Luân Hồi Thương Đế

Chương 87: Hung Thú Công Thành






Tại lúc Đoạn Ngọc cùng Hắc Hỏa xà chân thân nhảy xuống tiềm hành trong Đại Thanh hà thì toàn bộ Võ đạo thế giới đã bắt đầu rung chuyển, Yêu tộc từ trước phát động Diệt mầm kế hoạch đã kích động Hung thú tiến hành công kích Nhân tộc thành trì, nơi ở, Nhân tộc lãnh địa bảy thành địa vực đều trong một đêm lâm vào chiến loạn.
Thánh Nguyên Đế quốc cả thảy mười tám đại thành trừ ra Đế đô đều bị Hung thú cùng Yêu tộc tiến đánh, cùng không phải mỗi chỗ đại thành đều giống như Thiên Lang thành hay Hoành Vân thành tiếp giáp Thiên Lang sơn mạch nên có rất nhiều Hung thú bị Yêu tộc kích động, ở những thành trì khác Yêu tộc lợi dụng Yêu Nhân, số lượng không sánh bằng Hung thú nhưng trí tuệ hơn xa Hung thú, thực hiện ám sát dĩ nhiên là càng tốt hơn.
Không nói chỗ khác, Hắc Hỏa xà chân thân gặp phải mấy cái Yêu tộc dẫn đầu rất nhiều Hung thú lao hướng Thiên Lang thành, Hồ Mị cùng Kim trưởng lão tách ra thì đàn Hung thú cũng vừa vặn đánh tới Thiên Lang thành.
“U...”.
“U...”.
Thiên Lang thành dẫu sao cũng là đại thành lưng dựa Thiên Lang sơn mạch, tại mọi thời khắc đều có võ giả âm thầm đề phong có Hung thú từ bên trong Thiên Lang sơn mạch lao ra giết hại dân thường, đàn Hung thú còn cách Thiên Lang thành năm dặm thì trong thành đã vang lên hàng loạt tiếng kèn hiệu, nhất thời Thiên Lang thành giống như quái vật thức tỉnh, vô số võ giả hiện ra.
“Hừ! Yêu tộc dĩ nhiên là lựa chọn đêm nay công thành, thật sự là muốn chết”.
Trong thành một tiếng hừ lạnh vang lên, theo đó từng đạo thân ảnh từ trong thành phóng lên không, Động Thiên cảnh khí tức hiển lộ, số lương nhưng có đến mười sáu vị.
“Ha ha, Nhân tộc phản ứng cũng không chậm ah”.
Dẫn đầu đàn Hung thú cũng có chín đạo thân ảnh lăng không mà đứng, đứng đầu trong đó là một cái kim phát nam tử, nhìn về phía mười sáu vị Động Thiên cảnh Nhân tộc hắn cười lớn nói.
“Bốn vị Động Thiên cảnh Hậu kỳ, sáu vị Động Thiên cảnh Trung kỳ cùng sáu vị Động Thiên cảnh Sơ kỳ”.
“Cẩn thận, Yêu tộc có một tôn Tứ giai Đỉnh phong”.
Nhân tộc một phương một người dẫn đầu cũng nói, hắn là Thiên Lang thành đương đại Thành thủ, Tiêu Phong.
“Yêu tộc lần này cũng là điên cuồng, một tôn Tứ giai đỉnh phong, hai tôn Hậu kỳ, một tôn Trung kỳ, Hung thú Vương giả năm vị, Thiên Lân Ưng thực lực e là không kém Động Thiên cảnh tám tầng”.
Phía sau hắn đám Động Thiên cảnh nghe vậy thì đều giật mình, bên phía Nhân tộc số lượng Động Thiên cảnh nhiều hơn nhưng đỉnh cao chiến lực lại không bằng Yêu tộc cùng Hung thú, mạnh nhất Thiên Lang Thành chủ Tiêu Phong cũng mới vào Động Thiên cảnh chín tầng mà thôi, so ra kém Yêu tộc kẻ mạnh nhất.
Phía dưới Động Thiên cảnh Hậu kỳ lại chỉ có ba vị, đối phó với Yêu tộc hai tôn Hậu kỳ cùng cái kia Hung thú vương Thiên Lân Ưng e là không đủ.
Bình thường Yêu tộc dẫn Hung thú công thành đều không có nhiều cường giả đỉnh cao, chỗ đáng sợ đó là Hung thú số lượng cùng hung tàn, Nhân loại nhiều lúc đều là lựa chọn phòng thủ.

“Các vị, Yêu tộc thế tới hung hăng, chúng ta cố gắng kìm chân chúng nó, ta đã phát tín hiệu cầu cứu cho Đế đô, sẽ có Phong Hầu cảnh đến trợ giúp”.
Giống như nhìn thấy được đám người phía sau lo lắng, Tiêu Phong nói.
“Nhiều nhất một canh giờ tất sẽ có cường giả chạy tới”.
“Một canh giờ!”.
Đám người âm thầm tự nói.
Trong thành võ giả từng cái biểu hiện khác thường, có là sợ hãi, trầm trọng, có thì là hưng phần, trong một góc nào đó đứng lấy hai người nam tử, đứng trước là thanh niên đại khái hai mươi lăm, đứng sau hắn là một cái thiếu niên cỡ mười sáu tuổi.
“Đại ca, Hung thú công thành...”.
Thiếu niên hơi có chút sợ hãi cùng kiêng dè nói.
“Hung thú, một đám súc sinh mà thôi, cẩn thận Yêu tộc”.
Đứng trước thanh niên lạnh nhạt nói, Hung thú công thành hắn nhìn xem đến cũng chỉ bình thường mà thôi.
“Cường giả là không e ngại khiêu chiến, lần này xem như một lần khảo nghiệm trước khi đệ tham gia Tông môn thí luyện, còn không đến bốn tháng, ta sẽ trực tiếp chỉ đạo đệ tu luyện”.
“Vâng!”.
Thiếu niên kia nghe xong thì huyết dịch sôi trào, ánh mắt kiên định gật đầu.
Thiên Lang thành bên trong đại gia tộc có chỗ trưởng bối khuyến khích hậu bối cùng Hung thú chém giết, có chỗ lại là bảo hộ hậu nhân, trong thời gian này tận lực không muốn tiêm nhiễm quá nhiều sát niệm.
“Hống”.
“Gào...”.

Ngoài thành Hung thú đã giết đến Thiên Lang thành ngoài thành, tường thành phía trên rất nhiều võ giả hội tụ, tất cả võ giả Luân Hải cảnh trở xuống đều không thể phi hành nên sẽ ở trên tường thành cùng ngoài thành mặt đất cùng Hung thú chém giết, hơn trăm trụ đại cung cũng được mở ra săn giết Hung thú biết bay.
Đại thành lúc này cũng liền cho thấy ưu thế, Nhân tộc võ giả có tiên thiên phòng thủ địa ưu thế, ngoài đó ra thì tại đây bốn phương tám hướng không thiếu ánh sáng, bất luận Hung thú từ chỗ nào chạy đến đều không thể ẩn giấu giống như bên trong Thiên Lang sơn mạch.
“Gào...”.
“Hú...”.
Hung thú không có cảm tình, vô tình lao lên hết lớp này đến lớp khác, Nhân tộc võ giả lợi dụng ưu thế đứng ở trên thành không ngừng bắn ra mũi tên, pháp thuật hoặc là đá tảng, Hung thú chết đi rất nhiều nhưng bọn chúng phảng phất như là vô cùng vô tận, bên cạnh đồng bạn chết đi cũng không ảnh hưởng đến chúng nó, ngược lại là càng thêm khát máu.
“Ra thành giết địch!”.
Thời gian trôi qua, Nhân loại một phương công kích viễn trình giảm đi, Hung thú áp sát tường thành, có là leo thành, có là từ bên dưới bắt đầu công kích phá hủy tường thành, không biết là vị nào cường giả thét dài.
Có người trực tiếp từ trên tường thành nhảy xuống, có người là kết đội từ cửa thành lao ra, Thiên Lang thành có ba cổng lớn cũng là trong nhất thời mở ra, Võ giả giết ra ngoài không để Hung thú vào thành.
“Giết”.
Trên không đám Tứ giai Yêu tộc, cùng Động Thiên cảnh Nhân tộc đồng loạt thét dài, bọn hắn chiến trường là ở trên không, phía dưới Luân Hải cảnh cùng Tam giai Hung thú trở xuống cũng chính thức lao vào nhau, chiến trường chớp mắt mở rộng.
Tiếng binh khí, Hung thú móng vuốt, hét thảm...!không ngừng vang lên, Hung thú cùng Nhân tộc võ giả chém giết chiến trường giống như một cái máy xay thịt khổng lồ, chỉ là chớp mắt va chạm đã có Hung thú, Nhân loại chết đi, huyết nhục văng tung tóe.
Hung thú cuồng nộ không sợ chết, Nhân loại võ giả cũng có đủ loại nguyên nhân không muốn Hung thú giết vào trong thành, song phương chém giết cơ hồ là liều mạng không dám giữ lại chút gì, ở trong chiến trường rất nhanh đã nhiều ra một ít chỗ đặc biệt, có Nhân tộc cường giả chém giết Hung thú rất nhiều.
“Kia là Mạc gia mười năm trước thiên tài, Mạc Vô Song, hắn dẫn theo Mạc Vô Địch ra ngoài thành giết Hung thú!”.
Trên thành vẫn còn không ít võ giả âm thầm đề phòng Hung thú tập kích, lúc này có người giật mình kinh hô.
“Tam giai Hung thú đều không phải một kích chi địch!”.

Có người khác nhìn lại thấp giọng lẩm bẩm.
“Mạc Vô Song chín năm trước là Mệnh Tuyền cảnh một tầng đi vào Tinh Thần môn, thời gian chín năm hắn, tu vi thế mà đã bước vào Luân Hải cảnh Đỉnh phong, thiên phú thật là đáng sợ!”.
“Hắn địa vị sợ là cũng đến gần Thánh tử!”.
Có người sợ hãi than.
Tinh Thần môn Thánh tử cần trước lăm tuổi đạt tới Động Thiên cảnh, trước ba mươi tuổi đạt Phong Hầu cảnh.
Mạc Vô Song hai mươi sáu tuổi có Luân Hải cảnh đỉnh phong tu vi thì đích thực là có địa vị gần với Thánh tử.
Ở trong Tinh Thần môn cũng là Hạch tâm thân truyền đệ tử.
“Mau nhìn bên kia, Thiếu thành chủ Tiêu Minh cũng đã đạt tới Luân Hải cảnh bảy tầng, so ra không bằng Mạc Vô Song nhưng thiên phú cũng rất cao”.
Một chỗ khác cũng có người tỏa sáng lóa mắt, Hung thú quanh hắn mười trượng đều bị giết sạch, ở trong hỗn loạn chiến trường cũng đặc biệt dễ thấy.
“Ồ? Còn có người kia là ai? Luân Hải cảnh đỉnh phong tu vi, chiến lực thật mạnh...”.
Những người này quan sát cũng chỉ thấy được bên dưới mặt đất chiến trường, mạnh nhất đều là Luân Hải cảnh.
“Ầm...”.
“Bành”.
Trên không Động Thiên cảnh cuộc chiến nhưng mới thực là dung động dọa người, Tiêu Phong độc thân chống lại Sư Hồng, tu vi có chút yếu nhược nhưng đại chiến hồi lâu vẫn không có rơi xuống hạ phong, nguyên nhân một phần là vì Tiêu Phong nguyên thần đã đạt tới Tam giai, hắn nguyên thần thuộc tính là Phong chi lực cũng không yếu, phóng xuất ra pháp thuật tương đương mạnh mẽ.
“Hống!”.
Sư Hồng lúc này cũng đã hiện ra bản thể, cùng Tiêu Phong đại chiến hắn cũng là biệt khuất gầm lên, thực lực của hắn rõ ràng mạnh hơn Tiêu Phong, thế nhưng Tiêu Phong tốc độ lại quá nhanh, kết hợp với pháp thuật thì lại càng thêm khó chơi, xung quanh chỗ bọn hắn va chạm không có người dám đến gần.
“Lệ!”.

“Giết!”.
Bên kia còn có một chỗ va chạm kịch liệt vô cùng, Thiên Lân Ưng chiến lực tương đương với Động Thiên cảnh tám tầng, Thiên Lang phủ thành chủ một vị Động Thiên cảnh tám tầng hiện đang cùng nó đánh giết, Hung thú hung lệ đáng sợ, vị cường giả kia cũng là dạng người thiết huyết, cả hai vô cùng liều mạng, tiếng khiếu không ngừng, trên thân xuất hiện không ít vết thương.
Mặt khác Động Thiên cảnh cùng Tứ giai Yêu tộc Hung thú cũng chém giết thảm thiết, đám võ giả số lượng nhiều hơn nên tách ra vây giết kẻ địch, bất quá cho dù vậy thì tình thế cũng không được khả quan, Yêu tộc hai cái Tứ giai hậu kỳ cơ hồ là đè đánh hai vị Động Thiên cảnh hậu kỳ còn lại, nếu như không phải là có Động thiên cảnh trung kỳ giúp sức thì bọn hắn có thể đã thất bại.
Đại chiến kéo dài nửa canh giờ, đã có rất nhiều Hung thú cùng Nhân loại võ giả chết đi, bên ngoài thành thi thể, tàn thi la liệt, huyết thủy chảy ra đã hình thành từng đầu tiểu huyết trì, mùi tanh tưởi khó ngửi bay ra xung quanh, bên trong thành đều có thể ngửi thấy.
Nhân tộc một bên phấn chiến không lùi, Hung thú cho đến lúc này còn không có một con có thể đi vào trong thành, bất quá đánh đến lúc này Nhân tộc đã có chút mệt mỏi, Hung thú một phương những vẫn là như trước điên cuồng, không chút sợ hãi, không chút mệt mỏi.
“Ầm!”.
“Ah!”.
Chính ở lúc này thì trên không đại chiến xuất hiện biến hóa, hư không giống như nổ tung, một vị Động Thiên cảnh Trung kỳ hét thảm một tiếng, thân thể giống như không chịu khống chế rớt xuống đất, phần bụng bị đánh bạo một nửa, máu tươi chảy ra như suối.
“Lão gia chủ!”.
Có người không hiểu bi thiết gầm lên.
“Mau cứu viện!”.
Tiếng vô vang lên thì liền có không ít võ giả bỏ rơi đối thủ hướng chỗ người kia rơi xuống lao đi, một khi chậm trễ rất có thể sẽ bị Hung thú ăn thịt.
“Không chịu nổi một kích”.
Yêu tộc trên không hừ lạnh nói.
“Ầm!”.
“Phốc!”.
Chiến trường trung tâm, Sư Hồng cứng rắn chịu Tiêu Phong một đạo pháp thuật, chợt há miệng phun ra một đạo lôi quang đánh về phía Tiêu Phong, người sau không kịp phản ứng đã bị lôi quang đánh trúng ngực phải, thân hình cấp tốc lui lại, ngực phải máu tươi đỏ thẫm..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.