Luôn Có Vai Chính Vọng Tưởng Mở Rộng Hậu Cung

Chương 99:




Bài post của Quân Trân Chân ngắn gọn nhưng lại có trọng điểm rõ ràng, vô cùng hấp dẫn ánh mắt người đọc. Cô bắt đầu viết từ thời điểm Quân Thục Tĩnh thi rớt trung học cho đến trước khi cô hôn mê cùng với sau khi khỏi “bệnh” và biến hóa trong nhà. Câu chữ cùng hình ảnh giao nhau, sự thật cùng nghi ngờ trải rộng, mỗi phút mỗi giây đều động tới thần kinh bát quái của người chơi.
Vẻ mặt nhóm nam chủ đổi tới đổi lui, nhiều lần nhịn không được yêu cầu ngừng lại sau đó trao đổi tin tức với nhau. Lúc nhìn đến đoạn Quân Trân Chân vô tình gặp được Quân Thục Tĩnh, Sử Triết là người kêu dừng lại, “Cái này tôi biết, lúc ấy người đi với Thục Tĩnh chính là tôi, sau khi cô bé kia xuất hiện thì Thục Tĩnh nhanh chóng tạm biệt tôi, sau đó dẫn cô bé kia đi. Sau đó cô ta giải thích với tôi là người nhà biết chuyện cô ta mở nhà hàng, lúc nào cũng chặn đường quấy rầy muốn đòi tiền cô ta.”
“Tôi cũng biết việc này.” Đường Dạ khẽ nhíu mày, ngữ khí phát trầm, “Tôi còn giúp cô ta ngăn chặn sinh ý của ông Quân, cô ta nói làm như vậy thì người nhà sẽ không đến quấy rầy cô ta nữa.”
Tôn Phàm Thần đen mặt, không ngừng chuyển phi tiêu trong tay, “Tôi giúp cô ta thay đổi an toàn bảo mật của biệt thự tốt hơn, còn thông cảm giảm bớt sáu phần, bao trọn vật dụng cho cô ta trong ba năm …… Hừ, té ra chỉ là một kẻ lừa gạt.”
[Tỷ lệ yêu nhau của Tôn Phàm Thần cùng nhân vật chính giảm còn 50%, xin kí chủ tiếp tục cố gắng.]
Đường Dạ nhìn hắn một cái, tâm tình không thể nào tốt được, không tự giác lại cầm đồ ăn vặt ăn vào. Sử Triết nhìn hai người, trong đầu suy nghĩ bay loạn, cuối cùng lắc đầu, thở dài, “Chúng ta đều bị lừa rồi.”
[Tỷ lệ yêu nhau của Đường Dạ, Sử Triết cùng nhân vật chính giảm còn 60%, xin kí chủ tiếp tục cố gắng.]
Vài vị nam chủ khác mặc dù không biết chuyện này, nhưng cũng đều nghe Quân Thục Tĩnh nhắc qua, hoặc nhiều hoặc ít đều trợ giúp cho cô, hiện giờ xem ra mọi người đều bị lừa.
[Tỷ lệ yêu nhau của Dư Giang Ba, Hạ Niên cùng nhân vật chính giảm còn 40%, xin kí chủ tiếp tục cố gắng.]
Biểu tình Bảo Nhạn An là bình tĩnh nhất trong nhóm nam chủ, hắn nhìn mọi người, cầm lấy một khối điểm tâm ăn vào, dáng vẻ nhàn nhã như đang cùng bạn xem phim trong rạp, “Còn khúc sau đâu? Tôi tương đối để ý chuyện có ý định mưu sát.”
Diệp Chi Châu ngăn người yêu lại bắt đầu phóng khí lạnh, tiếp tục mở bài post, “Hẳn là ngay trang sau.”
Chuyện hạ độc được Quân Trân Chân miêu tả trọng điểm, cô viết rất nhiều trang kể rõ chuyện lúc ấy, bởi vì dùng ngôi thứ nhất, cho nên khiến đa số người xem có cảm xúc như dung nhập vào đó. Nhóm nam chủ vốn chỉ nhíu mày nhưng khi xem xong sắc mặt tất cả đều ngưng trọng, ngồi thẳng thân thể cẩn thận nhìn từng chữ.
“Cảm giác lâng lâng thoải mái ……. Mùi vị chậm rãi biến hóa, đại não bắt đầu đờ đẫn ……” Bảo Nhạn An lặp lại từng chữ một, ánh mắt híp lại, tầng kim sắc đặc trưng cho MT bao quanh người hắn bắt đầu xoay chuyển, tiết lộ hắn không còn bình tĩnh nữa, “Khó trách đoạn thời gian trước cảm thấy đầu óc không dùng được, thì ra là thiếu chút nữa bị người dùng độc mãn tính giết chết.”
[Tỷ lệ yêu nhau của Bảo Nhạn An cùng nhân vật chính giảm còn 30%, xin kí chủ tiếp tục cố gắng.]
Ánh mắt Đường Dạ trở nên đáng sợ, siết chặt trường đao giắt ở thắt lưng, “Khó trách khi ăn xong mấy thứ kia lại có thể ngửi được hương vị của người nọ …… Thì ra đều là ảo giác.”
“Gần đây lúc tôi giải phẫu ngẫu nhiên sẽ không tập trung được, trước đó còn tưởng rằng là mình quá mệt mỏi cho nên trạng thái không tốt, trong khoảng thời gian này vẫn luôn không dám đụng tới bàn mổ.” Trong mắt Sử Triết mang theo bừng tỉnh, sau đó là phẫn nộ, “Tôi tốt bụng  giúp cô ta chữa chân, không ngờ cô ta lại hại tôi như vậy.”
[Tỷ lệ yêu nhau của Đường Dạ, Sử Triết cùng nhân vật chính giảm còn 30%, xin kí chủ tiếp tục cố gắng.]
Dư Giang Ba trầm mặc một hồi rồi nói, “Mọi người còn nhớ không? Thục Tĩnh đã từng nói đồ ăn của Phù Gia Viên có vấn đề, ăn nhiều sẽ khiến thân thể tổn thương, nhưng cô ta khiếu nại vô dụng, hy vọng chúng ta giúp đỡ ……. Sau đó cô ta mời chúng ta đi tới Phù Gia Viên ăn cơm nghiệm chứng thuyết pháp của cô ta, chúng ta liền đi, đúng là sau khi ăn xong sẽ cảm nhận được thân thể khó chịu theo mức độ khác nhau, chẳng qua lát sau liền biến mất. Hay là lần đó đồ ăn của Phù Gia viên không có vấn đề, mà là cô ta đã hạ độc chúng ta?”
Nghe được bọn họ dám hoài nghi nhà hàng của người yêu có vấn đề, Cát Luật nhịn không được lại bắt đầu rút đao, Diệp Chi Châu vội vàng đè anh lại, sau đó nghiêng người chặn miệng anh, miễn cho anh nói ra chuyện không nên nói. Cát Luật ngẩn người, nhanh chóng duỗi cánh tay ôm lấy cậu hôn trả lại, ném cảm giác tức giận lên chín tầng mây.
Biểu tình Thích Hưng vặn vẹo chuyển mắt đi, nhận mệnh bắt đầu giúp Diệp Chi Châu giải thích, “Tôi đang muốn nói với mọi người về chuyện này, mấy ngày hôm trước tôi dẫn mọi người đến Phù Gia Viên ăn cơm, không phải sau đó tất cả đều bị khó chịu sao? Cái đó rất bình thường, bởi vì thân thể mọi người đang được giải độc. Phù Gia Viên phát hiện đồ ăn của Quân Tử Các có vấn đề, cho nên liền một bên khiếu nại, một bên bỏ thêm giải dược trong đồ ăn của mình, người không trúng độc ăn vào sẽ không có cảm giác gì, người trúng độc ăn vào sẽ sinh ra cảm giác khó chịu, nhưng sau đó thân thể sẽ trở nên khỏe mạnh hơn.”
Tôn Phàm Thần cười lạnh, “Quân Thục Tĩnh thật sự rất tốt, cư nhiên lại hạ độc.”
“Khó trách hai ngày nay khẩu vị của tôi tốt hơn, hơn nữa hoàn toàn không ăn được đồ ăn của Quân Tử Các, vừa ngửi liền thấy buồn nôn.” Hạ Niên bừng tỉnh đại ngộ, sau đó xấu hổ cúi đầu, “Lúc trước chúng ta còn chèn ép Phù gia, hại một thế gia mỹ thực tốt đẹp thành như vậy …… Lúc Thích Hưng mời chúng ta đi ăn cơm chúng ta vẫn còn nghi ngờ, kết quả lại được người ta cứu mệnh, chúng ta thật sự là ……”
Nhóm nam chủ nghe vậy đều trầm mặc.
[Tỷ lệ yêu nhau của Dư Giang Ba, Hạ Niên, Tôn Phàm Thần cùng nhân vật chính giảm còn 30%, xin kí chủ tiếp tục cố gắng.]
Diệp Chi Châu đẩy người yêu đang dính người ra, nhìn màn ảnh hệ thống, hết sức hài lòng gật gật đầu. Rất tốt, tỷ lệ yêu nhau của sáu hồn kỳ đều giảm đến mức an toàn, có lẽ đợi độc trong cơ thể của nhóm nam chủ được giải hết, không bị trùng độc mê hoặc nữa, não tàn cũng được chữa hết là có thể lấy được hồn kỳ. Đáng tiếc đan dược luyện chế ở trong game không có hiệu quả tốt như trong hiện thực, chỉ có thể giúp nhóm nam chủ duy trì đại não thanh tỉnh, nếu không phải do nhóm nam chủ ăn quá nhiều thứ kia, độc tố trong cơ thể đã sớm giải xong.
Lúc này đã đến tám giờ rưỡi, nhóm đại thần được mời lục tục tới đây. Cát Luật không thể dùng acc GM đi đánh phó bản, liền đổi lại acc nhỏ lúc nãy, tiếp tục dính vào Diệp Chi Châu.
Đúng chín giờ nữ chủ xuất hiện, phía sau mang theo một đội quân tóc dài.
Truyện được edit và post duy nhất tại: https://shiye91.wordpress.com/.
Các đại thần đang thảo luận về phần thưởng sau khi giết chết nữ hoàng trùng độc đồng loạt nhìn qua, sau đó nhanh chóng nghiêng đầu tiếp tục đề tài trước đó, ăn ý không nhìn tới cô.
Tuy Quân Thục Tĩnh đang mỉm cười, nhưng trong lòng lại hận đến cắn nát cả răng. Sinh ý trong game cô đã không thể làm được nữa, người đã từng nịnh bợ cô lại bắt đầu chê cười không thèm nhìn cô, người ác liệt hơn thì bắt đầu cừu hận trả thù cô! Tất cả đều thay đổi kể từ khi Diệp Chi Châu khởi động nhiệm vụ thánh cấp kia! Nếu không phải vì muốn cho đối phương biết tay ở cửa ải cuối cùng này, hôm nay cô sẽ không đến!
Fan cuồng <Thiên sứ の cánh> cũng đi theo nhân vật chính, cô thấy nhóm đại thần như vậy, nhịn không được đứng ra cả giận nói, “Tại sao mấy người lại có thể đối với Tĩnh Thục bảo bảo nhà tôi như vậy chứ! Nếu không phải trước kia nhờ cô ấy cung cấp đồ ăn tăng hiệu quả, mấy người có thể trở thành đại thần chắc?” Nói xong vẻ mặt ủy khuất nhìn về phía mấy vị nam chủ đứng chung một chỗ, “Dạ Đường bảo bảo, sao anh lại đứng xa như vậy, lại đây đi chứ. Còn có Hưng bảo bảo nữa, sao gần đây anh lại không đến tìm Tĩnh Thục bảo bảo, không lẽ anh cũng tin mấy chuyện ma quỷ lừa gạt trên diễn đàn sao? Triết bảo bảo, tôi ……”
“Vị tiểu thư này.” Sử Triết chịu không nổi xưng hô của cô, nhịn không được ngắt lời cô nói rằng, “Tôi không hề quen biết cô, trên phương diện xưng hô xin cô đừng quá mức tùy ý.”
Trong đám người vang lên vài tiếng cười, mặt <Thiên sứ の cánh> đỏ lên, lã chã chực khóc nhìn hắn, “Anh, anh ……. Tôi không ngờ anh lại là người như vậy! Trước kia Tĩnh Thục bảo bảo bị mù mới đối tốt với anh, vong ân phụ nghĩa! Bạch nhãn lang!”
Sử Triết hoàn toàn không biết nên ứng phó như thế nào với loại con gái có tính cách như thế, bất đắc dĩ nói, “Vị tiểu thư này, tôi cùng với Tĩnh Thục chỉ là bạn bè bình thường, mong cô đừng làm người khác hiểu lầm.”
“Không đúng! Rõ ràng là anh yêu cô ấy! Anh, anh còn giúp cô ấy chữa chân, không lẽ anh thấy bây giờ Tĩnh Thục không có tiền, cho nên muốn vứt bỏ cô ấy? Anh đúng là quá đáng! Không nghĩ tới anh là loại người hám lợi!” <Thiên sứ の cánh> oán giận.
<Ta gả cho Vượng Tài> ghét nhất là <Thiên sứ の cánh>, nghe vậy cười lạnh một tiếng nói rằng, “Sử Triết là bác sĩ, mà bác sĩ giúp người bệnh chữa bệnh không phải là chuyện rất bình thường sao? Lại nói tiếp, anh ta là đại thiếu gia của Sử gia mà còn phải cần chút tiền tiêu vặt kia của Tĩnh Thục à? Cô có cần bổ sung thêm IQ, biết chọn lời để nói không hả?”
“Đúng vậy.” Một nữ thần khác thầm mến Sử Triết nhịn không được mở miệng, lạnh lùng nói rằng, “Tất cả những đồn đãi bảy nam một nữ đều là do mấy fan cuồng như cô truyền ra, mọi người đều ở trong cùng một vòng tròn, người nào lại không biết ai với ai chứ, rõ ràng chỉ là bạn bè bình thường, lại cố ý mê hoặc fan ở bên ngoài loạn truyền đồn đãi, có thấy ghê tởm không hả. A, đừng nói tôi vong ân phụ nghĩa chứ, tôi chưa từng ăn qua cái loại ngự thiện bỏ thêm độc kia mà.”
<Thiên sứ の cánh> lại muốn bùng nổ, Quân Thục Tĩnh thấy thế vội vàng kéo cô lại, nghẹn về một câu, “Tiểu Cánh còn nhỏ, mấy người kết phường khi dễ con bé rất vui vẻ sao?” Nói xong nhìn về phía Diệp Chi Châu, đổi sang vẻ mặt “Tuy rằng tôi bị khi dễ nhưng tôi vẫn kiên cường” tươi cười nói, “Thêm chúng tôi vào đi thôi, nhiệm vụ hôm nay tôi cùng mấy chị em đều sẽ cố gắng, cám ơn anh đã giúp chúng tôi giải khóa nhiều đồ ăn tăng hiệu quả như thế.”
“Tĩnh Thục đại thần khách khí.” Diệp Chi Châu cười còn giả tạo hơn, sau đó khó xử nói, “Xin lỗi, chỉ còn một chỗ, người tôi mời đều đã đến hết ……”
Quân Thục Tĩnh nhíu mày, hỏi, “Thêm một người cũng không được sao? Tiểu Cánh tuy rằng còn nhỏ, nhưng kỹ thuật thêm máu lại không tệ, tôi thấy bên anh tương đối thiếu vú em, thêm con bé cũng an toàn hơn một ít. Mọi người tới đây là muốn giúp anh, anh soi mói như vậy ……”
Nữ thần thầm mến Sử Triết nghe vậy hừ lạnh, “Tất nhiên là người ta có tư cách soi mói rồi, tưởng cửa cuối cùng của nhiệm vụ thánh cấp là rau cải trắng ngoài đường chắc, muốn tham dự liền tham dự hả.”
Quân Thục Tĩnh bị trách móc, sắc mặt rất không dễ nhìn, nhìn về Diệp Chi Châu hòa hoãn thanh âm nói rằng, “Là tôi dùng từ không đúng, nhưng tôi cũng là vì muốn tốt cho mọi người, thật sự không thể thêm một người vào sao?”
Diệp Chi Châu lắc đầu, ra hiệu nhóm đại thần tổ đội, vuốt tay.
<Thiên sứ の cánh> bĩu môi, kéo tay áo của Quân Thục Tĩnh, “Em nghe nói cửa cuối cùng này có phần thưởng đăc biệt …….” Nói xong nhìn lướt qua nhóm đại thần, sau đó dừng ánh mắt ở một người mặc áo xám xa lạ, cao giọng nói, “Trang bị của người kia kém như vậy, cũng không phải là đại thần nổi danh, sao lại được vào đoàn đội chứ? Đá cô ta đi, sau đó thêm tôi vào được không?”
Diệp Chi Châu nghe vậy quay đầu lại, chỉ thấy Quân Trân Chân khoác acc nhỏ do Cát Luật cung cấp lạnh lùng nhìn lại đây, sau đó xoẹt một cái vũ khí đỉnh cấp lòe lòe sáng liền xuất hiện ở trong tay.
Nhóm đại thần lần thứ hai cười ra tiếng.
“Rốt cuộc cô có đánh không?” Cát Luật lạnh lùng nhìn Quân Thục Tĩnh, sau đó nghiêng người chỉ chỉ Quân Trân Chân, nhìn về phía người chơi xem náo nhiệt bên ngoài, “Acc như vậy tôi còn mười mấy cái, ai muốn thay thế bổ sung hả? Chỉ cần kỹ thuật qua cửa liền đi.”
Các người chơi nhất thời xôn xao lên, acc tử võ[1] lại có mười mấy cái, người này thật có tiền mà! Thật giống như người Phi Châu vạn năm mới được chơi game!
[1] Tử võ: tử ở đây là màu tím, theo mình nghĩ game này phân chia cấp bậc theo màu sắc, màu tím là cao nhất
Quân Thục Tĩnh nghe vậy vội vàng ngăn <Thiên sứ の cánh>, cười nói, “Đứa nhỏ này chỉ hơi ồn ào, mọi người đừng để ý, tiến bản đi, giết nữ hoàng quan trọng hơn.” Nói xong gửi cho Diệp Chi Châu lời mời tổ đội.
Người chơi vây xem thất vọng thở dài, các đại thần không muốn thấy Quân Thục Tĩnh thì nhịn không được cười nhạo ra tiếng, <Thiên sứ の cánh> tức giận trừng mắt liếc bọn họ.
Tổ tề đội ngũ xong, nhắc nhở của nhiệm vụ kim sắc trên bầu trời thay đổi lần nữa, Diệp Chi Châu click vào, truyền tống mọi người đến phó bản cuối cùng. Không khí vặn vẹo một trận, hình ảnh trước mắt biến thành huyệt động u ám, nhiệm vụ chỉ dẫn vị trí của nữ hoàng ngay ở chỗ sâu trong huyệt động, cần phải giết tiểu quái trước mới có thể tới gần được. Mọi người đều là cao thủ, quá trình giết tiểu quái vừa nhanh chóng vừa thuận lợi, một khắc đồng hồ sau, mọi người đã đứng ở trước mặt nữ hoàng.
Phốc, một tiểu hỏa cầu đột nhiên từ một góc độ xảo quyệt thẳng tắp đánh tới nữ hoàng đang yên tĩnh ngủ say. Mọi người kinh hãi, nhiệm vụ còn chưa phân chỉ huy thảo luận cụ thể cách đánh như thế nào, sao lại có người trực tiếp đánh quái thế, não tàn à?
Đã sớm đoán được nhân vật chính sẽ thích làm thiêu thân náo loạn, Diệp Chi Châu liền trực tiếp ném ra một mặc phù có phạm vi lớn hiếm có, hỏa cầu lập tức tắt ngúm. Cậu xoay người nhìn về phía nhân vật chính, mỉm cười, “Tĩnh Thục đại thần, cô là vú em, xin hãy bình tĩnh không cần phóng loạn kỹ năng.”
Mọi người trợn mắt nhìn, Quân Thục Tĩnh cương cứng mặt duy trì bình tĩnh, ngại ngùng nói, “Hơi căng thẳng, tay run lên, xin lỗi.”
“Tay run? Kẻ ngốc mới tin.” Huynh đệ Vượng Tài khinh thường hừ lạnh một tiếng, không rõ vì sao Diệp Chi Châu lại mời một nữ nhân tâm tư đen tối tới đây.
Vẻ mặt Quân Thục Tĩnh đáng thương như bị khi dễ, cũng không phản bác, theo thói quen nhích lại gần Đường Dạ, muốn cho Đường Dạ giúp cô ra mặt. Nhưng mà lúc này Đường Dạ rất chán ghét phẫn nộ với cô, đen mặt bước ra vài bước cách xa cô ra.
Chữ viết kim sắc giữa không trung đột nhiên biến hóa, miêu tả kỹ càng tỉ mỉ đặc điểm công kích của nữ hoàng rồi hiện ra nhắc nhở, 【Bắt đầu phát trực tiếp toàn bộ, mong các người chơi cố lên.】 Có đại thần nghi hoặc hỏi, “Trực tiếp? Trực tiếp là sao?”
Cát Luật mở kênh đội ngũ, lại mở kênh thế giới, “Sau khi phát trực tiếp bắt đầu, trên thế giới kênh sẽ tạm thời xuất hiện một khung chiếu trực tiếp, các người chơi có thể trực tiếp xem quá trình chúng ta giết nữ hoàng. Xem trực tiếp cần phải mất một lượng kim tệ nhất định, chờ nhiệm vụ hoàn thành, hệ thống sẽ dựa theo độ cống hiến chia kim tệ cho mọi người.” Nói cách khác, chèo thuyền[2] không có tiền, cố gắng sẽ kiếm lớn.
[2] Chèo thuyền: đây là một từ địa phương, ý chỉ sự lười biếng
Nghĩ tới số lượng người chơi online trên Đại lục Ảo Mộng vào buổi tối, lại nghĩ tới độ hot của nhiệm vụ thánh cấp …… Làm giàu trong một đêm không phải là mơ đâu!
Nhóm đại thần kích động, Quân Thục Tĩnh đen mặt. Không ngờ lại trực tiếp toàn bộ, vậy cô phải phá hoại thế nào đây! Nếu biết vậy cô nên mãnh liệt yêu cầu thêm <Thiên sứ の cánh> vào, có việc gì còn có thể đổ cho con bé đó …… Đều tại acc nữ mặc áo xám kia, đem tiền đốt đến tử võ làm gì cơ chứ!
Nghĩ vậy ánh mắt không tốt quay đầu lại nhìn về người chơi kia vẫn đứng cuối hàng ở đội ngũ, lại phát hiện đối phương cũng vừa lúc nhìn lại đây. Trong lòng cô cả kinh, vội thu liễm cảm xúc hướng đối phương hữu hảo cười một cái.
Ánh mắt Quân Trân Chân khẽ động, cũng hướng cô cười cười, sau đó chỉ chỉ bản trực tiếp hiện ở kênh đội ngũ, cong môi, không tiếng động làm khẩu hình—— Quân Thục Tĩnh, chị xong rồi.
Ánh sáng quá mức hôn ám, Quân Thục Tĩnh cũng không thấy rõ khẩu hình của cô, còn tưởng rằng cô chào hỏi mình, nên lại cười với đối phương, sau đó quay đầu lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.