Lưu Manh Đại Đế

Chương 123: Thương Long Động Thiên






Trên không trung, đôi tay Võ Thiện Nhân không ngừng huy động, liên tục tạo ra nguồn hoả cầu mới để bổ sung vào thế trận.
Hắn vốn sở hữu linh mạch hoàn mỹ, vậy nên chân linh khí trong đan điền cao gấp năm lần so với người bình thường.
Chút hao tổn này ai cũng tưởng là nhiều nhưng thực ra đối với hắn lại không hề đáng kể.
Phó hội chủ Châu Đăng Khoa nhận thấy tình huống không ổn, trong lòng nóng như lửa đốt, đành đích thân nhảy vào vòng chiến, hét lên: “Những người có thuỷ linh mạch, mau cùng ta hợp sức thi triển Băng Sương.”
Trong đoàn đội mấy mươi người, vừa hay có bốn thành viên sở hữu Thuỷ linh mạch, sau khi thoát khỏi vây khốn thì nhảy đến cạnh Châu Đang Khoa, đồng thời hai tay bắt quyết, miệng lẩm bẩm đọc linh chú.
“Ầm… Ầm…”
Thiên địa linh khí giống như bị một bàn tay cô hình khuấy động.
Đặc biệt, thuỷ nguyên tố tựa hồ có linh tính, nhận được lệnh triệu tập, từ bốn phía cấp tốc lao vọt đến.
“Bùng.”
“Bùng.”

“Bùng.”
“Bùng.”
“Bùng.”
Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, năm màn gương khổng lồ bất ngờ hiện lên giữa không trung.
Năm màn gương này trong văn vắt như pha lê, bên trên bề mặt có những luồng năng lượng màu xanh luân chuyển.
Trận mưa hoả cầu trút xuống, đụng phải năm màn gương liền có dấu hiệu bị khắc chế.
Khi xuyên qua được hai lớp, đến lớp gương thứ ba thì trở nên ảm đạm rồi vỡ ra như bong bóng.
Nhìn một màn này, đám thánh viên Phục Minh thở phào một hơi.
Áp lực đổ xuống đã không còn, những linh giả sở hữu kim linh mạch liền tập trung phá giải Mộc Hồn Toả Trận.
Những người đã thoát khốn thì có thời gian thở dốc, vội ngồi xuống tranh thủ thổ nạp.
Còn những kẻ trần như nhộng thì… mau chóng lấy quần áo khoác lên người.
Quan sát từ trên cao, Võ Thiện Nhân nhíu đôi chân mày, lẩm bẩm nói: “Đây là Băng Sương, linh thuật phòng ngự hệ thuỷ sao?”
Nguyên tắc ngũ hành tương sinh tương khắc, quả thật khiến cho hắn hết sức đau đầu.
Hiện tại, muốn phá vỡ năm tầng lớp Băng Sương, cần dùng một chiêu hệ thổ công kích thật mạnh.
Rất nhanh, trong đầu Võ Thiện Nhân liền đưa ra quyết định: “Hừ! Các ngươi tưởng làm khó được ta sao? Nếu đã vậy thì nếm thử của ta một quyền.”
Võ Thiện Nhân thu lại Hoả Diễm Bạo Thạch, miệng gầm vang một tiếng, cùng lúc, trong đan điền, bốn màu chân linh khí là đỏ, trắng, xanh, đen rút cả vào trong khí hải, chỉ còn duy nhất chân linh khí màu vàng cấp tốc vận chuyển, cuồn cuộn chảy theo kỳ kinh bát mạch đổ dồn về cánh tay.
Khâu chuẩn bị hoàn tất, Võ Thiện Nhân thủ pháp biến hoá, dứt khoát đánh ra một quyền.

“Long Hổ Thần Quyền, thức thứ bảy, Thương Long Động Thiên.”
Long Hổ Thần Quyền, bộ linh thuật lợi hại nhất trong tay cuối cùng cũng được Võ Thiện Nhân kích hoạt.
Một điều vô cùng đặc biệt, khác với những bộ linh thuật thông thường, Long Hổ Thần Quyền có thể thi triển trên bất kỳ loại thuộc tính nào.
Ban đầu Võ Thiện Nhân hoàn toàn không hay biết, mãi về sau lão Kim mới kinh hãi nhận ra.
Theo lời lão thì rất hiếm có những bộ linh thuật làm được chuyện này.
Đối với người sở hữu linh mạch hoàn mỹ như Võ Thiện Nhân lại càng quý giá, chẳng khác nào hổ mọc thêm cánh.
Nghĩa là, dựa vào việc điều động chân linh khí, Võ Thiện Nhân dễ dàng thay đổi Long Hổ Thần Quyền theo bất kỳ hệ nào mà hắn muốn, hoặc cùng lúc kết hợp cả năm hệ Kim, Mộc, Thổ, Thuỷ, Hoả.
Có điều, trong kỳ tuyển sinh, Võ Thiện Nhân hiển lộ bên ngoài là linh mạch thượng phẩm, vì vậy vào thời điểm này hắn chỉ có thể sử dụng linh lực hệ Thổ, Hoả, Mộc.
Cho đến hiện tại, tám chiêu thức đầu tiên của Long Hổ Thần Quyền đều được hắn đại khái nắm bắt, chỉ có thức thứ chín, Long Hổ Phong Vân Hội là vẫn không cách nào thi triển.
Tám chiêu thức của Long Hổ Thần Quyền bao gồm:
“Thức thứ nhất, Ngã Hổ Phốc Thỏ.”
“Thức thứ hai, Bá Vương Lâm Thế.”
“Thức thứ ba, Hắc Hổ Thâu Tâm.”
“Thức thứ bốn, Hổ Tiếu Sơn Lâm.”
“Thức thứ năm, Mãnh Long Thám Trảo.”
“Thức thứ sáu, Du Long Bát Hoang.”
“Thức thứ bảy, Thương Long Động Thiên.”
“Thức thứ tám, Long Uy Xuất Vũ.”
Tám chiêu thức, mỗi chiêu thức không hề phân biệt cao thấp, chia thành những đòn thế biến hoá vô cùng vô tận, phù hợp với từng hoàn cảnh khác nhau.
Bên cạnh đó, tại hồ Suối Hai, trong một lần vô tình luyện tập Bá Vương Lâm Thế, Võ Thiện Nhân phát hiện bản thân có khả năng câu thông với nguồn năng lượng kỳ dị trong Thức Hải, cụ thể là thuỷ nguyên tố.

Đặc biệt là sau quá trình đột phá Tướng Cấp sơ kỳ thì hiện nay Thức Hải đã có thêm cả hoả nguyên tố xuất hiện.
Kể cũng lạ, hai nguyên tố thuỷ và hoả bên trong Thức Hải so với thuỷ nguyên tố, hoả nguyên tố của Ngũ Đại Thuộc Tính hình như không cùng một loại.
Chỉ biết là khi Võ Thiện Nhân dung nhập thuỷ nguyên tố từ Thức Hải vào Long Hổ Thần Quyền sẽ khiến uy lực bạo tăng, theo cảm nhận thì thậm chí mạnh hơn gấp hai lần.
Có điều, sau khi nghiên cứu, Võ Thiện Nhân phát hiện mỗi lần hắn rút ra thì số lượng thuỷ nguyên tố bên trong Thức Hải cũng bị biến mất một ít.
Tuy không biết rõ tình tiết cụ thể là như thế nào nhưng trong đầu Võ Thiện Nhân có một dự cảm rất mãnh liệt, những hạt nguyên tố này vô cùng quan trọng đối với mình.
Vì vậy, hắn quyết định nếu không đến thời khắc phi thường nguy hiểm sẽ không sử dụng đến.
Trong tình huống hiện nay, đứng trước màn phòng ngự Băng Sương, Võ Thiện Nhân quyết đoán đánh ra thức thứ bảy là Thương Long Động Thiên.
Vì hắn sử dụng linh lực màu vàng nên biểu hiện bên ngoài chính là linh thuật hệ thổ.
Bên dưới, dù đã được năm tầng lớp Băng Sương ngăn cách nhưng những thành viên Phục Minh Hội vẫn nhận biết rõ ràng nguồn năng lượng cường đại đang áp xuống, cảm thấy thân thể như đông cứng, ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn.
“Phá cho ta!”
Sau một tiếng quát long trời lở đất, một luồng công phá cực kỳ khủng bố tuôn trào, mang theo khí thế huỷ diệt từ trên cao giáng xuống.
“Bồng.”
Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, Thương Long Động Thiên đã chạm vào màn gương Băng Sương đầu tiên.
“Bang.”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.