Ma Long Phiên Thiên

Chương 110: Thiên Chấn!





Phong Liệt lại hơi sững sờ, không thể tưởng được Long Khuynh Vân này nói đi là đi, cũng thập phần dứt khoát, không khỏi có thêm cảm nhận khác về nàng.
Nhưng mà, đối với Phong Liệt mà nói, có thể không động thủ thì không còn gì tốt hơn. Dù sao hắn thật sự không có chút hứng thú nào đối với loại tranh đấu, ra tay chẳng được gì này.
Mọi người xung quanh thấy không có gì hay để xem nữa, cũng không khỏi có chút tiếc hận, lập tức cũng dần dần tản đi.
Nhưng ngay tại lúc đó, một ít đệ tử nhìn về không trung ở phía xa xa đột nhiên phát ra một loạt tiếng kinh hô làm cho Phong Liệt chú ý.
Nhìn theo ánh mắt của mọi người, Phong Liệt chỉ thấy ở không trung đằng xa xa có một cái Phi hành Linh bảo hình bán nguyệt to khoảng ba trượng đang từ từ bay tới. Vỏ ngoài màu bạc không ngừng nhấp nháy, bên ngoài còn lượn lờ một đoàn sương mù màu trắng, trông giống hệt như vầng trăng khuyết sáng chói treo giữa bầu trời đêm, thật là thần dị.
- Ồ? Đó Phi hành Linh bảo của là Ngân Long vũ giả? Trời ạ! Phi hành Linh bảo là giá trị liên thành a! Người nào ra tay lớn như vậy a?
- Chẳng lẽ là vị cao thủ nào ở Thần Thông cảnh? Phi hành Linh bảo bậc này, chỉ sợ ít nhất phải hơn mười vạn Long Tinh, ngoài cao thủ Thần Thông cảnh ra, có ai có thể lấy ra được nhiều Long Tinh như vậy?
- Hừ! Đường đường cao thủ Thần Thông cảnh sẽ nhàm chán như vậy sao? Bọn hắn chỉ dựa vào tu vi của bản thân cũng có thể bay nhanh hơn thứ đồ vật này rồi!
"..."
Nghe mọi người bàn tán, Phong Liệt cười khẽ lắc đầu. Trên địa bàn của Ma Long giáo lại xuất hiện Ngân Long vũ giả, chắc là bị xương cốt của viễn cổ long kia hấp dẫn. Hắn cũng không có hứng thú dây dưa, liền muốn xua mọi người rời đi.
Nhưng kế tiếp, làm cho Phong Liệt kinh ngạc chính là, chiếc Ngân Nguyệt Linh Bảo kia bay đến phía trên mọi người trăm trượng liền ngừng lại, khiến cho đám đệ tử Ma Long giáo không khỏi kinh ngạc vô cùng.
Một lát sau, chỉ nghe thấy một thanh âm có vẻ trẻ tuổi, lười biếng mà lại dâm tà từ trong Ngân Nguyệt chậm rãi vang lên:
- Ồ? Những tiểu tử ở phía dưới này chính là đệ tử của Ma Long giáo sao? Thoạt nhìn có vẻ không được tốt lắm! Bản công tử dùng một đầu ngón tay cũng có thể nghiền chết một mảng lớn bọn hắn.
Phía dưới vô số Đệ tử Ma Long giáo nghe lời nói thế, trong lòng đều giận thầm, nhưng sợ tu vi của đối phương, nên dù có phẫn nộ nhưng cũng không dám dễ dàng mở miệng quát mắng.
Lập tức một thanh cái khác hơi có vẻ già nua nói phụ họa:
- Ha ha, đám con sâu cái kiến này sao có thể so sánh ngang với Thiếu trang chủ được! Thiếu trang chủ, dù sao đây cũng là địa bàn Ma Long giáo, đã không có tung tích của long hài, không bằng chúng ta tranh thủ thời gian ly khai a! Chúng ta đi ra cũng một thời giang rồi, trang chủ đại nhân cùng phu nhân hẳn là đang sốt ruột.
- Được rồi! Thật là chán! Khiến bản công tử chạy không một chuyến! Ồ? Chậm đã chậm đã!
- Thiếu trang chủ có chuyện gì vậy?
- Hắc hắc, bản công tử tuy rằng duyệt hoa vô số, nhưng còn chưa thử qua mùi vị của cô nàng có huyết mạch Ma Long cô nàng. Tiểu mỹ nhân nữ giả nam trang thoạt nhìn rất có hương vị. Trương Thất, ngươi qua dẫn nàng tới đây, cho bản công tử trên đường đi giải buồn!
- Cái này…. Thiếu trang chủ, dù sao đây cũng là Ma Long giáo địa bàn, chúng ta làm như vậy không tốt lắm đâu?
- Sợ cái gì? Bằng vào thân phận của bản công tử, hướng Ma Long giáo đòi hỏi mười mấy cái thị thiếp, chẳng lẽ bọn hắn còn có thể không cho sao? Đi thôi!
- Vâng! Trương Thất tuân mệnh!
Hai người vừa chấm dứt nói chuyện, lập tức liền thấy một lão giả khí thế hùng hồn, âm lệ từ trong Ngân Nguyệt Linh Bảo bay ra, từ từ hạ xuống mặt đất.
Lão giả này ước chừng 50~60 tuổi, sắc mặt trắng bệch, hai đầu lông mày hiển lộ ra một tia lệ khí khó có thể hóa giải. Phía sau hắn, ba hư ảnh Ngân Long dài cỡ năm trượng tản ra uy áp bàng bạc như núi, khiến cho mấy trăm đệ tử Ma Long giáo ở đây tâm thần hoảng sợ, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi.
- Đây là… cao thủ Tam trọng thiên Cương khí cảnh tam trọng thiên? Hắn muốn làm gì?
- Không tốt! Nhanh ngăn hắn lại! Hắn sẽ ra tay với Long sư huynh!
- Lão thất phu dừng tay! Nơi này là địa bàn của Ma Long giáo chúng ta! Không muốn chết thì thật thà chút!
"..."
Lão giả sau khi hạ xuống mặt đất, không thèm để ý tới tiếng quát tháo của chúng đệ tử Ma Long giáo, trực tiếp lướt về hướng Long Khuynh Vân ở giữa đám người. Hễ là đệ tử chắn đường hắn đi tới, đều dễ dàng bị cương khí hùng hồn quanh người hắn chấn động bắn ra hơn ba trượng, nhao nhao ngã xuống đất ói máu không ngừng. Chỉ trong nháy mắt, trên mặt đất đã ngã xuống hơn trăm tên đệ tử. Uy thế bực này thật sự làm cho người ta sợ hãi, cũng khiến cho trong mắt Phong Liệt không khỏi co rút lại.
Long Khuynh Vân chứng kiến lão giả kia sắc mặt bất thiện chạy về phía mình, khuôn mặt nhỏ nhắn không khỏi kinh hãi, nhưng vẫn cố tự trấn tĩnh, ngoài miệng quát hỏi:
- Ngươi là người nào? Muốn làm gì?
Lão giả chỉ hai ba bước liền đi tới gần Long Khuynh Vân, trong miệng thản nhiên nói:
- Ngươi là người mà Thiếu trang chủ chúng ta nhìn trúng. Cùng lão phu đi một chuyến a!
Vừa nói, hắn vừa đột nhiên xuất ra một đoạn roi dài màu bạc, lập tức cuốn lấy eo của Long Khuynh Vân ở cách đó năm trượng, sau đó thân hình bay lên, lướt về phía Ngân Nguyệt Linh Bảo trên không trung. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
- Chết tiệt! Thả Long sư huynh của chúng ta ra! Các ngươi sẽ phải hối hận!
- Ma Long giáo Chúng ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi đấy! Thức thời liền nhanh chóng buông tay lại!
- A! ngươi hỗn đãn! Thả ta ra! Ta chính là đại tiểu thư của Kiên Vũ viện Long gia! Các ngươi đây là tự tìm đường chết!
Dưới tay của lão giả cương khí cảnh, Long Khuynh Vân còn chưa kịp thi triển Đại thần thông đã bị roi dài cuốn chặt lại, đồng thời nguyên lực ngưng tụ trong cơ thể cũng bị đánh tan, biến mất vô hình.
Đối mặt Vương khí cảnh Trương Thất, chỉ vẹn vẹn có tu vi Nguyên khí cảnh nàng liền yếu ớt giống như một nữ tử phàm nhân không hề có lực đánh trả, trên khuôn mặt tuyệt mỹ hiện lên vẻ hoảng sợ và tuyệt vọng.
Giờ phút này, Phong Liệt và tất cả đệ xung quanh không khỏi khiếp sợ vô cùng. Ai cũng không nghĩ đến lại xảy ra chuyện như vậy.
Phong Liệt nhìn Long Khuynh Vân hoảng sợ vô cùng, trong lòng không khỏi có chút thương xót. Nhưng mà hắn cũng không có ý xông lên cứu người.
Lấy tu vi của hắn hiện giờ, cho dù là biến ảo thành Hắc ám chi thân, cũng tuyệt đối không phải đối thủ của cường giả Cương khí cảnh, thật sự không đáng vì một Long Khuynh Vân chẳng kiên quan mà lâm vào mạo hiểm.
- Dừng tay!
- Dừng tay!
Đúng lúc này, bốn gã trung niên nữ tử có tu vi Chân khí cảnh đỉnh phong đột nhiên xuất hiện, không nói lời nào vung trường kiếm tấn công Trương Thất, mưu toan cứu lấy Long Khuynh Vân. Kia chính là bốn nữ cao thủ của thị vệ đường.
Đáng tiếc chênh lệch cảnh giới cực lớn giống như rãnh trời, Bốn thị Chân khí cảnh vệ khí thế kinh người, bị bốn chưởng đơn giản Trương Thất chém ra đánh bay hơn mười trượng xa, trong chốc lát đã bị thương không nhẹ.
Mắt thấy Trương Thất cuốn lấy Long Khuynh Vân lướt hướng lên không trung thì thanh âm cực kỳ dâm tà của tên Thiếu trang chủ bên trong Ngân Nguyệt kia lại một lần nữa vang lên:
- Trương Thất, dẫn cả tiểu mỹ nhân đang mặc quần trắng kia lên nữa. Tuyệt sắc như vậy thật là trên thế gian khó thấy, bản công tử đã gặp được làm sao có thể phí công bỏ qua!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.