Ma Long Phiên Thiên

Chương 766: Ly biệt(2)




Cường giả từ địa nguyên cảnh trở lên đều lĩnh ngộ không gian pháp tắc, không gian Huyền Thiên tiểu thiên thế giới không tính hoàn thiện này không giam cầm được đám vạn cổ lão yêu nghiệt, nếu Phong Liệt tách khỏi Huyền Thiên thì những lão yêu nghiệt muốn xuống tay với hắn dễ như húp cháo.

Huống chi nhóm cường giả thiên nguyên cảnh Nhân Hoàng, Long Chủ, Nam Ly Vân chẳng những lĩnh ngộ không gian pháp tắc đến cực độ thậm chí còn lĩnh ngộ thời gian pháp tắc, khiến hắn khó lòng phòng bị.

May mắn là ở trong trời sao tử vong, thực lực nhóm lão yêu nghiệt bị giảm nhiều, Phong Liệt dựa vào thần khí mới dám ngang hàng giằng co với họ.

Phong Liệt hiểu điều này thì đương nhiên đám Nhân Hoàng, Long Chủ cũng hiểu.

Dù họ hiểu thì cũng không biết làm sao, một Phong Liệt thánh hoàng cảnh có lẽ không tính cái gì, nhưng chí tôn thần khí Huyền Thiên thì hơi rắc rối.

Huống chi trong tay tiểu tử này còn có Thiên Long Giới bí ẩn khó đoán nữa.

- A, tiểu tử này thật là ranh ma.

Long Chủ lắc đầu bật cười, trong ánh mắt lại không có chút ý cười.

Nhân Hoàng nhíu mày, muốn nói lại thôi.

- Hừ, trí tuệ con kiến, năm ngàn dặm bình thường không làm khó được bổn tọa, chúng ta bay qua là được.

Thần chủ Đế Giang khinh thường hừ lạnh, nhoáng người lên bay ra trời sao bên ngoài.

Ngay sau đó, khuôn mặt trẻ tuổi tuấn tú của Đế Giang trắng bệch, khóe môi chảy ra máu vàng, trong mắt khó giấu vẻ chấn kinh.

Trong ánh mắt của mọi người, thân hình gã nhanh chóng bị đè ép biến hình, càng lúc càng nhỏ có thể thấy gã chịu đựng áp lực không gì sánh kịp.

Tình hình như vậy khiến người trong không gian Huyền Thiên chứng kiến kinh sợ muốn chết, đầy tiếng hút khí.

Đế Giang là một trung kỳ cường giả thiên nguyên cảnh, vậy mà suýt bị đè bẹp.

Sau đó gã vội duỗi đôi tay ra, kén ánh sáng vàng bao phủ lấy gã, từ từ thân hình trở về bình thường.

Giờ phút này cường giả trên địa nguyên cảnh đều thấy ra kén ánh sáng vàng ẩn chứa thời gian cùng không gian pháp tắc, dù như vậy nhưng kén ánh sáng bị đè móp méo, may là kén đủ lớn để bảo vệ toàn thân Đế Giang.

Đế Giang biểu tình cực kỳ khó coi, ngoái đầu nhìn huyền thiên chiến kiếm cách mấy trượng, muốn lập tức quay về không gian Huyền Thiên ngay.

Nhưng đây là bên ngoài trời sao, không gian pháp tắc của gã bị áp chế đến cực hạn, muốn trở về đều làm không được.

Trầm ngâm một lúc, gã nghiến răng, vươn người từ từ bay tới trước, tốc độ giống như con nít loạng choạng đi đường, ước chừng muốn đi xong lộ trình năm ngàn dặm ít nhất cần nửa năm.

Mắt thấy Đế Giang ngày càng xa, người còn lại trong không gian Huyền Thiên yên lặng nhìn, điều này khiến Phong Liệt nhíu mày.

Mọi người trầm mặc một lát sau, Hỏa Phượng lão tổ nhướng mày, đầu chân mày hiện vẻ hung ác. xem tại TruyenFull.vn

- Hừ, muốn chúng ta tự đi năm ngàn dặm còn lại thì sẽ mất thời gian không ngắn, theo ta thấy không bằng...

Nói rồi ánh mắt lạnh lẽo của lão quét ngàn người còn lại.

Trong ngàn người này có b trăm cường giả địa nguyên cảnh, còn lại đều là cường giả hoàng cảnh, dưới hoàng cảnh thì đều chết hết rồi, không ai may mắn thoát khỏi.

Lúc này bị Hỏa Phượng lão tổ liếc mắt, mọi người run lên, sợ muốn chết, dù cho là đồ ngốc cũng biết ý đồ của lão già này, tình hình tám trăm vạn người chết thảm không ai quên được.

Ngay sau đó, có vài chục cường giả địa nguyên cảnh lập tức chạy ra ngoài không gian Huyền Thiên, xuất hiện ở trời sao bên ngoài.

So với chết trong tay cường giả thiên nguyên cảnh thì không bằng ra ngoài liều một phen cho rồi.

Bởi vì có vết xe đổ Đế Giang, họ vừa ra liền phóng không gian chi thuẫn quanh người.

Nhưng ngoài dự đoán của mọi người là hơn ba mươi cường giả địa nguyên cảnh mới xuất hiện trong trời sao, chưa đứng vững đã tạc nổ.

*Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!*

Một chuỗi tiếng nổ vang lên, hơn ba mươi cường giả địa nguyên cảnh bị đè ép nổ, hình thần đều diệt.

Cường giả địa nguyên cảnh có được bổn mệnh không gian của mình nhưng giờ đây không gian đó bị đè bạo, mọi thứ trong đó đều hóa thành bột phấn, tất cả nguyên khí bị trời sao nuốt hết.

- Úi chà, trời ạ, áp lực lớn quá.

- Cường giả địa nguyên cảnh không gian chi thuẫn thế nhưng không thể chống đỡ được, không lẽ chỉ có cường giả thiên nguyên cảnh kết hợp thời gian pháp tắc mới được ư? Vậy chẳng phải là chúng ta chết chắc rồi sao?

- Nhân Hoàng bệ hạ, khẩn cầu bệ hạ phải cứu lão phu một mạng, sau này lão phu nguyện làm trâu làm ngựa cho bệ hạ, chết không chối từ.

- Long Chủ tiền bối, tại hạ sớm ở năm mươi vạn năm trước đã kính ngưỡng tiền bối lắm rồi, kính xin tiền bối thu nhận tại hạ đi!

Trong không gian Huyền Thiên dấy lên khủng hoảng, mọi người giật mình rồi cuống cuồng dập đầu với đám Nhân Hoàng, Long Chủ, càu mấy cường giả địa nguyên cảnh mang họ đi ra ngoài, giọng điệu khẩn thiết khiến người rơi lệ.

Dưới tình huống như vậy, tôn nghiêm cường giả sớm bị ném lên chín tầng trời rồi, giữ mạng nhỏ mới là quan trọng nhất.

Phong Liệt lạnh lùng nhìn tình hình trong không gian Huyền Thiên, thầm cười lạnh và cũng suy tư.

- Những lão yêu nghiệt lúc này không vội ra ngoài, hay là đang lo lắng đối phó ta như thế nào? Hừ, xem ra phải mau chóng rời khỏi họ mới được, tránh cho đêm dài lắm mộng.

Hắn lập tức tâm ý động, huyền thiên chiến kiếm lắc lư, chẳng qua là chậm rãi rút lui.

Điều này khiến không khí trong không gian Huyền Thiên càng căng thẳng.

- Câm miệng lại hết đi!

Đột nhiên tiếng quát mất kiên nhẫn vang trong đầu mỗi người, chấn nhóm cường giả địa nguyên cảnh, hoàng cảnh đầu váng mắt hoa, suýt hôn mê.

Mọi người giật mình nhìn qua, chỉ thấy người ra tiếng là giới chủ Nam Ly Giới, Nam Ly Vân.

Nam Ly Vân giương mắt nhìn lên trên, biểu tình dịu lại, bình tĩnh nói:

- Phong Liệt, Huyền Thiên thật sự không thể tiến lên ư? Nếu có thể đưa chúng ta ra ngài trời thì bổn tọa nhất định sẽ tặng thiên đại tạo hóa cho ngươi.

Phong Liệt giọng bất đắc dĩ truyền đến:

- Nam Ly Thiên Chủ tặng cho thật khiến Phong ta khao khát vô cùng, nhưng tiếc rằng năng lực của Phong ta chỉ có thể đưa các vị đến đây, một đường bảo trọng.

Nam Ly Vân đáy mắt lóe tia sáng lạnh, rất tức giận, trầm ngâm rồi nói:

- Được rồi, nếu đã vậy thì bổn tọa không làm khó ngươi nữa. Nhưng tuy ngươi không thể đưa chúng ta trực tiếp ra ngoài trời nhưng chuyến đi trời sao này không thể bỏ qua công của ngươi.

- Bây giờ ngươi lập tức hiện thân, bổn tọa đem hoàn chỉnh cảm ngộ không pháp tắc rót vào cho ngươi, có thể tránh khỏi tốn công mấy vạn năm, quay về thế giới căn nguyên rồi có năng lực tự bảo vệ mình, xem như bổn tọa ban thưởng cho ngươi.

Nghe Nam Ly Vân nói lời này, đám cường giả hoàng cảnh ánh mắt nóng bỏng, cực kỳ hâm mộ Phong Liệt.

Nam Ly Phong thì nhíu mày, gã định khuyên nghĩa phụ thì bị Nam Ly Vân trừng mắt ngăn lại.

- Ha ha ha ha, ý tốt của Nam Ly Thiên Chủ thì Phong ta xin nhận nhưng Phong ta luôn cho rằng con đường võ đạo nên tự đi mới tốt, đành phụ lòng tốt của Nam Ly Thiên Chủ rồi.

Phong Liệt không chút khách sáo từ chối Nam Ly Vân, trong tiếng cười có trào phúng và khinh thường.

Lúc này hắn thật sự rất xem thường, nếu không phải Nhân Hoàng nói muốn ban cho hắn cảm ngộ pháp tắc thì có lẽ hắn còn tin chút chút nhưng tuyệt đối không hoàn toàn. Nhưng là Nam Ly Vân thì đánh chết hắn cũng không tin có chuyện tốt như vậy tặng mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.