Ma Thần Thiên Quân

Chương 149: Hội tụ Quỷ Nha đảo




Vũ Thế Thần một đường chạy thẳng đến Ma hải, ở cảng Ma hải liền biết chiến quả nén cũng không mấy lo lắng liền đi ra Quỷ Nha đảo, bọn người kia hoảng sợ Vũ Thiên Quân cảnh cáo mà rời khỏi thế nhưng làm sao doạ được hắn, ngay cả cái kia Lôi vũ hôm nay cũng không doạ được hắn!
Thế nhưng khi hắn đang không nhanh không chậm chạy đến Quỷ Nha đảo thì một tiếng nổ mạnh từ phía đó lại vang lên, không lẽ nói đại chiến vẫn chưa kết thúc, Vũ Thiên Quân không muốn đám người kia bị liên lụy nên mới bảo bọn hắn rời đi Quỷ Nha đảo, đi ra Ma hải? Không suy nghĩ nhiều hắn liền để cho Lôi thú hoá ra bản thể dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến Quỷ Nha đảo, hắn muốn xem kẻ nào đang cùng Vũ Thiên Quân đối chiến! Vừa rồi chỉ là một tiếng nổ mạnh cùng một chút uy áp nhưng hắn có thể thấy đang ở phía Quỷ Nha đảo đánh nhau chiến lực không dưới hắn.
“Xoẹt!“. Lôi thú tốc độ độc bộ thiên hạ không giả, cho dù là Đại Thánh cũng không có tốc độ như nó, chưa đến nửa khắc Vũ Thế Thần đã đến, từ phía xa hắn thậm chí còn có thể thấy hư không còn chưa khép lại, bắn lập tức gọi ra thần thông của mình Lôi vực!
Ngoài dự kiến của Vũ Thế Thần là cũng không có cái gì đại chiến, hắn đến nơi chỉ thấy Vũ Thiên Quân đang đứng cùng một cái thanh niên tầm tuổi hắn, trên vai thanh niên còn có một con Hắc Ô quái dị nhưng toả ra khí tức của Thiên phạt chi lực làm hắn con ngươi hơi nhíu mày. Cách chỗ này không xa còn có một cái thanh niên tóc trắng cùng một cái Yêu tộc đã hoá hình.
“Phụ thân Tứ ca...“. Vũ Thiên Dương lẩm bẩm.
“Ah! Là tam thúc...“. Vũ Thiên Nhật nhìn thấy người đến thì vẫy tay rồi phi thân về phía Vũ Thế Thần. “Ta là Thiên Dương, ngài không nhận ra sao?“.
“Thiên Dương? Trưởng tử của Lão nhị! Ây! Nhìn ngươi không giống hắn lắm ah...“. Vũ Thế Thần kinh ngạc nhìn một vòng từ trên xuống dưới nói. “Huh! Tóc trắng không sai...“.
“Ách!“. Vũ Thiên Nhật bị dội một gáo nước lạnh không biết nói làm sao. Làm gì lại có một cái thúc thúc bảo mình không giống phụ thân.
“Ha ha! Phụ thân! Là lão nhị không sai được! Lấy các ngươi lão bối làm sao có thể so ra mà soái được như chúng ta!“. Vũ Thiên Quân đứng ra cười nói. “Đây là Thiên Dương biểu đệ!“. Hắn chỉ Vũ Thiên Dương nói.
“Ah! Lại cho tam thúc xem! Uhm! Ngươi giống phụ thân ngươi hơn đại ca đó!“. Vũ Thế Thần ôm hai vai Vũ Thiên Dương nói.
“Tam thúc...“. Vũ Thiên Dương không biết nói gì.
“Về phần ngươi...“. Vũ Thế Thần không chút khách khí đập vào đầu Vũ Thiên Quân một cái. “Vừa gặp mặt đã muốn cùng ta so đẹp trai?“.
“Ha ha ha...“. Vừa gặp mặt bốn người đã cười nói vui vẻ vô cùng, tộc nhân gặp mặt nên có ah! Vũ gia bị hủy nhưng cũng chính vì điều đó lại làm cho Vũ gia sau này càng thêm bền vững phát triển cùng đoàn kết.
“Lại đây nói một chút!“. Vũ Thiên Dương vẫy vẫy Phi thiên bằng nói. “Phụ thân! Hắn là thủ hạ của ta“.
“Huh! Phi Thiên bằng...“. Vũ Thế Thần cười nói.
“Phi Thiên ra mắt lão gia!“. Phi Thiên bằng có chút xúc động nói. Vũ Thiên Quân cũng không quên hắn, lấy thân phận là thủ hạ, cho dù Vũ Thiên Quân không nói gì hắn cũng không chút bất mãn ah, đi theo chủ nhân như thế còn cầu gì nữa.
“Huh! Cũng giới thiệu luôn! Nó gọi tiểu Lôi!“. Vũ Thế Thần chỉ Lôi thú nói.
“Tiểu Lôi ra mắt ba vị Thiếu gia! Huh! Phi Thiên lão đệ!“. Lôi thú cúi đầu chào ba người Vũ Thiên Quân sau đó nhìn sang Phi thiên bằng nói. Nó cho dù cao ngạo cũng không dám coi thường ba người trước mặt, Vũ Thiên Nhật tu vi yếu nhất trong ba người nhưng nó vẫn cảm thấy áp lực không nhỏ, Vũ Thiên Dương giống như một cái núi lửa lúc nào cũng có thể bộc phát, trên vai hắn Hắc Ô lại càng thêm cho nó cảm giác bài xích, rất cường đại! Còn Vũ Thiên Quân, huh, quanh thân hắn như có như không mang theo hủy thiên diệt địa khí tức ah, tuy rằng nhìn một lần đã biết đang bị trọng thương thế nhưng vẫn cho nó cảm giác nguy hiểm vô cùng, đơn giản là rất cường đại! Những tưởng nó gặp Vũ Thế Thần đã là cường giả thiên tài đứng đỉnh đương thế rồi, nhưng xem ra còn chưa chắc!
“He he! Không ngờ phụ thân lại có thể thu một cái Lôi thú, ta cũng đang chăm sóc một cái Vân thú, chỉ là tạm thời nó không ở đây!“. Vũ Thiên Quân cười nói.
“Huh! Lần trước ta vào Thiên lôi cấm vực gặp nó đang đột phá thì thất bại nên mới giúp, ai dè nó đi theo luôn!“. Vũ Thế Thần lườm lườm Vũ Thiên Quân nói. Tiểu tử này lại dám lấy hắn ra tiêu khiển?
“Hắc hắc... Chúng ta xuống trước lại nói chuyện! Hôm nay ta đãi Đại Thánh cấp thịt nướng...“. Vũ Thiên Quân bay ra Quỷ Nha đảo phụ cận rồi đi xuống Ma hải, Thiên Lân tộc Đại Thánh thi thể nên ở chỗ này ah!
“Đại Thánh cấp...“. Ở đây tập thể đám người kinh dị nhìn Vũ Thiên Quân đang đi xuống Ma hải không biết nói gì cho phải. Tên này muốn ăn thịt Đại Thánh cấp đại năng?
Vũ Thiên Nhật con ngươi nhấp nháy vài cái, hắn đã biết Vũ Thiên Quân chém giết hai cái Đại Thánh, thi thể bọn hắn chính là siêu cấp bảo vật ah! Nếu có thể vận dụng tốt không chừng còn có tác dụng trọng đại, chỉ là Vũ Thiên Quân đem làm đồ ăn... Huh! Có chút phí phạm!
“Ào!“. “Ào!“. Đám người cũng không mấy thắc mắc liền đi xuống Quỷ Nha đảo, chưa đến một khắc đã có tiếng sóng như có vật khổng lồ từ dưới Ma hải trồi lên mặt nước!
Nổi lên mặt nước là một cái quái vật có đến hơn một nghìn trượng như một cái tiểu đảo, quái vật đầu trâu hai sừng còn ánh lên ánh sáng nguy hiểm, thân thể từ cổ xuống đến eo cũng giống Nhân tộc, cũng có hai tay, chỉ là nửa phần dưới lại như rắn, là một cái đuôi to lớn, toàn thân được bao phủ bởi lân giáp đen kịt. Tuy rằng nhìn như vẫn còn sống, toàn thân vẫn đang còn toả ra cực hung khí tức nhưng nếu nhìn kỹ có thể thấy nó ở chỗ ngực cùng đỉnh đầu đều có vết đao trí mạng, huyết thủy vẫn như suối màu xanh đen chảy ra, một oi kích hủy sinh cơ, một kích chém nguyên hồn, đã chết đến không thể chết lại!
“Huh! Là Thiên Lân tộc Đại Thánh!“. Phi Thiên bằng kinh sợ nói. Tuy rằng hắn biết Thiếu gia chém giết hai cái Đại Thánh nhưng không biết là của cái nào dị tộc, mặt khác, nghe nói là một chuyện, tận mắt nhìn thấy lại là chuyện khác!
“Ha ha! Không hổ danh con trai ta, lại có thể đem Đại Thánh dị tộc thành đồ ăn, hắc hắc! Nếu để bọn hắn biết sẽ có cảm tưởng thế nào?“. Vũ Thế Thần nhìn thấy thi thể là Thiên Lân tộc đại Thánh thì cười to nói.
“Hắc hắc! Chỉ cần không phải là hình người dị tộc, ta đều có thể đem chúng thành món ăn được!“. Vũ Thiên Quân cũng cười hắc hắc nói. “Lão nhị! Lão ngũ! Hôm nay cho hai ngươi nếm thử Đại Thánh cấp thịt nướng, hôm nay là lần đầu, sau này còn nhiều cơ hội!“. Vũ Thiên Quân đem so với Thiên Lân tộc Đại Thánh quả thật vô cùng chênh lệch, như một con kiến đang nâng một con voi như thế, rất trùng kích thị giác!
“Hít...“. Vũ Thiên Nhật cùng Vũ Thiên Dương đều hít vào một ngụm khí lạnh, đây là lần đầu tiên bọn hắn nhìn thấy bản thể của một cái Đại Thánh dị tộc ah, đây chỉ là Thánh cảnh, đến Hư vô cảnh, Hỗn độn cảnh thì còn to lớn đến cỡ nào?
“Hắc hắc! Kinh ngạc như vậy? Bản đế bản thể còn lớn gấp mấy trăm lần thế này, Yêu tộc Thái cổ bản thể mới là khủng bố...“. Hắc Ô cười nói. “Như Phi Thiên bằng nếu hắn hoá ra bản thể cũng phải có mấy trăm trượng, sải cánh chắc cũng vượt qua nghìn trượng ah“. Nó quay sang Phi Thiên bằng nói.
“Đúng vậy! Hai vị thiếu gia! Nhân tộc các ngươi chính là vi hình thể nhỏ bé nên tiên thiên đã yếu hơn nhiều so với các chủng tộc khác, về sau công pháp tu luyện xuất hiện các ngươi mới được như hôm nay!“. Phi Thiên bằng cũng không mấy phản ứng giải thích. “Như một số hồng hoang cự thú, bản thể của bọn hắn có thể đem so với đại lục hay tinh cầu cũng không phải không có..“. Hắn bổ sung.
“To như vậy làm sao ăn?“. Vũ Thiên Dương đột nhiên nghĩ ra cái vấn đề nói.
“Ha ha! Ăn dần cũng không phải không được ah!“. Vũ Thiên Quân cười nói. Hắn đương nhiên không có dự định ăn hết một cái Đại Thánh thân thể, chỉ là ăn một chút thôi. “Hắn đơn thủ chém vào ngực của Thiên Lân tộc Đại Thánh, hắn chỉ muốn ăn tim của trên này thôi, trái tim đã không kém một cái Thần cấp nhất trọng Ma thú kích thước rồi!
“Xoạt!“. “Xoẹt!“. Sau một lát công phu Vũ Thiên Quân mới lấy được trái tim ra, nó vẫn đang còn nóng.
“Huh! Tìm một chỗ nướng!“. Vũ Thiên Quân ném thi thể sang một bên trên Quỷ Nha đảo, lập tức cả một vùng mấy chục dặm như có động đất xảy ra rung động kịch liệt. Còn hắn thì nghênh ngang đi xuống Quỷ Nha đảo một chỗ khô ráo, tay trái loé lên mấy loại dược liệu làm gia vị xoa xoa lên trái tim, người ngoài nhìn vào sẽ có cảm giác như một cái người tí hon đang xoay tròn một quả bóng khổng lồ.
“Huh! Làm như vậy làm gì?“. Hắc Ô đi đầu tò mò hỏi. Nó trước nay làm gì có khái niệm thịt nướng, từ lúc sinh ra chỉ có giết rồi ăn thịt, mau tanh be bét, nhanh gọn dứt khoát chứ không như Vũ Thiên Quân như thế, có vẻ khá lâu.
“Ha ha! Học từ một cái bằng hữu, sử dụng một số loại dược liệu làm gia vị tẩm ướp, như vậy khi nướng lên sẽ ngon hơn“. Vũ Thiên Quân cười nói.
“Ồ? Giống như những tu giả cấp thấp cùng thường nhân nướng thịt dã thú thì có ướp gia vị!“. Vũ Thế Thần kinh ngạc nói. Cách nghĩ cũng khá sáng tạo ah, đối với thịt dã thú thông thường thúc mới dùng được các loại gia vị thông thường đến để ướp, còn các loại yêu thú cao cấp lên hầu như không thể tẩm ướp được nên chỉ có thể đem đi nấu như hầm thịt thú thì mới ăn được, nếu không thì không có vị gì đặc biệt, không mấy ngon miệng. Đương nhiên loại lửa để nấu cùng dụng cụ có thể nấu được yêu thú cấp cao cũng không đơn giản!
“Huh! Cũng không sai biệt lắm...“. Vũ Thiên Quân cười nói, tay vẫn không chút dừng lại. Sau nửa canh giờ mới xong, dù sao trái tim này cũng rất lớn. Hắn vung tay lên để trái tím lơ lửng giữa không trung. “Đợi một chút lại nướng!“.
Ở xa Ma hải nơi mà Phượng tộc thống trị, nơi này chính là Phượng đảo! Từ lần đại hội luận võ bốn năm trước, sau khi đại hội kết thúc, Vũ Thiên Nguyên trước khi rời đi để lại một đạo Vạn tượng chi lực ở đây, từ đó nơi này thường xuyên có tu giả đến bái phỏng với mục đích cảm ngộ lực lượng mà hắn để lại! Nhiều người nói đạo này lực lượng có dấu tích của Ngũ hành chi lực nhưng cường đại, huyền ảo hơn nhiều nên người ta nghĩ Vũ Thiên Nguyên vận dụng Ngũ hành chi lực đã vượt xa người đương thời, cộng thêm hắn lại vận dụng thần thông là Ngũ hành hoàn, từ đó cái tên Ngũ hành Thánh vương ra đời!
Hôm nay cũng như mọi ngày, cũng có người đến đây bái phỏng, chỉ là hắn vừa hiện thân, Phượng tộc Thánh tổ cảnh hiện thân liền có năm vị! Người này là khách quý trong các khách quý ah!
“Không biết Ngũ hành Thánh vương đại giá quang lâm nên chậm trễ đón tiếp!“. Đi đầu là một cái Thánh tổ bước thứ tám trung niên nhìn thanh niên trước mặt nói. “ Không biết hôm nay đến ta Phượng tộc là có chuyện gì?“.
“Ha ha! Các ngươi cũng nên biết đi? Nhà ta Lão tứ xuất hiện ở Quỷ Nha đảo, ta đến là mang Thiên Phượng đến đó gặp mặt!“. Vũ Thiên Nguyên cười nói.
“Ha ha! Ta đã cho thông báo, Thiên Phượng sẽ đến ngay thôi!“. Nhị trưởng lão nghe như vậy thì cũng không mấy kinh ngạc nói. Ban đầu khi biết Bạch y Thánh quân là Vũ Thiên Quân thì bọn hắn cũng kinh ngạc vô cùng, nào có ai dám nghĩ một cái hai mươi tuổi thanh niên lại có thể cường địa như thế? Huống chi đó còn là kẻ được cho là đã chết từ lâu đây? Trước đó còn nhận được thông tin Tần Thanh Thanh muốn hối hôn với hắn đây.
“Huh! Không biết Ngũ hành Thánh vương biết việc Tần Thanh Thanh hối hôn với Vũ Thiên Quân nhà các ngươi chưa?“. Nhị trưởng lão ánh mắt loé lên hỏi. Vũ Thiên Nguyên có khi chính là bế quan tu luyện, nhận được tin Vũ Thiên Quân mới xuất quan ra ngoài, có thể còn chưa biết việc này.
“Huh! Ta đã biết!“. Vũ Thiên Nguyên mặt không gợn sóng nói. Chuyện này đúng là có liên quan đến mặt mũi Vũ gia nhưng hắn cũng không để tâm lắm, hắc hắc, hắn muốn ngồi xem Vũ Thiên Quân xấu mặt đây! Tiểu quỷ kia từ nhỏ đã không chịu thiệt, không biết lần này hắn sẽ làm ra chuyện gì đây! Hôn sự trước kia Vũ Thiên Quân cũng không muốn có, hôm nay Tần Thanh Thanh muốn từ hôn Vũ Thiên Quân tám thành là không chút phản đối, có khi nghe tin liền đồng ý, đương nhiên đồng ý là một chuyện, có làm gì khác không lại khác!
“Ồ...“. Phượng tộc mấy cái Đại Thánh thấy Vũ Thiên Nguyên cũng không mấy biểu cảm thì hơi chút kinh ngạc, vấn đề mặt mũi của một cái gia tộc không nên bị xem nhẹ thế đi? Trước đó có tin Vũ Thế Thần phụ thân của Vũ Thiên Quân lên tiếng đồng ý hối hôn, chỉ để lại một câu là thất vọng đối với Tần Thanh Thanh mà thôi, không oán hận, cũng không cho thấy dấu hiệu nào là sẽ trả thù...
“Ca ca...“. Đột nhiên một giọng nói thanh thuý vang lên, một cái bóng màu đỏ lao vào lòng Vũ Thiên Nguyên. Không phải Vũ Thiên Phượng thì còn là ai khác.
“Ây! Không biết xấu hổ sao? Đã lớn như vậy rồi không muốn gả ra ngoài sao?“. Vũ Thiên Nguyên có chút bất đắc dĩ nói.
“Hì hì! Không lấy cũng không sao, dù sao cũng không có ai cường đại như ca ca, ta cũng không muốn gả rồi!“. Vũ Thiên Phượng như không nhìn thấy năm vị trưởng lão ôm lấy tay Vũ Thiên Nguyên lắc lắc nói.
“Ai...“. Vũ Thiên Nguyên bó tay rồi! Hắn quay sang năm vị trưởng lão chắp tay nói. “Huh! Nếu có chuyện, ta sẽ đến báo phỏng, lần này quấy rầy rồi!“.
“Huh! Hai ngươi cũng nên đi đi!“. Nhị trưởng lão cười nói. Bọn hắn Phượng tộc hôm nay không giữ được hai trên này ah!
“Nhị trưởng lão! Khi về ta sẽ mang quà cho ngươi! Ah! Cả các vị trưởng lão nữa!“. Vũ Thiên Phượng cười duyên rồi vẫy vẫy tay nói.
“Huh! Cáo từ!“. Vũ Thiên Nguyên cũng không nói dài dòng tế ra Ngũ hành hoàn bao lấy hắn cùng Vũ Thiên Phượng rồi xé rách hư không biến mất.
“Ồ! Còn chưa đến Thánh cảnh đã có thể xé rách hư không...“. Nhị trưởng lão con ngươi co rút lẩm bẩm.
Ba canh giờ sau ở Quỷ Nha đảo.
“Huh! Chín rồi!“. Vũ Thiên Quân lấy tay làm đao chém ra một miếng thịt cắn thử nói. “Chậc! Đại Thánh cấp thịt nướng quả nhiên khác lạ!“. Hắn cười hắc hắc nói.
“Ha ha! Thêm Lôi kiếp tửu của vi phụ thì không chê vào đâu được ah!“. Vũ Thế Thần cầm ra một cái hồ lô nói.
“Huh?!?“. Bất chợt Vũ Thiên Quân, Vũ Thế Thần cùng Hắc Ô gần như đồng thời nhìn phía hư không xa xa kinh ngạc. Sau đó chính là Phi Thiên bằng phát hiện ra dị thường.
“Dựa vào man lực đánh vỡ hư không... Quả là bá đạo!“. Hắc Ô lẩm bẩm. Nó biết người đến là ai.
“Huh! Bên trong hư không loạn lưu vẫn ung dung như vậy, thủ đoạn phòng ngự đáng sợ!“. Vũ Thế Thần nhíu mày nói.
“Ha ha! Phụ thân! Lão đại phong cách không nên như vậy mới phải!“. Vũ Thiên Quân cười nói.
“Ầm!“. Vũ Thiên Quân vừa mới nói xong hư không như bị đánh vỡ ra một cái hang động hơn mười trượng, bên trong hư không loạn lưu, không gian thiết cắt có thể nhìn thấy bằng mắt thường!
“Hắc hắc! Tam thúc cùng Lão tứ ngươi hành tung bất định, bất đắc dĩ ta đành dùng cách này!“. Một nam một nữ được một cái vòng sáng năm màu xoay xung quanh bảo vệ từ hang động hư không đi ra. Chính là Vũ Thiên Nguyên hai người vừa từ Phượng đảo chạy đến!
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.