Ma Thần Máu

Chương 179: Thủy Linh ôn nhu




Buổi sáng mặt tôi bơ phờ rời khỏi phòng, suốt một đêm cùng Thi Thi giao đấu kịch liệt, gần sáng còn bị nàng hút khô năng lượng sống, dù đã uống hai bình máu nhưng năng lượng vẫn chưa kịp hồi phục.
Khi ra khỏi cửa thì thấy Hoàng Hoa cũng ở bên ngoài, nàng mặc một bộ váy vàng nhạt.
"Chào học tỷ, tỷ ngủ ngon chứ?" - Tôi vẫy tay chào Hoàng Hoa, dường như tối qua nàng cũng không ngủ được.
Hoàng Hoa âm trầm nhìn lại tôi, trong đôi mắt nàng sát khí lập lòe liên tục.
"Không phải chứ? Hôm qua chỉ hôn và sờ soạng nàng một chút thôi mà. Không đến mức muốn giết mình để rửa hận chứ." - Một tia khí lạnh lan tràn khiến tôi run rẩy đi lùi lại phía sau.
"Chuyện hôm qua chỉ là hiểu lầm, học tỷ đại nhân đại lượng, không nên chấp nhặt với đệ." - Tôi cố nở nụ cười năn nỉ Hoàng Hoa, hy vọng nàng tha cho mình.
Chỉ thấy sát khí trêи người Hoàng Hoa đột nhiên bốc lên ngùn ngụt, một con dao găm xuất hiện trong tay nàng.
"Hôm qua đã cướp nụ hôn đầu của mình, giờ lại chối bay chối biến, tên này quả nhiên bạc tình. Nhất định phải giết hắn." - Hoàng Hoa lạnh lẽo tự nói với bản thân.
"Học tỷ bình tĩnh, có gì chúng ta từ từ nói chuyện, không cần sử dụng vũ lực đâu." - Nhìn món bảo vật trong tay Hoàng Hoa làm tôi lạnh toát cả người, sát khí trêи con dao vô cùng nồng đậm, không biết có bao nhiêu sinh vật bị nó lấy mạng rồi.
"Chết đi!" - Hoàng Hoa rít lên, điều khiển Tử Kim kiếm bay về phía Tà Huyết.
Tử Kim kiếm cắt xé không gian, vô cùng dễ dàng đâm xuyên qua ngực Tà Huyết, khiến hắn phun máu, ngã ra đất.
Đột nhiên Hoàng Hoa thấy tim mình thắt lại đau nhói.
"Mình vừa làm gì thế này." - Hoàng Hoa thì thào, sau khi giết Tà Huyết, thay vì cảm thấy dễ chịu hơn thì trái tim của nàng đau nhói.
Nàng liền chạy về phía hắn ta, chỉ thấy hắn nằm trêи mặt đất, gương mặt trắng bệch, ngực thủng một lỗ to tướng, máu tươi không ngừng túa ra.
"Đệ dậy đi, ta không cố ý đâu, ta lỡ tay thôi, đệ đừng chết." - Hoàng Hoa lay lay người Tà Huyết, nàng cảm thấy trái tim đau nhói, mối tình mới chớm nở vào đêm qua của nàng, thì sáng nay đã bị nàng một đao cắt đứt.
Nhưng Tà Huyết vẫn nằm yên trêи mặt đất, mọi khí tức trêи người hắn ta đều đã biến mất, giống y như là một xác chết vậy.
Hoàng Hoa sợ hãi lấy ra một lọ thuốc nước sự sống, đổ vào miệng hắn, nhưng thuốc không trôi xuống họng mà trào hết ra ngoài.
Thi thể của Tà Huyết càng lúc càng lạnh, cơ thể dần trở nên cứng ngắc khiến Hoàng Hoa hoảng loạn tột độ.
"Chàng mau tỉnh lại đi, ta sai rồi, ta yêu chàng, chàng làm ơn tỉnh lại đi..." - Hoàng Hoa khóc như một thiếu nữ, nếu có những người khác nhìn thấy thì chắc chắn sẽ vô cùng sửng sốt, ai mà ngờ vị viện trưởng xinh đẹp của Hoàng Kim học viện lại có lúc yếu đuối như vậy.
"Thật sao? Chỉ cần nàng hôn ta, thì ta sẽ tỉnh lại." - Tôi mở miệng nói chuyện, nãy giờ tôi cố tình dùng kỹ năng Ẩn Thân để thu liễm khí tức sự sống, vốn chỉ định giả chết để thoát một kiếp, ai ngờ lại nghe Hoàng Hoa nói ra một bí mật động trời.
Ngay khi nghe thấy Tà Huyết nói chuyện, Hoàng Hoa đầu tiên là mừng rỡ như điên, sau đó chính là tức giận, phá lên cười.
"Học đệ, ngươi thật là giỏi đấy."
Nàng đã quá lo lắng mà quên mất tên này là ai, Bất Tử Thân Thể thì làm sao chết vì một lỗ hổng trêи người như vậy được.
Hoàng Hoa tức giận đá bay Tà Huyết đi, khiến hắn đập mạnh vào một tảng đá, gãy nát vài cái xương trêи người.
Sau đó nàng lạnh lùng quay ngoắt đi, không để ý đến hắn nữa.
"Khục...khục...cô nàng này quá độc ác rồi." - Tôi lồm cồm bò dậy, lấy ra vài bình máu uống vào để trị thương.
"Không hiểu nàng đang suy nghĩ cái quái gì trong đầu nữa." - Tôi bối rối vô cùng, lúc giả chết thì nàng van xin tỉnh lại, lúc tỉnh lại thì nàng một cước đá bay, thật là không thể hiểu được.
Ngồi sử dụng Máu Linh Động để chữa thương hai giờ, tôi đứng dậy đi về phía lớp học của Pháp Sư Nước.
Khi đến nơi thì tiết học đã bắt đầu từ hai tiếng trước.
"Xin lỗi Thủy Linh học tỷ, đệ tới trễ." - Tôi lên tiếng chào Thủy Linh.
"Không sao đệ vào học đi."
Thủy Linh quay lại liếc nhìn tôi.
"Ồ! Sao đệ lấm lem bùn đất vậy, để ta giúp đệ."
Chỉ thấy nàng vung tay lên, một đám hơi nước xuất hiện quấn lấy tôi, những giọt nước mát mẻ, nhẹ nhàng giúp tôi lau sạch bùn đất và vết máu khô trêи người.
"Được rồi đó." - Thủy Linh dịu dàng cười, nét đẹp của nàng ôn nhu hiền thục giống như làn nước trong vắt mát lạnh.
Tôi ngẩn ngơ nhìn nàng một lúc, thực sự mấy vị học tỷ này, người nào cũng quá xinh đẹp.
Tôi đi vào ngồi xuống một góc trong phòng.
"Đệ đừng ngồi ở đó, đệ là trợ giảng, lên đây ngồi với tỷ." - Thủy Linh dịu dàng cười với Tà Huyết, dùng tay vẫy hắn lại gần nàng.
"Hôm nay mình sẽ câu tên sắc quỷ này, viện trưởng rất hào phóng, câu dẫn hắn ta có lẽ sẽ được thưởng một món bảo vật không tệ." - Thủy Linh thầm nghĩ trong đầu.
Tà Huyết liền đi lại gần nàng, ngồi xuống ghế bên cạnh.
Bên dưới các nữ sinh đều đang nhắm mắt tu luyện một loại ma thuật nào đó, trước mắt các nàng là những khối nước đang liên tục xoay tròn hoặc biến đổi hình dạng.
"Đệ nhập học có gặp vấn đề gì không? Nếu cần giúp đỡ thì có thể nói với tỷ." - Thủy Linh nhoẻn miệng cười duyên dáng.
Tôi ngẩn ngơ nhìn nàng, mất một lúc thì mới phản ứng lại.
"Không, cuộc sống ở đây rất tốt, cám ơn tỷ đã quan tâm."
"À, tỷ hôm nay có nấu một ít thức ăn, đệ muốn ăn chung không?" - Thủy Linh giống như đột nhiên nhớ ra điều gì, vui vẻ hỏi tôi.
Mặc dù tôi không ăn thức ăn bình thường, nhưng cũng không thể từ chối ý tốt của nàng được.
"Cám ơn học tỷ."
Thủy Linh liền vui vẻ lấy ra một cái tô, khi nàng mở nắp ra, bên trong lại là một bát canh máu còn ấm.
"Là tỷ đặc biệt chuẩn bị cho đệ đấy." - Thủy Linh tươi cười rạng rỡ.
Tôi liền bưng lấy tô canh máu uống cạn, tôi cảm động muốn khóc, từ rất lâu rồi tôi không uống canh máu nữa. Sau khi tiến hóa thành Kết Tinh Kỳ thì tôi có thể hấp thu máu trực tiếp mà không cần nấu nướng.
Vị thơm ngọt của tô canh máu làm tôi nhớ lại những ký ức cũ, khi mà tôi còn nhỏ, chị Biển Xanh vẫn thường nấu cho tôi uống.
"Đệ làm sao vậy? Món này không hợp khẩu vị của đệ sao?" - Thủy Linh ân cần hỏi, nàng dùng một cái khăn tay giúp tôi lau canh máu còn dính trêи miệng.
Tôi rưng rưng nước mắt vì cảm động, nếu không phải hôm qua nghe mấy vị học tỷ nói chuyện với nhau, có lẽ tôi dính chiêu của nàng rồi.
"Không sao, đệ chưa bao giờ ăn món gì ngon như vậy, cám ơn học tỷ." - Tôi bịa ra một lý do để trả lời nàng.
"Thật tốt quá, nếu đệ muốn thì tối nay có thể đến phòng tỷ, tỷ sẽ nấu cho đệ ăn." - Thủy Linh mỉm cười đầy mị hoặc, lời nói hàm chứa ẩn ý.
"Nhất định đệ sẽ đến." - Tôi liền đáp ứng nàng.
"Chỉ mới chiêu đầu tiên đã dính bẫy rồi, bổn học tỷ còn tưởng ngươi thế nào." - Thủy Linh bên ngoài thì tươi cười dịu dàng, nhưng trong lòng thì cười lạnh không ngừng.
"Tối nay ta sẽ dụ ngươi hϊế͙p͙ ta, sau đó báo cho các học tỷ và viện trưởng tới. Lúc đó chắc buồn cười lắm." - Thủy Linh tưởng tượng trong đầu hình ảnh Tà Huyết tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ tưởng rằng sắp được ăn nàng, thì các vị học tỷ xuất hiện, trói hắn ta lại rồi đánh thành đầu heo.
"Hì hì..." - Thủy Linh buột miệng cười thành tiếng.
"Sao vậy học tỷ?"
"Không có gì đâu, tối nay đệ nhất định phải tới đó."
"Giờ chúng ta ra ngoài học thực hành thôi."
Thủy Linh đứng lên đi ra ngoài, các nữ học viên đang nhắm mắt tu luyện bên dưới cũng liền đứng lên đi theo.
"Lại sắp bị hành xác rồi." - Tôi thở dài ảo não đi theo mấy cô nàng này.
Nhưng Thủy Linh không đi tới Kháng Ma Trận để tập luyện mà lại dẫn các nữ sinh đi về phía sau núi, tới một hồ nước gần với nơi hôm qua các nàng ngâm mình.
"Các muội xuống luyện tập ma thuật vừa học được đi." - Thủy Linh phân phó cho các nữ sinh.
"Vâng thưa học tỷ." - Những nữ pháp sư nước đồng loạt đáp lời.
Họ bắt đầu tự cởi quần áo của bản thân, chỉ mặc những bộ nội y mỏng rồi đi xuống ngâm mình trong hồ nước. Tôi lại được một phen bổ mắt.
"Học đệ nhìn đủ chưa?" - Thủy Linh liếc mắt nhìn tôi.
"Đệ không thấy gì hết." - Tôi liền quay mặt đi chỗ khác, không nhìn các nữ pháp sư dưới nước nữa.
"Đi theo tỷ." - Thủy Linh nháy mắt, ngoắc tay kêu tôi đi theo nàng.
Chúng tôi đến đúng hồ nước nhỏ hôm qua nàng tắm. Chỉ thấy nàng cởi vài cúc áo, bộ váy của nàng liền tuột xuống, để lộ thân thể linh lung khuyến rũ.
Thủy Linh chậm rãi đi xuống nước, dòng nước mát bị nàng dùng ma thuật điều khiển, tưới lên cơ thể nàng rồi lại chảy xuống hồ nước.
"Cô nàng này còn bạo dạn hơn Hỏa Linh nữa." - Tôi âm thầm nuốt nước miếng.
"Đệ muốn xuống đây với tỷ không?" - Thủy Linh tươi cười gọi tôi xuống tắm chung với nàng.
"Tỷ tắm một mình đi, đệ ở đây được rồi." - Tôi liền từ chối.
Dù trong đầu rất muốn nói có, nhưng e rằng tiếp xúc gần gũi thân mật với nàng như vậy thì tôi sẽ nổi thú tính cưỡng hϊế͙p͙ nàng. Nếu nàng không chống cự thì không sao, còn nếu nàng chống cự thì tôi sẽ không đánh lại nàng được, kết quả sẽ là bị nàng đánh trọng thương, lúc đó sẽ rất mất mặt.
"Tìm cách ăn trộm Tử Nguyệt Kính rồi rời khỏi đây thôi, mấy cô nàng học tỷ này quá mức hấp dẫn, ở lại đây lâu kiểu gì cũng sụp hố do họ đào." - Tôi than thở trong lòng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.