Luân Hồi Thương Đế

Chương 163: Gian lận





Vấn đề độc hỏa tồn tại trong giới Luyện Đan sư, Luyện Khí sư không phải chuyện gì bí mật, biện pháp tiêu trừ cũng có không ít, tỉ như lúc ở Thiên Lang thành Đoạn Ngọc đã từng nghe qua một loại đan dược từ miệng Ngân Nguyệt đan sư có tác dụng này, vấn đề khó khăn đó là dược liệu cần để luyện ra loại đan dược kia có chút hiếm có.
“Nếu như ta có nguyên thần Hỏa thuộc tính thì không cần lo lắng vấn đề độc hỏa này”. Đoạn Ngọc ánh mắt lập lòe khẽ nói.
Võ giả sở hữu nguyên thần Hỏa thuộc tính thực có thể nói là Luyện Đan sư, Luyện Khí sư trời sinh, bọn hắn nguyên thần có khả năng khống chế thiên địa Hỏa chi lực nên không cần đến địa hỏa để luyện đan, trong quá trình luyện đan cho dù là xuất hiện độc hỏa thì cũng đều bị bọn hắn trực tiếp khống chế trục xuất ra khỏi thân thể, về cơ bản là không thể gây hại cho bọn hắn.
“Chậc! Ta sở hữu nguyên thần song thuộc tính, lại có Mộc chủng diễn hóa thành Mộc chi lực nên xem như là đã có ba loại thuộc tính rồi, cho dù không có Hỏa thuộc tính thì cũng nên biết thỏa mãn”. Chợt Đoạn Ngọc tặc lưỡi nói.
Trên đời nào có chuyện gì thập toàn thập mỹ, hắn sở hữu nguyên thần thuộc tính không hợp cho việc luyện đan, luyện khí nhưng trong chiến đấu lại có tác dụng rất lớn, đồng giai võ giả cơ hồ hắn xem như là sở hữu lực công kích mạnh nhất rồi!
“Được rồi, trước khôi phục lại nguyên khí đi”. Đoạn Ngọc đem ba viên Tăng Nguyên đan vừa mới luyện xong bỏ vào trong bình ngọc thầm nói. Đan dược này tuy rằng là có khả năng khôi phục nguyên khí rất mạnh nhưng phẩm chất lại không lọt vào mắt hắn, hắn tất nhiên là sẽ không sử dụng.
Vì để cho thuận tiện hắn đã dặn dò đám người xây dựng Luyện Đan thất, Luyện Khí thất liên thông trực tiếp đến mật thất tu luyện, tại Luyện Đan thất hắn chỉ cần đi qua một cánh cửa là đã có thể đi đến mật thất tu luyện.
Mật thất tu luyện này không chỉ là liên thông với Tụ Linh trận trong hoàng cung cấm địa mà còn có một tòa Tụ Linh trận cỡ nhỏ riêng biệt, tại đây thiên địa nguyên khí nồng đậm hơn so với ngoại giới gần mười lần, võ giả ở đây tu luyện đều là làm chơi ăn thật chứ đừng nói là chỉ có ý định khôi phục nguyên khí như Đoạn Ngọc.


“Vù”. “Vù”. Đoạn Ngọc ngồi vào trung tâm Tụ Linh trận vận chuyển Tinh thần mệnh tuyền công pháp, thiên địa nguyên khí lập tức hóa thành từng luồng khí nhỏ dung nhập vào thể nội Đoạn Ngọc, thông qua chín đầu mệnh tuyền cơ sở chuyển hóa thành Tinh nguyên khí truyền vào trong những mệnh tuyền khác, chân nguyên cũng chậm chạp ngưng tụ.
Ngồi trong Tụ Linh trận hấp thu đến lượng lớn thiên địa nguyên khí nhưng Đoạn Ngọc lại có chút nhíu mày, tốc độ này so với việc hút lấy thiên địa nguyên khí ở ngoại giới đúng thực là nhanh hơn, thế nhưng đối với một người dựa vào Tịch diệt chi lực để cướp đoạt tinh hoa lực lượng của kẻ khác ngay lập tức thu được lượng lớn tinh thuần nguyên khí như Đoạn Ngọc thì tốc độ này vẫn quá chậm.
Chiếu theo tốc độ hấp thu rồi chuyển hóa thiên địa nguyên khí thành Tinh nguyên khí và chân nguyên hiện tại của hắn thì sợ là phải mất hơn ba canh giờ hắn mới có thể khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.
“Quá chậm!”. Đoạn Ngọc thầm nói. Lời này nếu là bị đám Đoạn gia hậu bối muốn tranh đoạt Ngọc Nguyên cung nghe được thì e là đều sẽ tìm đến hắn liều mạng.
Quả thực, nếu như lúc này hắn đoạt lấy tinh hoa lực lượng của một con Tam giai sơ kỳ Hung thú thì một thân nguyên khí xen lẫn chân nguyên sẽ có thể ngay lập tức khôi phục đến đỉnh cao, nơi nào cần phải tiêu tốn ba canh giờ để hấp thu thiên địa nguyên khí từ ngoại giới?
Thiên địa nguyên khí so với tinh thuần nguyên khí khó chuyển hóa thành nguyên khí của võ giả hơn rất nhiều, hiệu suất chênh lệch không chỉ là mười mấy lần, Đoạn Ngọc ngoại trừ lúc đột phá Mệnh Tuyền cảnh hấp thu thiên địa nguyên khí ra thì đều dựa vào tinh thuần nguyên khí tích lũy đột phá đến Mệnh Tuyền cảnh tầng bảy, hiện tại lại hấp thu thiên địa nguyên khí thì cho dù là nơi có thiên địa nguyên khí dồi dào cũng xa xa không đạt được yêu cầu của hắn.
Một người sành ăn đã ăn qua đủ loại sơn hào hải vị thì tất nhiên là chướng mắt với đồ ăn thông thường, Đoạn Ngọc hiện tại chính là như vậy. Cho dù là thân ở bảo địa tu hành nhưng hắn vẫn ngại tốc độ hấp thu chuyển hóa thiên địa nguyên khí thành tự thân nguyên khí chậm.
“Phải rồi, ta hiện tại không có thi thể của Hung thú nhưng vẫn còn có vật chất chứa năng lượng khác, nếu như...”. Đoạn Ngọc hai mắt đột nhiên bốc lên quang mang khác thường nói, vừa nói thì đã đem một khối trung phẩm linh thạch lấy ra. Nguyên thần hơi động đã liền câu thông với Tịch diệt chi lực, một luồng lực lượng màu xám thoáng chốc phủ lên lên khối trung phẩm linh thạch kia.
“Xuy”. Tịch diệt chi lực chụp lên linh thạch một khắc thì liền giống như a xít ăn mòn kim loại, linh thạch lấy một loại tốc độ kinh khủng tan rã biến mất, cùng với đó thì Đoạn Ngọc cảm nhận được trong thức hải chợt nhiều ra một luồng tinh thuần nguyên khí.
“Này cũng quá gian lận đi!”. Kết quả như vậy để Đoạn Ngọc kinh hỉ vô cùng thầm nói. Để hắn trực tiếp rút lấy lực lượng trong linh thạch khôi phục nguyên khí thì tốc độ cũng không nhanh hơn việc hắn hấp thu thiên địa nguyên khí trong Tụ Linh trận, thế nhưng thông qua Tịch diệt lực lực tan rã linh thạch thì hắn đã gần như ngay lập tức thu được tinh thuần thiên địa nguyên khí trong đó.
Tịch diệt chi lực là nguyên thần thuộc tính mà Tinh Linh tộc hiểu biết sâu rộng như Mộc Liên cũng không biết, loại lực lượng này không chỉ có tính phá hoại kinh khủng mà lại còn có khả năng cướp đoạt lực lượng chuyển hóa thành tinh thuần lực lượng cho Đoạn Ngọc sử dụng, hắn có thể khống chế loại lực lượng này thì đúng là không khác nào đang có một cỗ máy gian lận giúp hắn đề thăng tu vi.
Đoạn Ngọc ngẫm lại thì nếu như nói là Tịch diệt chi lực đang phá hủy vật chất khác thì không bằng là nên nói lực lượng này đang cắn nuốt vật khác, sau khi tiêu hóa hoàn tất thì lực lượng nó thải ra chính là tinh thuần lực lượng truyền vào thức hải của Đoạn Ngọc.
Một khối trung phẩm linh thạch bao hàm thiên địa nguyên khí không nhỏ, bình thường một vị Mệnh Tuyền cảnh hậu kỳ tổng lượng nguyên khí cũng chỉ tương đương với thiên địa nguyên khí trong một khối trung phẩm linh thạch mà thôi. Thế nhưng Đoạn Ngọc lúc này cảm nhận được tinh thuần nguyên khí mà hắn thu được đem chuyển hóa thành nguyên khí xen lẫn chân nguyên cũng chỉ gần với một phần mười tổng lượng nguyên khí xen lẫn chân nguyên của hắn lúc đỉnh phong.
Đoạn Ngọc phát hiện ra điểm này thì có chút kinh ngạc, xem ra là nội tình cường đại đôi khi cũng không phải chuyện tốt, tiêu hao toàn bộ lực lượng xong muốn khôi phục lại đỉnh phong sẽ cần lực lượng bổ sung nhiều hơn.
“Tiếp tục!”. Đoạn Ngọc thoáng chút suy nghĩ thì đã thầm nói, lần này hắn không chỉ lấy ra một khối trung phẩm linh thạch nữa mà là trực tiếp lấy ra mười mấy khối, mỗi lần câu thông thiên địa chi lực đều sẽ tiêu hao tinh thần lực của hắn, hắn lúc này cũng cần nhanh chóng khôi phục lực lượng nên không cần thiết phải làm từng bước một, trực tiếp đế Tịch diệt chi lực cắn nuốt mười mấy khối trung phẩm linh thạch kia.
Mười mấy khối trung phẩm linh thạch lấy tốc độ cực nhanh tan rã, Đoạn Ngọc cũng theo đó cảm nhận được tinh thuần nguyên khí tràn ngập trong thức hải, hắn không có suy nghĩ nhiều mà đã lập tức dẫn tất cả tinh thuần nguyên khí này nhập vào chín đầu mệnh tuyền cơ sở, nguyên khí xen lẫn chân nguyên của hắn lập tức lấy tốc độ đáng sợ khôi phục, nguyên khí xen lẫn chân nguyên du động ở trong mệnh tuyền giống như dòng chảy, có chút kinh người.
“Mệnh tuyền cứng cáp hơn rồi!”. Đoạn Ngọc nhạy cảm phát hiện ra sáu mươi ba đầu mệnh tuyền mà hắn sở hữu lại đang được chậm rãi cường hóa, chân nguyên xen lẫn chân nguyên kia lưu động không ngừng ma sát vào mệnh tuyền lại giống như đang rèn luyện mệnh tuyền, phía sau càng lúc càng thêm cứng cỏi.
“Luyện đan tiêu hao sạch lực lượng rồi lại lấy trạng thái này khôi phục lại lực lượng lại có thể giúp mệnh tuyền cường hóa nhanh như vậy? Xem ra lại đến mấy lần thì những mệnh tuyền này sẽ được cường hóa đến cực hạn, ta lại có thể tiếp tục mở ra mệnh tuyền mới”. Đoạn Ngọc mừng thầm nói.
Hắn đã biết việc tiêu hao lực lượng rồi khôi phục lực lượng sẽ giúp rèn luyện cường hóa mệnh tuyền nhưng lại không biết phương thức này còn có thể nâng cao tốc độ rèn luyện mệnh tuyền, chiếu theo tốc độ này thì e là trước khi hắn tròn mười lăm tuổi đã có thể trùng kích Luân Hải cảnh!
“Tịch diệt chi lực, ngươi đúng là phúc tinh của ta!”. Đoạn Ngọc ánh mắt lập lòe thầm nói. Bây giờ chỉ mới là bắt đầu mà thôi, hắn có cảm giác cho dù là sau này khi hắn đạt đến tầng thứ cao hơn thì Tịch diệt chi lực vẫn sẽ có thể giúp ích cực lớn cho hắn. Lực lượng này quá khủng bố!
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com

May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại."- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.