Ma Sư Xuống Núi

Chương 113: Đốc Quân.




Kỉ Tình hiển nhiên cũng chỉ thuật lại một số thứ đơn giản bên ngoài, cũng không quá đi sâu vào trong. Nhưng dù vậy, quan hệ mập mờ của y và Thái Ly, vẫn khiến không ít người nhìn không vừa mắt. Đứng đầu, chỉ có thể là bốn tên nghiệt đồ nhà y.


Như hình với bóng...


Hắn từng làm cái bóng của sư tôn, kia chẳng phải toàn thân trên dưới của sư tôn, từ trong ra ngoài đều đã từng bị đối phương nhìn qua?


Lúc này, ngay cả Tiêu Dật cũng đều có chút kinh ngạc. Mặc dù chỉ thuần túy là đang cảm khái, nhưng lại vô tình hỏi trúng vấn đề nhạy cảm :"Tình cảm của các ngươi tốt như vậy, sao trước giờ không nghe ngươi nói đến a?"


"Đương nhiên là không dám nói rồi. Mỗi ngày đều ở bên nhau, nói không chừng đều đã làm ra chuyện bại hoại gì đó." Đối với việc Kỉ Tình đến Vệ gia bọn họ hưng sư vấn tội, Vệ Danh vẫn còn có chút uất khí. Nên nhân cơ hội này liền thấp giọng đàm tiếu..


Trừng mắt nhìn gã một cái, Kỉ Tình không hiểu thấu lại có phần chột dạ. Chỉ có thể rũ mi che giấu, ai cũng không nhìn :"Bổn tọa cùng Thái Ly thanh giả tự thanh, chớ có nói bừa."


Lời này của Kỉ Tình cũng là nói thật. Mặc dù nói Thái Ly là sau khi tự tay trảm bỏ thất tình lục dục, mới biến thành một cái xác không có nhân tính. Nhưng kỳ thực, trước đó EQ của hắn cũng không tốt hơn là bao.


Nếu cần phải so sánh, thì có thể nói là giống Độc Cô Vô Song đến chín phần. Cả ngày đều trưng ra một bộ mặt lạnh băng. Đôi khi sẽ giở một chút chiêu trò ăn đậu hũ của y, tỷ như sờ sờ tay cái gì.


Đúng vậy, đến sau khi bị bốn tên nghiệt đồ kia 'khai khiếu', Kỉ Tình mới biết được thì ra năm xưa Thái Ly đã từng động tâm, còn ăn đậu hũ của chính mình. Chứ lúc đó, y chỉ cho rằng Thái Ly đang xem y như huynh đệ mà thôi.


Lúc này, cũng không có người lại nhắc tới vấn đề này, cố ý đắc tội Kỉ Tình. Ngay cả Cao Hải miệng lưỡi sắc bén kia cũng hiếm khi im lặng, không nhiều lời.


Trầm tư một lúc lâu, rốt cuộc cũng có người đứng ra làm chim đầu đàn. Mà người này cũng không phải ai khác, chính là Không Trần Thánh tăng :"A di đà phật, địch nhân trong tối, chúng ta ngoài sáng. Cứ làm việc riêng lẻ như vậy cũng không phải là cách."


"Bần tăng đề nghị, nên từ trong số chúng ta tìm ra người có đủ khả năng lên làm thống lĩnh. Dẫn dắt chúng ta cùng một chỗ đối kháng với Ma Quân Thái Ly."


"Ta đề cử Chân Quân." Lòng dạ ngay thẳng, Hoa Tiểu Bạch gần như là trong nháy mắt liền nói ra.


Lúc này, có nàng dẫn đầu, Phượng Tịch cũng chống tay lên bàn, âm thanh sang sảng nói :"Phượng Tịch đây đối Chân Quân ngưỡng mộ đã lâu. Nay liền bầu một phiếu cho Chân Quân đi."


"Ta đương nhiên là ủng hộ Tình nhi lên làm đốc quân a." Tiêu Dật chớp chớp mắt, hướng Kỉ Tình 'liếc mắt đưa tình'.


Sau đó, lại đến Thương Loan, từng tốp từng tốp tu sĩ cũng bắt đầu hưởng ứng, quyết định bầu chọn Kỉ Tình làm người dẫn đầu cho bọn họ.


Chỉ có bốn đệ tử của y là im lặng, tôn trọng quyết định của y.


Đúng lúc này, Cao Hải bỗng dưng lại vỗ bàn đứng dậy. Rốt cuộc cũng không chịu đựng được nữa, quát tháo :"Ta không đồng ý! Kẻ này lấy tư cách gì lên thống lĩnh chúng ta a!"


Vốn cũng không muốn làm đốc quân gì gì đó. Nhưng lúc này, nhiệt huyết của Kỉ Tình đã lần nữa bị Cao Hải nhen nhóm. Quyền uy của y, tuyệt đối không thể bị người khiêu khích được!


"Lấy tư cách gì? Ha, lấy tư cách là người có chiến lực mạnh nhất ở đây, tư lịch vượt quá tất cả các ngươi. Cũng là người hiểu rõ Thái Ly nhất!" Lạnh gằn từng chữ, Kỉ Tình liền phất tay áo, giày thêu cũng dậm ở trên đất :"Hơn nữa, các ngươi đừng quên. Ngọn núi mà các ngươi đang đứng, là do ai dời tới."


"Năm xưa, trên đỉnh Côn Lôn, là ai vì dân trừ hại, đem Thái Ly trảm sát. Đem tâm cùng ma kiếm của hắn phong ấn ở đây?!!"


"Kẻ nào còn không phục liền cứ đứng ra đây cho bổn tọa! Bổn tọa chỉ hỏi một câu mà thôi, các ngươi có làm được những thứ bổn tọa từng làm hay không!!!"


Âm thanh Kỉ Tình vừa buông xuống, cả đại điện liền yên lặng đến tiếng kim rơi đều nghe thấy được.


Liếc nhìn từng kẻ cúi thấp đầu ở xung quanh, ánh mắt Kỉ Tình liền dừng lại trên người Cao Hải. Vừa răn đe những người khác, lại vừa cố tình nói cho gã nghe :"Nếu kẻ nào còn không phục. Bổn tọa sẽ không lời oán than nhường chức lại cho hắn. Với một điều kiện..."


"Vào ngày tiến đánh Thái Ly, sẽ để kẻ đó tiên phong dẫn đường. Hơn nữa, bổn tọa sẽ không góp bất kì ý kiến hay phương pháp nào để mạt sát Thái Ly."


Cao Hải há miệng, nhưng lại không tìm được ngôn ngữ nào để cãi lại. Muốn không phục, cũng phải phục.


Dù sao, tầm quan trọng của Kỉ Tình trong công cuộc tiến đánh Thái Ly, không phải là một hai câu của gã có thể phủ nhận được.


Lúc này, đã không còn dị nghị gì nữa, Kỉ Tình liền thuận lý thành chương trở thành thống lĩnh của những người này. Bọn họ ngay lập tức liền đứng dậy, đồng loạt khom lưng, hướng về phía y, cung kính hô vang.


"Tham kiến đốc quân."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.