Ma Thần Máu

Chương 460: Nhị Nữ Mất Tích






Ác Quỷ Máu sau khi sắp xếp ổn thỏa, liền để lại một phân thân đi theo Diễm Tình, còn bản thể thì trở về Linh Ma Giới.
"Mong là Thi Thi với Long Nữ vẫn đang ngủ." - Ác Quỷ Máu tặc lưỡi, chuyến đi ngoài ý muốn tới Ma Giới khiến những kế hoạch của nó bị trật nhịp.
Bỗng sắc mặt Ác Quỷ Máu biến đổi, hai con ngươi co rụt lại.
Viễn Châu Thành lúc này không một bóng người, bốn phía vắng lặng như tờ, rất nhiều nhà cửa trong thành đều đã biến thành đống đổ nát.
Trên bầu trời quỷ khí um tùm, bầu trời Viễn Châu thành vốn dĩ đã ngập tràn ma vân, nay lại bị một cỗ năng lượng hủy diệt bao phủ.
"Chuyện này...!Ta mới đi có mấy tháng, không lẽ Long Nữ hóa quỷ đem mọi người ăn sạch rồi." - Ác Quỷ Máu nhăn mặt.
Nó đem hai mắt nhắm lại, dựa vào những giọt máu lưu trong người Long Nữ để tìm kiếm nàng.
Một lúc sau liền phát hiện khí tức tà ác trên người Long Nữ ở phía tây, liền vung cánh bay về hướng đó.
Bên ngoài Viễn Châu thành là một dãy sơn mạch âm u, nơi sinh sống của rất nhiều loài ma thú.
Viễn Châu thành xây dựng ở đây để thu mua da lông vật liệu, sau đó vận chút đến những tòa thành khác buôn bán, là một trong những tòa thương thành quan trọng của Âm Dương Tông.
Ác Quỷ Máu bay hơn trăm dặm chỉ chưa đến nửa canh giờ liền đã đến nơi.
Lúc này trong sơn mạch có rất nhiều người, cả Cổ Ma Tộc và Tiên Linh Tộc đều xuất hiện.
Hai bên phân thành hai phe đối nghịch nhau, một bên mặc các loại áo quần màu trắng, vàng, lam...!Trên quần áo ghi một chữ Chính rõ to.
Phe còn lại mặc quần áo màu đen, đỏ, nâu...trên lưng áo ghi chữ Sát.
"Là Chính Đạo Liên Minh và Sát Lục Liên Minh.
Mấy tên này sao lại ở đây?" - Ác Quỷ Máu nhíu mày, lục lọi trí nhớ xem có bao giờ gây chuyện với hai thế lực này không.

"Mặc kệ chúng đi! Tìm Long Nữ trước rồi tính tiếp." - Ác Quỷ Máu lắc đầu, bỏ qua đám người bay về phía trước.
"Đạo hữu xin dừng bước, phía trước là nơi ở của Ma Long.
Chính Đạo Liên Minh bọn ta hiện đang tiếp quản nơi này, đạo hữu xin đi vòng đường khác."
Ác Quỷ Máu đang bay thì nghe thấy một âm thanh già nua nhưng oai nghiêm, một lão giả mặc đạo bào màu trắng chắn trước mặt nó.
Sau đó xuất hiện thêm một nữ tử mang khăn che mặt, mặc đạo bào màu vàng nhạt và một nam thanh niên mặc quần áo màu xanh.
"Thái Bạch đạo huynh! Kẻ này toàn thân tỏa ra huyết quang, vừa nhìn liền biết là một tên yêu ma.
Chi bằng chúng ta đem hắn giết chết, cần chi phải nói lời giông dài." - Gã thanh niên mặc áo xanh lên tiếng.
"Tiêu Dao đạo huynh nói vậy là sai, chúng ta đều là người tu luyện Thần Đạo, lấy từ bi hỷ xả cứu vớt chúng sinh làm đầu.
Vị đạo hữu này tuy là Cổ Ma Tộc, nhưng thần khí sáng ngời.
Cũng không giống kẻ điên cuồng hiếu sát.
Chúng ta sao có thể vô duyên vô cớ giết người chỉ vì nguồn gốc xuất thân." - Nữ tử mặc áo vàng lên tiếng ngăn cản.
"Hừ! Không phải tộc ta ắt có dị tâm, có tên ma tu nào không giết người như nghóe, xem chúng sinh như cỏ rác."
"Hai vị nếu không muốn ra tay thì tránh sang một bên, Tiêu Dao Tử ta quyết trừ ma vệ đạo." - Gã áo xanh đường đường chính chính nói, trên người thanh quang đại thịnh.
Trường kiếm trên lưng tự động rời vỏ, hướng về phía Ác Quỷ Máu chém tới.
"Ngu xuẩn! Muốn làm anh hùng? Muốn trang bức? Vậy thì tự vả mặt đi!" - Ác Quỷ Máu tức giận mắng chửi.
Nó vung tay dùng Thương Tần va mạnh vào phi kiếm, sau đó tiện tay phóng ngọn giáo về phía gã thanh niên.
Chỉ nghe một tiếng nổ lớn vang lên, gã Tiêu Dao Tử kia đã bị đánh thành thịt nát, máu tươi văng đầy đất không còn hình thù gì.
"Này!!!" - Lão giả và nữ tu sĩ hít sâu một hơi, nghẹn họng không nói lên lời, ánh mắt nhìn Ác Quỷ Máu biến thành khiếp sợ.
"Hai người muốn sống thì tránh sang một bên, đừng có cản đường ta." - Ác Quỷ Máu rít lên đe dọa.
Hai tu sĩ Chính Đạo Liên Minh bị Ác Quỷ Máu dọa sợ, vội vàng tránh né để cho nó đi qua, trái tim trong ngực nhảy lên bình bịch, thầm hô may mắn vừa nãy đã không ra tay.
Ác Quỷ Máu xuyên qua đám tu sĩ chính đạo liền đến cửa một sơn cốc, bên ngoài hang động bị vô số trận pháp vây kín, bên trong hang động truyền ra khí tức tà ác hủy diệt.
Ác Quỷ Máu dùng Thương Tần vạch phá không gian, đem tầng tầng lớp lớp trận pháp cấm chế xé rách.
Mấy tên tu sĩ thấy vậy thì kinh ngạc há hốc mồm, nhưng cũng không ai tiến lên phía trước làm chim đầu đàn, chỉ liếc mắt nhìn nhau không biết nên phản ứng ra sao.
"Đạo hữu, huynh biết tên đó là ai không? Bên trong hang phong ấn ma long, hắn không phải là đồng lõa đó chứ?"
"Ta chịu, chúng ta yên lặng chờ mệnh lệnh của mấy vị đạo chủ là được."
"Cứ để hắn ta đi vào như vậy sẽ không sao chứ?"
"Còn có chuyện gì, ma long nằm ngủ trong đó, hắn một là giết chết ma long, hai là biến thành một đống Long Thí."
Ác Quỷ Máu không quan tâm đến mấy lời chế giễu, tiếp tục tiến vào bên trong hang động.
Đi được mấy bước nó lại bị một đống cấm chế và dây xích màu xanh lục ngăn cản, nhưng nhìn thấy mấy thứ này thì Ác Quỷ Máu thở phào một hơi.
Sắc quỷ dùng tay vén đống dây xích qua một bên, dễ dàng đi xuyên qua cấm chế như đi qua làn khói mỏng.
Trong hang động sâu hun hút, tối om om.
Chỉ có những đốm lửa xanh lơ mờ nhạt bập bùng bay múa.
Ác Quỷ Máu đi hơn ba trăm trượng thì mới tới trung tâm hang động, liền nhìn thấy Long Nữ dáng vẻ thê thảm nằm trên một phiến đá, quần áo trên người rách rưới, da thịt nhiều chỗ rướm máu.
Nàng bị một đống dây xích màu xanh lục trói chặt tay chân, chỉ có cái đầu là có thể nhúc nhích.
Ở bên cạnh Long Nữ chính là Thi Thi đang ngồi yên bất động, gương mặt nàng tái nhợt, khí tức trên người phập phù bất định.
Vừa nhìn thấy Ác Quỷ Máu hai mắt Long Nữ liền sáng lên.
"Ô...! Ô...!Ô...!Tà Huyết ngươi rốt cuộc trở về.
Không có ngươi ở nhà Thi Thi bắt nạt ta, còn đánh ta nữa.
Ngươi xem ta bị cô ấy đánh sắp chết rồi." - Long Nữ òa khóc tức tưởi, thi triển một màn ác nhân cáo trạng trước, hướng về phía Ác Quỷ Máu kể lể.
Sắc quỷ thấy vậy thì phì cười, Long Nữ còn có thể ăn vạ tức là nàng không có chuyện gì.
Nó liền đi về phía Thi Thi, lấy ra một viên ngọc đỏ rực đút cho nàng.
"Thi Thi ngoan, nàng không sao chứ? Có phải là Long Nữ gây họa rồi không?" - Ác Quỷ Máu trìu mến hỏi.
Nhưng Thi Thi chỉ ngây ngốc nhìn Ác Quỷ Máu mà mỉm cười, cũng không nói cái gì.
Sắc quỷ nhìn kỹ nàng một lát, liền suy đoán linh hồn của nàng đang ngủ say, cũng không tiếp tục truy hỏi.
"Ô...!Ô...!Ta không có gây họa gì hết, là Thi Thi vô duyên vô cớ đánh ta." - Long Nữ nước mắt ngắn nước mắt dài nói, bộ dạng đáng thương vô cùng.
Ác Quỷ Máu thấy vậy thì chỉ có thể tặc lưỡi một cái.
"Được rồi, nàng không cần giả vờ tội nghiệp nữa, dù nàng làm ra chuyện gì thì ta cũng không trách nàng.
Nhưng nàng phải nói thật cho ta nghe, Viễn Châu thành có phải do nàng phá hủy hay không?" - Ác Quỷ Máu nghiêm mặt hỏi.
"Ô...!Ô...!Không phải ta làm..." - Long Nữ nghe vậy liền lắc đầu chối tội.
"Nàng mà nói dối thì ta sẽ không yêu nàng nữa, ta chỉ muốn nghe đầu đuôi mọi chuyện, việc đã qua rồi sẽ không trách phạt nàng." - Ác Quỷ Máu hạ giọng xuống.
Ánh mắt Long Nữ khẽ liếc một cái, sau đó liền cúi đầu thú tội.
"Là...!Là ta làm...!Nhưng cũng không phải ta làm..."
"Ta đang ngủ thì đói bụng nên tỉnh dậy, mở mắt ra không thấy ngươi đâu, chỉ có Thi Thi đang ngủ bên cạnh." - Long Nữ chậm rãi kể.
"Ừ! Vậy là nàng hóa quỷ, đem Viễn Châu thành hủy diệt, ăn hết cư dân bên trong?" - Ác Quỷ Máu sắc mặt trầm xuống.
"Không có...!Không có...!Ta ghi nhớ lời ngươi nói, không thể vô duyên vô cớ ăn người.
Vậy nên ta rủ Thi Thi đi săn yêu thú, cũng không ăn người trong thành." - Long Nữ liền lắc đầu.
Ác Quỷ Máu chỉ yên lặng nhìn nàng, xem xem cô nàng này có thể vẽ ra câu chuyện gì.
"Ban đầu mọi chuyện rất tốt, ta săn được rất nhiều yêu thú, đem tụi nó ăn sạch.
Nhưng rồi yêu thú ít dần ít dần, không còn con nào cho ta ăn nữa...." - Giọng Long Nữ trở nên nhỏ xíu.
"Nàng giỏi thật đấy, đem một cái sơn mạch ăn hết, ta nói với nàng bao nhiêu lần.
Chúng ta đi săn mỗi nơi một ít, không thể cứ săn ở một nơi như vậy, phải để cho chúng có con đường sống, sau này chúng sinh sôi nảy nở chúng ta quay lại săn tiếp." - Ác Quỷ Máu hạ giọng nói.
"Nhưng ta sợ đi xa ngươi sẽ không tìm được, nên chỉ cùng Thi Thi đi săn gần đây." - Long Nữ nhỏ giọng trả lời.
"Vậy mấy tên ngoài kia thì sao?" - Ác Quỷ Máu chỉ tay ra cửa hang hỏi, mười mấy gã tu sĩ Độ Kiếp kỳ của hai phe chính ma đang cắm trại bên ngoài hang động.
Long Nữ nghe vậy thì nhướng mày lên, thần sắc biến thành vui vẻ.
"Đúng...!Đúng...!Là bọn chúng phá hủy Viễn Châu thành, không phải là Long Nữ phá."
"Có hôm ta đang đi săn thì phát hiện năm tên ngốc đuổi theo một con hươu, ta liền nhào tới ăn con hươu đó.
Mấy tên ngốc cứ nhìn ta chằm chằm, nói ta đền tiền cho bọn chúng.
Nhưng sao ta phải đền chứ, hươu là do ta bắt được cơ mà."

"Mấy tên đó đòi tiền không được liền đánh ta, nói cái gì đem ta với Thi Thi bán vào kỹ viện để bồi thường.
Nên ta cũng đành ăn luôn bọn chúng, ngươi nói bọn chúng có ngốc hay không?" - Long Nữ vui vẻ hỏi.
"Ừm, rất ngốc..." - Ác Quỷ Máu chỉ có thể gật đầu.
"Nhưng nếu chỉ có thế thì không thể kéo nhiều người truy sát nàng như vậy, nàng mau kể hết đi."
"Bữa khác ta lại đi săn, liền thấy năm sáu tên tu sĩ cưỡi một con chim lớn, vậy là ta cũng ăn con chim đó, mấy tên ngốc kia cũng đánh ta, ta đành ăn luôn bọn chúng." - Long Nữ vui vẻ kể tiếp.
"Chậc! Sao nàng lại ăn linh sủng của bọn chúng chứ?" - Ác Quỷ Máu chặc lưỡi hỏi.
"Gì? Ai biết đâu? Long Nữ chỉ ăn yêu thú thôi mà! Ngươi nói không được ăn yêu thú trong thành, mấy con yêu thú kia bay vào trong rừng thì ta ăn thôi."
"Sau đó mỗi ngày ta ngồi trên đường, có yêu thú bay qua thì ăn bọn chúng, sau đó không biết vì sao có rất nhiều người tới đánh ta, ta chỉ ngoan ngoãn ngồi yên một chỗ cũng bị đánh.
Vậy nên ta đành phải đánh lại, đem bọn chúng ăn sạch."
"Sau đó càng ngày càng có nhiều người kéo tới, chính là mấy tên ngoài kia.
Ta đang định ăn bọn chúng thì Thi Thi ngăn ta lại, nói nếu ta giết nhiều yêu thì ngươi sẽ tức giận.
Vậy nên ta đành theo cô ấy về phòng đợi ngươi, dù sao mấy hôm nay cũng ăn đủ rồi."
"Ai ngờ bọn chúng theo ta vào thành, còn bày ra trận pháp để đánh ta.
Kết quả là Viễn Châu thành bị phá hủy, ta chỉ là lỡ tay mà thôi."
"Sau đó Thi Thi cùng ta trở mặt, cô ấy đánh ta một trận rồi trói ta lại, đem ta nhốt ở đây.
Ngươi nói xem có phải là Thi Thi sai rồi không.
Chỉ cần để ta ăn luôn mấy tên kia, vậy thì không có chuyện gì rồi, Viễn Châu thành cũng không bị hủy." - Long Nữ tỏ ra ủy khuất, nàng rưng rưng nước mắt như chực khóc.
Ác Quỷ Máu nghe xong liền thở dài một hơi.
"Ài...! Ta cũng không biết là nàng quá thông minh hay ngây thơ vô số tội nữa.
Chuyện lần này ta tha cho nàng, nhưng lần sau đừng như vậy nữa."
"Ta biết rồi, ngươi mau thả Long Nữ ra đi." - Long Nữ nghe vậy mừng rỡ vô cùng.
Ác Quỷ Máu đem dây trói cởi bỏ, để cho Long Nữ được tự do, lại đem hai viên ngọc máu đút cho nàng.
"Ô...! Ô...!Ta biết Tà Huyết thương ta nhất..." - Long Nữ thấy Ác Quỷ Máu không trách phạt liền mừng rỡ vô cùng, nhào vào người nó làm nũng.
Ác Quỷ Máu cũng muốn cùng nàng ôn tồn một phen, nhưng ngoài kia còn rất nhiều con ruồi phá đám.
"Nàng ngoan ngoãn vào bí cảnh chờ ta, ta giải quyết mấy tên ngoài kia.
Lần sau đừng gây thêm rắc rối nữa." - Ác Quỷ Máu vừa nói vừa mở cổng không gian, để cho Thi Thi và Long Nữ trở về..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.