới chân Luân hồi chi bàn chầm chậm xoay tròn sau đó dần dần mạnh lên/ “Bên trong Thiên khiển ta chính là bất bại!”. Hắn tự tin nói, lấy hắn làm trung tâm một cái lốc xoáy đã hình thành, các loại lực lượng như bị cá voi hút nước như thế cuốn vào lỗ xoáy.
“Đây... Thôn phệ!”. Ba vị Hư vô cảnh con ngươi co rút, Phong Hậu trên tay năm viên thủy tinh cầu cũng dần phát sáng, Nghĩ Hoàng cùng Thái cổ độc long cũng dic huyển lại gần đứng cạnh nàng truyền lực lượng vào năm viên thủy tinh cầu, đây là cách duy nhất bọn hắn có thể nghĩ ra, bọn hắn còn chưa muốn thử cùng Thiên khiển đối kháng. “Ngươi có cách giúp chúng ta đột phá Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba?”. Phong Hậu có chút không tin tưởng nói. Hai người Thái cổ độc long cùng Nghĩ Hoàng con ngươi lập tức chăm chú lên nhìn Vũ Thiên Quân.
“Cũng không phải ta có thể giúp!”. Thần thể lắc lắc đầu.” Cái này là do bản thân các ngươi thiếu hụt!”.
“Hử? Do bọn ta thiếu hụt?”. Phong Hậu mày nhíu lại nói, nếu bọn hắn thiếu hụt làm sao có thể tu luyện đến Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai? Mặt khác Vũ Thiên Quân cũng không có lý do gì nói với bọn hắn những điều này, cũng có thể là một cái bẫy làm lung lay đạo tâm của bọn hắn, nghĩ đến đây mấy người lập tức lạnh lùng nhìn Vũ Thiên Quân.
“Ngu ngốc!”. Thần thể cười cười lạnh lùng nói. “Biết tên kia cho ngươi tất thảy sáu viên cầu là gì không?”. Hắn nhìn sang Phong Hậu hỏi, chỉ là không để nàng trả lời hắn đã tự trả lời. “Hắn phong ấn trong đó sáu loại thế cấp lực lượng, các ngươi truyền năng lượng vào trong đó thì mới có khả năng kích hoạt thủy tinh cầu bên trong lực lượng, chỉ là nó cũng sắp hao hết rồi, đến khi đó các ngươi có thể cùng Thiên khiển đối kháng?”. Xung quanh hắn lốc xoáy giảm dần tốc độ rồi dần tản đi, hắn không muốn một lần thôn phệ toàn bộ Thiên khiển này, đối với hắn cũng không tốt đồng thời đối với kế hoạch sắp tới cũng không tốt.
“Ngươi giống như rất rõ những việc này?”. Phong Hậu lạnh lùng nói. Nàng hỏi đương nhiên là vấn đề Thế lực lượng.
“Cũng không hẳn! Nói đơn giản thì chính là các ngươi muốn dột phá đến Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba một điều kiện cần có chính là năm giữ chí ít một loại Thế!”. Thần thể cười nhạt nói.
“Việc này đối với ngươi cũng không có lợi, ngươi tại sao lại giúp chúng ta!”. Phong Hậu nhíu mày nói.
“Không sai! Vốn ta ý định chạy đi sau đó quay trở lại chính là ngày tàn của hai tộc ngươi!”. Thần thể thu lại vẻ lạnh nhạt nói. “Chỉ là ta chợt nghĩ chúng ta thù hận có thể hóa giải, ta bên trong Hư thiên bí cảnh này không hiểu nhiều, có các ngươi giúp có thể thoải mái hơn...”.
“Ngươi muốn cùng chúng ta hợp tác? Một cái còn chưa đặt chân Hư vô cảnh lại muốn cùng chúng ta hợp tác?”. Thái cổ độc long như gầm lên nói. Hắn bị Thần thê tính toán mấy lần đương nhiên với Thần thể vô cùng thống hận, lập tức liền muốn chém giết đối phương.
“Không sai! Ngươi trước đó còn đồ sát không ít tộc nhân của ta, thủ đoạn có bao nhiêu tàn nhẫn, ngươi nghĩ chuyện này có thể thương lượng?”. Nghĩ Hoàng cũng cười lạnh một tiếng nói.
“Hắc! Nếu đã là người thông minh cũng không cần nói chuyện mờ ám! Các ngươi mục đích bất quá chính là trên người ta bí mật mà thôi, tộc nhân của các ngươi chết đi chính là do các ngươi các ngươi tham lam!”. Thần thể không chút nể mặt lạnh lùng nói.
“...”. Ba vị Hư vô cảnh đang định nói gì đó lại thôi. “Ầm!”. “uỳnh!”. “Ầm!”. Thiên khiển liền muốn hạ xuống đánh về phía ba bọn hắn, còn may năm viên thủy tinh được ba vị Hư vô cảnh truyền vào lực lượng có thể cùng Thiên khiển đối kháng, chỉ là điều này không thể lâu dài được.
“Mặt khác, các ngươi có thể vượt qua Thiên khiển này sao?”. Thần thể trêu tức nói. “Cùng ta hợp tác, ta không những giúp các ngươi vượt qua Thiên khiển, còn giúp các ngươi đột phá gôm cùm xiềng xích đang khóa lại các ngươi con đường thăng tiến, thậm chí, ta có thể toàn lực giúp các ngươi đi ra cái này Hư thiên bí cảnh, điều kiện tiên quyết chỉ có một! Các ngươi không được xuất thủ với Nhân tộc ta, huh, xem như là giao hảo đi!”. Hắn sau đó trầm giọng tự tin nói, càng nói càng vang vọng, chính như bên ngoài Nghĩ Hậu và Phong Hoàng cũng nghe thấy rõ ràng.
“Cái gì?!?”. Năm vị Hư vô cảnh như hóa đá tại chỗ, Vũ Thiên Quân lại có năng lực lớn như vậy? Bọn hắn chính là nửa tin nửa ngờ, tin là vì Vũ Thiên Quân thủ đoạn cho đến lúc này đã rất đáng sợ, bọn hắn năm cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai cho đến lúc này ngoài việc kích thương hắn ra thì vẫn chưa chính thức bắt được hắn, một cái chỉ có Thánh tổ cảnh bước thứ bảy mà thôi! Nửa ngờ là vị việc này bọn hắn còn chưa dám nói mình có khả năng, Vũ Thiên Quân đối với bọn hắn còn yếu nhiều lắm, có thể làm được sao? Nếu là mới biết hắn thì năm người không chút tin tưởng mà cười khẩy mà thôi, nhưng cho đến lúc này...
“Bọn ta lấy gì có thể tin tưởng ngươi?”. Nghĩ Hậu đang đứng bên ngoài phạm vi Thiên khiển lạnh lùng nhìn bên trong Thiên khiển đang đứng trên Luân hồi chi bàn Thần thể nói.
“Ha ha! Chưa nói các ngươi lấy gì tin tưởng ta, các ngươi có lựa chọn khác sao? Nếu không chọn ta lúc này, không nhưng hiện tại ba người này chết bên trong Thiên khiển...”. Thần thể chỉ ba người Phong Hậu đang chống lại Thiên khiển nói. Bản thân hắn đứng trên Luân hồi chi bàn đang tỏa ra huyền diệu lực lượng không ngừng hấp thu lực lượng xung quanh đồng thời cũng không để cho Thiên khiển hướng hắn hạ xuống, có lẽ Thiên khiển công nhận hắn không phải kẻ can thiệp hay vi phạm Thiên khiển nên không chút khởi lên công kích. Hắn lại nói. “... Ngày ta trở lại chắc chắn diệt tuyệt hai tộc, mặt khác, các ngươi vĩnh viễn không có cơ hội đi ra Hư thiên bí cảnh!”. Hắn giọng chuyển lạnh nói.
“...”. Thần thể nói làm cho năm vị Hư vô cảnh lâm vào trầm lắng suy tính, bọn hắn tâm có chút lung lay rồi.
“Để tỏ rõ thành ý, ta trước giúp các ngươi sống sót! Cách chính tông giúp các ngươi có thể vượt qua Thiên khiển!”. Như hiểu được bọn người kia đang thay đổi cách nghĩ Thần thể lại tung ra một đòn nặng ký hơn. “Đến đây đi!”. Thần thể bay lên bầu trời nhảy vào Thiên khiển trung tâm, Luân hồi chi bàn xoay chuyển tốc độ tăng lên, việc này hắn làm đã không ít lần rồi, rất nhanh bầu trời liền hình thành một cái vòng xoáy vô cùng lớn hút lấy xung quanh tất thảy, tuy rằng đối với Thần thể lúc này thì việc nuốt lấy Thiên khiển là quá sức nhưng có thể đạt được mục đích, hắn bị thương một chút cũng không sao, về phần năng lượng hấp thu quá lớn đã không phải vấn đề của hắn, Bản thể đang ở đây, cộng thêm Thế giới thụ cái kia đại thần thì bao nhiêu năng lượng cũng đều đủ, ít nhất ở lúc này Thế giới thụ có thể nói là hấp thu vô hạn, càng nhiều càng tốt, không có chút điểm dừng.
“Đây là... Hắn còn là người sao?”. Năm vị Hư vô cảnh há hốc mồm nhìn cảnh tượng kì vỹ cùng kinh thiên này. Bầu trời đủ các loại màu sắc rực rỡ đang tỏa ra vô tận uy áp, một cái nhì như hắc động to lớn xoáy mạnh ở giữa hút lấy xung quanh tất thảy, có cảm giác như không khí, ánh sáng cũng bị hút vào bên trong, vô cùng đặc sắc cùng quỷ dị.
“Ầm!”. “Ầm!”. Bầu trời tiếng nổ vang cũng không giảm nhưng công kích đánh xuống ba vị Hư vô cảnh Phong Hậu đã yếu đi đáng kể, thậm chí có thể thấy uy lực đang giảm mạnh, Phong Hậu ba người dần dần đã có thể cản lại Thiên khiển lực lượng, có chút thoải mái hơn nhiều rồi.
“Huh! Không có Lôi kiếp dịch!”. Thần thể nhìn Thiên khiển bên trong thất vọng nói, nếu Thiên khiển này có Lôi kiếp dịch thì không biết sẽ là con số nhưu thế nào ah! Lại cảm nhân một chút tu vi Thần thể nhíu mày, nói đúng hơn là lực lượng của hắn đang tăng lên thể hiện ra tu vi mà thôi, chính thức hắn tu vi vẫn có Thần chủ cảnh mà thôi, nhưng nếu người ngoài cảm nhận sẽ cảm thấy hắn tu vi đã là Thánh tổ bước thứ tám, quỷ dị vô cùng! Cũng có thể thấy Thiên khiển kinh khủng, tuy rằng chỉ mới một chút nhưng hắn tu vi đã nhảy lên một bước, đã đến Thánh tổ bước thứ tám, đây chỉ là do hắn mới hấp thu chưa đến ba thành lực lượng mà Luân hồi chi bàn đưa cho, về phần bản thể cung đã nhảy lên Thánh tổ bước thứ chín rồi, tất thảy lực lượng lúc này hầu như cung cấp cho hắn, Thế giới thụ vẫn chưa hấp thu bao nhiêu, có thể thấy chênh lệch đáng sợ!
Vũ Thiên Quân đi vào Hư thiên bí cảnh hơn mười ngày thì cũng có vô số tu giả khác từ bên ngoài các nơi trong tinh không cùng trong các Tiểu thế giới hàng lâm Hư thiên bí cảnh, trong mười ngày cũng có không ít đại chiến đã xảy ra. Ở một nơi nào đó đột nhiên có hai cái không quen biết chi nhân vì tranh giành một cái Thánh dược mà đánh nhau kịch liệt, lại có chỗ một người đang ngơ ngác nhìn xung quanh không tin vào mắt mình, hắn một tay quơ lên đã tát sụp một ngọn núi cao không thấy ngọn, một lần nhảy lên đã chạm mây, thân thể lại còn tự động lơ lửng trên không trung. Lại có chỗ khác...
“Ta tên Âu Dương Linh Anh! Ngươi là bằng hữu của ta chứ?”. Một cái phong thần như ngọc, y phục màu đỏ quái khí, tóc lại quỷ dị óng ánh màu bạc đối với trước mặt một cái hắc y thanh niên đeo mũ trùm cười như xuân hoa nở nói.
“Khặc khặc! Băng Thần!:. Hắc y thanh niên cười quái dị nói. Quanh thân hắn băng hàn chi khí tràn ra như muốn đóng băn cả hư không, xung quanh cây cỏ cũng bị băng lạnh đông lại, sinh cơ liền biến mất!
“Ồ! Ta là Tà Thần!”. Người trước kinh ngạc một tiếng rồi tà mị nói. Hai cái Thánh tổ bước thứ năm thanh niên Nhân tộc sẽ khuấy lên Hư thiên bí cảnh này như thế nào?
........
Quay lại Phong thần nghĩ tộc bên rìa lãnh địa gần Toái hư hải, Thiên khiển đã qua bốn canh giờ, Thần thể đã đứng trong thiên khiển bốn canh giờ rồi, khắp nơi khí tức kinh khủng tàn sát bừa bãi nhưng năm vị Hư vô cảnh biết, Thiên khiển đã sắp biến mất rồi!
“Thế nào? Lễ vật này đủ nặng chứ?”. Thần thể giọng nói từ bên trong Thiên khiển vang vọng.
“Ngươi không sợ lúc này bọn ta giết ngươi?”. Nghĩ Hậu đứng bên ngoài Thiên khiển mặt không biểu tình nói.
“Các ngươi sẽ không ngu như vậy!”. Thần thể giọng nói tự tin vang lên.
“Huh! Chúng ta hợp tác!”. Phong Hậu đứng trong Thiên khiển chắc chắn nói.
“Hắc hắc!”. Thần thể cười quái dị. Hắn trước đây kiêng kị Thái cổ chủng tộc vô cùng, nhưng nếu hắn có đồng minh là Thái cổ tộc nhân chủng tộc thì sao? Kẻ thù của kẻ thù chính là bằng hữu rồi! Hắc hắc!
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.