Luân Hồi Thương Đế

Chương 252: Thiên địa nguyên trì. Tăng mạnh





Đế dược giá trị phi phàm, nó không chỉ là chủ dược của Đế đan có thể giúp Đế Quân tu luyện mà đôi khi còn có thể trực tiếp phục dụng giống như Chu Nguyên quả, Đoạn Ngọc tự nhiên là muốn thu được càng nhiều. Bản thân hắn có thể không cần đến Đế dược nhưng gia tộc thì vẫn có thể sử dụng, nói câu không ngoa thì một cây Đế dược cho dù không đủ để bồi dưỡng ra được Đế Quân nhưng đem bồi dưỡng một vị Phong Hoàng cảnh viên mãn đi đến Tôn Giả cảnh dễ dàng.
Nếu là thu được Đế dược thì Đoạn Ngọc cảm thấy cũng có thể giúp cho Lão tổ Đoạn Trường Sinh bớt đi một khoảng thời gian khổ tu không ngắn, đây chính là Tôn Giả duy nhất của Đoạn gia hiện tại, y càng mạnh thì Đoạn gia sẽ càng có thêm lực lượng cũng như chỗ dựa.
Đoạn Ngọc mang theo tâm tình kích động đuổi hướng thiên địa nguyên lực càng lúc càng thêm dày đặc, thế nhưng đợi hắn đi đến nơi thiên địa nguyên lực dày đặc nhất lại không gặp được Đế dược như hắn tưởng tượng, hắn thấy được tại đây có một đoạn tiểu trì dài cỡ ba trượng, rộng hơn hai thước, trong đó lưu chuyển không phải là nước thông thường.
“Thiên địa nguyên trì!”. Đoạn Ngọc cũng không có thất vọng mà thấp giọng lẩm bẩm. ‘Nước’ bên trong tiểu trì mà hắn thấy rõ ràng chính là thiên địa nguyên lực cô đọng đến cực hạn mà hóa lỏng, khó có thể tưởng tượng được bên trong đó đến cùng là ẩn chứa bao nhiêu thiên địa nguyên lực.
Thiên địa nguyên trì hắn cũng là từ trong thư tịch thấy qua, đây gọi là thánh địa tu hành cũng không ngoa, tu luyện tại đây tu vi không chỉ vững bước tăng lên mà còn không bị bình cảnh hạn chế, căn cơ thì càng thêm vững chắc. Thiên địa nguyên trì bình thường cũng chỉ xuất hiện trong các động thiên phúc địa cổ xưa mà thôi, tại Tiên môn, Tà tông cũng là cực ít xuất hiện, trong Võ đạo thế giới càng đã trở thành truyền thuyết.
Đoạn Ngọc nội tâm lâm vào giằng co, thiên địa nguyên trì không có khả năng mang đi, hắn như muốn hấp thu thiên địa nguyên lực trong đó thì cần phải lưu lại nơi này tu luyện, thế nhưng từ đó thì hắn sẽ không thể thu thập linh dược trong Dược điền, việc tu luyện sẽ rất mất thời gian.
Hắn như tiếp tục đi thu thập linh dược thì sẽ bỏ lỡ cơ hội hấp thu lực lượng trong thiên địa nguyên trì, tại đây tích lũy thiên địa nguyên lực chắc chắn có thể để hắn nhảy vọt tu vi lên một tầng cao mới.
“Lưu lại nơi này đi, ta hiện tại e là đã trở thành cái gai trong mắt của những thế lực lớn kia rồi”. Đoạn Ngọc suy tính chốc lát thì quyết định bỏ qua cơ hội tiếp tục thu thập linh dược.


Trước mắt hắn thu được linh dược đã không ít, đầy đủ để bản thân hắn cũng như gia tộc sử dụng trong thời gian dài. Ngoài đó ra thì hắn lúc này cũng như đang chạy đua với thời gian, hắn cùng Cơ Tử Nguyệt đi đầu đánh vào Dược điền chắc chắn sẽ khiến những thế lực lớn bên ngoài điên cuồng vận dụng tất thảy biện pháp để đi vào Dược điền, nếu như thực lực của hắn tăng lên thì không cần e ngại những thế lực lớn kia nữa.
“Phốc”. Quyết định xong Đoạn Ngọc lập tức cởi bỏ áo khoác ngoài rồi để trần nửa thân trên nhảy vào trong Thiên địa nguyên trì, thời gian cho hắn có hạn chế, có thể tranh thủ được bao nhiêu thì tranh thủ bấy nhiêu.
‘Nước’ bên trong Thiên địa nguyên trì cũng không sâu, đại khái cũng mới đến đùi Đoạn Ngọc mà thôi, hắn ngồi xuống vừa vặn để lộ ra phần đầu, đại lượng tinh thuần thiên địa nguyên lực dĩ nhiên là chủ động chui vào lỗ chân lông của hắn.
“Không hổ là thánh địa tu hành, tại nơi này tu luyện đạt được tốc độ gấp trăm lần so với ngoại giới, mà lại không lưu lại tai họa ngầm”. Đoạn Ngọc nội tâm thầm nói, sau đó liền vận chuyển Tinh Thần Luân Hải pháp, thiên địa nguyên lực vừa mới tràn vào thể nội của hắn lập tức được dẫn dắt.
“Vù”. “Vù”. Mặc cho Đoạn Ngọc tu luyện Tinh Thần Luân Hải pháp còn không đạt đến cảnh giới cao thâm, dưới sự trợ giúp của đại lượng thiên địa nguyên lực trong Thiên địa nguyên trì hắn vận chuyển công pháp tốc độ vẫn là cực nhanh, cơ hồ đã đuổi kịp với võ giả tu luyện Tinh Thần Luân Hải pháp đến đại thành, tân sinh chân nguyên nhanh chóng được sinh ra đổ vào luân hải.
Tu vi của Đoạn Ngọc vốn đã đạt đến Luân Hải cảnh một tầng đỉnh phong, luân hải cơ sở cũng đạt đến một cái cực hạn, tân sinh chân nguyên vừa mới sinh ra đổ vào trong luân hải ngay lập tức khiến cho luân hải vùng biên rung chuyển, bất kỳ lúc nào cũng có khả năng bị phá vỡ.
Đoạn Ngọc chú ý đến điểm này thì có chút vui mừng, đây chính là dấu hiệu đột phá lên Luân Hải cảnh tầng hai! Thế nhưng Đoạn Ngọc rất nhanh đã bình tĩnh lại, tu vi đột phá là điều nằm trong dự liệu của hắn, cho dù hắn không cố ý đột phá thì khi chân nguyên đạt đến cực hạn cũng sẽ tự động phá vỡ bích chướng, tu vi từ đó tăng lên.
“Phốc”. Thời gian không đủ một khắc Đoạn Ngọc đã cảm nhận được luân hải cơ sở giới hạn bị phá vỡ, luân hải của hắn cấp tốc mở rộng, tu vi của hắn thuận theo đó đạt đến Luân Hải cảnh tầng hai, trên thân khí thế theo đó phóng đại dẫn đến thiên địa nguyên lực trong Thiên địa nguyên trì có chút bạo động.
Tu vi đột phá nhưng Đoạn Ngọc không hề có ý định tỉnh lại, hắn lập tức xuất ra một giọt Địa Linh dịch đem bỏ vào miệng, đồng thời với đó hắn vẫn tiếp tục vận chuyển Tinh Thần Luân Hải pháp. Tu vi đạt đến Luân Hải cảnh tầng hai còn không phải cực hạn của hắn.
Dưới tác dụng của đại lượng thiên địa nguyên lực tràn vào thể nội Đoạn Ngọc không chỉ nhanh chóng đề thăng tu vi mà còn đang không ngừng lĩnh ngộ Tinh Thần Luân Hải pháp, cấp bậc công pháp lúc này đã đạt đến Tiểu thành, hắn còn đang cố gắng tu luyện đến Đại thành.
Vừa mới đột phá đến Luân Hải cảnh tầng hai nhưng Đoạn Ngọc chỉ mất chưa đến nửa khắc đã đem tu vi ổn định, tiếp theo đó chính là không ngừng đổ chân nguyên vào trong luân hải, trong lúc này Đoạn Ngọc mơ hồ cảm nhận được có lực lượng khác xen lẫn ở trong thiên địa nguyên lực tràn vào thể nội nhưng hắn không biết được đó rút cục là lực lượng gì.
“Đây xem ra chính là lực lượng giúp củng cố căn cơ”. Đoạn Ngọc không rõ lắm lực lượng kia là gì nhưng vẫn có chút suy đoán, đây cũng là một trong các chỗ tốt của Thiên địa nguyên trì, thông thường thiên địa nguyên lực cho dù cô đọng lại cũng không có khả năng này.
Đoạn Ngọc tu vi vững bước tăng lên thì ‘nước’ trong Thiên địa nguyên trì cũng dần hạ xuống, đổi lại là một cái Luân Hải cảnh tầng một bình thường thì tất nhiên là không có khả năng nhanh chóng rút lấy lực lượng trong Thiên địa nguyên trì như vậy, Đoạn Ngọc xem như là một cái ngoại lệ.
“Bồng”. Lại qua nửa canh giờ Đoạn Ngọc luân hải một lần nữa đạt đến cực hạn, trong khi đó tân sinh chân nguyên vẫn là không ngừng được đổ vào trong luân hải. Đoạn Ngọc tất nhiên là vẫn vận dụng biện pháp thô bạo mà đơn giản nhất, trực tiếp đem chân nguyên nhét đầy vào luân hải, phía sau đè nén đến cực hạn thì cuối cùng sẽ phải bung ra.
Đổi lại là lúc bình thường thì Đoạn Ngọc sẽ không làm như vậy, đây cơ bản là hành vi làm hại căn cơ, đối với tương lai của hắn sẽ có ảnh hưởng. Thế nhưng lúc này hắn không chỉ đang tu luyện ở trong Thiên địa nguyên trì mà trong tay còn có Địa Linh dịch, hai cái yếu tố này đủ để cho hắn làm càn một trận, tận lực đề thăng tu vi.
“Vù”. “Vù”. Lại là nửa canh giờ trôi qua, Đoạn Ngọc tu vi vững bước đạt đến Luân Hải cảnh tầng ba, nếu như có võ giả có mặt ở đây thì sẽ kinh ngạc cực kỳ, khí thế mà hắn phát ra so với Luân Hải cảnh đỉnh phong đều không chút thua kém. Tu vi đề thăng dẫn đến tất cả phương diện của hắn đều tăng lên, khí thế mạnh mẽ hơn bình thường chỉ là một trong số các phương diện đó mà thôi.
“Còn có thể!”. Tu vi tiếp tục đột phá để Đoạn Ngọc cảm nhận được lực lượng đề thăng trên diện rộng, thoáng chút cảm ứng thì hắn cũng mới tiêu hao chưa đến bốn thành lực lượng trong Thiên địa nguyên trì mà thôi, tự nhiên là còn có thể tiếp tục đề thăng tu vi.
“Ầm”. “Ầm”. Thế nhưng chính ở lúc này hắn nghe được từ phương xa vang lên tiếng nổ lớn, mơ hồ trong đó hắn còn nghe được tiếng Tà thú gầm gừ, việc này để hắn có chút nhíu mày. Đám người ở bên ngoài kia đã phá được đại trận bao quanh Dược điền rồi sao? Tốc độ không khỏi là quá nhanh đi?
“Còn có thể...”. Im lặng lắng nghe một chút không có động tĩnh gì tiếp theo thì hắn mới thầm nói, cơ hội gặp được Thiên địa nguyên trì là cực thấp, hắn cần phải tranh thủ đến lợi ích lớn nhất mới được.
Tranh thủ đạt đến Luân Hải cảnh tầng bốn rồi xuất quan!
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com

May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại."- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.