Lục Tiên

Chương 93: Thuật pháp mới




Lúc trời đêm bắt đầu bao phủ Thanh Ngư Đảo, hai người Thẩm Thạch đã về tới Thanh Ngư, Thẩm Thạch và Cam Trạch rời thuyền trước, Từ Nhạn Chi và Tăng Chí Bách xuống sau.
Cam Trạch và Thẩm Thạch lên tiếng chào, rồi trở về động phủ, Thẩm Thạch thả chậm bước chân, chờ Từ Nhạn Chi và Tăng Chí Bách đi tới, đứng lại chào, với Từ Nhạn Chi: "Từ sư tỷ, ta có một việc muốn thỉnh giáo."
Từ Nhạn Chi hơi kinh ngạc, gật đầu với Tăng Chí Bách một cái, Tăng Chí Bách đi trước, Từ Nhạn Chi xoay sang: "Có chuyện gì?"
Thẩm Thạch: "Từ sư tỷ, tỷ vốn làm việc trong Ngũ Hành Điện, hiện giờ đi Yêu Đảo, vậy ai chủ trì Ngũ Hành Điện bên kia, có phải là Chương sư huynh không?"
Từ Nhạn Chi gật đầu :"Phải. Hiện giờ là Chương Nghĩa Huy sư huynh chủ trì Ngũ Hành Điện, không thêm ai hết, công việc ở Ngũ Hành Điện cũng. . . Ách, tương đối ít."
Từ Nhạn Chi tự cười giễu, Thẩm Thạch đương nhiên hiểu Ngũ Hành Điện bên kia quạnh quẽ, khẽ gật đầu, hiểu ý cười cười. Từ Nhạn Chi nhìn hắn:"Sao hả, ngươi muốn đi học thuật pháp Ngũ Hành khác?"
Thẩm Thạch gật đầu :"Đúng vậy, tiểu đệ cảm thấy Ngũ Hành thuật pháp hơi thú vị, nếu có thể học được thêm mấy cái nữa, cũng có lợi cho việc phòng thân."
Từ Nhạn Chi "A" một tiếng, bật cười: "Hay nha, bây giờ đệ tử mới thích Ngũ Hành thuật pháp như ngươi rất hiếm thấy, chắc chắn Chương sư huynh thấy ngươi sẽ rất vui mừng."
Thẩm Thạch mỉm cười: "Đa tạ Từ sư tỷ, A..., còn một việc, muốn thỉnh giáo sư tỷ."
Từ Nhạn Chi ngạc nhiên: "Gì nữa?"
Thẩm Thạch: "Không biết trong Ngũ Hành Điện hoặc Thuật Đường bên này, có dạy Phù Lục pháp môn không?"
Từ Nhạn Chi nhíu mày :"Ngươi muốn học Phù Lục?"
Thẩm Thạch gật đầu.
Từ Nhạn Chi trầm ngâm một lát, nét mặt trở nên trịnh trọng, nghiêm mặt nhìn Thẩm Thạch: "Thẩm sư đệ, thân là đệ tử Thuật Đường, thấy ngươi ưa thích Ngũ Hành thuật pháp, trong lòng ta rất vui, ngươi nói cũng không sai, Thuật Đường của bổn môn dù tầm thường, nhưng bên trong có rất nhiều thần thông tuyệt diệu, có cả Phù Lục nhất đạo. Nhưng ta muốn nhắc ngươi một điều, Ngũ Hành thuật pháp và Phù Lục nhất đạo, đều thâm thuý phức tạp khó hiểu, nhiều người vì không hiểu không dám học, nếu ngươi muốn có thành tựu, phải hao phí rất nhiều tinh lực. Hiện giờ ngươi mới chỉ là Luyện Khí cảnh, tùy tiện ham hố, hình như hơi không khôn ngoan, ngươi có thấy vậy không?"
Thẩm Thạch im lặng, Từ Nhạn Chi nói rất thật lòng, làm hắn cảm thấy do dự, một lát sau, hắn khẽ gật đầu :"Đa tạ sư tỷ dạy bảo, để ta về suy nghĩ thêm."
Từ Nhạn Chi vỗ nhẹ vai hắn: "Ngươi còn nhỏ, sau này còn rất nhiều thời gian, đặc biệt nếu có thể đột phá đến Ngưng Nguyên Cảnh, thọ nguyên tăng lên gấp đôi, lo gì tương lai không có cơ hội tu hành các loại đạo pháp thần thông."
Thẩm Thạch gật đầu, không nói gì nữa.
※※※
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Thạch dậy thật sớm, sau khi đi Thanh Ngư Tập lấy Linh tài đổi Linh Tinh, thì đi dạo một vòng, cuối cùng hạ quyết tâm, quay người đi về hướng Ngũ Hành Điện.
Cũng giống ngày trước, Ngũ Hành Điện tuy ở gần Bạch Hạc Đường cực kỳ náo nhiệt, nhưng cửa điện vắng tanh vắng ngắt. Lần trước lúc Thẩm Thạch đến nơi này, cùng đi còn có Tôn Hữu, lại thấy được Chung Thanh Trúc, nhưng lần này đến đây, quanh không một bóng người, đến tận cửa Ngũ Hành Điện nhìn vào trong, bên trong vắng tanh, trống rỗng.
Thẩm Thạch bước vào, thử thăm dò kêu một tiếng: "Chương sư huynh?"
"Hả?" Một giọng nói đáp lại từ tuốt bên trong Ngũ Hành Điện, một lát sau từ sau cửa đá màu hồng, một người đi ra, là người trông coi Ngũ Hành Điện Thuật Đường, Chương Nghĩa Huy.
Thẩm Thạch thi lễ một cái, Chương Nghĩa Huy nhìn hắn từ trên xuống, nét mặt lộ vẻ nghi hoặc, hình như cảm thấy vị sư đệ này có nhìn quen mắt, chần chừ: "Ngươi là. . ."
Thẩm Thạch đáp: "Tiểu đệ Thẩm Thạch, mấy hôm trước đã tới đây một lần."
Thẩm Thạch thấy Chương Nghĩa Huy ôm việc, giống như sợ hắn bỏ việc học Ngũ Hành thuật pháp, thì kinh ngạc buồn cười, nghĩ thầm vị Chương sư huynh này thực là thẳng tính, xem ra rất có lòng trung thành với Thuật Đường, hắn cười: "Chương sư huynh hiểu lầm, tiểu đệ hiện giờ đến đây, là muốn mua thêm một môn nhất giai thuật pháp nữa, ngoài ra còn muốn. . ."
"Gì?" Lời mới nói được phân nửa, đã bị Chương Nghĩa Huy cắt ngang, hắn mở to mắt, sắc mặt vui mừng nhìn Thẩm Thạch, "Ngươi muốn học thêm một môn thuật pháp?"
Thẩm Thạch gật đầu: "Đúng vậy a."
Thẩm Thạch mỉm cười: "Tiểu đệ tu luyện Thủy Tiễn Thuật được một thời gian, hơi có tiểu thành, trong lòng quả thực cảm thấy có ưa thích, vừa vặn mấy ngày nay nhàn rỗi, nên tới đây nhìn, có lẽ lại học được một môn thuật pháp nữa."
Thẩm Thạch kỳ quái nhìn Chương sư huynh, nghĩ thầm lần trước tới , Chương sư huynh này đâu có lộ biểu hiện hết ra ngoài như vậy, lúc đó chỉ có Từ sư tỷ nói, còn Chương sư huynh gần như chẳng nói một lời.
Nghĩ có lẽ hắn thấy mình mình thích Ngũ Hành thuật pháp nên mới cao hứng, Thẩm Thạch quyết định không nghĩ thêm nữa:"Tiểu đệ chính muốn học thêm một môn thuật pháp, nhưng chưa quyết, không biết nên học ‘Hỏa Cầu Thuật ’, hay là ‘ Nham Thứ Thuật ’?"
Thẩm Thạch vội vàng chắp tay: "Thỉnh Chương sư huynh dạy ta."
Hn cười cười :"Đạo lý trong này, ngươi tự nghĩ ra được đúng không?"
Thẩm Thạch nhíu mày suy tư nhìn xuống đất, trầm mặc một hồi lâu, lúc đôi mắt sáng, một lát sau ngẩng đầu lên: "Thì ra là thế, tiểu đệ đã hiểu rồi."
Thẩm Thạch: "Ví dụ ta đồng thời học xong Thủy Tiễn Thuật và Hỏa Cầu Thuật, nhưng hai môn pháp thuật này muốn phóng ra thì phải theo thứ tự, không thể đánh ra cùng một lúc được, cộng với hiện giờ ta hầu như không gặp phải cao giai Yêu thú, thuộc tính sinh khắc của Ngũ Hành chưa hiện ra rõ ràng, nên thêm một môn Hỏa Cầu Thuật hay Nham Thứ Thuật, thì với ta ý nghĩa cũng không lớn."
Thẩm Thạch mỉm cười: "Nhưng nếu ta biết một môn thuật pháp phụ trợ, ví dụ như Phong Tiệp Thuật làm cho tốc độ của mình nhanh hơn, hay Trì Hoãn Thuật làm cho đối thủ chậm đi, tuy rằng uy lực thuật pháp nhất giai chỉ dùng được trong một đoạn thời gian ngắn, nhưng cũng đủ cho ta có thêm thời gian để phóng ra Thủy Tiễn Thuật, hoặc làm chuyện khác ."
Thật khác với Từ Nhạn Chi tối hôm qua, Chương Nghĩa Huy hình như căn bản không nghĩ đến chuyện đạo hạnh Luyện Khí cảnh của Thẩm Thạch nếu tham thì sẽ có vấn đề,cũng chẳng buồn để ý chúng có làm chậm tiến trình tu luyện tăng đạo hạnh của Thẩm Thạch hay không, giống như chỉ vui mừng vì Thẩm Thạch muốn học Ngũ Hành thuật pháp thôi.
Thẩm Thạch suy nghĩ :"Tiểu đệ đối với Ngũ Hành thuật pháp vẫn chỉ là thường dân, sư huynh hiểu biết về chuyện này hơn tiểu đệ nhiều, có thể cho ta chút đề nghị hay không?"
Thẩm Thạch nghĩ một lát :"Vậy ta chọn học Hỏa Chướng Thuật a."
Thẩm Thạch móc ra ba viên Linh Tinh, đưa cho Chương Nghĩa Huy, Chương Nghĩa Huy nhận lấy, quay người dẫn Thẩm Thạch đi tới cánh cửa màu đỏ, thì nghe sau lưng truyền đến tiếng Thẩm Thạch:
"Chương sư huynh, cho ta hỏi, ở đây ngươi có truyền Phù Lục chi thuật hay không?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.