Ma Long Phiên Thiên

Chương 768: Trên đường quay về




Người trẻ tuổi mặt xám như tro tàn, nơm nớp lo sợ quỳ xin tha:

- Phong Liệt, van cầu ngươi đừng giết ta, Nam Ly Phong ta nguyện bái ngươi làm chủ nhân!

Phong Liệt làm ngơ như không nghe Nam Ly Phong cầu xin, âm trầm nói với phía xa:

- Nam Ly Vân, không ngờ ngươi chỉ lo tự mình chạy trốn, không cần cả nghĩa tử, cũng được, bổn tọa đưa phật đưa đến tây thiên, trước tiễn nghĩa tử của ngươi lên đường, con đường suối vàng rồi đây các ngươi sẽ tương ngộ.

Dứt lời, Phong Liệt một cước đá Nam Ly Phong ra khỏi uy lực che chở của thần khí, khiến gã xuất hiện trong trời sao.

Trong ánh mắt căm hận của Nam Ly Vân, Nam Ly Phong *bùm* một tiếng tràm đục biến mất, không còn mẩu xương, hình thần đều diệt.

Nam Ly Vân không kiềm được hét to:

- Khốn kiếp, thằng nhãi Phong Liệt, bổn tọa phải giết ngươi!

- Ha ha ha ha!

Phong Liệt cười lớn một tiếng, xem nhẹ nói:

- Cường giả thiên nguyên cảnh, một đám ngớ ngẩn mà thôi.

- Thật không hiểu nổi tại sao các ngươi sợ một người chết? Không lẽ lão súc sinh Hồn Võ đại đế thật sự có thể từ thiên đạo chi quan bò ra sao?

- Nhưng vậy cũng tốt, các ngươi đi rồi, căn nguyên đại lục chính là của lão tử ha ha, ha ha ha ha.

Trong ánh mắt tức giận và kinh ngạc của đám cường giả thiên nguyên cảnh, Phong Liệt đứng trên huyền thiên chiến kiếm, càng lúc càng xa, nụ cười tự tin mà cường đại như khắc vào óc bọn họ, thật lâu không tan.

Huyền thiên chiến kiếm chậm rãi biến mất ở phía xa.

Trong trời sao chỉ để lại Nhân Hoàng, Nam Ly Vân, Long Chủ, tám cường giả thiên nguyên cảnh nhìn nhau, mặt sa sầm.

Một Thánh Ma lão tổ bất tử của ma tộc nhíu mày nói:

- Chuyện gì vậy? Nghe tiểu tử nói thì không lẽ Hồn Võ đại đế là có duyên cớ gì khác ư?

Hỏa Phượng lão tổ sợ hãi nói:

- Tuyệt đối không thể nào, lão tổ ta ở trăm vạn năm trước đã cảm nhận được thần niệm cường đại từ quan tài đá, khiến lão tổ ta ngưỡng mỗ vô cùng, không có chút ý niệm phản kháng được. Đó tuyệt đối là thần niệm 3tc, chắc chắn đấy.

Rồi lão khinh thường hừ lạnh, nói:

- Hừ, thằng nhãi Phong Liệt nói cuồng mà thôi, cần gì tin tưởng? Đúng là thứ vô tri.

Nam Ly Vân lạnh lùng nhìn huyền thiên chiến kiếm biến mất, mắt lóe sát khí, chậm rãi nói:

- Hỏa Phượng lão tổ, ngươi có điều không biết. Kiếp trước của tiểu súc sinh Phong Liệt là tinh hồn căn nguyên tinh, hơn nữa hắn vừa thức tỉnh ký ức kiếp trước, có lẽ có chút hiểu biết. Hừ, tiếc rằng bổn tọa không thể tự tay giết tiểu súc sinh báo thù cho Phong nhi của ta, đáng giận!

Hỏa Phượng lão tổ kinh kêu, trên mặt tràn đầy kinh ngạc:

- Cái gì? Kiếp trước của tiểu tử đó là tinh hồn căn nguyên tinh?

Nét mặt Long Chủ âm trầm, thì thào nói:

- Không thể nào, tuyệt đối không thể, trừ Hồn Võ đại đế hồi sinh ra bổn tọa thật sự nghĩ không ra còn ai có thủ đoạn như vậy.

Một thần chủ thần tộc trầm ngâm nói:

- Đúng thế, chúng ta sống trên căn nguyên đại lục mấy trăm vạn năm, nắm rõ đại lục như lòng bàn tay, không lẽ bỏ sót chỗ nào sao?

Mọi người trầm mặc một lát sau, Nhân Hoàng đột nhiên mắt lóe sáng, lừng chừng nói:

- Có lẽ chúng ta thật sự bỏ sót một người.

- Là ai?

Mấy người kia con ngươi co rút, kinh ngạc bật thốt.

- Người sáng lập hệ ám, Vô Thông.

Mắt Nhân Hoàng lóe tia sáng, từ từ nói:

- Nếu trên đời này còn ai lừa được chúng ta, tung lưới lớn thì trừ Hồn Võ đại đế vị công tham tạo hóa ra chính là người đó.

- Không phải là hắn. Truyện được copy tại Truyện FULL

Long Chủ nheo mắt, quả quyết phủ định rằng:

- Vô Thông chỉ dựa vào một hơi thở tạo hóa Hồn Võ đại đế kết hợp tổ long thánh huyết của long tộc liền tu luyện ra thể thiên long, đạt đến ngụy 3tc, có thể xưng kinh diễm tuyệt thế, người số một dưới đế cảnh.

- Nhưng không phải hhắn đã chết rồi ư? Thiên long huyết mạch của hắn đã đơn truyền vô số đời, nếu không thì sẽ chẳng đến lượt Phong Liệt.

Nam Ly Vân phụ họa nói:

- Long Chủ nói không sai, trước không nói Vô Thông sớm đã chết đi ngàn vạn năm, dù hắn không chết cũng tuyệt đối không có thực lực nhúng tay vào thiên đạo chi quan.

Nhân Hoàng mắt chợt lóe, nhẹ lắc đầu nói:

- Hy vọng như vậy, nếu không chúng ta thật sự thành trong miệng Phong Liệt...

- Thôi, nên nghĩ cách sớm thoát thân đi. Căn nguyên đại lục đã không liên quan gì chúng ta, điều duy nhất hiện giờ có thể làm là nhanh chóng chạy ra khỏi trời sao tử vong. Chết tiệt, Phong Liệt, dám lừa lão phu, đúng là đáng chết!

- Thằng nhãi đáng ghét, kiếp sau đừng để lão tổ đụng ngươi, mười vạn dặm a...

Tám cường giả thiên nguyên cảnh vừa căm giận chửi rủa Phong Liệt vừa lấy tốc độ như ốc sên bò chậm rãi bay hướng ngoài trời.

.......

.......

Đuổi một đám cường giả thiên nguyên cảnh không thể địch lại ra khỏi không gian Huyền Thiên rồi bên tai Phong Liệt không yên tĩnh, bởi vì trong không gian còn có gần ba trăm cường giả địa nguyên cảnh, cùng với bảy trăm cường giả hoàng cảnh.

Những người này đã là lực lượng đỉnh cao các tộc trên căn nguyên đại lục, gồm nhân, thần, ma, long, linh, yêu, thậm chí dưới tay Nhân Hoàng như Hoàng Phủ, Thiên Đạo Cung Chủ, hạo thiên thập vệ đều nằm trong đó.

Trừ chín cường giả thiên nguyên cảnh ra thì những người này xem như là trời ở căn nguyên đại lục, nói một không hai.

Nhưng bây giờ họ bị giam trong không gian Huyền Thiên, rất là bất đắc dĩ, mắt thấy Phong Liệt thúc đẩy Huyền Thiên bắt đầu trở về thì mọi người lòng nóng như lửa đốt.

- Phong Liệt, hiện tại đã không có ai uy hiếp được ngươi, đưa chúng ta ra ngoài trời đi, bổn tọa sẽ đáp tạ hậu lễ.

- Đúng rồi đó, Phong Liệt, ngươi nắm Huyền Thiên chắc không e ngại đám lão già chúng ta, chỉ cần ngươi đưa lão phu ra ngoài trời thì lão phu nguyện tặng hết gia sản cho ngươi.

- Tiểu tử Phong Liệt, biết điều thì đưa lão tổ ra ngoài trời, lão tổ còn có thể cảm kích ngươi mấy phần. Nếu ngươi dám mang lão tổ quay về căn nguyên đại lục thì lão tổ sẽ khiến ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong.

- Phong Liệt cao ca, nếu ngươi đưa tiểu muội đi thì tấm thân trong sạch muội giữ gìn mười vạn năm kính tặng ngươi, ba ngàn sáu trăm loại trong phòng bao ngươi vừa lòng.

- Phong Liệt...

- …

Trong không gian Huyền Thiên nhốn nháo cả lên, các loại dụ dỗ, sắc dụ, hăm dọa Phong Liệt đủ hết, ngàn người loạn thành một đống bòng bong.

Phong Liệt ngồi trên huyền thiên chiến kiếm, nhìn ngôi sao chớp lóe xung quanh, thản nhiên uống rượu, thoải mái nhàn nhã.

- Hắc hắc, mấy lão già thiên nguyên cảnh ai nấy tâm ngoan thủ loạt, Phong Liệt ta cũng không là người tâm từ nương tay. Nếu các ngươi đã rơi vào tay lão tử rồi thì sống chết không thuộc về mình nữa.

Khóe môi Phong Liệt cong lên, cười lạnh.

Đưa đám siêu cường giả Nhân Hoàng, Long Chủ, Nam Ly Vân đi một mặt là hắn trả nhân tình cho Nhân Hoàng, mặt khác là bị buộc bất đắc dĩ.

Nhưng bây giờ trong không gian Huyền Thiên những lão già địa nguyên cảnh, hoàng cảnh không lọt vào mắt hắn, đặc biệt là mạng nhỏ mọi người trong trời sao tử vong đều bị bắt trong tay hắn.

Trầm ngâm một lúc, Phong Liệt tâm ý động, thúc đẩy pháp trận bên trong Huyền Thiên, triệt để phong bế không gian Huyền Thiên, ngăn cách tinh thần lực mọi người dò xét.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.