Ma Thần Thiên Quân

Chương 115: Tức cảnh




“Ngao...”. Sát Ám Thiên đao cái nguyệt đao cuối cùng cũng chính thức giết một cái Ma lang cự đại đầu lâu bay lên, thân thể Thần cấp Ma lang như một căn nhà như vậy ầm một tiếng ngã xuống, hắn cũng đã có thể thở dài một hơi.
“Hừm! Con mẹ nó! Xương cốt thật là cứng rắn”. Sát Ám Thiên thầm nghĩ,đánh bại cái Ma lang này đối với hắn không khó thế nhưng nếu muốn chém giết nó Sát Ám Thiên phải dùng tới ba đao toàn lực, đương nhiên đây là muốn chặt đầu nó xuống ah. Không dừng lại bao lâu hắn liền lao về chỗ đám người hỗn chiến, con kia Thần cấp Ma lang đang đánh nhau với Nhân Chi Nhất, cò lại Ma lang đang tấn công đám người, mục tiêu của hắn chính là Thần cấp ma lang, bọn khác hắn không mấy quan tâm.
“Để nó cho ta, ngươi giúp bọn kia đi’. Sát Ám Thiên hiện thân trước mặt Nhân Chi Nhất nói.
“Huh! Cẩn thận một chút, ngươi tiêu hao không nhỏ...”. Nhân Chi Nhất khiếp sợ nhìn Sát Ám Thiên, cùng đấu với Ma lang Thần cấp nhất trọng hắn đương nhiên biết bọn nó đáng sợ, Sát Ám Thiên chỉ có Thông thần tu vi mà thôi, lấy một mình chém giết hai cái Thần cấp Nhất trọng Ma lang, chiến lực mạnh mẽ đáng sợ, Tinh không thiên tài chính là lấy mốc này làm tiêu chuẩn ah. Hay nói cách khác tên trước mặt này chính là một cái Tinh không cấp bậc yêu nghiệt, cỡ nào đáng sợ?
“Đến ngươi rồi...”. Sát Ám Thiên không để ý Nhân Chi Nhất rời đi mà nhìn Ma lang lạnh lùng nói.
Thấy Sát Ám Thiên xuất hiện, Ma lang con ngươi co lại kinh hãi, làm sao tên Nhân loại này cường đại như vậy ah, chỉ có Thồn thần tu vi vậy mà đã chém giết hai cái đồng bạn của nó. Bất giác nó lùi lại một bước rồi nhìn sang Ma lang Thần cấp đang cùng Viên Hi Hòa đại chiến, bên kia đánh đã đến mức độ đỉnh điểm rồi, về nhân số chúng vẫn chiếm ưu thế nhưng có một tên sát thần ở đây. Đột nhiên nó làm một cái cử động lamg cho Sát Ám Thiên sửng sốt. Quay đầu bỏ chạy!
“Ngao...”. “Hú uuuu...”. Nó quay đầu đồng thời ngửa mặt hú dài như thông báo lui binh, bên kia còn có một cái Thần cấp Ma lang bị Sát Ám Thiên kích thương vẫn chưa chết, nó đang chạy về phía đó nhằm mang luôn đồng bạn đi.
“Muốn chạy...”. Sát Ám Thiên lập tức đuổi theo thế nhưng hắn tốc độ hơi chậm hơn một chút, chỉ mấy hơi thở qua đi, hắn đã cách Ma lang hơn trăm trượng rồi.
Đàn Ma lang đang công kích đám người nghe tiếng hú dài thì cũng không ham công kích nữa mà nhanh chóng tản ra chạy theo con kia Thần cấp ma lang, đồng thời bên kia đáng đánh nhau với Viên Hi Hòa Thần cấp Ma lang cũng tách ra chạy trốn, bọn nó lần này đã thua rồi, một cái Tinh không yêu nghiệt là nguyên nhân bọn nó thất bại ah.
“Bọn chúng chạy rồi...”. Bọn người Thông thần cảnh trở xuống thấy đàn Ma lang chạy trốn thì vui mừng hoan hô, không như mấy cái Thần cảnh có thể nhìn hết toàn cuộc, bọn hắn từ đầu đến cuối chỉ lo đàn Ma lang công phá phòng ngự của nhóm người mình mà thôi.
“Hừm! Chạy rồi...”. Viên Hi Hòa cũng lại chỗ đám người nói, hắn phức tạp nhìn về phía Sát Ám Thiên, những tưởng lần này đi lịch lãm gặp một cái Vũ Thiên Quân đã đủ bất hạnh rồi thì một cái không chút bắt mắt Thiên đan cảnh nhô ra là một cái Thông thần cảnh Tinh không Yêu nghiệt! Không biết là may mắn hay vận xui đây...
“Chạy thật nhanh...”. Sát Ám Thiên không đuổi kịp con kia mang đi đồng bạn Thần cấp Ma lang quai lại có chút tức giận nói, nếu không phải đã vận dụng quá nhiều lực lượng hắn có thể đuổi kịp ah.
“Chậc! Cũng không tồi lắm, thế nhưng để ba cái chạy mất làm sao đủ ăn sáng đây...”. Vũ Thiên Quân giọng nói có chút không hợp cảnh nói. “Aiii, vẫn để bổn thiếu gia ra tay, các ngươi thu thập một chút đi...”. Hắn nói xong thì người cũng biến mất như chưa từng hiện thân ở đây, theo hắn biến mất còn có Tiểu Vân.
“...”. Bọn người đang thở phào một hơi thì nghe Vũ Thiên Quân nói vậy, nếu không phải hắn biến thái đáng sợ e rằng đám người đã lao lên đánh hội đồng rồi ah.
“Mọi nguời thu thập một chút, Ma lang răng nanh, móng vuốt cùng da rất có giá trị đây...”. Một người không phải Võ Thần hộc viện người cười nói.
“Đúng vậy! Rất có giá trị, chúng ta thu thập lại, sau khi trở về bán đi chúng ta lại chia đều, là một phần của cải không nhỏ”. Vương Đại Dũng cũng nói.
Lần này chém giết được gần hai mươi cái Thông thần cấp, gần ba mươi con cấp Thiên đan cảnh... nếu thu thập lại bán cũng sẽ được không ít của cải, cho dù là mấy cái học viên của Võ Thần học viện cũng không thể bỏ qua được ah.
“Huh! Mọi người thu thập nhanh một chút đi, chúng ta sau đó lại di chuyển...”. Viên Hi Hòa cũng không suy nghĩ gì nói, càng nhiều người làm càng nhanh ah.
Cũng may lần này cùng không có ai bị thương quá nặng, cũng chỉ bị thuong nhẹ mà thôi, đây là do lúc chiến đấu có Thần cấp cường giả bảo hộ tùy thời động thủ nếu có nguy hiểm ah, nếu không chỉ sợ không nhẹ nhàng như bây giờ.
“Tên kia...”. Võ Tình Tình nhìn phía Quỷ Nha đảo bên trong có chút tức giận muốn nói nhưng lại không biết nên nói gì nên lại thôi.
“Hừm! Đàn Ma lang xui xẻo...”. Khương Vân Mộng thở dài nói. Vũ Thiên Quân không sai biệt lắm đã đi theo đàn Ma lang, cộng thêm ban nãy hắn nói, có lẽ không sai biệt lắm hắn muốn giết cả bốn con Thần cấp Ma lang.
“Thì ra là như thế...”. Sát Ám Thiên đột nhiên ngửa mặt nhìn trời thở dài, không biết gặp Vũ Thiên Quân là hắn may mắn hay bất hạnh nhưng ít nhất lúc này đó chính là may mắn ah.
“Hử? Mặt lạnh ngươi nói cái gì?”. Khương Vân Mộng nghe Sát Ám Thiên đột nhiên nói như vậy rồi thở dài khó hiểu hỏi. Về phần mặt lạnh là nàng vừa mới nghĩ ra ah.
“Hắn chém giết Thần cấp Ma thú ăn thịt chủ yếu là để cho các ngươi tẩm bổ thân thể nhằm nâng cao cường độ nhục thể của cá ngươi ah’. Sát Ám Thiên nhìn sang nói, lời nói không lớn thế nhưng hầu hết đám người này đều nghe được.
“Hử?...”. Khương Vân Mộng kinh ngạc sau đó liền im lặng. Sát Ám Thiên nói không sai ah, Vũ Thiên Quân không biết thế nào thế nhưng bọn hắn nhục thể so với cùng cấp Ma thú yếu hơn nhiều, Vũ Thiên Quân vậy mà cho bọn hăn ăn Thần cấp Ma thú, còn có cả bữa sáng, tên kia không sai biệt lắm muốn cho bọn hắn một ngày ba bữa ăn Thần cấp Ma thú ah?
Nghĩ đến đây ai cũng phải kinh dị khiếp sợ, Vũ Thiên Quân thủ đoạn bá đạo không nói, chỉ riêng cách ghĩ đã không mấy người dám nghĩ rồi. Thần cảnh cường giả thân thể huyết nhục ẩn chưa rất nhiều lực lượng, ăn đó có thể như ăn linh dược cung cấp năng lượng, tốc độ tu luyện chắc chắn sẽ tăng lên rất nhanh, thịt Ma thú bên trong tinh hoa rất nhiều, có thể làm tăng cường độ thân thể, đối với luyện thể giả, thịt thú loại có tu vi càng cao càng có ý nghĩa ah, ở đây bọn người cho dù không phải luyện thể giả nhưng nếu mỗi ngày đều ăn Thần cấp Ma thú thịt thì nhục thân cũng sẽ rất cường đại.
“Quả nhiên, cách làm của quái vật không thể theo lẽ thường mà suy đoán được ah”. Sát Ám Thiên Cười khổ nói.
“Huh! Sau đó lại cảm tạ hắn, mọi người thu thập nhanh lên, mùi máu tanh rất dễ thu hút Ma thú khác, nhanh lên chúng ta di chuyển đến chỗ khác lại nghỉ chân...”. Viên Hi Hòa không tiếp tục suy nghĩ nữa mà hô lớn để mọi người tăng nhanh tốc độ thu láy chiến lợi phẩm, mấy cái nữ nhân thì dường như vẫn chưa mấy thích ứng máu tanh tình trạng nên thu thập rất chậm, chủ yếu vẫn là đám nam nhân thu lại cả.
Vũ Thiên Quân mọt đường đuổi theo đàn Ma lang, do hắn không muốn ngay lập tức đuổi kịp nên chỉ đi sau mà thôi, nửa canh giờ sau đàn Ma lang dừng lại ở một cái sơn cốc, bên trong Ma khí nồng đạm hơn bên ngoài nhiều, xem ra nơi này chính là đàn Ma lang này hang ổ.
“Huh! Hoàn cảnh không tệ!”. Vũ Thiên Quân hiện thân bên ngoài cốc nhìn xung quanh nói. Bên trong cốc có không ít ấu lang, điểm sơ cũng có gần trăm con, đây chính là lí do trong đàn Ma lang không có tu vi thấp Ma lang ah.
Theo hắn hiện thân, đàn Ma lang đi đầu hai cái Thần cấp Ma lang lập tức lạnh lùng nhìn hắn, tên kia Nhân tộc đột nhiên vô thanh vô tức xuất hiện mà bọn nó không chút phát hiện, tu vi chỉ sợ không yếu hơn bọn nó, thậm chí còn hơn không ít. Một cái thanh niên ôm một con tiểu thú nhìn như vô hạ,i thế nhưng cảm giác cho bọn chúng biết, người đến không đơn giản ah.
“Nhân loại! Tại sao ngươi lại đến chỗ ta?”. Một cái Thần cấp Ma lang lạnh lùng nói, bọn nó bên ngoài có thể không sao thế nhưng chỗ này là hang ổ của chúng, cho dù phải hi sinh tất cả cũng không thể để cho ngoại nhân xâm nhập được.
“Hừm!...”. Nhìn đám tiểu lang chạy ra đón đàn Ma lang Vũ Thiên Quân trong lòng lại có chút thắt lại, nếu hắn ở đây chém giết đàn Ma lang thì khác gì đâu năm đó bọn người kia đánh giết Thanh Vân tinh đánh lên Vũ gia hắn? Hắn giết hết Ma lamng trưởng thành, còn lại tiểu Lang sẽ như thế nào? Bọn nó chỉ sợ cũng sẽ bị Ma thú khác ăn thịt, những tiểu Lang đó cũng như hắn khi xưa ah?
Vũ Thiên Quân đứng bất động không nói một lúc làm cho đàn Ma lang cũng như thế bất động, bất chợt tay trái của hắn dâng lên một đạo màu xanh năng lượng, hắn ném về phía con kia Thần cấp Ma lang rồi quay lưng rời đi, hắn không xuống tay được ah.
Một đạo Sinh Mệnh lực lượng được Vũ Thiên Quân ném về phía đang hôn mê Ma lang tốc độ nhanh như thiểm điện, mấy cái kia Ma lang Thần cấp còn chưa kịp phản ứng thì đạo màu xanh năng lượng đã đánh vào đang trọng thương Thần cấp Ma lang thể nội. Đến lúc bọn chúng phản ứng thì dã muốn, đang tức giận muốn cũng Vũ Thiên Quân đánh nhau thì mới phát hiện hắn đã biến mất!
Vũ Thiên Quân tâm tình không tốt bao nhiêu đi chậm về phía đám người, trên đường không biết suy nghĩ gì. Tiểu Vân trong lòng hắn như cảm nhận được hắn đang không vui nên đôi tai cũng cụp xuống, không mấy vui vẻ, có chút ủ rũ đáng thương.
Cũng không thể trách Vũ Thiên Quân lòng dạ đàn bà, hắn tu vi tuy rằng cao, chiến lực càng thêm khoáng tuyệt cổ kim, cho dù có kinh nghiệm của lão chủ nhân Ma long thành thế nhưng hắn không thể tàn nhãn được như thế, ít nhất cho đến lúc này hắn còn chưa làm được sát phạt quyết đoán, hắn trong thâm tâm lúc này vẫn là ý nghĩ kẻ nào làm thì kẻ đó chịu, sẽ không liên lụy đến người nhà, đương nhiên nếu là do một mình kẻ đó làm ah.
“Hah.... ‘. Vũ Thiên Quân ngửa mặt nhìn lên thiên không thở dài, hắn tâm tình không được tốt lắm, đột nhiên nhớ đến Mẫu thân, muội muội, tộc nhân cùng mối thù diệt tộc... Xem ra sau khi song ở đây hắn nên đi Phượng đảo hay Thiên Hồn điện một chuyến ah. Ở đó có tộc nhân của hắn!
“Huh?!?”. Hắn đột nhiên nhíu mày, vậy mà có một cái Ma thú đang nhìn hắn chằm chằm, một cái Ma hổ Thần cấp nhị trọng thiên.
“Khặc khặc! Hổ gia ta cuối cùng cũng gặp một cái con mồi...”. Ma hổ đột nhiên mở miệng nói, nó hinhg thể so với mấy con Ma lang ban nãy càng thêm to lớn, cao hơn năm trượng, dài cũng gần mười trượng, đúng như một cái ngọn núi nhỏ ah. Nó nhảy lên vồ phía Vũ Thiên Quân, miệng máu tanh hôi, xem ra nó đã ăn thịt không ít người rồi ah.
“Ha! Đang lúc không có thịt cho bữa sáng...”. Vũ Thiên Quân nhếch mép cười nói, ban nãy cảm xúc làm ảnh hưởng nên chém mấy cái kai Ma lang, bây giờ lại nhảy ra một cái Ma hổ, xem như nó không may ah.
“Hả...”. Đang nhảy về phía Vũ Thiên Quân thì thấy hắn đột nhiên nói kỳ lạ, Ma hổ hơi kinh ngạc một cái rồi cũng không chút để ý, há miệng đớp về phía Vũ Thiên Quân, một cái Thiên đan cảnh mà thôi, có thể làm được cái gì gây sợ ah.
“Hừ!”. Vũ Thiên Quân hừ lạnh, tay trái nắm lại đám ra một quyền. Một quyền đơn thuần là nhục thân lực lượng, không chút khí tức nào tiết ra thế nhưng theo quyền đầu thì một cơn gió cũng hình thành.
“Ầm!”. Ma hổ còn chưa kịp phản ứng thì lực lượng kinh khủng truyền đến, nó chỉ kịp nghĩ “Sao có thê?” thì cả đầu lâu đã bị đã thành mưa máu, cho đến răng nanh cũng không còn! Nên biết chỉ riêng nhục thể, Vũ Thiên Quân đã không kém chút nào một cái Thần tôn luyện thể giả ah.
Vũ Thiên Quân vung tay lên, tất cả máu thịt từ đầu lâu Ma hổ bị hắn phủi sang một bên, tay trái nâng lên cự hổ nhảy lên không trung bay nhanh về phía đám người kia, hắn đi cũng có hơn nửa canh giờ rồi ah.
“Sát Ám Thiên! Ngươi đến chế biến nha....”. Đám người vừa thu thập xong chiến lợi phẩm thì từ xa một tiếng nói vang lên, lời nói dứt đi thì Vũ Thiên Quân tay đang nâng một con không đầu Ma hổ to như một căn nhà xuất hiện, phản ứng đầu tiên cả đám người đều là kinh ngạc sau đó chuyển sang khiếp sợ! Là khiếp sợ ah! Vũ Thiên Quân mỗi lần ra tay bọn hắn lại khiếp sợ thêm một lần.
“Ngươi...”. Sát Ám Thiên trợn tròn mắt nhìn Vũ Thiên Quân không nói nên lời. Con này Ma hổ hình thể còn lớn hơn ban nãy Ma lang Thần cấp Nhất trọng, tu vi có lẽ ở Thần cảnh nhị trọng ah. Vũ Thiên Quân rõ ràng đuổi theo đàn Ma lang tại sao lại mang về một có Ma hổ? Con Ma hổ này cũng quá xui xẻo đi.
Bọn hắn lại càng thêm khiếp sợ Vũ Thiên Quân thực lực, hắn thực lực đã đến đâu rồi ah? Hôm qua chém giết Thần cảnh nhất trọng Ma Nha trư, hôm này lại chém giết Thần cảnh nhị trọng Ma hổ, nhìn hắn biểu hiện hình như cũng không mấy áp lực ah? Hắn đã đến cấp độ nào rồi?
“Ể? Làm sao? Thịt cả cái kia Ma lang nha? Thêm vào con này Ma hổ chắc cũng đủ cho chúng ta đoàn người ăn no rồi...”. Vũ Thiên Quân như không tim không phổi nói.
“Hả...”. Đám người kinh dị nhìn hắn. Cái gì mà đủ ăn ah? Hai có Thần cấp Ma thú này có ăn hai ba ngày cũng không hết ah. Khiếp sợ qua đi bọn hắn lại cảm kích nhìn Vũ Thiên Quân, tên này quả nhiên có dự định hằng ngày cho bọn hắn ăn Thần cấp Ma thú ah.
“Uy! Là cái gì ánh mắt? Bản Thiếu gia không có sở thích hứng thú với nam nhân”. Vũ Thiên Quân nhìn quanh một vồng thấy bọn hắn đều có một loại ánh mắt trìu mến, huh, chính là trìu mến nhìn hắn thì nổi lên một lớp da gà quái dị hô lên.
Tác gải: Đế Thanh
Nguồn:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.