Cả Đan khí các như đọng lại, không có lấy một tiếng động, Khương Vũ quỳ xuống nhận lỗi đã vượt qua đám người nhân viên kia dự đoán rồi, kinh ngạc sau đó chính là khiếp sợ rồi!
“Ha ha! Trả lời thật là thông minh!”. Trầm mặc một chút qua đi Vũ Thiên Quân đột nhiên cười lớn nói. “Không hổ là lão quái vật đã sống mấy vạn năm... “. Hắn bỏ ngõ một câu rồi đi lên lầu không để ý mấy người này nữa, mấy cái hộ pháp cùng Phi Thiên một mặt nhìn nhau không hiểu thế nhưng Vũ Thiên Quân không nói bọn hắn lên theo đương nhiên bọn hắn không dám đi cùng, Thiếu gia hỉ nộ vô thường bọn hắn đã được trải nghiệm qua.
“Được rồi! Trước giải quyết chuyện chỗ này, ngươi nói đi!”. Ma Luyện nhíu mày nhìn cái kia Thánh tổ Ma tộc nói. Nếu không phải thấy người này tính cách chân thật cùng có chút năng lực hắn cũng không mang về đây tọa trấn thường xuyên bên trong Đan khí các ah.
“Chuyện này bắt đầu từ Tiểu Ngũ kia...”. Đến lúc này Ma tộc Thánh tổ gọi Ma Hóa Vũ kia cũng không dấu diếm nữa, cái kia Thanh niên hình như chính là kẻ rất các tiếng nói trong tổ chức tạo nên Đan khi các, như là một tay làm mưa làm gió ah, không thấy cường đại như Khương Vũ cũng mấy vị cường đại kia đều cung kính trước mặt hắn sao, không sai biệt lắm hắn là kẻ nắm quyền sinh sát rồi. Chỉ trách bọn người Khương gia kia mắt chó không thấy Thái sơn đi chọc vào hắn, thậm chí còn liên lụy cảm đám người.
“Tốt! Ngươi sáu tháng tới không có bổng lộc!”. Ma Luyện nghe xong thì lạnh nhạt nói.
“Hả? Nhưng Phó Các chủ...”. Ma Hóa Vũ không hiểu đang định chất vấn thì gặp Ma Luyện lạnh lùng nhìn hắn, giọng nói trầm thấp như muốn rít lên.
“Nếu không lập tức cút!”. Hắn uy thế tỏa ra, uy áp kinh thiên lập tức để đám người nhân viên không thể thở nổi, hắn lực lượng đã không kém một cái Thánh tổ bước thứ bảy thông thường rồi, xem ra lúc bọn hắn gặp thiên phạt xong nhận được cái kia màn sáng hạ xuống các tác dụng không nhỏ.
“Về phần các ngươi mấy người không liên quan đứng sang một bên!”. Hắn không để ý Ma Hóa Vũ nữa mà quay sang mấy cái nữ nhân làm nhiệm vụ hướng dẫn nói, chuyện này vẫn chỉ nên trách phạt những người mắc lỗi thôi. “Tứ hộ pháp! Chuyện còn lại ngươi tự mình làm đi”.
“Rất tốt! Các ngươi quả nhiên rất tốt!”. Khương Vũ nhìn mấy người còn lại lạnh lùng nói. “Ta đã từng nói ta đem các ngươi đến đây là muốn tốt cho các ngươi, nếu không làm được việc lập tức về gia tộc, lúc này các ngươi đi được rồi!”, Sau đó lạnh nhạt nói. Nàng một lần đuổi mười người là hai cái Thần chủ cùng mấy người nữa đều là người của gia tộc nàng.
“Hả...”. Phụ nhân Thần chủ không hiểu sợ hãi, Khương Vũ động chân hỏa rồi. Ma Luyện tức giận, Khương Vũ cũng tức giận không kém bao nhiêu đi.
“Hừm! Các ngươi lập tức lấy bản mạng tinh huyết thề với Thiên đạo không tiết lộ chuyện ngày hôm nay, nếu không, chết!”. Một mực trầm mặc Võ Tử Hiên đột nhiên lạnh lùng nói.
“Huh! Các ngươi nên nghe lời hắn vẫn hơn”. Phi Thiên liếm liếm môi cười quái dị nói. “Bản tọa không ngại tiễn các ngươi lên đường”.
“...”. Trước đó chứng kiến đám người khiếp sợ mấy người này đáng sợ uy thế nên khi thấy bọn hắn sinh ra sát khí thì lập tức biết bọn hắn cũng không đùa, lập tức nhao nhao phát thệ. Đang đi lên lầu bốn Vũ Thiên Quân đột nhiên liếc nhìn Hư không, từ bầu trời hạ xuông mấy đạo lực lượng huyền ảo kỳ dị, nhìn như nhỏ yếu nhưng rất dẻo dai bền chắc, nếu không phải Thế giới thụ đột nhiên rung lên hắn cũng không biết, thậm chí hắn còn cảm thấy Thế giới thụ giống như khá là kiêng kỵ đối với mấy tia lực lượng đó.
“Kỳ lạ, không giống như Thiên phạt lực lượng, có chút giống Vận mệnh lực lượng, không đúng, đánh dấu sao?”. Vũ Thiên Quân mày nhíu lại càng sâu, hắn vậy mà không biết loại kia lực lượng là gì, giống như quen thuộc lại giống như xa lạ, theo mấy tên kia phát thệ mà hạ xuống lực lượng rất quỷ dị.
Không tiếp tục để ý nữa hắn lại tiếp tục đi lên, vừa đi vừa suy nghĩ, hắn không muốn ngày sau hậu nhân xuất hiện việc ỷ thế hiếp người, một cái cường giả nên làm không phải như thế, ít nhất trong suy nghĩ của hắn cho dù cường đại mạnh mẽ hơn người khác cũng không cần nhất thiết phải đi chèn ép, bắt nạt kẻ khác, đồng thời hắn cũng không muốn hậu nhân của hắn đụng chút lại lôi gia thế ra nói chuyện, một mức độ nào đó bọn chúng cần phải tự đứng trên đôi chân mình, hắn chỉ đảm bảo cho bọn chúng không mất mạng cho đến khi trưởng thành nhất định thôi, việc bị thương, truy sát... nếu còn chưa ảnh hưởng đến tính mạng hắn sẽ không nhúng tay, chính như Bát đại linh tử hôm nay cũng là như vậy, chỉ cần không có nguy hiểm đến tính mạng hắn sẽ không quản. Chỉ là lý tưởng này chỉ sợ không dễ hoàn thành chút nào, đường hắn cần đi còn dài lắm.
Đan khí các việc kết thúc bằng việc Khương Vũ đuổi mấy cái Khương gia chi nhân về gia tộc, phạt bọn người còn lại cũng không nhẹ, chỉ là bọn hắn bị Vũ Thiên Quân cắt ngang.
“Không cần! Để bọn hắn ở lại!”. Hai câu, bảy chữ đủ làm thay đổi số phận của cả đám người nhân viên bên trong Đan khí các. “Sau này các ngươi là người của Đan khí các, chuyện lần này ta không muốn một lần nữa nhìn thấy, huh! Một năm tới các ngươi đều không có bổng lộc, không đồng ý có thể lập tức rời khỏi, tạm thời đóng cửa đi!”. Giọng nói không có lấy một chút cảm tình, lạnh nhạt vô cùng, không ai biêt hắn đang suy nghĩ gì.
“...”. Bốn vị hộ pháp cùng Phi Thiên đều không hiểu nhìn lên trên lầu, Thiếu gia là có cái gì ý định ah. Quả thật bọn hắn phản ứng có chút không kịp đối với vị này Thiếu gia rồi.
“Hừ! Nếu Thiếu gia đã cho các ngươi một cơ hội như vậy chọn đi, đi hay ở ta cho các ngươi năm tức!”. Xích Đan tử đứng ra nói. Có thể hắn là Đan sư nên rất coi trọng quy củ cùng các quỷ chuẩn mà tiền nhân đưa ra nên rất ghét mấy việc như thế này, quả thật hắn đã không có mấy cảm tình tốt đẹp đối với đám người này rồi.
“Ta ở lại!”. Đi đầu nói ra là cái kia Phụ nhân Thần chủ, nàng tuy rằng không biết Thanh niên kia chính xác là ai nhưng có thể để cho mấy cái Thánh tổ một mực im lặng không chút phản kháng, thậm chí còn là tuyệt đối phục tùng, chắc chắn không thể nào là một cái bình thường người được, có thể hắn trưởng bối mới chính là kẻ đằng sau nắm lấy Đan khí các, Thanh niên kia chỉ là một cái hậu nhân nhưng rất có năng lực nên mới đến đây làm quản lý. Chỉ một cái Thiên đan cảnh lại để cho mấy cái Thánh tổ nghe dăm dắp, thủ đoạn chắc chắn không dơn giản,
“Bọn ta cũng ở lại...”. Ngay sau nàng lập tức tất cả đám người đều nói, không có một ai rời khỏi. Ở đây đãi ngộ rất cao, công việc cũng không quá nặng nhọc gì mặt khác thế lực giống như cũng rất cường đại.
“Các ngươi lên đây đi...”. Vũ Thiên Quân giọng nói từ trên lầu truyền đến, hắn đã đến tầng chín rồi. Không biết đã suy nghĩ ra được cái gì chưa đây.
“...”. Mấy cái hộ pháp cùng Phi Thiên đồng thời biến mất khỏi tầng một để lại một đám người còn đang ngơ ngác chưa biết phải làm sao, bọn hắn chưa đến nửa canh giờ đã xảy ra không ít chuyện, thậm chí bọn hắn không biết đã dạo qua quỷ môn quan không chỉ một lần rồi!
“Không nghe... Thiếu gia nói sao? Đi đóng cửa đi! Hôm nay không buôn bán! Mọt người phân nhau dọn dẹp”. Ma tộc Thánh tổ phản ứng đầu tiên lập tức hô lên, tu luyện đến Thánh tổ cảnh có tên nào tâm tính không kiên định chứ, hắn là kẻ trước tiên ở đây nhớ lấy Vũ Thiên Quân nói. Chỉ là gọi Thiếu gia có chút hơi ngượng ngập thôi. Đám nhân viên lập tức phân công làm việc, cho dù là mấy cái Khương gia chi nhân cũng không dám ho he cái gì nữa, không thấy cường đại như Thập cửu trưởng lão nhà bọn hắn trước mặt cái kia Thiếu gia cũng không dám nói cái gì sao.
“Thiếu gia!”. Võ Tử Hiên mấy người lần nữa hiện thân đã đứng ở tầng chín cung kính quỳ một chân xuống gập người chào Vũ Thiên Quân, chỉ có Phi Thiên bằng là vẫn đang đứng thôi.
“Đứng lên đi!”. Vũ Thiên Quân lạnh nhạt nói. Chỉ là bốn người kia cũng không chút phản ứng. “Làm sao? Lời của ta các ngươi xem là gió ngang tai sao? Ta nói là đứng lên!”. Hắn nhíu mày nói.
“Là chúng ta thất trách!”. Võ Tử Hiên đám người đứng lên nhưng vẫn cúi đầu nói.
“Được rồi! Không cần suốt ngày nhận lỗi như thế!”. Vũ Thiên Quân xua xua tay. “Chuyện lúc này là làm sao giải quyết? Đuổi đám người này đi lại tìm đến một đám người khác cũng chưa hẳn là biện pháp, ta không muốn ngày sau xảy ra chuyện tương tự nữa nên cần đưa ra quy định rõ ràng, kẻ vi phạm không phải đơn giản bị đuổi ra khỏi nơi này như vậy!”. Hắn chuyển giọng ngiêm túc nói.
“Cảm ơn Thiếu gia!”. Võ Tử Hiên mấy người lập tức cảm tạ. Đám người bên dưới nhiều ít đều có quan hệ đối với bọn hắn, Vũ Thiên Quân đã mở một con đường sáng rồi, hắn cho dù đột nhiên ra tay tru sát đám người bên dưới bọn hắn cũng không dám nói gì đây. Cường giả thế giới này tùy tiện chém giết tu giả cấp thấp nhiều lắm, lại như Vũ Thiên Quân giết người lại càng không ai dám oán thán một câu, đây chính là cường đại tu vi cùng uy vọng mang đến, chỉ là Vũ Thiên Quân không nghĩ như vậy thôi.
“Được rồi! Các ngươi nếu có ý kiến gì thì cứ đưa ra, ta muốn lập một cái giới luật bên dưới sảnh Các nội...”. Vũ Thiên Quân lạnh nhạt nói. Thay bằng một mình nghĩ thì thêm mấy cái lão quái kinh nghiệm nữa nghĩ sẽ càng tốt, bọn hắn đều từng là người có thế lực đều có gia pháp, luật lệ riêng, cộng thêm bao nhiêu năm sinh tồn cùng phát triển bọn hắn đương nhiên sẽ có không kiến nghị tốt đi.
“Huh! Việc này...”. Mấy người kinhn ngạc một chút, Thiếu gia muốn hoàn toàn chỉnh đốn lại thế lực của mình rồi ah! Chưa đến một canh giờ bọn hắn đã đưa ra không ít những kiến nghị của riêng mình giúp Vũ Thiên Quân có thể định hình những giới luật mà hắn muốn đặt ra. Cũng không phải rất nhiều, hắn chỉ đặt ra bảy cái giới luật mà thôi, bảy cái nguyên thủy giới luật tồn tại cùng với Đan khí các cho đến vô số năm sau.
Thứ nhất, phàm là Đan khí các chi nhân tuyệt đối không tham gia bất cứ phân tranh nào của thế lực khác, không xem nhẹ hay coi trọng bất cứ kẻ nào bên ngoài Đan khí các, mọi người đến Đan khí các đều là khách nhân như nhau, chỉ nói vấn đề tiền bạc giao dịch cùng trước sau, không hỏi thân phận, cố tình vi phạm giả phế truất tu vi trục xuất ra khỏi Đan khí các! Không phục người, giết!
Thứ hai, bên trong Đan khí các cấm tranh đấu, vi phạm giả không phân biệt là ai lập tức đuổi ra Đan khí các vĩnh viễn không cho lần thứ hai đặt chân vào Đan khí các, chống cự người, giết!
Thứ ba, Đan khí các đảm bảo trong vòng ba ngày sau khi khách nhân mua vật phẩm ở Đan khí các sẽ không chịu bất cứ tổn thương hay bị cướp bóc nào, tức là trong ba ngày nếu chịu bất kỳ tổn thất nào hoặc bị cướp lấy bảo vật thì Đan khí các sẽ chịu trách nhiệm. Nếu không may có khả năng bị chết do mang bảo vật rời đi, Đan khí các sẽ thay thân nhân của người bị hại đi chém giết hung thủ cùng trả lại phí mua bán. Kẻ phạm đến, giết!
Thứ tư, bất kỳ vật phẩm nào của Đan khí các nếu có xảy ra sai sót nội trong mười ngày có thể đến Đan khí các làm rõ mọi chuyện, nếu thực sự là Đan khi các sai sót như vậy sẽ được nhận lại bồi thường gấp mười lần, thế nhưng nếu là lừa dối thì không nhìn ngươi là ai, vu oan làm giảm uy tín Đan khí các người, giết!
Thứ năm, Đan khí các bên trong chấp nhận việc người nhờ Luyện đan cùng Luyện khí, đương nhiên sẽ có giới hạn, về việc chất lượng sẽ như điều thứ tư, đương nhiên giá cả cũng cần được thương lượng kỹ càng.
Thứ sáu, Bất kỳ là ai, bất kỳ thế lực, bất kỳ chủng tộc mà không phải kẻ có thẩm quyền bên trong Đan khí các dám giết Đan khí các chi nhân, giết!
Thứ bảy, bất kỳ người nào phát hiện Đan khí các nhân viên vi phạm điều luật trên đều có thể tố cáo với Đan khí các người bên trong, nếu tố cáo là đúng sẽ được nhận thưởng thế nhưng nếu là cố ý vu oan, giết!
Mỗi giới luật cuối cùng đều có một chữ giết, đây cũng là một dạng trùng kích mà thôi, Vũ Thiên Quân muốn không có bất cứ kẻ nào nghi ngờ giới luật này, kèm theo một cái sát niệm như thế sẽ có không ít người tin tưởng đồng thời cũng sẽ có không ít người không nguyện ý tin tưởng, khi đó chỉ cần có mấy cái “chim đầu đàn” thử một chút uy nghiêm của Đan khí các sẽ hiểu thôi!
Một ngày sau Đan khí các trước của xuất hiện một cái bia đá được khắc lên bảy điều giới luật của Đan khí các, bất kỳ ai muốn đi vào Đan khí các đều phải đi qua tấm bia đá này, bên trên chữ cũng không phải rất đẹp hay rồng bay phượng múa, thậm chí còn rất thô thiển, đem so với ba chữ “Đan khí các” thì kém nhiều lắm, thế nhưng nó lập tức oanh động cả Võ Thần thành. Chưa nói bên trên nội dung có bao nhiêu đáng nói thế nhưng mấy chữ “Giết” cuối cùng đều mang một loại khí thế nội liễm rất nhiều nhưng vô cùng đáng sợ, so với ba chữ “Đan khí các” càng thêm đáng sợ, theo một cái Thánh tổ hộc máu ngay trước tấm bia đá sau khi cố nhìn mấy chữ “Giết” kia thì tin tức như sóng truyền đi, nhanh vô cùng!
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: