Ma Long Phiên Thiên

Chương 127: Thiên Chấn!





Phong Liệt khẽ mỉm cười, hắn rất thích nhìn bộ dạng ngây thơ rực rỡ như vậy của Sở Tiểu Điệp. Nhưng sau một khắc, Sở Tiểu Điệp lại bị Long Khuynh Vân thoáng cái túm đi, làm Phong Liệt tỏ ra ngạc nhiên.
-Tiểu Điệp, cách cái tên kia xa một chút! Không nghe nói hắn là tên cuồng biến thái thích rình coi mỹ nữ tắm sao?
-Di? Vân tỷ tỷ, chuyện này ngươi cũng biết a?
-Hừ! Ta cũng không phải là người điếc, làm sao có thể không biết?
-Nhưng là … nhưng là, ta nghe Thiên Tử tỷ tỷ nói, phàm là nam nhân bình thường đều thích xem nữ nhân tắm a.
Mọi người sau khi trải qua một phen tranh cãi, rốt cục bước đầu xác định một vài phương châm chiến lược.
Tùy Phong Liệt, Long Khuynh Vân cùng với một gã thị vệ Chân Khí Cảnh của Nhạc Đông Thần ẩn núp cách địa phương gần Long Cốt Linh Đằng nhất, đợi chờ thời cơ thích hợp cướp đoạt Linh Đằng, mà mọi người còn lại sẽ thừa dịp đại chiến hỗn loạn cứu Diệp Thiên Tử ra.
Phong Liệt đối sự an bài này mặc dù không hề coi trọng, bất quá cũng không hề để ý, mọi người trong lúc đó thật sự không thể nói tới tín nhiệm gì, trong lòng hắn tự nhiên có quyết định của chính mình.
Kế hoạch đã định, ba người Phong Liệt liền dọc theo vùng hắc ám, lặng lẽ lặn tới bên cạnh đầm nước.
Không lâu sau, ba người rốt cục đi tới trong rừng cây phụ cận đầm nước, cùng đám kia Hắc y nhân ở đầm nước hai bên.
Là vì để tránh bị địch nhân phát hiện hành tung, Long Khuynh Vân cùng tên cao thủ Chân Khí Cảnh Tam Trọng Thiên gọi là Nhạc Thành kia cách đầm nước còn hơn ba trăm trượng, liền cẩn thận ẩn núp.
Mà Phong Liệt lại thừa dịp hai người không chú ý tới lỗ hổng, lại lần nữa hóa thành một luồng sương mù, từ nơi cành lá rậm rạp chậm rãi lẻn lên trên một cây đại thụ cách Long Cốt Linh Đằng gần nhất.
Lại nói, Long Cốt Linh Đằng vừa vặn sinh trưởng dọc theo rừng rậm, một cây đại thụ cách nó gần nhất xa chừng không tới mười trượng, hơn nữa cành lá sum xuê cũng che kín bầu trời bao la vớiphạm vi hơn mười trượng.
Phong Liệt hoặc là không làm, hoặc là dứt khoát lướt đến ngay phía trên Long Cốt Linh Đằng, trên cao nhìn xuống mục tiêu. Lúc này hắn chỉ cần rơi xuống, sẽ vừa vặn rơi vào Long Cốt Linh Đằng ở trên tảng đá lớn, vị trí này quả thực là gặp may mắn.
Bất quá, hắn cũng chỉ có thể luôn luôn giữ vững hình thái một luồng hắc vụ nhàn nhạt, một khi khôi phục nhân thân hoặc là Hắc Ám Chi Thân, sợ rằng lập tức sẽ bị người khác phát hiện, trở thành mục tiêu công kích của mọi người.
Mà đám người Nhạc Đông Thần, Tề Xương Vũ, Sở Tiểu Điệp, Long Vũ còn lại núp trong bụi cỏ ở ngoài ngàn trượng, ở rất xa chăm chú quan sát động tĩnh bên này, chỉ cần đợi tất cả hỗn loạn, bọn họ sẽ vây quanh phía sau cứu Diệp Thiên Tử ra.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, phụ cận đầm nước yên tĩnh trước sau như một, chẳng qua là trong sựyên tĩnh này cũng tràn ngập không khí khẩn trương.
Tên Hắc y nhân kia khoanh chân mà ngồi, vẫn thỉnh thoảng mở con ngươi ra, tinh mang bắn ra bốn phía, thỉnh thoảng liếc mắt dò xét phíabên ngoài trăm trượng xung quanh Long Cốt Linh Đằng, chính xác mà nói là đang quan sát Long Cốt Linh Quả.
Trừ lần đó ra, hắn liền không nhúc nhích, phảng phất như một pho tượng điêu khắc mãi mãi trường tồn.Chỉ bất quá, người này tồn tại lại giống như một tảng đá lớn đặt trong lòng đám người Long Khuynh Vân, làm tâm tình mọi người rất là trầm trọng.
Từ vị trí của Phong Liệt, còn có thể mơ hồ thấy được có một bóng đen lớn trong đầm nước, ẩn nặc ở dưới mặt nước không nhúc nhích, một đôi con ngươi màu đỏ như máu giống như hai ngọn đèn lồng, thẳng tắp ngó chừng Long Cốt Linh Đằng, tản ra tinh mang hung lệ, tham lam.
Không nghi ngờ chút nào, bóng đen này chính là đầu Độc GiaoNhị Giai đỉnh phong kia, đối với Long Thú Nhị Giai đỉnh phong mà nói, sự thông minh của nó đã không kém loài người chút nào. Thậm chí Phong Liệt cho rằng, đại gia hỏa âm trầm này so với tên cao thủ Chân Khí Cảnh Cửu Trọng Thiênkia còn khó dây dưa hơn một chút.
Tam phương nhân thủ hoặc sáng hoặc tối, cứ như vậy lẳng lặng giằng co với nhau, đồng loạt cùng đợi Long Cốt Linh Đằng biến hóa.
Trong lúc vô tình, nửa ngày đã qua, phụ cận đầm nước vẫn không có chút động tĩnh nào, màtim Phong Liệt đập cũng là dần dần gia tăng thêm vài phần.
Bởi vì hắn rõ ràng phát hiện, viên Long Cốt Linh Quả này ẩn trong đám lá lộn xộn kia, phát ra kim mang đã nồng nặc hơn vài phần.
Biến hóa rõ ràng như thế, nghiễm nhiênnói rõ nó đã sắp tới thời cơ chín muồi, tùy thời có khả năng chín muồi.
Mà linh quả biến hóa như vậy chẳng những là Phong Liệt thấy được, tên Hắc y nhân Chân Khí Cảnh Cửu Trọng Thiên kia cùng với Độc Giao trong đầm tự nhiên cũng nhìn rõ ràng, không khí chung quanh càng ngưng trọng hơn mấy phần.
Đợi chờ thời gian không thể nghi ngờ là dài dòng, bất quá, nữa dài dòng thời gian cũng có lưu tẫn một khắc.
Rốt cục, mỗi một khắc của ba canh giờ sau, một trận âm thanh "leng keng" rất nhỏ phá vỡ sự yên tĩnh ở phụ cận của đầm nước.
Dưới ánh mắt của những người xung quanh, chỉ thấy trong đám lá lộn xộn có một viên trái cây màu vàng hình dạng như trứng gà đột nhiên lăn xuống tảng đá lớn, cùng đám lá cây vàng đậm chung quanh đụng chạm, vang lên một trận thanh âm "leng keng" rất nhỏ, cuối cùng rơi vào trên đất trống dọc theo tảng đá lớn, hấp dẫn ánh mắt của mọi người chung quanh.
Một viên đá kích khởi ngàn tầng sóng!
"Sưu" một đạo hắc ảnh từ trong rừng bắn nhanh ra, như tia chớp phóng tới trái cây màu vàng kia!
"Oanh —— "
Nước hồ bắn ra ngàn thước, một đầu Giao Long cỡ thùng nước, trên đỉnh đầu có một sừng dài một thước với vết bớt màu xanh lánhảy ra khỏi mặt nước, đồng thời mở chiếcmiệng rộng màu đỏ tươi của nó ra, muốn nuốt Long Cốt Linh Quả! Động tác của nó quá nhanh, lại để lại một mảnh hư ảnh màu xanh biếc trên không trung.
Dĩ nhiên, Phong Liệt trên cây không hề sợ hãi, hắn làm sao có thể ngây ngốc đợi tới sau khi một người quyết thắng bại với một con giao longrồi mới ra sân a? Đến lúc đó, sợ rằng hoàng hoa cũng nguội lạnh!
Cho nên, khi Hắc y nhân cùng Độc Giao đồng thời động thân, hắn lợi dụng một phần ngàn tích tắc, đột nhiên ngưng tụ Hắc Ám Chi Thân ra, giống như vô căn cứ xuất hiện, nhưng ngay sau đó hắn đột nhiên bay xuống từđại thụ cao vài chục trượng, chộp tới linh quả trên mặt đất!
-Của ta! Long Cốt Linh Quả là của lão tử! Ai dám động đến, lão tử sẽ theo hắn liều mạng!
Giờ khắc này hai mắt Phong Liệt đỏ ngầu như máu, cả người khí thế mạnh mẽ đột nhiên phóng ra, vẻ hung lệ trong mắt so với còn hơn Độc Giao lúc trước. Nhìn linh quả gần ngay trước mắt, trong lòng hắn âm thầm quyết định chủ ý, cho dù là cường giả Cương Khí Cảnh cản ở trước người, cũng phải đánh bạc mạng nhỏ liều một phen.
Phong Liệt xuất hiện không thể nghi ngờ giống như một hắc mã vô căn cứ xuất thế, rất ngoài dự kiến của Độc Giao cùng tên Hắc y nhân kia, khiến cho thân hình hai người hơi dừng lại.
Bất quá, đợi sau khi thấy rõ chín hư ảnh Ma Long dài hơn một trượng phía sau Phong Liệt kia, nhất thời ánh mắt giận dữ, lần nữa gia tốc thân hình, mãnh liệt xông tới.
Nếu như ngay cả một tiểu tử Nguyên Khí Cảnh Cửu Trọng Thiên cũng có thể tiến tới tranh giành một chén canh, một khi lan truyền ra ngoài, một người cùng một con giao long này chỉ sợ phải đem thể diện vứt hết đi, cho nên bọn họ tự nhiên việc đáng làm thì phải làm!
Thậm chí hai người cũng quyết định chủ ý, cho dù Phong Liệt ở khoảng cách gần nhất nuốt vào Long Cốt Linh Quả, bọn họ cũng phải mổ bụng Phong Liệt để giải thể, lấy linh quả ra.
Chỉ bất quá, biến hóa kế tiếp cũng là ngoài ngoài dự liệu của mọi người.
Khi Phong Liệt sắp rơi xuống giữa không trung, chụp vào linh quả, đột nhiên, phía sau truyền đến một tiếng nổ "Phanh", ngay sau đó, một đạo bóng trắng tốc độso với Phong Liệt nhanh hơn vô số lần chợt vọt tới phụ cận linh quả, giống như một trận Tật Phong quét qua mặt đất, thoáng chốc không còn thấy bóng dáng của Long Cốt Linh Quả.
-Ha ha ha ha!
Bóng trắng sau khi đoạt linh quả, liền không ngừng lại chút nào xông về phía rừng, còn để lại một tiếng cười to đắc ý ở phía sau. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
-Khốn kiếp!
-Đáng chết!
-Rống.
Phong Liệt, Hắc y nhân, cùng với đầu Độc Giao kia cũng giận không kềm được phát ra một tiếng gầm thét, nhìn về phía bóng trắng kia với ánh mắt cơ hồ muốn ăn thịt người.
Phong Liệt vốn là tự nhận đã ẩn nấptrên cây cách Linh Đằng gần nhất đã cực kỳ mưu lợi, nhưng không nghĩ tới, người này thế nhưng núp trong thân cây đại thụ cùng mình, quả thực là buồn cười!
Trong nháy mắt, mọi người tất cả đều thấy rõ bóng trắng hư thậtkia là một gã Dực Long Vũ Giả Chân Khí Cảnh Thất Trọng Thiên!
Sau khi bóng trắng xẹt qua, Phong Liệt cũng vừa vặn rơi trên mặt đất, mà đầu Độc Giao kia cùng Hắc y nhân thì nhanh chóng thay đổi phương hướng, xông về đạo bóng trắng kia.
Phong Liệt nhanh chóng nhìn lướt qua Long Cốt Linh Đằng trên tảng đá lớn, với tâm tình ôm mười chim ở rừng, không bằng một chim nơi tay, hắn đột nhiên huy động Tế Thiên Thần Thương, trong nháy mắt đem tảng đá lớn tung lên giữa không trung, đem Linh Đằng trên tảng đá lớn cùng nhau thu vào trong trữ vật giới chỉ, sau đó hắn liền nhanh chóng hướng về phía trong rừng đuổi theo.
Bên cạnh đầm nước xảy ra một loạt biến hóa cực nhanh, từ khi Long Cốt Linh Quả lăn xuống trên mặt đất đến khi bóng trắng bỏ chạy chỉ trong chưa đầy nửa hơi thời gian mà thôi, chỉ chốc lát sau, đám người Long Khuynh Vân, Nhạc Đông Thần núp ở nơi xa mới phản ứng tới, một đám không khỏi sắc mặt đại biến.
-Kia … đó là … Long Cốt Linh Quả?
Nhạc Thành trợn mắt hốc mồm nói.
-Phong Liệt chết tiệt! Biết được có Long Cốt Linh Quả lại không nói cho chúng ta biết! Lão nương không để yên cho ngươi!
Long Khuynh Vân sau khi sửng sốt, không khỏi tức giận tới mức giơ chân, ở trong lòng đem Phong Liệt mắng ba trăm lần.
-Nhạc Thành mau đuổi theo a! Còn chờ cái gì nữa.
Sau một chút thất thần, tất cả mọi người triển khai tốc độ điên cuồng đuổi theo.
Ở trên đại lục trong mười loại Long Vũ Giả huyết mạch, Dực Long Vũ Giả bởi vì rủi ro của huyết mạch, am hiểu lực lượng khống chế phong thuộc tính trong tay, vì vậy am hiểu tốc độ nhất.
Tên Dực Long Vũ Giả kia đang mặc bạch y một đường xa xa luôn vượt lên đầu, ở trong rừng rậm mờ mờquanh co chạy như điên, giống như một đạo tật phong, rất nhanh liền đem Phong Liệt, Hắc y nhân cùng với đầu Độc Giao Nhị Giai kiabỏ rơi ở phía sau, khoảng cách càng ngày càng xa.
-Ha ha ha ha! Chỉ bằng những tênngu xuẩn như các ngươi, cũng muốn giật đồ với Phong Thanh Lam ta, quả thực là si tâm vọng tưởng! Ha ha ha ha!
Bạch y nhân vừa nhanh chóng chạy như điên, vừa để lại một tiếng cười to lớn lối ở phía sau.
-Tiểu hỗn đản! Nơi này là địa bàn Ma Long Giáo chúng ta! Thức thời thì mau chóng giao linh quả ra, nếu không cho ngươi chết không có chỗ chôn!
Một trong năm người mặc áo đen tức giận hét lớn.
Viên Long Cốt Linh Đằng này hắn đã chờ đợi bảy ngày bảy đêm rồi, vì thế hắn cũng trì hoãn rất nhiều lần khai báo nhiệm vụcho bên trên, nếu cuối cùng không thu hoạch được gì như vậy thật sự là thiệt thòi lớn!
Bất quá, tu vi của hắn mặc dù so với Dực Long Vũ Giả Phong Thanh Lam cao hơn hai cấp bậc, nhưng bàn về tốc độ lại yếu hơn nhiều, hắn trơ mắt nhìn khoảng cách giữa hai người càng lúc càng lớn, không khỏi lòng như lửa đốt.
Mười trượng, hai mươi trượng, ba mươi trượng...
Mà phía sau hai người bên ngoài hơn mười trượng, Phong Liệt cùng đầu Độc Giao Nhị Giai đỉnh phon kia g tốc độ thì lại càng thua kém không ít.
Đầu Độc Giao kia cảnh giới mặc dù cao, nhưng không am hiểu tốc độ, chỉ có thể trơ mắt nhìn linh quả đã lên tới khóe miệng cách mình càng ngày càng xa, không nhịn được rống giận liên tục, hai con ngươi hung lệ tản ra hung mang khiếp người, ở phía sau theo sát không nghỉ.
Phong Liệt trong lòng cũng vô cùng căm tức, hắn cho tới đến hiện tại còn chưa kịp tu luyện khinh thân chiến kỹ, dưới tình huống như vậy thật sự là hữu tâm vô lực. Bất quá, sau khi hắn nghe Bạch y nhân kia tự giới thiệu , trong lòng nhẹ nhàng chấn động.
Bạch y nhân tự xưng Phong Thanh Lam, hẳn là người của Phong gia.
Mà trong huyết mạch truyền thừa thế gia, Dực Long có thể sử dụng "Gió" chỉ có dòng họ Phong gia của Thiên Long Thần Triều cùng Phong gia Kim Long Thiên Triều, Phong Liệt trong lòng biết trong Phong gia củaKim Long Thiên Triều cũng không người này, tên Phong Thanh Lam này tất nhiên là người của Phong gia ở Thiên Long Thần Triều.
Phải tính toán lại kế hoạch, Phong Liệt xuất thân từ Phong gia là một chi nhánhcủa Phong gia Thiên Long Thần Triều.
Bất quá, hôm nay linh quả trước mặt, Phong Liệt vô luận như thế nào cũng sẽ không nhân từ nương tay, đừng nói hai người cùng họ, cho dù Phong Thanh Lam cùng hắn đồng xuất nhất mạch, Phong Liệt cũng sẽ không chắp tay nhường lại.
Khổ nỗi tốc độ của mình thật sự là kém quá xa, Phong Liệt trong lòng cực kỳ lo lắng, hắn âm thầm quyết định chủ ý, sau khi trở về nhất định nắm chắc thời gian nghiên cứu bộ Thiên cấp thân pháp chiến kỹ của Ám Vũ Viện kia một chút, nếu không gặp lại tình huống như vậy chẳng phải sẽ hối hận chết sao?
Nhưng kế tiếp, khiến cho Phong Liệt không nghĩ tới chính là, chốc lát sau, mắt thấy Phong Thanh Lam sắp biến mất ở bụi rậm trong rừng rậm, tình huống cũng đột nhiên khả năng chuyển biến tốt.
Trên khuôn mặt trẻ tuổi anh tuấn của Phong Thanh Lam đang là vẻ đắc ý, hắn dựa vào thần tốc kinh người ở trong rừng rậm tả xuyên hữu đột, rất nhanh liền đem tên Hắc y nhân kia cách mình gần nhất bỏ xa hơn trăm trượng.
Chỉ cần kéo ra một chút khoảng cách nữa, hắn có thể tế ra một đoàn tàu cao tốc trong trữ vật giới chỉ, bay lên trời bỏ trốn mất dạng.
Đến lúc đó, Long Cốt Linh Quả liền chân chính thuộc về một mình hắn.
Nhưng vừa lúc đó, chỉ nghe "bá" một tiếng, bầu trời đột nhiên hé ra một Tử Kim Đại Võng với phạm vi chừng mười chượng vừa vặn đem hắn bao vây lại.
- Đáng chết!
Phong Thanh Lam trong lòng cả kinh, hắn trong nháy mắt lấy ra một thanh trường kiếm ngân lượng, vận đủ nguyên lực, mạnh mẽ xuất ra một kiếm chém về phía đại võng, trong lúc nhất thời, hoả tinh trên đại võng văng khắp nơi, âm thanh "leng keng" vang lên bên tai không dứt.
Chẳng qua là, đại võng này không biết là chế tạo từ chất liệu gì, hắn mặc dù có tu vi Chân Khí Cảnh Thất Trọng Thiên, nhưng cũng khó mà một kích phá nát đại võng, trong lòng không khỏi khẩn trương.
Hơn nữa, cơ hồ với đại võng đồng thời rơi xuống, năm tên Hắc y nhân thân hình mạnh mẽ từ bên trên hai cây to rơi xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.